TÀI LIỆU HỒ CHÍ MINH
Tâm việt
Phê phán II
Giết cô Xuân
vào đầu năm 1957 , thì chỉ mấy tháng sau , khoảng cuối năm 1957 , Hồ Chí Minh vào thăm trường Đại Học Bách Khoa Hà Nội .
Trong buổi nói chuyện thân mật với sinh viên , Bác ra cái điều thành khẩn : «
Bác có hai tật xấu , các cháu không nên bắt chước . Một là hút thuốc . Hai là
không lấy vợ » .
Rồi từ đó về
sau , mỗi năm lăng Hồ Chí Minh gây tốn hao cho
công quỷ không biết bao nhiêu triệu đô la ( 100 tỷ đồng Việt Nam theo kỹ sư PN
Đỗ Nam Hải trong tác phẩm Hãy Trưng Cầu Dân Ý , trang 190 ) , trong lúc vô số hộ
gia đình cần giúp đỡ để xoá đói giảm nghèo . anh hùng tí hon Lê Văn
Tám giả ( tự đốt mình chạy vào kho đạn của Pháp để kho đạn phát nổ ) , chiến sĩ
Nguyễn Văn Cừ giả ( lấy thân mình lấp ổ châu mai ) , chiến sĩ Phan Đình Giót giả
( đã bị thương nhưng vẫn lấy vai mình cho đồng đội tựa trung liên mà bắn máy
bay địch ) , chiến sĩ Bế Văn Đàn giả ( lấy thân mình chặn bánh xe đại pháo cho
khỏi tuột dốc ) , bằng cấp giả , thí sinh vào phòng thi công khai dùng phao ,
các sư cha quốc doanh tu hành giả dối
Đi Quảng
Châu để công tác trong phái bộ Borodin , mọi công tác phí đều do Ban Phương
Đông đài thọ , mỗi tháng được trợ cấp 60 rúp , nhưng Hồ Chí Minh đã đặt điều dối
gạt trong quyển tự truyệnNhững Mẫu Chuyện Về Đời Hoạt Động Của Hồ Chủ Tịch của
chính ông viết với bút danh Trần Dân Tiên rằng ông qua TC là tìm đường về nước
với mục đích truyền bá lý tưởng bình đẳng , tự do , bác ái học được ở Pháp .
Ông lại đặt điều láo khoác rằng : « Ở TC , nhờ đọc báo ở mục tìm người làm
thông ngôn , nên ông mới đến xin việc với Borodin , nếu không thì ông chỉ đi
bán báo và thuốc lá để kiếm sống ! » .
= Tác giả
Hồng Hà còn ghi chú thêm tiền trợ cấp hàng tháng là 60 rúp . Mãi sau nầy , năm
2002 , nữ tiến sĩ người Mỹ Sophia Quinn-Judge còn đưa ra ánh sáng thêm một ngân
phiếu của Quốc Tế Nông Dân vào tháng 08/1925 gởi cho Hồ Chí Minh 5000 rubles
(tiền Nga tương đương với 2500 Mỹ Kim vào lúc ấy) , tiền gởi qua trương mục của
Borodin trong ngân hàng Viễn Đông . Ông nào có đi bán báo và thuốc lá để kiếm sống
đâu mà bày đặt chuyện nhờ đọc báo thấy mục tìm người thông ngôn mới đến xin việc
với phái bộ Borodin .
=
Cựu Hoàng kể
rằng :
- « Hồ là kẻ nghiện thuốc lá Mỹ , nhất là thuốc Phillip Morris . Nhưng ở nơi làm việc và tiếp khách , lúc nào Hồ cũng giữ một bao Bastos xanh hay vàng … khiến cho khách khứa cứ tưởng hắn ta sống bình dân , hút thuốc bình dân . Lẽ dĩ nhiên , lúc không có người ngoài quan sát , Hồ chỉ hút Phillip Morris » .
- « Hồ là kẻ nghiện thuốc lá Mỹ , nhất là thuốc Phillip Morris . Nhưng ở nơi làm việc và tiếp khách , lúc nào Hồ cũng giữ một bao Bastos xanh hay vàng … khiến cho khách khứa cứ tưởng hắn ta sống bình dân , hút thuốc bình dân . Lẽ dĩ nhiên , lúc không có người ngoài quan sát , Hồ chỉ hút Phillip Morris » .
= Dân Tộc có thấy không , Hoàng Xuân Hãn đã ghi vào
lịch sử : Hồ Chí Minh ôm Cao Uỷ Đô Đốc d’Argenlieu và hôn vào má ! Nguỵ nhận
ngày 19/05 là ngày sinh nhật của mình để « nhân dân » treo cờ xí với chủ đích
gian xảo là để đón tiếp Cao Uỷ d’Argenlieu của Pháp cho được long trọng ,
chuyện trí trá đó Dân Tộc có thể gắng gượng thông qua . Nhưng đến việc ôm hôn
vào má d’Argenlieu , chào theo kiểu Liên Xô , thì chắc chắn Dân Tộc phải nghiêm
khắc mà « đánh rớt Bác » chiếu theo khuôn phép lễ giáo cổ truyền Á Đông . Cụ
Phan Bội Châu bị mạ lỵ là « Phản Bội Châu » chỉ vì cụ đã bắt tay với khâm sứ
Chatel theo phép xã giao Tây phương . Còn Hồ Chí Minh ôm d’Argenlieu và hôn vào
má thì sao ? Nhất là 2 người chẳng phải bạn bè gì cả và mới gặp nhau lần đầu !
Xin miễn bàn vì có nhiều sự việc còn nhơ nhuốc hơn thế nữa ! Dân Tộc chỉ xin
nhắc lại cho Đảng đừng quên rằng Hồ Chí Minh đã có lần bắt tay với mật thám
Pháp , việc bắt tay nầy nhơ nhuốc vô cùng vì Bác đã hợp tác và điềm chỉ cho
Pháp bắt nhà ái quốc Phan Bội Châu để lãnh thưởng ! ? Nếu Đảng cho rằng đó là
những chuyện nhơ nhuốc đáng phỉ nhổ thì Đảng hãy chửi vị Chủ Tịch Đảng của mình
một trận xem sao .
Chợt đến chiến
dịch CCRĐ , trong khi Hồ Chí Minh chễm chệ ở Bắc Bộ Phủ , thì Đảng của ông cũng
không tha cụ Phan Bội Châu , mặc dù lúc đó cụ đã qua đời 15 năm trước . GS Nguyễn
Ngọc Phách , sưu tầm những tệ trạng đốn mạt của chế độ Hồ Chí Minh trong quyển
Việt Sử Đương Đại , đã cho chúng ta biết hành vi cực kỳ phi nhân , vô đạo của
Đội CCRĐ của Hồ Chí Minh gởi đến quê cụ là làng Đông Liệt , huyện Nam Đàn ,
tỉnh Nghệ An như sau (trang 222 sđd) :
« Theo ông Phan
Thiện Cơ , cháu đích tôn nhà đại cách mạng họ Phan , lúc đó mồ yên mả đẹp được
15 năm , cán bộ CCRĐ đã tuyên án cụ Phan là một « địa chủ ác ôn » , tịch thu từ
đường , và đốt hình nộm cụ . Trước khi phóng hoả , chúng còn bôi phân vào mặt
hình nộm theo đúng lời dạy của Mao Trạch Đông « trí thức không bằng cục phân »
.
Đừng nghe những gì
Hồ Chí Minh nói và viết , mà hãy nhìn những gì Hồ Chí Minh làm , xin Dân Tộc
ghi nhớ kỹ như vậy . Chủ mưu bán cụ Phan Bội Châu cho Pháp vào tháng 06/1925 ,
thì 3 tháng sau , trong báo Le Paria (Người Cùng Khổ số 36-37 tháng 09/10/1925)
, Nguyễn Ái Quốc (tức là Hồ Chí Minh) đã viết :
- « Phan Bội Châu
, bậc anh hùng , vị thiên sứ , đấng xả thân vì độc lập , được 20 triệu con
người trong vòng nô lệ tôn sùng » .
Chi tiết này được
tác giả Đỗ Thông Minh và nhóm học giả ở Nhật sưu tầm và viết trong quyển Kỷ
Niệm 100 Năm Phong Trào Đông Du 1905-2005 (trang 139) . Cũng trong quyển sách
trên , ta đọc được dòng chữ đáng u buồn cho Dân Tộc (trang 240) :
- « Thế mà cháu ,
chắt của cụ sau này có lúc cũng bị nhà cầm quyền Cộng Sản đối xử phân biệt .
Chắt của cụ đậu vào đại học Huế nhưng bị loại , sau nhờ một số người vận động
mới được vào học » .
Than ôi ! Nếu Đảng
còn cầm quyền , thì không biết người chắt của cụ Phan Bội Châu sau khi tốt
nghiệp đại học có được Đảng cho một chỗ làm để kiếm cơm hay không ? ! Dân Tộc
đã khóc cho số phận hẩm hiu của mình , Đảng có nghe không ? Đảng có biết không
?
Trí
Phú Địa Hào Đào Tận Gốc Trốc Tận Rễ
Trong ngày lễ Lao
Động 01/05/1924 tại Thủ đô Mạc Tư Khoa , với tư cách là một uỷ viên trong 11
người của ban chấp hành Quốc Tế Nông Dân , Hồ Chí Minh được đứng trên khán đài
danh dự cùng với các đại biểu Quốc Tế Cộng Sản . Sáu năm sau , cũng đúng vào
ngày lễ Lao Động 01/05/1930 , ở trên đất Việt , bùng phát nhiều cuộc nổi dậy
của nông dân ở khắp nơi nhưng mãnh liệt nhất ở vùng Nghệ An Hà Tĩnh . Hồ Chí
Minh lúc đó là Nguyễn Ái Quốc vội vã trình báo với Quốc Tế Cộng Sản và Quốc Tế
Nông Dân (tháng 11/1930) :
- « Hiện nay ở một
số Làng Đỏ , Xô Viết Nông Dân đã được thành lập » .
- « Đấu tố phụ mẫu , tôn thờ Mác Lê , nhục ấy
đời chê thằng họ Đặng . Hãm hại sĩ nông , đảo điên văn hoá , tội kia sách chép đứa tên Khu » .
CXXIX
*TÂM VIỆT * PHÊ PHÁN 1 *
====
LXXXIX *JEAN FRANCOIS REVEL
Một nhà bình
luận người Pháp, Jean-Francois Revel, lớn tiếng phán rằng: “mục tiêu của ông (Hồ
Chí Minh - người viết) không phải là nền độc lập của Việt Nam, mà là hợp nhất với
Quốc tế Cộng sản. Ðó không phải là đem lại cho nhân dân quyền tự quyết, quyền bầu
cử, quyền lựa chọn những người lãnh đạo, luật pháp và cách sống của họ; mà là
dùng cưỡng bức để áp đặt chế độ toàn trị kiểu Stalin lên dân chúng” ("Ho
Chi Minh: le détournement du patriotisme", trong cuốn Ho Chi Minh, l’homme
et son héritage, Ed. Ðường mới, Paris, 1990, tr. 9).
LXXXIX *JEAN FRANCOIS REVEL
==
LXIV * NGUYỄN
TƯỜNG BÁ ÐỪNG HIỂU SAI, VIẾT LẦM VỀ HỒ CHÍ MINH
Bằng cớ là
trong cuốn Quotations For Public Speakers của Robert G.Torricelli (4) kê khai gần
3 ngàn câu của 840 nhân vât kim cổ, có cả Mao, Chu Ân Lai, Stalin, đô đốc
Yamamoto (Nhật) v.v.. nhưng không có Hồ Chí Minh. Ông Hồ là người hành động,
không phải là tư tưởng gia hay kể cả không là ngưới suy tư, Ông Hồ biết như thế,
rất rõ ràng.
==
==
LXIV * NGUYỄN TƯỜNG BÁ
Mặt trái thần tượng Hồ Chí Minh
J.H.Roy, cộng
sản Ấn, đồng môn với Hồ Chí Minh từ 1924 ở Moscow đã cho biết ngay từ thập niên
1950 về cái đầu óc của Hồ Chí Minh. Hồ Chí Minh học hành không xuất sắc, kém cỏi
trong các đề tài thảo luận, thậm chí đến nỗi không biết lập luận. J.H. Roy ngạc
nhiên tại sao Hồ lại thành công tại Việt Nam. Câu trả lời cho J.H. Roy là Hồ
Chí Minh không thông minh, Hồ chỉ khôn vặt. Ðể đo thông minh ngày nay ta có chỉ
số thông minh (I Q), tuy nay không thể áp dụng với Hồ, nhưng ta có thể đoán chắc
là nếu đo IQ (tỷ số thông minh) vì Hồ không biết lập luận, không biết toán và
khoa học nên số tỷ lệ thông minh của Hồ khó mà bằng mức trung bình
LXIV * NGUYỄN TƯỜNG BÁ
Các ký giả
ngoại quốc nhận xét Hồ Chí Minh hút thuốc thơm ngoại quốc chứ không phải thứ nội
hóa nhãn Điện Biên Phủ xanh đỏ. Nhưng thời gian trước 1945 Hồ Chí Minh vẫn hút
thuốc thơm (Philips Moris) nhưng để trong bao Melia vàng nội hóa. Giáo sư khả
kính Vũ Khắc Khoan kể lại đã được Hồ Chí Minh khoái chí cười cho một điếu thuốc
Philis Moris lại để trong bao Melia nội hóa, trong một chuyến du hành rõ ràng
láu cá ranh vặt.
Tên Hồ Chí
Minh vốn là một bí danh cũ của Hồ Học Lãm, một người Việt lưu vong ở Trung Quốc
chết năm 1942 (Chánh Ðạo, Niên Biểu Nhân Vật Chí Việt Nam). Chí Minh là một tên
rất phổ thông ở bên Tàu và họ Hồ cũng thế, cho nên rất nhiều người Trung Hoa có
cái tên Hồ Chí Minh. Theo Vũ Hồng Khanh người đã đem Hồ Chí Minh ra khỏi tù thì
là Nguyễn Tất Thành đã mua một căn cước của một hành khất vô thừa nhận mang tên
Hồ chí Minh và xử dụng giấy này khi bị bắt, đến khi thả ra phải mang tiếp căn
cước này
=
Hồ có thân
thể mặt mũi xấu mà còn có thể gọi là cổ quái gian ác nếu là hình chụp trung thực
và nếu là hình sửa thì thành tốt tướng hiền lành, nhưng nhìn kỷ bộ râu dê thấy
có hình đầu lâu. Tất cã các hình do CSVN phổ biến đều là hình sửa chữa, hình giả.
ÐỪNG HIỂU SAI, VIẾT LẦM VỀ HỒ CHÍ MINH
No comments:
Post a Comment