17-7-2012
Hiện nay, chúng ta
đã biết Trung cộng đang xâm chiếm biển Đông, đất liền của Việt Nam. Không ở đâu
từ ải Nam Quan cho đến mũi Cà Mau không có sự xuất hiện của giặc Tàu. Nhưng
đảng cộng sản Việt Nam vẫn nhắm mắt làm ngơ và phỉnh phờ dân tộc bằng những tuyên
ngôn, hành động lừa bịp nhằm thực hiện cho trót phần còn lại của "sự
nghiệp Hán hóa" bởi thiên triều phương Bắc với sự góp phần góp sức
khởi đầu bởi ông Hồ Chí Minh tại trời Nam.
Thực chất thì Đảng
cộng sản (ĐCS) có quá nhiều cú lừa với nhân dân ta như: Cách mạng tháng tám,
Giải phóng Miền nam… Tuy nhiên, trong việc bán nước cho Trung cộng thì ít nhất
đảng cộng sản cũng lừa dân tộc hai cú thật đau đớn. Cú lừa thứ nhất là việc ông
Hồ Chí Minh chỉ đạo ông Phạm Văn Đồng bán đảo HS-TS cho Trung cộng (xin xem
thêm "Những sự thật không thể chối bỏ" phần 2 và 3).
Còn cú lừa thứ hai là cú lừa hiện nay mà đảng cộng sản
đang thực hiện theo gương "Bác Hồ vĩ đại". Tôi xin trình
bày ở bài này để chúng ta cùng nhau thấy rõ âm mưu của ĐCS Việt Nam, tránh cho
dân tộc ta thêm một lần mắc bẫy của nhưng kẻ bán nước. Nếu lần này mà dân tộc
ta còn mắc bẫy đảng CS Việt Nam nữa thì có lẽ không bao giờ chúng ta có thể lật
lại thế cờ. Đây là cơ hội cuối cùng cho dân tộc ta nhận ra sự thật trước khi bị
nô lệ hóa toàn diện, trở thành một tình của Trung cộng.
Cú lừa kinh tế:
Thật ra, Đảng cộng
sản Việt Nam chẳng làm gì được cho đất nước sau 37 năm cái gọi là “Giải phóng
Miền Nam”. Thậm chí chính xác là nó thụt lùi so với Miên Nam tự do trước 1975.
Nhưng đa phần người dân vẫn bị lừa.
Bị lừa ở đây là
gì? Đó là thực chất kinh tế Việt Nam tăng trưởng ảo. Cái ảo ở đây không nằm ở
con số mà nằm ở cái gì tạo ra con số. Như chúng ta đã biết, nền kinh tế muốn
phát triển bền vững là một nền kinh tế lấy công nghiệp làm trọng. Nền công
nghiệp là nền tảng cho việc tăng trưởng GDP và gia tăng giá trị thặng dư. Trong
sách vở của nhà nước Tư bản hay ngay cả môn “Kinh tế chính trị học” của Chủ
nghĩa Mác-Lê cũng khẳng định điều ấy. Thế nhưng nền công nghiệp của nước Cộng
hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam có gì?
Chúng ta lướt qua
để thấy, nền công nghiệp của Việt Nam được quy hoạch lại với những ngành coi
như mũi nhọn, quả đấm thép Vinashin, Vinaline, Petro, EVN... Nhưng rốt cuộc tất
cả đều lỗ, phá sản mất hàng trăng nghìn tỉ đồng Việt Nam. Nói nhỏ hơn thì ngay
từ con đinh vít chúng ta còn phải đi nhập khẩu, một cái tăm xỉa răng cũng “made
in china” thì lấy đâu ra giá trị thặng dư chứ?.
Cú lừa kinh tế ở đây có 2 yếu tố mà
chúng ta nên nhận ra:
Thứ nhất, nền kinh tế bị lệ
thuộc vào Trung cộng. Chúng ta có cán cân thương mại với Trung cộng luôn là
nhập siêu. Theo một số liệu công bố chính thức của Trung tâm nghiên cứu và phân
tích dữ liệu Gafin có văn phòng tại 27A- Lò đúc – Hà Nội (là chi nhánh của phòng
thương mại và công nghiệp Việt Nam VCCI) cho biết số liệu nhập siêu năm 2011 từ
Trung cộng: "Kim ngạch nhập khẩu từ Trung Quốc trong năm đạt 24,59 tỷ
USD, tăng 23% so với năm trước.Như vậy, năm qua nhập siêu từ Trung Quốc đạt
12,47 tỷ USD, tăng 6% so với năm 2010". Những số liệu mà công ty này
lấy từ tổng cục Hải quan Việt Nam cho thấy càng ngày, tỉ lệ nhập siêu càng tăng
lên. Một báo động từ nền kinh tế quá phụ thuộc vào tên láng giềng xấu bụng.
Thật ra thì Việt
Nam có xuất khẩu sang Trung cộng nhưng chúng ta xuất khẩu cái gì? Chúng ta xuất
khẩu nguyên liệu thô như dầu mỏ, than đá, bô xít, quặng sắt hoặc hàng hóa nông
nghiệp như hoa quả, hải sản... còn chúng ta lại phải nhập khẩu những thứ cơ bản
của một nền kinh tế công nghiệp không cho phép xảy ra như website trên đưa tin
“Một số mặt hàng có kim ngạch nhập khẩu lớn từ Trung Quốc là máy móc, thiết
bị, dụng cụ và phụ tùng khác (5,2 tỷ USD, tăng 17% so năm 2010 và chiếm 34%
tổng kim ngạch nhập khẩu mặt hàng này của cả nước); vải (2,8 tỷ USD, tăng 23%
và chiếm 42%); máy vi tính, sản phẩm điện tử và linh kiện (2,4 tỷ USD, tăng 41%
và chiếm 30%), điện thoại các loại và linh kiện (1,7 tỷ USD, tăng 54% và chiếm
65%), xăng dầu (1,3 tỷ USD, tăng 22% và chiếm 13%)...”. (1)
Như vậy chúng ta đang bị lệ thuộc gần như
toàn diện vào nền kinh tế Trung cộng. Cán cân xuất nhập khẩu mất cân bằng và nguy hiểm hơn chứng
tỏ nền công nghiệp là số không của Việt nam hoàn toàn phụ thuộc vào kẻ thù đang
lấn biển đảo của ta. Tại sao qua từng ấy năm mà ĐCS không thay đổi nổi cán cân
thương mại này? Hay là chính họ đã tự cho nền kinh tế Việt Nam “phải” là sân
sau của Trung cộng. Đó là điều cực kỳ nguy hiểm.
Thứ hai, Ngoài nhập siêu từ Trung cộng chúng ta
cũng nhập siêu từ nhiều nước khác “Ngoài ra, Việt Nam cũng nhập siêu từ Thái
Lan 4,6 tỷ USD, Malaysia 1,1 tỷ USD, Nhật Bản 300 triệu USD...”. Đây là một
minh chứng cho thấy nền kinh té không công nghiệp của Việt Nam mất cân bằng và
phụ thuộc đến tệ hại.
Cú lừa này nằm ở
chỗ đánh vào tâm lý kinh tế của ngươi Việt. Thực chất chúng ta đang đi vay nợ
để sống. Nợ công của Việt Nam ngày càng phình to. Hãy đọc một đoạn trên bài
viết trích từ baomoi.com của đảng cộng sản Việt Nam: “Theo số liệu mới nhất
của Bộ Tài chính, đến cuối năm 2011, nợ công chiếm 54,6% GDP, trong đó nợ chính
phủ là 43,6% GDP còn nợ nước ngoài chiếm 41,5% GDP, tương đương 50 tỉ USD, dự
kiến đến hết năm nay, nợ công khoảng 58,4% GDP, đến 2015, tổng số nợ công sẽ
khoảng 60 - 65% GDP. Các tổ chức quốc tế cho rằng quy mô nợ của Việt Nam gia
tăng nhanh trong giai đoạn 2006 - 2010, và tiếp đà tăng này trong giai đoạn
2011 - 2015. IMF dự báo tới năm 2015, nợ công của Việt Nam sẽ tăng lên 86,2 tỷ
USD, nợ nước ngoài cũng tăng tương ứng từ 41,7 tỷ USD lên 73,8 tỷ USD.” (2)
Thực chất nền kinh
tế của Việt nam đang sống dựa trên một khoản nợ khổng lồ. Chúng ta nhập siêu,
không có sản xuất công nghiệp để duy trì tăng trưởng kinh tế ổn định, vững bền.
Vậy thì cú lừa ở
đây là gì? Đó chính là việc vay tiền nước ngoài xây đường sá, cầu cống, nhà cao
ốc… Mô hình chung nước Việt Nam sẽ thay đổi đẹp hơn nhờ tiền nước ngoài. Nhưng
những điều đó không làm cho nền công nghiệp đi vào hoạt động. Bề ngoài là vậy,
bề trong thì sao. Khi có tiền nước ngoài, qua các trung gian, quan chức xây dự
án thì tiền được rải ra và họ giàu lên nhờ tiền dự án tham nhũng. Họ sẽ có tiền
sắm nhà lầu, xe hơi, quần áo thời trang đắt tiền và ăn nhậu, massage… Đồng tiền
từ họ lại được luân chuyền đến ta những chủ tiệm ăn nhậu, chủ bán xe hơi…. Và
cuối cùng đến những người làm công. Trên đường có thể thấy nhiều nhà cao tầng,
xe hơi đời mới, xe máy đẹp, quán ăn ngon… Nhưng có một điều người dân ta bị lừa
chính là việc họ đang sống trên chính những đồng tiền đi vay của nhà nước. Dân
tộc đang mang nợ, nhân dân có được hưởng nhưng cái sự hưởng lợi quá nhỏ bé so
với những gì ta đã và đang, sẽ mất nếu vỡ nợ.
Mô phỏng đồng tiền
ở Việt Nam bằng một ví dụ nhỏ như sau. Việt Nam là một gia đình. Cha mẹ không
có tài làm ăn và không nghề nghiệp. Họ nhờ mồm mép đi vay về rất nhiều tiền mà
không làm được gì để trả gốc và lãi. Tuy nhiên họ dùng đồng tiền đó mua nhà đẹp,
xe hơi… đồ dùng cho con cái dùng. Con cái họ sẽ được hưởng cuộc sống xa hoa. Họ
tưởng lầm cha mẹ họ làm ăn tài giỏi. Nhưng họ có ngờ đâu, họ đang sống trên một
đống nợ. Một ngày nào đó họ sẽ phải trả giá về sự nhầm tưởng khi cha mẹ họ vỡ
nợ, vào tù…
Câu chuyện trên là
một vì dụ nhỏ cho lời cảnh tỉnh với dân tộc. Nhiều người cảm thấy trước đây họ
phải đi làm bằng xe đạp, sau mấy chục năm họ có ôtô đi làm? Như thế đảng cộng
sản là tài giỏi, đâu có kém như nhiều người chỉ trích. Nhưng đó chính là mánh
khóe của ĐCS. ĐCS muốn trưng ra một vẻ bề ngoài hào nhoáng để đánh lừa dân tộc
trước những kém cỏi trong điều hành kinh tế của họ. Chính điều này cũng làm cho
sự phản kháng với ĐCS của nhân dân ta giảm đi trước những hành động ngang ngược
của họ. Đây là một cái ranh ma của ĐCS. Họ dùng chính bản thân miếng ăn để đánh
lừa con người.
Đảng cộng sản biết
điều này. Nhưng họ vẫn làm vì họ muốn đạt được 2 mục tiêu: Tham nhũng, vơ vét
cho đầy túi tham nhờ vay tiền nước ngoài và tiếp tục lừa dối dân tộc ta bằng
một nền kinh tế phát triển ảo.
Cú lừa văn hóa và chính trị
Để công cuộc Hán
hóa từ thời ông Hồ Chí Minh thành công, đảng CSVN ngoài lừa mị dân chúng về vấn
đề kinh tế còn lừa dối dân ta về văn hóa và chính trị.
Về chính trị, đảng cộng sản
tiến hành việc tuyên truyền về một huyền thoại giả dối “Hồ Chí Minh”. Qua những
sự kiện đã thấy về hiện tình đất nước và qua loạt bài “Những
sự thật không thể chối bỏ” cho thấy ông Hồ là một tội đồ của dân
tộc. Nhưng tại sao đảng CSVN lại phải tô vẽ hình tượng giả dối ấy? Mục tiêu là
để đánh lừa dân tộc nhất là với giới trẻ. Hàng loạt viện nghiên cứu về HCM,
sách báo, cuộc thi về HCM được mở ra chỉ nhằm tô hồng ông HCM để trở thành thần
tượng. Hệ quả là những người trẻ bị nhồi nhét đã không đủ bản lĩnh để nhận ra
sự thật. Trong sự nhầm lẫn vì bị tuyên truyền từ bé cho đến lúc trưởng thành
nhiều người không nhận ra ông HCM chính là người mở đầu cho tiến trình nô lệ
Trung Quốc. Vì thế, họ có thể bất đồng với nhà cầm quyền hiện nay nhưng họ vẫn
tôn thờ HCM. Việc quá thần tượng HCM cũng đã làm sức phản kháng của dân tộc mất
đi trước những hành động bán nước của ĐCS. Một tâm lý cảm thông cho hành động
yêu nước giả dối, có công với dân tộc giả tạo của nhân dân với HCM là cách đảng
cộng sản Việt Nam hiện nay muốn có. Họ có thể xấu nhưng dứt khoát HCM không
xấu. Một tâm lý nể nang với cái “công lao” ảo ấy là một rào cản cho dân chủ
thực sự ở Việt Nam.
Đi kèm với việc tô
hồng, đánh bóng hình ảnh HCM, đảng cộng sản cũng tiếp tục cho tuyên truyền
những chiêu giả dối. Khi Trung cộng tiến hành xâm lấn HS-TS, bắt ngư dân, đảng
CSVN tiến hành những tuyên bố hết sức mị dân như ông Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng
đã từng nói tại Nha Trang "Việt Nam kiên quyết bảo vệ chủ quyền biển
đảo" nhưng ngay sau đó thì đảng CS để mặc ngư dân bị bắt, bị phạt tiền
khi đánh bắt ngay trên chính mảnh đất quê hương mình. Và cũng ngay sau đó,
những người biểu tình ủng hộ tuyên bố của ông Dũng đã bị… đạp mặt thẳng cánh.
Những tuyên bố cho thấy ĐCS chỉ mị dân và lừa đảo. Họ phải thực hiện nốt nhiệm
vụ bán nước cầu vinh mà vị lãnh tụ đảng cộng sản HCM của họ đã khởi xướng.
Việc ra luật biển
vừa qua cũng cho thấy đây chỉ là âm mưu trì hoãn lòng dân đang lên cao nhằm cố
gắng giữ ghế của đảng cộng sản. Đảng cộng sản trong thế bị nhân dân oán hận vì
những chính sách hèn yếu trước Trung cộng đã phải vội vã ra một cái Luật Biển
Việt Nam mà khi ra giấy bằng máy in chỉ có vẻn vẹn 15 trang giấy. Chúng ta thấy
gì sau luật biển? Đó là các cuộc biểu tình bị đàn áp, bắt bớ và hành hung các
blogger biểu tình yêu nước ngay ngoài đời thường. Đáng nói hơn là ĐCS dùng cơ
quan thông tin đại chúng để bôi nhọ những người biểu tình yêu nước như Ls. Lê
Quốc Quân, cụ Lê Hiền Đức.
Tất cả những hành
động này cho thấy đây cũng chỉ là một cú lừa để xoa dịu lòng dân.
Nguy hiểm hơn
trong cú lừa chính trị đó là việc ĐCS có những động thái cài cắm đội ngũ hồng
vệ binh và an ninh vào các cuộc biểu tình với hai mục đích: Giám sát những
người biểu tình yêu nước khác và tung hô lá cờ đỏ sao vàng của ĐCS. Việc tung
hô này cho người dân dễ lầm tưởng rằng ĐCS vẫn còn còn trái tim của dân tộc
Việt Nam. Nó giúp trì hoãn cơn bão ngầm đang nổi lên từ sau những vụ án của anh
Vươn, chị Lài hay nông dân Văn Giang. Đây cũng là một chiêu lừa chính trị và âm
mưu nham hiểm của ĐCS.
Về mặt văn hóa, ĐCS tổ chức ra
hàng trăm cuộc thi hoa hậu lớn nhỏ và những game shows vô bổ trên truyền hình.
Thực chất đó là những cuộc mua bán danh hiệu bằng tiền và thân xác của chính
những người đẹp. Bằng chứng là hàng loạt vụ hoa hậu bán dâm vừa qua, hàng loạt
vụ kiện tụng trong những cuộc thi như Idol, Nextop Model đã minh chứng cho điều
này. ĐCS muốn nhân dân và đặc biệt là thanh niên quên đi cái gọi là “Họa mất
nước” để vui vẻ với những ảo giác giàu sang có trước mắt.
Ngoài ra, ĐCS còn
thực hiện những chính sách hết sức trái ngược nhằm băng hoại đạo đức của tầng
lớp thanh niên. Ví như họ chặn internet với trang lề Dân (nhưng luôn nói sự
thật) mà không chặn những web sex. ĐCS tuyên bố cấm cá độ bóng đá nhưng dung
túng cho các đài truyền hình từ trung ương đến địa phương, hơn 700 tờ báo đăng
tin” Kèo thơm, độ hay”… Vậy thực chất là gì? Đó là một mặt ĐCS muốn mị dân rằng
mình trong sạch với cờ bạc nhưng mặt khác lại tạo cơ hội cho tệ nạn tràn lan.
Thực tế cho thấy
những vụ đâm chém, giết người, hãm hiếp cứ tràn lan mà ngày nào lên mạng chúng
ta cũng thấy. Ngay cả Bộ giáo dục cũng thực hiện tiếp âm mưu của ông Hồ khi xưa
là “Dạy tiếng Hán” cho trẻ em nhằm Hán hóa Việt Nam. Đài truyền hình một tỉnh
cũng được bán gọn cho Trung cộng…. Đó là điều ĐCS muốn. Họ muốn nhân dân này
hèn đi để họ dễ trị và đặc biệt là quên đi họ đã trót bán tất cả cho Trung
cộng.
Cú lừa quân sự
Để nói về lĩnh vực
này thì tôi xin đưa ra nhận định của mình như sau: Việt Nam và Trung cộng sẽ
gần như không xảy ra bất cứ cuộc chiến nào trên biển nữa. Nếu có chỉ là sự chỉ
là sự ngụy trang cho việc đã bán nước của ĐCS. Tại sao tôi nói vậy. Tôi xin chỉ
ra mấy điều sau.
Thực chất chuyến
đi Hoa Kỳ của ông Nguyễn Chí Vịnh vừa qua không phải để mong muốn Hoa Kỳ giúp
đỡ về mặt chính trị cũng như quân sự trong việc đối đầu với Trung cộng, Đây là
một cuộc viếng thăm để xin tiền trong việc rà phá bom mìn và kêu gọi Hoa Kỳ tài
trợ trong việc giúp đỡ người mắc bệnh do Dioxin trong chiến tranh để lại. Hành
động này của Vịnh cũng chỉ là đòn gió nhằm để cho ĐCS tiếp tục bài ca “Ta đã
thân Mỹ hơn, dân yên tâm đi” để đáp lại làn sóng ủng hộ Hoa Kỳ của đại bộ phận
nhân dân ta. Có 2 lý do để nói về việc trên chỉ là mị dân:
Thứ nhất, Nếu ĐCS có thiện
chí với Hoa Kỳ trong vấn đề đối đầu vơi Trung cộng thì họ sẽ không làm trò hề
trong vấn đề nhân quyền ở Việt Nam mà cuộc gặp với bà Hillary Clinton là một ví
dụ.
Thứ hai, ĐCS biết rằng
“theo Mỹ sẽ mất đảng” nên không đời nào ĐCS chịu theo Hoa Kỳ. Họ thà mất nước
nhưng được làm bù nhìn Trung cộng hơn là mất tất cả. Mà thực chất thì họ đã làm
bù nhìn từ thời ông Hồ chứ không phải đến bây giờ.
Vấn đề thứ hai là
việc ĐCS cho tung tin quân sự về mua sắm vũ khí nhằm lừa bịp nhân dân về động
thái này. Tôi xin nêu mấy ý ở đây. Về mặt quân sự tuy ĐCS cho sắm thêm những vũ
khí như máy bay Su-30, hệ thống tên lửa phòng không S-300 PMUI, hệ thống phòng
ngự bờ biển Bastios, 2 tàu Gerpad (tàu hộ vệ tàng hình cỡ lớn) và đặt mua 6 tàu
ngầm lớp Kilo của Nga. Nghe qua có vẻ ĐCS đã thay đổi quan điểm của mình với
Trung cộng? Đội ngũ công an chính trị và hồng vệ binh sẽ được dịp chỉ đạo của
đảng “quang vinh” ca ngợi ĐCS đang “chống Trung cộng”. Nhưng sự thật không phải
thế. Chúng ta nên nhìn nhận về mặt quân sự thế này.
Trung cộng là một
nước lớn và đến bây giờ số vũ khí hiện đại rất nhiều. Nếu giả sử ĐCS muốn chống
Trung cộng thì họ phải tìm cách khắc chế lại cái nhiều đó của Trung cộng. Nghệ
thuật của chiến tranh phi đối xứng (nếu có) giữa Việt Nam và Trung cộng chính
là việc lấy tinh, lấy điểm mạnh của mình để khắc chế điểm yếu của đối phương
nhiều hơn nhiều lần. Nhưng chúng ta thử xem. Trung cộng có S-300 PMU trước Việt
Nam 4 năm, họ thậm chí còn chế thành phiên bản Trung cộng HQ -09. Vậy những yếu
tố bất ngờ và kỹ thuật có còn khi Trung cộng đã biết rất rõ về S-300 PMU. Đến
Su-30 thì Việt Nam cũng theo đuôi Trung cộng hàng 3 năm trời, và với số lượng
Su-30 gấp 5 lần Việt Nam liệu có thể làm được gì khi Trung cộng biết hết về
Su-30. Và cũng nên nhớ, Trung cộng có không ít Kilo trong đội hình của mình.
Tại sao ĐCS mua vũ
khí sau Trung cộng lại không chịu mua sắm những thứ khác có thể khắc chế những
thứ Trung cộng có? Hay đây chỉ là bài nhằm mị dân. Chẳng lẽ cả một bộ quốc
phòng của Việt Nam không biết điều đó? Họ biết nhưng thực chất họ đã bán nước
rồi nên có mua cũng chỉ để mà “kiếm chút Lobby” mà thôi. Dân thì vẫn chịu thuế,
còn vũ khí cũng chỉ mua để kiếm hoa hồng, lừa bịp dân tộc.
Ngoài vấn đề mua
sắm vũ khí, chúng ta còn thấy rằng trong vòng 2 năm qua, Việt Nam tích cực đón
các tàu của quân đội các nước đến nhưng chủ yếu là tàu “y tế” và đến giao lưu
là chính. Việt Nam có tham gia cuộc tập trận Hổ Mang Vàng tại Campuchia diễn ra
2 năm qua có sự tham gia của Hoa Kỳ nhưng lại là “quan sát viên”. Điều này cho
thấy Việt Nam khác hẳn Với Philippines. Phi đã có rất nhiều cuộc tập trận quy
mô lớn nhỏ với Hoa Kỳ, Indonexia, Nhật. Tất cả các cuộc tập trận đều có bắn đạn
thật. Tại sao Việt Nam là nước liên quan trực tiếp đến vấn đề biển Đông, HS-TS
lại bàng quan trước nguy cơ chiến tranh mà Trung cộng gây ra? Vấn đề ở đây đó
chính là ĐCS đã biết trước: chẳng có cuộc chiến nào xảy ra cả. Nhớ lại năm 2011
khi Trung cộng tập thả bom gần HS-TS thì ĐCS Việt nam cũng đem bom ra thả ở gần
Đà Nằng trong một cuộc huấn luyện định kỳ, bình nhật của Không quân. Và cũng im
hơi sau khi bị Trung cộng chỉ trích... Động thái này đi kèm với việc tàu cảnh
sát biển được trang bị hiện đại, máy bay mới tầm cỡ thế giới nhưng ngư dân cứ
bị Tàu Lạ bắt cho thấy giữa ĐCS Việt Nam và Trung cộng thực chất không có đồi
đầu, chỉ có đồng thuận. Sự đối đầu chỉ thể hiện trên báo chí rồi "im
lặng".
Nhận xét chung:
Các yếu tố về kinh
tế, văn hóa, chính trị quân sự đã cho ta thấy Việt Nam ta quá phụ thuộc và đang
dần từng bước làm nô lệ cho Trung cộng. Cũng sẽ chẳng có cuộc chiến hay phản
đối nào xảy ra vì thực chất Việt Nam đã được chuyển giao cho Trung cộng theo
từng bước từ thời Hồ Chí Minh cho đến hội nghị Thành Đô kéo dài đến bây giờ.
Trung cộng cứ tiến và ĐCS Việt Nam cứ tiếp tục lùi và đe nẹt dân chúng thành nô
lệ cho Trung cộng.
Thưa bạn đọc! Họa
mất nước đang đến dần, nhân dân chúng ta đang bị ĐCS lừa bịp trên mọi yếu tố
nhằm đạt mục đích bán nước, giữ đảng, giữ ghế quyền lực cai trị. Xin nhân dân
Việt Nam hãy tỉnh táo đứng lên trước họa mất nước ngay từ trong kẻ nội thù là
ĐCS Việt Nam.
Chú thích:
No comments:
Post a Comment