HỒ CHÍ MINH HUYỀN THOẠI VÀ MẶT NẠ

HỒ CHÍ MINH HUYỀN THOẠI VÀ MẶT NẠ

http://giahoithutrang.blogspot.com/2012/06/ho-chi-minh.html

Monday 11 November 2013

SƠN TRUNG CHÍNH LUẬN I









I. BẢN CHẤT GIAN MANH CỦA CỘNG SẢN    

Tại Việt Nam ngày nay, dân chúng và các nhà tranh đấu càng ngày càng tập họp được một lực lương đông dảo, mạnh mẽ và công khai chống đối bè lũ cộng sản. Chưa bao giờ khí thế tranh đấu dâng cao đến thế. Công cuộc tranh đấu không phải một vài ngày,một vài tháng mà đã liên tục bao thập niên. Khởi đầu là công cuộc tranh đấu của những văn nghệ sĩ trong nhóm Nhân Văn Giai Phẩm năm 1955-1956. Tiếp theo là cuộc nổi dậy của nhân dân Quỳnh Lưu.
`Sau 1975, cuộc tranh đấu của dân chúng lục tỉnh kéo lên Sài gòn. Sau đó là cuộc tranh đấu nhân dân miền Bắc chống cộng sản cướp dất nhân dân bán cho tư bản lấy tiền bỏ túi.Và càng ngày các đảng viên cao cấp rời hàng ngũ cộng sản đứng về phía nhân dân như ông Nguyễn Hộ, Nguyễn Văn Trấn, thiếu tướngTrần Độ, tiến sĩ Nguyễn Thanh Giang. . .
Công cuộc tranh đấu càng ngày càng phát triển vì sau 1975, công sản càng tham nhũng và gian dối. Cuộc mở cửa cho ngoại quốc đầu tư là một mối lợi lớn, nuôi sống dảng cộng sản và tư bản đỏ. Bao nhiều nguồn lợi đầu tư ngoại quốc, bao hàng hóa xuất khẩu, bao tài sản quốc gia đều vào tay cộng sản trong khi đa số nhân dân khốn khổ. Cộng sản khoe khoang ngày nay đã kiến thiết nhiều thành phố nhưng đây là do đồng đô la của Việt kiều, của tư bản chứ không do tài năng và thực lực của cộng sản. Cộng sản luôn miệng thành thị hóa nông thôn nhưng sự thực bao giờ nông thôn cũng đói nghèo và thiếu phương tiện sống. Ngay bọn tư sản đỏ cũng chỉ xây dựng nhà cửa, mở cơ sở kinh doanh tại các thành phố lớn, còn những nơi xa xôi thì muôn năm vẫn như cũ. Đây cũng là lúc cộng sản lộ rõ bộ mặt gian ác. Để giữ vững quyến lợi,họ đã thẳng tay khủng bố nhân dân, đàn áp những nhà đối lập.Hơn nữa, họ công khai cướp tài sản nhân dân, bán đất đai cho ngoại quốc lấy tiền bỏ túi. Bản thân họ là những tên sậu mọt mà con cái của họ cũng là những tên cướp, tên buôn lậu trong vương quốc cộng sản. Cả một hệ thống độc tài cộng sản cũng là một hệ thống Mafia tàn ác.
Một lý do khác nữa khiến cho dân chúng bất mãn là bọn cộng sản đã bán nước cho Trung Quốc. Chúng đã cắt biên giới và biển đông dâng cho quan thầy Trung hoa. Trước đây, Hồ Chí Minh, Phạm Văn Đồng đã dâng biên giới và các hải đảo chung Trung Cộng, ngày nay bọn Lê Đức Anh, Nông Đức Mạnh cũng đã dâng thệm đất đai của Tổ quốc cho Cộng sản. Trước sự phản kháng kịch liệt của nhân dân ta, cộng sản càng sợ hãi. Một mặt cộng sản gia tăng khủng bố nhân dân và một mặt chúng tiếp tục xuống nước trước những đòi hỏi của Trung Quốc. Mặt khác, chúng cũng sợ Mỹ cho nên hết phái đoàn này đến phái đoàn khác đua nhau sang Mỹ. Tháng 6 này, Phan Văn Khải sang Mỹ làm gì?

Cộng sản cũng như bọn Iran, Iraq trước đây cậy thế có Liên Xô nên hống hách. Iraq đã tàn sát các dân tộc thiểu số, xâm chiếm Kuweit, còn Iran bắt giam nhân viên tòa đại sứ Mỹ, và cả hai đều tích cực chống Mỹ. Trước đây, cộng sản Việt Nam cũng cậy thế Liên Xô, Trung quốc mà chống Mỹ, nay thì họ cầu cạnh Mỹ. Trước cuộc tranh đấu của nhân dân quốc nôi và quốc ngoại, và trước sức ép của Trung quốc và Mỹ, cộng sản Việt Nam áp dụng chiến thuật đu dây. 

MỘt mặt họ đàn áp nhân dân, một mặt xuống nước thỏa mãn mọi yêu cầu của Mỹ và Trung quốc. Trước đây, cộng sản đã thành công với những quỷ kế này. Khi Trung quốc và Liên Xô xung đột, họ đi cả hai bên, thân thiện cả hai bên để lấy viện trợ cả hai bên. Trong khi đo tại miền Bắc,ù họ tiêu diệt nhóm thân Nga vì sợ nhóm này theo đường lối xét lại. Khi Trung quốc cắt viện trợ và dạy cho bài học thứ nhất, họ chống Trung quốc và chạy theo Liên Xô.Nhờ vũ khí Liên Xô,trong khi MỸ cắt viện trợ cho miền Nam, cộng sản Bắc Việt đã xâm chiếm miền Nam một cách dễ dàng.

Trước đậy, cậy thế Liên Xô, Cộng Sản Việt Nam đã chống lại Trung Quốc.Trung Quốc coi Việt cộng là một kẻ ăn cháo đá bát, một kẻ phản bội. Trước đây, nhờ Trung quốc giúp đỡ người, của cải và vũ khi mà Việt cộng thắng các trận tại biên giới Hoa Việt và Điện Biên Phủ để có được nửa nước Việt Nam. Trước kia họ coi Việt cộng là anh em, nay thì họ coi Việt cộng là kẻ thù không đội trời chung. Một kẻ đệ tử phản bội thầy thì phải bị phanh thây hoặc bị tước võ nghệ, cắt chân cắt tay cho thành tàn tật. Truyền thống đó nay vẫn được áp dụng. Tâm lý bọn tiểu nhân hạ tiện thường tìm một nơi che chở bảo vệ. Trước đây, họ có Liên Xô nay Liên Xô tan vỡ.

 Họ đành phải quay trở lại lạy lục Trung quốc. Lẽ dĩ nhiên Trung quốc không dễ dãi và ngu dại như lần trước. Lần này,họ phải đòi giá cắt cổ, và để bảo vệ quyền lợi của nhóm cộng sản gộc, chúng đã cúi đầu chấp nhận mọi điều kiện. Họ chỉ thấy lợi trước mắt bất kể liêm sỉ. Đó cũng là trường hợp ông Hồ sang Pháp năm 1946 ký hiệp định bán nước để rảnh tay tiêu diệt các đảng phái quốc gia và các tôn giáo. Ngày nay, Phan Văn Khải cũng thế.Họ muốn mua chuộc Mỹ để công cuộc giao thương Mỹ Viêt làm giàu cho túi tiền của họ.Họ cũng yêu cầu Mỹ đừng nhúng tay vào nội bộ Việt Nam để chúng thẳng tay tàn sát nhân dân ta.Nếu Mỹ có đòi hỏi gì thì họ cũng nhắm mắt gật đầu cho qua chuyện, sau đó sẽ tính lại.
Đồng bào quốc nội và quốc ngoại hãy sáng suốt. Chúng ta càng đấu tranh mạnh mẽ thì cộng sản mới thực sự đầu hàng. Chùng ta đừng dừng bườc cũng như đừng nghe theo những lời phỉnh phở của cộng sản.
<seaside82.html> <seaside82.html>

 

  2 THIỆT GIẢ KHÓ PHÂN

Trước hội nghị Đông Á tại Bali (Indonesia) ngày 18-11-2011 và Quốc hội ngày 25-11-2011, thủ tướng Việt Cộng Nguyễn Tấn Dũng tuyên bố đòi chủ quyền Hoàng Sa, Trường Sa, lời lẽ rất mạnh bạo. Tuy nhiên, nhiều lý do khiến ta phải nghi ngờ đằng sau có gì khó khăn, trở ngại mà Nguyễn Tấn Dũng hành động không đúng với lời tuyên bố của ông.

Cộng sản gian manh, nhiều thủ đoạn. Trong khi tuyên bố chủ quyền Hoàng Sa, Trường Sa, Bộ phim “Hoàng Sa Việt Nam - Nỗi đau mất mát” bị cấm tại Saigon, và Cộng sản vẫn đàn áp biểu tình, bắt người biểu tình và khủng bố khắp nơi như vụ bắt Nguyễn Văn Liá, tín đồ Hòa Hảo ở An Giang.
Đài Á Châu Tự Do trong bài Khi niềm tin bị khủng bố, Mặc Lâm, biên tập viên RFA ngày 2011-11-29viết như sau:
Trong khi dư âm của phiên chất vấn Thủ tướng vẫn còn lan tỏa trên mạng thông tin cả lề trái lẫn lề phải, với sự phấn khởi của người dân khi biết rằng chủ trương của chính phủ đã được công khai và Luật Biểu tình cần được xem xét và soạn thảo.
Thế nhưng chỉ hai ngày sau phiên chất vấn, ít nhất 16 người đã bị bắt, bị đối xử thô bạo vì tụ tập tại Bờ Hồ vào sáng Chúa nhật 27 tháng 11.
Sáng Chúa Nhật 27 tháng 11 người dân Thủ đô có việc chạy ngang tượng đài Lý Thái Tổ chắc sẽ ngạc nhiên vì ngay từ sớm một số các loại xe công an, cơ giới có cả xe buýt và xe công nông đã hiện diện từ sớm tinh mơ. Người hiểu chuyện lại càng ngạc nhiên hơn vì thông tin trên mạng cho biết sáng hôm nay sẽ có một cuộc biểu tình ủng hộ Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng qua việc yêu cầu Quốc hội xem xét và soạn thảo Luật biểu tình. Ngạc nhiên bởi người biểu tình chưa xuất hiện mà công an và an ninh đã có mặt trước hẳn nhiên kịch bản bắt bớ, lôi kéo và thậm chí dùng các biện pháp mạnh bạo đối với người biểu tình chắc chắn sẽ xảy ra.
http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/ovr-react-on-peo-gather-hk-lake-11292011074052.html

Ngày 28-11-2011, tàu đánh cá Quảng Ngãi "bị tàu lạ đánh chìm" nhưng Viet Nam im lặng, không dám hó hé!Ông Mai Xuân Thủy cho biết:
Trong thời gian gần đây, báo chí trong nước cho hay nhiều sự cố tàu cá của ngư dân bị “tàu lạ” đâm gây thiệt hại hàng trăm triệu đồng. Nguồn tin mà ông Mai Xuân Thủy nhận được từ các ngư dân có mặt tại hiện trường không đủ để nhận diện 'tàu lạ'.
http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/2011/11/111130_viet_fishing_boat_clashed.shtml

Thế mà tháng trước bọn họ làm một phim Việt Nam đâm tàu Trung Quốc!Nay tàu lạ nó đâm thật thì quý ngài im lặng. Thế là thế nào?

Năm kia, thế giới kết án Việt Nam đàn áp tôn giáo, Việt Nam bèn tổ chức Phật đản và cho giáo gian Vô Hạnh về ca múa tung tăng. Sau khi được xóa sổ đoạn trường, cộng sản quay lại đàn áp tôn giáo và cướp chùa Bất Nhã của Vô Hạnh.
Tháng trước, người Mỹ tuyên bố Việt Nam thiếu dân chủ, Nguyễn Tấn Dũng tuyên bố ra luật biểu tình, rồi có tên thổi ống đu đủ, tuyên bố ra luật thơ! Chúng làm ra vẻ tự do dân chủ, ra vẻ tôn trọng pháp luật để lừa mình dối người.

Luật biểu tình như thế nào? Hiến pháp 1945 Cộng sản bảo đảm quyền tựdo biểu tình, nhưng sau đó Hồ Chí Minh đem luật đó bỏ thùng rác. Nay ra luật biểu tình ư? Nó là con dơi hay con chuột? Có gì mà phấn khởi.nếu chúng ra điều khoản: Đất nước ta rất dân chủ, không cần biểu tình. Ai biểu tình là phá hoại dân chủ, là phản quốc tội tử hình hay tù chung thân." Có thể chúng làm như vậy.

Trong khi Nguyễn Phú Trọng sang quỳ lạy Bắc kinh, bọn Nguyễn Tấn Dũng, Trương Tấn Sang chạy đôn chạy đáo coi như nỗ lực của Việt Nam chống Trung Quốc nhưng thật ra để che mắt việc quỳ lạy của Việt Nam. Phải chăng quỳ lạy, thần phục Trung Quốc là thật là điểm, còn giao thiệp với Mỹ và Đông Nam Á là hư chiêu, là diện Chúng nó một lũ với nhau, đứa đánh trống, đứa thổi kèn, cùng đóng tuồng để để phỉnh gạt nhân dân trong nước và quốc tế.

Bọn cộng sản cũng hành động giống như câu chuyện sau đây:
Có một bữa nọ trên tàu hỏa chạy Bắc Nam Có một ông ngồi cạnh một bà. Lúc vào đường hầm tối, người ta bỗng nghe có một cái tát tai, rồi nghe người đàn ông nói to: "Cho mày chết này!Con muỗi mày dám đốt tao!"Nhưng người ta thấy rõ má ông hiện một bàn tay đỏ rần.Thế là thế nào?

 
 3. TIẾN TRÌNH ĐỔI MỚI CỦA CỘNG SẢN VIỆT NAM

Sau khi Staline chết, Liên Xô đã theo chủ nghĩa xét lại dưới thời Khrutchev, và gần đây nhờ đường lối Perestroika ( tái thiết cơ cấu ) và Glasnost
( cởi mở ) của Gorbachov mà Liên Xô thoát khỏi chủ nghĩa cộng sản.
Trong thời Đặng Tiểu Bình làm thủ tướng, Trung quốc cũng đã tiến bộ với quan điểm thực dụng ( mèo trắng mèo đen bắt được chuột đều tốt ).
Cộng sản Việt Nam là một hạng hủ lậu, bảo thủ cực kỳ ! Cộng sản Việt Nam run sợ khi Khrutchev lên tiếng chỉ trích Staline. Họ sợ dân chúng Việt Nam nổi dậy công kích Hồ Chí Minh và đồng bọn cho nên họ ra sức triệt hạ phe thân Liên Xô trong đó có Hoàng Minh Chính, Vũ Đình Huỳnh, Vũ Thư Hiên...Và đĩ nhiên, họ cũng công kích quan điểm của họ Đặng là mất lập trường ! Trước tình trạng nông nghiệp sụp đổ, một tỉnh ủy thử đưa ra đường lối " khoán " ruộng đất thì bị kết tội hữu khuynh ,và bị cách chức nhưng nay người ta lại áp dụng " khoán "!
Hơn ba mươi năm chiến tranh, Việt Nam đã kiệt quệ. Đã thế, Việt Nam lại phải chi phí cho cuộc chiến tại Cao Miên.
Tình hình quốc tế cũng gây bất lợi cho họ. Liên Xô và Trung quốc đã giúp đỡ tận tình trong thời chiến tranh ,mỗi năm Trung quốc cũng giúp Việt Nam hàng tỷ mỹ kim tưong đương với Mỹ thời Ngô Đình Diệm. Nay thì cả hai nước đều ngưng viện trợ. Họ không giúp đỡ lại còn đòi trả nợ. Chưa kể sau 1975, Trung quốc và Việt Nam xung đột, Trung quốc đã gây khó khăn cho Việt Nam nhiều bề . 

I. HÂU QUẢ CỦA CHỦ TRƯƠNG BẢO THỦ :
Kết quả của chủ trương bảo thủ là đưa đất nuớc suy sụp.
1.Xã Hội :
Dân chúng ngày càng nghèo khổ, không đủ cơm ăn, áo mặc, thiếu thuốc men. Dân miền Nam cũng như dân miền Bắc đều bỏ nước ra đi. Một số dân miền Băc bỏ quê hương ruộng đồng vào Nam hay sang Kampuchia sinh sống. Số phụ nữ làm gái mãi dâm ngày càng lên cao. Số thanh niên trộm cắp cũng gia tăng khủng khiếp, công an cũng đành bó tay, vì không đủ nhà tù, đủ cơm nuôi .
Trong nước khắp nơi nổi lên cướp bóc : công ty này lừa gạt công ty kia,thành phố này cướp tài sản thành phố nọ. Một món hàng đem bán ba bốn công ty khác nhau. Đảng và Nhà Nuớc mang công nợ chồng chất, không đủ tiền trả lương cho cán bộ, không đủ thực phẩm, vải vóc bán cho dân chúng. Tỉnh nào, thành phố nào, công ty nào cũng bị ăn trộm, ăn cắp hàng tỷ bạc.. .Huyện ủy Hóc Môn, Nhà Bè .. . phải bán cơ sở Đảng để trả nợ ngân hàng.
Dân chúng đói nghèo không đủ thóc đóng thuế nông nghiệp, Nhà Nước và Đảng ra lệnh công an và quân đội đi bắt trâu bò,tịch thu nhà cửa của dân chúng để xiết nợ. Nông dân phải ngồi tù ,hoặc bị tịch thu tài sản, hoặc trốn chạy qua nơi khác ...
2.Kinh Tế :
Ngân Hàng :
Đồng tiền ngày càng sụt giá, hàng hóa ngày thêm đắt đỏ, các công ty ngày càng khánh kiệt. Ngân hàng nhà nước lúc nào cũng cạn khô tiền. Người ta đem tiền gửi ngân hàng nhưng khi muốn lấy ra thì phải hối lộ và chờ đợi lâu ngày mới lãnh được.
Các cơ quan, công ty cũng phải hối lộ để lãnh tiền ra và cũng phải chờ đợi mõi mòn !
Ngoại Thương :
Việt Nam trước và sau 1975 sống về xuất cảng nhưng trước 1980 họ chỉ buôn bán vớI khối Liên Xô. Thực ra đó cũng chỉ là một hình thức trả nợ cho Liên Xô. Nhưng ngoại thương Việt Nam lúc này mang chứng bệnh ba không :
Không giao hàng kịp thời hạn
Không đủ số lượng cam kết
Không bảo đảm phẩm chất : Không hợp vệ sinh ( Trong chuối khô có trứng
ruồi... .), không thành thực ( trong con tôm có cái đinh ba phân, trong trứng muối có trái cóc.. .)
Sau khi Liên Xô và Đông Âu sụp đổ, Việt Nam không còn một khách hàng nào nữa.
Sản xuất :
Thiếu điện, xăng, thiếu nguyên liệu, các máy móc quá cũ kỹ, công nhân tay nghề non kém , quản lý tồi tệ.... khiến cho các xí nghiệp không sản xuất đủ hàng tiêu dùng.
Các công ty bị lỗ lã trầm trọng. Khoảng 1985, hàng lậu quá nhiều giết hại các nhàmáy, công ty trong nước.
3.Giáo Dục :
Nhà nước không mở thêm trường học mà lại còn đóng nhiều trường nhất là tại miền Nam.
Học sinh không đủ lớp học, không đủ sách giáo khoa. Thầy giáo phải đạp xích lô, phải đi buôn, cô giáo phải đem kẹo bánh bán trong lớp, và mở lớp dạy tại nhà , nếu học sinh nào không theo học lớp riêng này sẽ bị trù dập .
II. CHÍNH SÁCH LỪA DỐI Và BÓC LÔT CỦA CÔNG SẢN :
Trước tình trạng khó khăn. Cộng sản Việt Nam đã đưa ra nhiều biện pháp cứu nguy:
Phỉnh phờ, lừa dối :
Trước 1975, cộng sản đã vẽ ra một thiên đàng cộng sản : công bằng, no đủ...
Có đâu như ở bên Nga,
Ngày làm ngày nghỉ đều là có lương ! ( Vè Xô Viết Nghệ Tĩnh )
Sau 1975, cộng sản lại càng khoác lác tuyên truyền rằng Việt Nam sẽ giàu to :
Cứ mỗi nước anh em xã hội chủ nghĩa tái thiết cho một tỉnh thì trong vài ba năm, Việt Nam sẽ có toàn là nhà lầu sang trọng.( Đến nay sau hòa bình 25 năm vẫn không thấy ai giúp Việt Nam tái thiết !) 

Đàn anh Liên Xô sẽ viện trợ kỹ nghệ nặng cho Việt Nam (Nhưng mươi năm sau,dân chúng nghe họ than thở Liên Xô chỉ viện trợ kỹ nghệ nhẹ mà thôi! Họ có biết đâu đàn anh Liên Xô cũng là một thứ tư bản ác ôn, bắt bọn đàn em Đông Âu phải tiêu thụ hàng hóa Liên Xô với giá cắt cổ . Và kỹ nghệ nặng là độc quyền của đàn anh, ăn mày sao dám đòi xôi gấc !)
Người cộng sản hy vọng Mỹ bồi thường chiến tranh . Cộng sản tuyên truyền rằng
Mỹ sẽ bồi thường năm tỷ mỹ kim, dân ta sẽ có cày máy, nhà nào cũng sẽ có ô tô, TV ! ( Nhưng chờ mỏi cổ, người dân Việt chẳng thấy Mỹ bồi thường chiến tranh, chẳng thấy xe, nhà lầu, TV, tủ lạnh đâu cả ! ) 


Sau khi đánh tư sản tại miền Nam, cộng sản nói từ nay nước ta sẽ giàu vì bao tài sản nhân dân lọt vào tay đảng, bọn địa chủ, bọn tư sản không còn bóc lột, Đảng và nhà nước sẽ lo cho dân nghèo được cơm no, áo ấm . .. Nhưng sự thực , sau khi cải cách thương nghiệp , bọn cộng sản gộc trở thành tư sản đỏ lấy tài sản dân chúng làm tài sản riêng, chúng ra sức bóc lột , dân chúng ngày càng nghèo thêm.
Sống chết mặc bay ! Chính sách " thôi bao cấp" 

Khoảng 1980, Trung ương không còn cung cấp tài khoản cho các địa phương. Từ nay, các địa phương phải tự tìm lấy tiền bạc, của cải, lương thực mà sinh sống. Đó là chủ trương thôi " bao cấp" ! Đã không nuôi đàn em, Đảng còn bắt đàn em phải cung phụng tiền bạc cho Trung ương . Đói thì đầu gối phải bò. Các địa phương từ nay phải cướp bóc dân , lừa gạt trong nước và ngoài nước để lấy tiền xài. Chúng ta hãy tưởng tượng một ông bố sau một thờI gian cờ bạc, rượu chè làm cho gia đình suy sụp . Ông ra lệnh cho vợ con : " Từ nay, tao không nuôi tụi bay nữa. Tụi bay phải tự lo thân ! " Thế là các con ông phải nghỉ học , chúng đi moi rác, bán vé xổ số, đứa thì ăn trộm, ăn cắp, đứa thì làm gái giang hồ ! Đã thế ông còn bắt chúng mỗi ngày phải nộp vài ngàn cho ông xài. 

Đứa nào không nạp đủ tiền thì ông chửi mắng, đánh đập thậm tệ. Cái mà ông cần là tiền.
Nếu đứa nào bị mang tiếng ăn cắp, ăn trộm, ông cũng không thể rầy la chúng được, vì bản thân ông cũng là một thứ lưu manh, sống bám vào bọn lưu manh. Chính ông là cha đẻ của lưu manh ! Chính ông đẩy nó vào đường cùng! 

Chính sách "sống chết mặc bay" thực ra đã có từ còn mồ ma già Hồ . Họ cho cán bộ, bộ độI, công an hưởng đồng lương chết đói là cố ý bảo chúng tự lo mà sống, tự ăn trộm. ăn cắp mà tồn tại . Chính sách của Đảng cũng như chính sách của mấy bà chủ bar, chủ bia ôm... Họ không cần trả lương cho gái mà lại còn được gái nộp tiền hàng ngày, hàng tháng.. .Đấy là điểm khác biệt giữa tư bản và cộng sản ! 


Vì chính sách này, các tỉnh có toàn quyền lo việc cơm áo. Tỉnh đồng bằng sống nhờ gạo,
Thành phố lớn sống nhờ kỹ nghệ, thương mại. Tỉnh ven biển sống nhờ cá , xuất khẩu hải sản. Còn tỉnh biên giới tất nhiên phải sống nhờ buôn lậu. Nếu cấm buôn lậu thì tỉnh biên giới lấy gì sống ? Lãy gì nộp trung ương ? Đã buôn lậu thì buôn gì chẳng được ? Thực phẩm, thuốc men, quần áo,gạo muối Trung quốc, Thái Lan.. đều buôn tuốt. Thuốc phiện ,vũ khí cũng chẳng sao miễn có tiền cho họ và cho đảng !
Vì chính sách tự túc cho nên bộ đội, công an, thương binh, phụ nữ , viện nghiên cứu, trường học, cơ quan.. . đều làm kinh doanh. Trước khi đánh tư sản thì chỉ giới thương gia là buôn bán, nay thì cả nước đi buôn.
Bóc lột tinh vi và cướp trắng trợn .
Vì ngân hàng thiếu tiền, cộng sản cho lập ngân hàng tư. Sự thực đây là những ngân hàng do cộng sản ' treo đầu heo bán thịt chó" đứng đàng sau chỉ huy. Ai cũng biết ở Việt Nam, xin mở hàng bán nước giải khát, bán cà phê đã khó huống hồ mở ngân hàng ! ( CS quan niệm quán giải khát, cà phê là nơi dân chúng tụ họp, có gián điệp trà trộn, có chị em ta lui tới , phải là công dân tốt mới được phép kinh doanh ) .Có ngân hàng chúng cho ông mù làm giám đốc ! Chúng thu vàng, đô la, tiền bạc và trả lãi suất rất cao, đến 15% 18%. Nhiều người ham lời nên đem tài sản giao cho chúng. Vài tháng sau, chúng quịt tiền !
Chúng bắt buộc dân chúng bỏ sản xuất cá thể, nghĩa là phải vào tập đoàn, vào Hợp tác xã để làm công cho cộng sản. Mỗi người vào tập đoàn, HTX phải mang đồ dụng cụ, máy móc vào. Nếu bị sa thải hay thôi việc là mất luôn của cải. Công nhân làm ở đây thường bị trả lương trễ. Có khi hai ba tháng vẫn không có lương. 


Chúng đặt ra nhiều thứ thuế và tăng thuế vô kỳ hạn. Ở các nước tư bản, muốn đặt ra thuế mới hoặc tăng thuế phải do quốc hội quyết định. Tại Việt Nam, cán bộ địa phương có quyền quyết định. Cần bao nhiêu tiền là đánh thuế bấy nhiêu. Thí dụ trong tháng này, thành phố cần 50 triệu bạc , ban thuế vụ cứ tính đại khái là cần thu 80 triệu, chia cho 40 ngàn thương gia, như vậy tháng này mộI thưong gia phải đóng thêm
4.000 đồng ! Nếu một thương gia phải đóng mỗi năm 300 ngàn đồng , ông lên phòng thuế vụ khiếu nại, cán bộ sẽ nói : "300 ngàn là rẻ. Nếu ông không bằng lòng thì đừng buôn nữa. Nếu còn khiếu nại, tộI bắt ông đóng 500 ngàn. Nếu còn khiếu nại nữa là 600 ngàn. ."
Đấy là tác phong của CS Việt Nam, rất hống hách và rất hạ cấp !( Cán bộ tòa đại sứ VN tại Canada, Mỹ, Pháp cũng thế. . .)

Cộng sản tăng thuế nhà, thuế đất. Sau năm 1994 , cộng sản đặt ra " quyền sử dụng đất " là một cách bắt dân mua lại đất của mình , làm cho dân chúng vô cùng khốn khổ!
Từ nay CS từ giã chính sách xã hội, cộng sản gọi là bãi bỏ "bao cấp". Đi học, đi nhà thương đều phải nộp tiền. Khi vào cấp cứu, không có tiền thì phải nằm đó chờ thân nhân đến nộp tiền mớI được bác sĩ khám nghiệm . Không có tiền là đành chờ chết. Trường học bớt lớp, sa thải giáo viên vì học trò bỏ học một nửa. Người nông dân chủ trương hai không : Không đi học, không đi bệnh viện. 


Cộng sản gia tăng học phí gọi là để bồi dưỡng giáo viên nhưng sự thực tiền đó vào tay đảng, giáo viên không được tăng lương, hoặc có tăng cũng rất ít. Cộng sản bắt dân đóng viện phí nói là để tăng lương bác sĩ, y tá nhưng thực sự bác sĩ, y tá không xơ múi gì ! Muốn chữa bệnh, thân nhân, bệnh nhân phải đút lót cho y tá, cho bác sĩ !
Khoảng 1985, cộng sản mở ra việc buôn dân, đưa dân chúng sang các nước XHCN để làm lao động. Trước đây, thực dân Pháp cũng tuyển mộ phu đi Tân thế giới, nhưng công nhân làm được bao nhiêu hưởng bấy nhiêu, trong khi công sản ăn chận lương công nhân 60% .
Cộng sản bắt dân chúng, ngoại kiều, Việt kiều phải ủng hộ ủy ban, ủng hộ phụ lão, ủng hộ thương binh, ủng hộ công an, cứu trợ lụt miền trung, cứu trợ lụt miền tây, và ủng hộ nhiều thứ tiền khác. Ai không nộp tiền sẽ bị trừng phạt. 


III. ĐỔI MỚI KINH TẾ:
Trước tình trạng kinh tế kiệt quệ, CS Việt Nam đã bắt chước Trung quốc để đổi mới kinh tế. Việt Nam đã dò dẫm từng bước. Chúng ta nhận thấy có ba chánh sách :
A. Bí mật đổi mới : Trung gian hưởng lợi . Giai đoạn này cộng sản chưa nói đến " đổi mới". Trước đây, cộng sản chủ trương nắm mọi ngành nghề nhưng càng ngày càng thua lỗ, chúng bèn khoán cho tư nhân làm, chúng vẫn giữ bảng hiệu quốc doanh nhưng trong một vài công ty, cơ quan,công việc quản lý thực sự là tư nhân. Trong nhiều cơ sở bán vải vóc có bảng đề " Thương nghiệp huyện " nhưng chính là do tư nhân buôn bán. Hàng tháng họ phải trả cho huyện mười phần trăm hay hai mươi phần trăm tùy nơi.  Trước đây, CS chỉ trích chính phủ ta tổ chức xổ số, nay cần tiền, CS cũng xổ số. Trước đây, chỉ có trung uơng mới xổ số, nay tỉnh nào cũng xổ số, ngày nào cũng xổ số ! Việc quản lý xổ số nay giao cho tư nhân, hàng tháng nhà cầm quyền được trả một số tiền hoa hồng . 

B-Chính sách dò dẫm : buông lỏng bàn tay sắt .
Người ta cho rằng đất Sài gòn Gia Định là đất chống lại trung ương. Từ thời Gia Long, Minh Mạng, Lê Văn Duyệt đã chống lại lệnhy vua, đến Lê Văn Khôi thì vùng lên chống triều đình. Sau Nam kỳ bị tách rời khỏi Việt Nam, trở thành thuộc địa Pháp, không còn lệ thuộc triều đình Huế. Sau 1945, Saigon đã nhiều lần thoát khỏi trung ương. Năm 1954, Sài gòn đương đầu miền Bắc. Sau 1975, Nguyễn Văn Linh tuy là Bắc Kỳ và là cộng sản, nhưng y lại có tư tưởng khá cấp tiến hơn Lê Duẫn, Lê Đức Thọ cho nên đã bị Duẫn Thọ cho ngồi chơi xơi nước . Nhờ có Nguyễn Văn Linh, cộng sản đã đi từ từ từng bước đổI mới. Nhưng sự thực, phải nói là do hoàn cảnh bất buộc cộng sản Việt Nam phải thay đổI để tồn tại. 

1.Phim ảnh .
Sau 1975, Cộng sản đem những phim của miền Nam mà chúng gọi là trụy lạc, phản động ra chiếu cho bọn cán bộ xem với nhau. Họ gọi là " chiếu phim tư liệu". Bọn cán bộ cả đờI chỉ xem phim cộng sản, nay xem phim tư bản, từ nghệ thuật cho đến nội dung đếu hơn hẳn phim cộng sản. Họ rất thích thú. Họ kéo bà con, họ hàng vào xem. Thấy ăn khách, cộng sản bèn bán vé. Trước là chiếu đãi cán bộ cao cấp, sau bán vé cho cán bộ và gia đình, sau nữa là bán cho nhân dân.. .Dân chúng xem rất đông. Trái lại nếu chiếu phim XHCN, rạp vắng khách. Thế là từ đây, CS đem chiếu phim tư bản. Một ông bạn tôi nhà giáo, người Huế, nhân hè về thăm quê, được các nhà giáo trường Quốc học mời xem phim " Con Heo " tại trường ! Điều này cho thấy phim tư bản rất được ưa chuộng, và phim con heo được xếp loại giải trí cao cấp giành cho cán bộ đặc biệt ! 

2.Nhạc :
Trong khoảng 1980, cộng sản bài trừ nhạc xanh, nhạc vàng cho là ủy mị, lãng mạn, phản động. Hồi bấy giờ tôi còn học tập chính trị tại Đại Học Văn Khoa,Sàigòn, gặp một sinh viên người Nam. Anh tâm sự : Anh dạy nhạc, huấn luyện văn nghệ cho thanh thiếu niên địa phương . Anh bảo họ hát chậm lại, dịu lại...êm ái một chút. Kết quả anh bị kiểm thảo, đem đi lao động một thời gian mới được trả về địa phương. . . 

Tại Sài gòn lúc bấy giờ cộng sản đưa các ca sĩ miền bắc như Tô Lan Phương lên đài nhưng không được dân chúng hoan hô. Các buổi nghe nhạc "cách mạng" vắng như chùa bà Đanh. Trước 1975, dân miền Nam một số chê nhạc Chế Linh, Nhật Trường ,nhưng ở với cộng sản mới thấy loại nhạc này có cái hay của nó. Nhạc miền Nam bài nào cũng có sắc thái riêng. Người ta thử mời một vài ca sĩ miền Nam hát một vài bản nhạc cũ. Dân chúng hoan hô kịch liệt. Hôm sau, dân chúng xếp hàng nhe nhạc lãng mạn và ca sĩ cũ.
Từ đó, các tụ điểm ca nhạc mọc lên như nấm với các ca sĩ cũ và các bản nhạc lãng mạn.
Lẽ dĩ nhiên những tụ điểm này do đảng kinh doanh và mặc sức hốt bạc. 

3. Sách báo :
Đảng nắm chặt ý thức hệ Mác Lê! Đảng cho rằng các thơ ca , tiểu thuyết ngoài hệ đảng đều là lãng mạn, phản động, mê tín, dị đoan.. .Đảng trong bao năm đã tốn tiền in những thứ tiều thuyết như " Ruồi Trâu"," Thép đã tôi thế đãy" nhưng chẳng có ma nào đọc. Nay Đang cơn túng quẫn, đảng cho phép đảng in tiểu thuyết của Tự Lực Văn Đoàn,Tô Hoài,Vũ Trọng Phụng, Hồ Biểu Chánh .. . và các sách ngoại quốc. Dân chúng thích thú khi dọc lại Tự Lực Văn Đoàn, và các tác phẩm cũ . Đảng lại thu được bộn tiền. 

4.Tôn giáo :
Cộng sản  cho tôn giáo là thuốc phiện, là phản động. Đảng ngăn cấm dân chúng đi chùa, đi nhà thờ. ..Nhưng khoảng 1985, đảng cho phép dân chúng đi lễ chùa Bà ở Bình Dương nhân dịp tết. Thế là hàng ngàn dân chúng nô nức đi dự. Dân chúng lại khấn vái, cúng tiền vào quỹ chùa. Thế là mỗi ngày, đảng thu bộn tiền ! Từ đó, Đảng cho dân đi lễ chùa và đảng tự do nắm thùng phước sưong ! Chỉ có những kẻ khôn ngoan mới không cúng tiền cho Cộng sản !
Qua những bước dò dẫm ban đầu, cộng sản thấy ăn khách, ăn tiền cho nên hăng hái ti61n tới việc đổi mới kinh tế , cho dù việc này trái với chủ nghĩa Mác Lê, trái với đường lối chính sách từ trước của cộng sản Việt Nam.. .! Ôi dào, miễn sao là có tiền,đừng nói truyện tiết trinh và nghĩa khí ! Cướp của, giết người, đĩ điếm, buôn lậu, việc gì mà chẳng làm miễn có tiền !
C.Công Khai " Đổi Mới :
Ban đầu các lãnh đạo trung ương nhất là các ông Bắc Kỳ cương quyết chống đối việc " đổi mới ", họ cho rằng đó là một việc phản bội chủ nghĩa cộng sản, phản bội tư tưởng Mac Lê. Nhưng nhóm cộng sản miền nam tại trung ương và quốc hội chống trả mạnh mẽ, đứng đầu là Nguyễn Văn Linh, chủ tịch Ủy Ban quân quản Sàigon. Lý luận của nhóm này là nếu không thay đổi thì chết ! Nếu không thay đổi thì Sàigòn không đủ tiển cung phụng trung ương bởi vì riêng Saigon đã đóng cho trung ương hơn nửa ngân khoản. Ăn xôi chùa ngọng miệng, bọn bảo thủ phải im ,phái cấp tiến thắng, Nguyễn Văn Linh lên làm tổng bí thư ! Từ đây, " đổi mới" trở thành quốc sách, nó mang lại tiền tài cho cộng sản khiến sau này những tay bảo thủ như Đỗ Mười, Lê Đức Anh . ..cũng phải hoan hô " đổi mới" ! 


Từ đây cộng sản chủ trương :
Không nói đến quan điểm Mác Lê, học tư bản phát triển kinh tế, thương mại.
Làm mọi việc để có tiền cho đảng và cho mình.
Kêu gọi tư bản đầu tư
Phát triển các cơ sở làm ra tiền như du lịch, ngân hàng, khách sạn..
Nới rộng việc tư nhân kinh doanh để lấy thuế..
Sự thực, đây không có gì là mới mẻ. Từ thời xa xưa con người đã chú trọng kinh doanh, đã biết giá trị của cá nhân và thất bại của làm tập thể " Cha chung không ai khóc !"
Thời Việt Nam cộng hòa, chúng ta đã chú trọng xuât khẩu, kêu gọi ngoại quốc đầu tư, 


Chúng ta đã phát triển kỹ nghệ, thương mại, xuất khẩu, nhập khẩu,..Cộng sản dùng danh từ đẹp đẽ để che đăy hành vi xấu xa của mình. Chẳng hạn việc bắt ngưòi giam giữ, cộng sản gọi là " cải tạo", "học tập"
Nay việc từ bỏ Mác Lê theo tư bản chủ nghĩa thì gọi là " đổi mới" thực ra là bước thụt lùi, là trở lại cũ , là bắt chước tư bản chủ nghĩa, sau khi đã chửi bới tư bản , giết hại và cướp bóc dân chúng, và huyênh hoang thực hiện xã hội chủ nghĩa thành công. . .Cộng sản là nhưng kẻ đánh đĩ trên ngôn từ. Những việc để cho tư nhân tự do kinh doanh, việc giao thương với ngoại quốc.. .là những việc đã có từ khi có con người, nào có mới mẽ gì ! 


Và thực ra việc này cũng không lạ. Không phải sau 1985, CS mới đổi mới . Trước đây, sau một thời gian bóc lột, dân chúng trơ xương, cộng sản thả cho dân chúng béo trở lại, chúng lại cướp. Chúng cư xử như một ông chủ độc ác nuôi bò. Chúng vắt cạn sữa và bỏ đói. Khi nào cần, chúng cho bò ăn trở lại và chúng lại vắt kiệt. 

Chúng đã hô hào đánh đổ văn hóa đòi trụy, bãi bỏ cấm chợ ngăn sông nhưng thiếu tiền, chúng lại cho công an đi xét các quán ăn, quán cà phê, phạt vạ, tịch thu băng nhạc, radio, casette, tịch thu hàng hóa xe đò, xe hơi. Sau khi ăn no, chúng thả ra cho tự do mở nhạc, cho thông thương một thời gian, sau đó chúng lại xét bắt, tịch thu.. .Cứ như thế chúng cai trị dân từ 1945 cho đến nay. Nay cần tiền, chúng kêu gọi đổi mới. Khi chúng đủ mạnh, chúng sẽ hô hào xây dựng chủ nghĩa, chống đi theo con đường tư bản chủ nghĩa, chúng lại mở chiến dịch cải cách nông nghiệp, cải cách thương nghiệp, và sẽ tịch thu tài sản dân chúng và ngoại quốc. Lúc đó thì mọi việc quá muộn. 


Sau bao năm đổi mới, cộng sản đã thu được nhiều tiền. Cộng sản gộc đã trở thành một thứ tư bản đỏ, có hãng xưởng riêng, có tài sản riêng, có nhà lầu xe hơi, có tiền gửi ngân hàng ngoại quốc nhưng tài sản quốc gia vẫn kiệt quệ , đời sống dân chúng ngày xuống thấp vì tham nhũng, dộc tài. . .Một số ngân hàng ngoại quốc đóng cửa, một số cơ sở ngoại quốc rút lui. ,..Hiện nay, cộng sản trông chờ tối huệ quốc của Mỹ. Nhưng việc này có lợi mà cũng có hại cho CSVN. 


Việc " đổi mới " đã cứu nguy nền kinh tế và chính trị cộng sản nhưng nó đã làm sụp đổ "ý thức hệ cộng sản'" . Tại trường Nguyễn Ái Quốc, tại nhiều bô, viện, cơ quan, người cộng sản đã không còn mạnh miệng ca tụng Mac Lê. Người ta đành dựng lên " tư tưởng Hồ Chí Minh" để nương tựa. Nhiều nhà văn bày tỏ nỗI bất mãn và đau đớn, tủi nhục. Trong bao năm hô hào chống tư bản, đế quốc thì nay lại tôn thờ tư bản, cầu cạnh đế quốc. Tại Hà nội. một nhà văn đã viết truyện ngắn " Kẻ sát nhân lương thiện (?).Truyện này có nộI dung như sau: 


Một bần cố nông sau cải cach ruộng đầt được đảng và nhà nước ban cho nhà cửa, ruộng đất tịch thu của một tư sản mại bản là chủ nhân lâu đời của gia đình anh. Anh bần cố nông này phấn đãu mãi lên đến đại tá về hưu. Con ông đại tá cũng được đảng chiếu cố cho đi học Liên Xô về nhung nay thất nghiệp. Nay Đảng thi hành chính sách đổi mới. Con nhà tư sản trở về mở công ty lớn tại thành phố, được đảng trả lại nhà , còn ông đại tá và gia đình lui xuống ở dưới gara.Thằng con ông đi Liên Xô về hàng ngày phải chăn trâu bò vàông đại tá ngày ngày cũng phải còng lưng kiếm miếng cơm. 

Một hôm , người con trai nhà tư sản mà party. Các ông tai to mặt lớn trong tỉnh đều mặc veston đến tham dự. Xe cộ đău hàng dài, các cô, các bà cười nói vui vẻ. Anh chàng đi Liên Xô cắt cỏ trở về, trông th6ay cảnh náo nhiệt đó, lòng cảm thấy tủi nhục. Anh lấy súng AK của bố anh bắn anh Việt kiều và một số ngưòi . 


Tại Sài gòn, một nhà văn khác viết một truyện khác, cũng tương tự.
Một ông đại tá phục viên ( về vườn) nhưng luôn miệng Mac Lenin đỏ choét. Nay gặp lúc đổi mới , ông chạy chọt được chức bảo vệ tại một công ty ngoại quốc ,lương 50 đô mỗi tháng. Thằng con trai của ông cũng xin được làm việc rửa rau cho một nhà hàng Đài Loan. Thỉnh thoảng thằng con ông mang về được một it thức ăn thùa, hai bố con nhậu nhẹt vui vẻ, tự hào là gia đình có thu nhập cao nhất thiên hạ.. .

Có thể một ngày nào đó, vì sự tranh đãu của dân chúng , cộng sản VN sẽ đổi mới chính trị., có thể nhượng bộ tạm thời. Nhưng đó chỉ là thủ đoạn dối gạt quần chúng trong nuớc và dư luận quốc tế, đồng bào và chiến hữu trung kiên hãy giữ vững lập trường, kiên quyết chống cộng cho đến khi cộng sản thục sự tan rã, thực sự bị tiêu diệt.Trong tương lai, CSVN có thể mới một số nhân vật hải ngoại tham gia chính phủ, có thể cho tái lập đảng Dân chủ ma , có thể tổ chức bầu cử như ở Cao Miên, có thể giải tán đảng cộng sản, có thể đưa ra một chính phủ hòa hợp, hòa giải. ..Chúng ta đừng quên bài học lịch sử gần đây nhất của Kampuchia ! Và đừng quên bản chất của Cộng sản là gian manh xảo trá !
 <seaside15.html> <seaside15.html>
4. TRUNG CỘNG TIẾN THOÁI LƯỠNG NAN
Từ ngày 19-11-2011, khởi từ hội nghị Bali (Indonesia), thế giới đã chuyển sang một giai đoạn mới. Trong hơn 20 năm buôn bán với Trung Cộng, các quốc gia Âu Mỹ đã chịu đựng cái gian lận, mưu mánh của Trung Cộng. Từ trước, Mỹ và các nước Liên Âu đã phản đối nhẹ nhàng nhưng Trung Cộng vẫn bỏ ngoài tai, và vì thái độ nhũn nhặn, lich sự của Âu Mỹ, Trung Cộng tưởng là Âu Mỹ quá yếu theo giọng điệu huyênh hoang xấc xược nào là "Mỹ là cọp giấy" của Mao và nói năng kiểu Việt Cộng "Mỹ cút ngụy nhào", " đảng cộng sản anh hùng bách chiến bách thắng"...
Thật ra không phải riêng Trung Cộng mà phần lớn dân Á châu đều nghi ngờ Mỹ. Từ 1973, Mỹ đã bỏ Việt Nam, và sau đó bắt tay với Trung Cộng và đầu tư vào Trung Cộng theo chủ trương " Toàn cầu hóa". Mỹ đã buông một phần Đài Loan, và rút một số quân khỏi Thái Bình Dương.

Việc này khuyến khích Trung Cộng làm giàu và khuyếch trương quân sự, rồi đi đến việc hăm dọa các nước nhỏ Thái Bình Dương, mà nặng nhất là Việt Nam. Năm 2010, Ngoại trưởng Clinton và bộ trưởng Quốc Phòng Gates tuyên bố Mỹ sẽ trở lại Thái Bình Dương, nhưng thiên hạ, chẳng biết Mỹ nói chơi hay nói thật. Người ta nghi ngờ cho nên Miên Lào trong hội nghị Bali im miệng, còn trước đó theo huà Trung Cộng. Còn Việt cộng thì theo Trung Cộng nhưng cũng cười đùa với Mỹ, chờ ai thắng sẽ đăng ký làm tôi tớ! (Nhưng đến lúc đó các đồng chí Hà Nội có còn đó không hay đã đi chỗ khác chơi?)

Nhưng tại hội nghị Bali, Tổng thống Obama đã tuyên bố thẳng thắn khuyên Trung Quốc phải tuân thủ luật chơi mã thượng, đừng chơi gian, chơi xấu.Song song với lời nói, Mỹ đã có nhiều hành động chứng minh sự quyết tâm của họ- nghĩa là làm thật chứ chẳng phải nói chơi!

Chúng ta thử tìm hiểu chính sách của Mỹ như thế nào?

KINH TẾ:
-Hoạch định kinh tế Xuyên Thái Dương không mời Trung Cộng tham dự là tẩy chay Trung Cộng. Mỹ tẩy chay là phải vì từ 1986, Mỹ đã đổ tiền của, máy móc, kỹ thuật cho Trung Quốc, thế mà Trung Quốc không biết ơn . Trong túi được vài tỷ bạc, nhất là khi chế được bom hạt nhân và hỏa tiễn xuyên lục địa là tinh thần Đại Hán lên cao ngất trời xanh , coi thiên hạ bằng vung, lên mặt lấn át Mỹ , uy hiếp các quốc gia Thái Bình dương và xâm chiếm nhiều nơi trên thế giới như châu Phi.. Đó là hành động ăn cháo đái bát, hành vi côn đồ, vừa ngạo mạn, vừa gian manh, Mỹ nghỉ chơi là phải.

-Buôn bán phải thành thật. Người Trung Quốc tại Việt Nam ngày xưa đa số giữ chữ tín. Họ không cần ký văn bản, hiệp định, giao kèo, chỉ một lời hứa là đủ. Hàng không thiếu, không giảm phẩm chất, giao đúng hẹn. Còn Trung Cộng thì bán hàng dỏm, hàng độc hại nhằm đầu độc thế giới. Kết quả là bây giờ đứa con nít cũng sợ hàng Trung Cộng. Trung Cộng biết thế nên đã giả hàng Âu châu hay hàng Việt Nam nhưng cổ nhân nói không ai bị lừa hai lần. Ông bà ta nói buôn bán thành thật thì hơn gian manh, lừa đảo:
"Khôn ngoan chẳng đọ thật thà,
Lường thưng, tráo đấu chẳng qua đong đầy."

Làm mất uy tín, phật lòng khách hàng thì chắc chắn là buôn bán thất bại.

- Mỹ và Liên Âu đã bao lần thúc giục Trung Cộng phải nâng giá đồng nguyên, nhưng Trung Cộng chơi trò gian manh, nhích lên chút it lại hạ xuống. Đây là thuật cạnh tranh xưa nay , là thuật giảm giá . Bên đối thủ bán tô phở 10 đồng thì anh Ba bán 9 đồng, đối thủ bán 8 đồng, anh Ba bán năm đồng. Rốt cuộc anh nào vốn it là sập tiệm. Sau khi đối thủ sập tiệm, anh Ba sẽ chiếm độc quyền và nâng giá theo ý muốn, mặc sức làm giàu. Mình chơi xấu, gặp tay mạnh hơn, hoặc tay thủ đoạn chơi độc là tiêu!

Chính anh Ba Tàu ngày xưa đã chơi đòn này, khiến cho thương gia Việt Nam cụt vốn đầu hàng, để anh Ba độc quyền. Thời Pháp thuộc, bọn thực dân bênh vực Hoa kiều và ăn tiền người Hoa nên cho họ nhiều quyền lợi, gây thiệt thòi cho dân Việt . Chính quyền Ngô Đình Diệm ban đầu muốn hạ bớt độc quyền bóc lột của Trung Quốc nên đã ra lệnh hạn chế người TrungQuốc làm một số nghề nhưng chẳng bao lâu, Ngô Đình Diệm cũng thúc thủ, cuối cùng họ Ngô lại nương náu Mã Tuyên, một tay kinh tài Trung Cộng!

-Hoạch định kinh tế Xuyên Thái Binh Dương là chấm dứt giao thương với Trung Cộng. Mỹ và Liên Âu sẽ chuyển tiền bạc, máy móc, kỹ thuật qua khu vực này với sự tham dự của Úc, Canada, Nhật, Ấn Độ. Vậy thì hàng Trung Cộng sẽ đi đâu?
-Mỹ là khách hàng "sộp" nhất của Trung Cộng, nếu Mỹ không nhập hàng Trung Cộng thì hàng Trung Cộng sẽ bán cho ai?

Trong việc buôn bán, sự sống còn của thương gia là nhờ khách hàng. Người Việt Nam xưa có nói:
"Chiều chồng lấy con, chiều người lấy của" là vậy.Người xưa buôn bán phải chiều khách chứ không như kiểu cộng sản bây giờ người bán hàng và cán bộ chửi mắng khách hàng, hách dịch với nhân dân. Không có người tiêu thụ, món hàng chẳng còn giá trị.Chọc dân nổi giận thì có ngày bị dân cắt cổ! Không có khách hàng một ngày thì thùng phở phải đem cho con cái ăn cho hết, qua ngày sau nữa thì phải đổ bỏ. Không bán được hàng, Trung Cộng phải đóng cửa nhà máy, thải công nhân, và như vậy là dân chúng thất nghiệp, xáo trộn xã hội đưa đến bất ổn chính trị.

Nhưng theo điều kiện Mỹ mà nâng đồng nguyên thì hàng hóa đắt đỏ, it khách mua. Nếu không ăn cắp sáng tạo khoa học thì làm sao sản xuất? Trả tiền bản quyền, không được bán hàng giả, làm hàng giả là nghể tổ của Trung Quốc, thì sống sao được?
-Nếu buôn bán thật thà thì không đủ tài nguyên và rất it lời chi bằng làm đồ giả dù độc hại. Sữa phải đổ nước lã, pha bột gạo và melamine vào, còn bún, trà thì chế nylon vào, cần một vài hạt nylon bé tí, đổ nước sôi vào thì nở tung ra cả bát, cả chén!

-Nếu để hàng Mỹ nhập tự do và chính phủ cộng sản bãi bỏ chính sách bảo hộ kinh tế thì lời lãi chẳng là bao. Cạnh tranh, buôn bán theo Trung Cộng là bán hàng Trung Cộng thật nhiều, thật rẻ (bằng hạ giá đồng nguyên và chính sách sách bảo hộ), trong khi ngăn chận hàng Mỹ nhập cảng. Cái trò này Việt cộng cũng chơi là chúng đưa sách báo qua hải ngoại thì được, còn sách báo hải ngoại về Việt Nam thì chận lại hoặc không cho phép.

Nói chung, làm theo điều kiện Mỹ và Liên Âu thì không giàu được, rốt cuộc cũng phải bớt xuất khẩu, cho hàng Mỹ tràn ngập rồi thì cũng phải đóng cửa rất nhiều hãng xưởng, công nhân sẽ thất nghiệp, đưa đến khủng hoảng kinh tế, chính trị. Theo Mỹ cũng chết mà không theo Mỹ cũng chết.
Trung Cộng chọn đường nào?

Theo thiển kiến, theo điều kiện Mỹ thì ít lời nhưng cả hai bên đều có lợi, còn để cho Mỹ bao vây thì chết ráo. Nếu gây chiến tranh, kỹ thuật Trung Cộng còn yếu, e sẽ tan tành và mất hết, mất sạch và nhục nhã hơn thời Từ Hi Thái Hậu. Thời Từ Hy thái hậu, người ta còn thương Trung Quốc, còn nay con bò Trung Quốc nằm xuống, cả làng sẽ xúm lại xẻo thịt!

Xứ tư bản cũng có thất nghiệp, nhưng nhờ có chế độ an sinh và xã hội giàu có nên công nhân cũng rán sống qua ngày. Còn ở xứ nghèo như Trung Cộng, Việt Cộng dễ gây bạo loạn. Tại Trung Quốc , bao triều đại đổi thay cũng vì nạn đói, dân nổi lên hàng ngàn, hàng vạn đi ăn cướp, chính quyền không đàn áp được thì sẽ sụp đổ. Tại Trung Cộng nay đã có nhiều mầm móng để phủ định chế độ cộng sản. Thời gian có thể bộc phát khi kinh tế Trung Cộng suy sụp.

Mỹ chưa bao vậy kinh tế mà kinh tế Trung Cộng suy sụp, nếu Mỹ tuyệt thương thì việc gì sẽ xảy ra? Mở đầu Bài Phân tích từ Thượng Hải, đăng trên Nhật báo LE MONDE 29.11.2011, trang 18, Ký giả Harold THIBAULT viết như sau : « L’indice de production industrielle compilé par la banque HSBC montre que les commandes des entreprises chinoises ont reculé, en novembre, à leur niveau le plus bas depuis trente-deux mois : cet indice se situe à 48, selon une estimation préliminaire, contre 51 en octobre, sachant qu’un chiffre inférieur à 50 indique une contraction de l’activité « (Chỉ số sản xuất kỹ nghệ được sưu tập bởi Ngân Hàng HSBC (Hong Kong-Shangai Bank Corporation) cho thấy rằng những đặt hàng mua từ những xí nghiệp Trung quốc đã lùi hẳn xuống, trong tháng 11, tới mức độ thấp nhất từ 32 tháng trở lại đây : chỉ số này ở mức 48, theo ước tính tiên khởi, sánh với 51 vào tháng 10, cũng nên biết rằng một con số bên dưới 50 chứng tỏ một sự thu teo nhỏ lại hoạt động. )
Đài BBC trong bài Sản xuất của TQ sụt giảm, ngày thứ năm, 1 tháng 12, 2011, nhân định:
Các hoạt động sản xuất của Trung Quốc sụt giảm ở mức thấp nhất trong vòng 32 tháng qua do bị ảnh hưởng của suy thoái kinh tế toàn cầu. Chỉ số Quản lý Mua bán chính thức của Trung Quốc (PMI) giảm xuống còn 49,0 vào tháng Mười, ở mức thấp nhất kể từ tháng 3 năm 2009.
Các số liệu điều tra công nghiệp được đưa ra vào khi đang có lo ngại về tình trạng suy thoái nền kinh tế toàn cầu có thể khiến giảm nhu cầu đối với hàng hóa của Trung Quốc và làm tổn hại tới nền kinh tế của nước này. PMI là một chỉ số quan trọng về hoạt động sản xuất và một chỉ số dưới 50 điểm cho thấy có tình trạng suy giảm. Đây là lần đầu tiên trong gần ba năm con số này giảm xuống dưới mốc 50 điểm rất quan trọng này.http://www.bbc.co.uk/vietnamese/business/2011/12/111201_china_production_fall.shtml

Đài RFI cho biết tình hình kinh tế Trung Công nguy ngập vì:
- Nợ xấu :Vào thời điểm năm 1999, các chuyên gia quốc tế đã báo trước là tỷ lệ này tương đương với ít nhất là từ 30 đến 40 %. .. Theo đánh giá của ngân hàng Thụy Sĩ, Credit Suisse, trong vài năm sắp tới, tỷ lệ nợ xấu của các ngân hàng thương mại Trung Quốc sẽ lên tới 12 % và như vậy sẽ hút đến 60% thanh khoản của các ngân hàng
-Bong bóng địa ốc đã và đang bể: Chỉ riêng trong tháng 10, tại thủ đô Bắc Kinh hơn 120. 000 căn hộ vừa được hoàn tất nhưng vẫn chưa tìm được chủ nhân. Hoạt động trì trệ của ngành địa ốc khiến 177 văn phòng mua bán nhà đất phải đóng cửa và cũng trong tháng 10, giá nhà ở tại 30 thành phố lớn của Trung Quốc giảm đi rõ rệt.

Một báo cáo của Ngân hàng Thế giới hồi tháng 4/2011 cảnh báo là chỉ cần lạm phát tại Trung Quốc tăng 5 % trong một năm là cũng đủ để đe dọa đến sự phồn thịnh của ngành địa ốc. Lạm phát Trung Quốc trong tháng 10 vừa qua đã lên tới 5, 5 %.
Nói như một nhà tài chính nổi tiếng của Hoa Kỳ thì hệ thống ngân hàng Trung Quốc rất mong manh vì được "xây trên cát lầy". Vùng cát lầy đó theo quan điểm của Quỹ Tiền Tệ Quốc Tế là nợ chồng chất của các doanh nghiệp nhà nước, đặc biệt là của ngành mua bán bất động sản.
(Lo ngại của ngành tài chính, ngân hàng Trung Quốc ).
http://www.viet.rfi.fr/chau-a/20111129-lo-ngai-cua-nganh-tai-chinh-ngan-hang-trung-quoc

Trung Quốc suy sụp là tất yếu chỉ vài năm nữa thì rõ . Châu Âu có một Hy Lạp vỡ nợ, còn Trung Quốc mỗi tỉnh sẽ là một Hy Lạp vì nhiều nguyên nhân.
(1). Tham nhũng.
Tinh thần gia tộc, nạn phe phái đưa con em, cháu chắt vào đảng, vào chính phủ, nắm mọi độc quyền kinh tế, tha hồ lấy tiền nhà nước bỏ túi. Bọn Cộng sản Việt Nam cũng vậy. Vinashin, Air Việt Nam là mồi ngon, miếng béo cho cộng sản cướp tài sản quốc gia. Trong khi Ngân hàng thiếu tiền thì bọn chúng bày ra trò "Ngàn năm Thăng long" để hốt bạc và chia chác với nhau. Trong một gia đình giàu có mà ba bốn đứa xắn tay đốt nhà táng như thế thì làm sao mà không
sụp? Bọn chúng lấy tài sản chuyển ra ngoại quốc. Ngay tại Trung quốc, người Trung Quốc mang vài triệu qua Mỹ, Canada định cư. Và Việt cộng cũng vậy, họ ăn cắp tài sản nhà nước, cho con du học., chuyển tài sản ra ngoại quốc thành thử ngân hàng trống rỗng là vậy.

(2). Làm ăn gian dối, mất uy tín, mất khách hàng.
Cụ thể là hiện nay, thiên hạ đã ớn Trung Quốc, không còn mua hàng, đặt hàng Trung Quốc nhiều nữa, thế là mất uy tín, là ế ẩm, gây thất nghiệp trầm trọng
. Thế là tự mình hại mình, sao lại đổ lỗi cho Mỹ?
(3). Không kế hoạch, mà kế hoạch nào cũng do ngu dốt, phá hoại và tham nhũng.

(4). Quy luật tất yếu cho các nước mới phát triển.
Phát triển thì phải dùng nhiều xăng dầu, nhập cảng phải nhiều, và có tiền thì ăn chơi phung phí. Và sản xuất lan tràn, không tuân theo luật cung cầu. Thí dụ: đất nước mở mang thì phải xây nhà cửa , xây nhiều khách sạn , nhà hàng cho ngành du lịch. Du khách it mà xây nhiều nhà hàng, khách sạn tất là phải lỗ. Xây nhiều building mà dân chúng không có tiền mua, những nơi này trở thành thành phố ma. Không khách du lịch ở, không ai mua nhà tất các công ty xây dựng không có tiền trả ngân hàng, ngân hàng tất vỡ nợ. Ngày xưa, cả miền Nam chỉ có một nhà sản xuất La Bière, hai nhà máy thuốc lá, nay thì tỉnh nào cũng có sản xuất Bia và thuốc lá. Bán cho ai?
Tình hình sản xuất ở Trung Quốc cũng vậy.

(5). Lại nữa, những thành công như Trung Cộng khoe khoang chỉ là báo cáo láo, theo thủ đoạn tuyên tuyền như Ninh Bình một mẫu 9 tấn! Nào là ngoài Bắc chỗ nào cũng có có dầu hỏa, đặt ống đu đủ là dầu phun lên, tha hồ nấu bánh chưng bánh tét. Bọn đàn em ông Mao bắt dân nộp nồi niêu, song chão, muỗng đĩa nấu ra từng mẻ gang , mẻ thép mà bọn văn nô trong nước và quốc tế ca tụng là những mẻ thép, mẻ gang lớn nhất và tốt nhất thế giới . Nhưng than ôi, đó là trò bịp của Trung Cộng. Những quặng này, thép này, gang này đem làm tăm xỉa răng, làm đũa, làm muỗng chưa cầm đã gẫy. Bọn này còn mua bát đĩa, muỗng cuả Anh Quốc, cạo sửa rồi dán nhãn Trung Quốc vào, khiến Mao sung sướng cho là Trung Quốc anh hùng siêu việt. Sau ông mới biết ông đã bị đàn em lừa. Bây giờ Trung Quốc cũng vậy. Bọn chúng làm láo báo cáo hay. Đúng là đừng tin những gì cộng sản nói!


QUÂN SỰ:
Bên cạnh chính sách kinh tế, Mỹ nhiều lần tuyên bố sẽ trở lại Thái Bình Dương. Không phải nói suông, trong tháng 11, Mỹ đã đem quân đến Úc, và tăng cường quân sự ở Nhật Bản và Nam Hàn. Hoa Kỳ cũng đã tiến hành một số bước khác như đưa loại tàu chiến mới Littoral Combat Ships qua đồn trú tại Singapore, và sang năm sẽ đưa quân đồn trú ở Pearl Harbour Uc châu. Còn Trung Cộng quân sự thế nào, rất bí mật, không ai biết, nhưng hàng không mẫu hạm mua đồ phế thải của Nga về tân trang, định đem trấn giữ Trường Sa, Hoàng Sa nhưng chay thử hai lần hỏng máy phải đình chỉ. Ngày xưa, ngày 19 tháng 3 năm 1944 , tại cảng Kure và Kobe (Nhật Bản), Mỹ Nhật giao tranh, phía Nhật có 17 chiến hạm bị hư hại, bao gồm 6 hàng không mẫu hạm và 3 thiết giáp hạm,. Bây giờ Trung Cộng có một hàng không mẫu hạm không ra hồn thì đánh đấm làm sao giữa chốn biển cả? Cái đó cũng chỉ là hù dọa bọn trẻ con Việt Nam, Miên, Lào, Nam Dương, Phi Luật Tân mà thôi!

Về việc Mỹ đóng quân tại Úc, một vài quan lớn và tờ báo cho rằng Úc thiếu thận trọng, để cho Mỹ đóng quân tại Úc là làm cho tình hình Biển Đông có nguy cơ chiến tranh và cũng gây thiệt hại cho Úc. Thủ tướng Úc trả lời Mỹ là bạn đồng minh lâu đời của Úc, việc liên minh Mỹ Úc là chuyện bình thường.

Nên nhớ trong đệ nhị thế chiến, Úc là căn cứ quân sự của Mỹ do tướng Mac Arthur. chỉ huy. Việc Mỹ đưa ra các kế hoạch trên là hợp ý nguyện của đa số dân chúng Á Châu, luôn muốn sống hòa bình nhưng rất sợ con hổ đói Trung Quốc. Chỉ có Mỹ mới đủ sức đương đầu với Trung Quốc. Mỹ không chiếm đất và di dân hàng vạn, hàng triệu người vào các thuộc địa như Trung Cộng. Những nước đồng minh với Mỹ thì trở nên khá giả như Tây Đức, Nam Hàn, Đài Loan, Nhật Bản, còn đồng chí anh em với cộng sản như Ba Lan, Đông Đức, Bắc Hàn và Việt Nam thì đói khổ. Úc phải ủng hộ Mỹ và cần Mỹ.

Việc Mỹ đóng quân ở Úc làm cho Úc và các nước Đông Nam Á yên tâm hơn. Nếu Mỹ không đóng quân thì Trung Cộng chiếm cứ thì làm sao? Úc trung lập thì khi chiến tranh Trung Cộng có để yên không? Trung lập lúc này là dại vì bài học Stalin còn đó. Stalin không những trung lập mà còn liên minh với Đức để rồi Đức bất thình lình đánh Liên Xô khiến cho Stalin phải chạy theo "đế quốc tư bản Mỹ"!

Không ai nghĩ rằng Trung Cộng yêu chuộng hòa bình. Ngoại trừ cộng sản Bắc Hàn, Việt Nam và Miên Lào là tôi tớ nên sợ chủ nhân Trung cộng quá. Họ quá sợ tổ sư, phải bái lạy và tung hô, cam phận gọi dạ bảo vâng. . Cũng do phần chính là bọn lãnh đạo nước này đã ăn tiền Trung Cộng nên bán nước hại dân, đi trái ý nguyện của nhân dân.

Trong bài diễn văn đọc trước quốc hội Úc vừa rồi thì tổng thống Hoa Kỳ cho biết có 3 điều mà Washington sẽ mang đến Thái Bình Dương. Đó là “An ninh, thịnh vượng’” (Security, Prosperity) như ông vừa trình bày, và thêm vào đó, còn “Giá trị con người” (Dignity) nữa…
http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/what-us-bring-to-pacific-qc-11232011155509.html


Trước ngôn ngữ và hành động của Mỹ, Trung Cộng ngạc nhiên, sững sờ:

Theo tờ South China Morning Post qua bài “Bắc Kinh kinh ngạc trước “hành động hung hăng” của Mỹ, thì hiện TQ bất ngờ sững sờ vì những hành động mới đây nhất của Washington, với phương cách cứng rắn lạ thường nhắm vào TQ, từ việc hình thành Thương ước Đối tác Xuyên TBD không bao gồm TQ, thỏa thuận với Úc cho trú đóng 2.500 thủy quân lục chiến ở căn cứ Darwin, tái xác nhận liên minh với Philippines cho tới nỗ lực cải thiện ngoại giao lịch sử với Miến Điện; và nhất là lãnh tụ Mỹ thẳng thừng nêu lên vấn đề tranh chấp lãnh hải tại Biển Đông tại Thượng đỉnh Đông Á ở Bali, Indonesia hồi tuần rồi khiến Bắc Kinh giận dữ, bất an.

Chuyên gia Shi Yinhong thuộc Đại học Renmin Trung Hoa cho biết cách đây dăm ba tháng, không ai nghĩ là Mỹ sẽ hành động như hiện giờ. Những học giả khác của Trung Quốc cũng nói là Hoa Lục hoàn toàn không ngờ trước những phản ứng mới đây của Mỹ và các nước trong khu vực. http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/cn-stunned-by-us-aggressive-moves-tquang-11262011124726.html

Đài RFA cho biết Trung Cộng đã phải dịu giọng chứ không hung hăng như trước nữa:

Thứ trưởng Ngoại giao Trung Quốc Lưu Chấn Dân (phải) nhấn mạnh Bắc Kinh cam kết giữ an ninh cho các thủy lộ
Theo bài nhận định đăng tải trên Bloomberg ngày 21/11, Trung Quốc đã hạ giảm những căng thẳng với Hoa Kỳ và đề nghị tài trợ để củng cố sự hợp tác hàng hải tại khu vực Đông Nam Á sau khi Tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama thách thức các hành động của Bắc Kinh tại Biển Đông nhân cuộc họp thượng đỉnh của các lãnh đạo Châu Á diễn ra ở Bali, Indonesia.

Ngày 19/11, Thứ trưởng Ngoại giao Trung Quốc Lưu Chấn Dân nhấn mạnh Bắc Kinh cam kết giữ an ninh cho các thủy lộ, đồng thời gọi Hoa Kỳ là nước đóng vai trò quan trọng tại Châu Á kể từ sau đệ nhị thế chiến.

Vẫn theo lời Thứ trưởng Ngoại giao Trung Quốc, Bắc Kinh sẵn sàng thảo luận với các nước ASEAN về một bộ quy tắc ứng xử trên Biển Đông mang tính ràng buộc pháp lý.

Các nước Đông Nam Á có thể sẽ có bản dự thảo quy tắc ứng xử trên biển trước tháng 7 năm sau, theo loan báo của Ngoại trưởng Philippines, Albert del Rosario, đưa ra từ Manila hôm nay.

Giới phân tích cho rằng thái độ ‘dịu giọng’ của Bắc Kinh nhằm tránh không để có thêm các nước thành viên trong khối ASEAN tham gia vào chính sách do Washington dẫn đầu để ngăn chặn sự bánh trướng của Trung Quốc.

http://www.voanews.com/vietnamese/news/vietnam/china-obama-challenge-11-21-2011-134234518.html

Tuy nhiên ngày 16-11-2011, Trung Cộng cũng phản đối Mỹ đem quân vào Úc :
Phát biểu với báo chí Hoa Lục, ông Cảnh Nhạn Sinh nói rằng dù liên minh quân sự là sản phẩm của lịch sử, nhưng Trung Quốc xem việc mở rộng quan hệ hay xây dựng liên minh quân sự là những ý tưởng xấu còn sót lại sau thời chiến tranh lạnh.
Phát ngôn viên của Bộ Quốc Phòng Trung Quốc cũng nói là việc làm của Hoa Kỳ chỉ gây thêm nghi ngờ giữa những nước trong vùng Châu Á-Thái Bình Dương, không đóng góp được gì cho hòa bình, phát triển và hợp tác.

RFA 01.12.2011. http://www.rfa.org/vietnamese/internationalnews/cn-denounces-us-aus-defence-upgrade-12012011173826.html

Nhưng tại sao Trung Quốc phản đối? Mỹ đem 2500 binh hay nửa triệu lính thì nhằm nhò gì so với hai tỷ người dân Trung Quốc và hàng chục triệu Hồng binh dưới cờ? Cụ Mao xưa đã tính rồi. Dân số Mỹ 300 triệu , cộng thêm bọn châu Âu nữa thì cũng chưa đến một tỷ, làm sao đánh lại Trung Quốc 2 tỷ dân? Cứ hai đánh một không chột cũng què thì Mỹ và châu Âu phải chết. Nhất là Mỹ nhát gan, không kiên cường, anh dũng như Trung Quốc. Đánh nhau, Âu Mỹ sẽ chết ráo, Trung quốc còn nửa triệu người là đủ cai trị thế giới, và sau đại thắng, Trung Quốc sẽ đẻ ra một giống đỉnh cao tuệ nhất loài người! Phải rồi! Được ăn cả, ngã về không. Hai tỷ người đánh nhau chết một nửa là đỡ tốn cơm, may ra đại thắng thì Trung Quốc làm bá chủ thế giới. Có chết là chết mấy thằng dân đen, còn lãnh tụ đảng ở dưới hầm sâu, dù có thả bom hạt nhân cũng chẳng ăn thua gì! Đánh nhau, nhất định Trung Cộng đại thắng! Mao chủ tịch đã dạy thế! Quyển sách Đỏ tối linh thiêng đã bảo thế!

Trung Quốc là một nước có nhiều bậc hiền triết như Lão Tử, Khổng Tử, Tôn Tử, lẽ nào họ không biết "tri kỷ tri bỉ" để rồi bây giờ thấy Mỹ vừa giương nanh vuốt đã cuống cuồng, sững sờ? Đáng lẽ khi xâm chiếm Tây Tạng, Mông Cổ, Việt Nam và vẽ bản đồ lưỡi bò, họ phải biết Mỹ và thế giới phản ứng ra làm sao chứ! Việc suy luận không khó. Trước sự anh dũng xông lên "ăn gan uống máu quân thù " của Trung Quốc, Mỹ chỉ có hai đường một là cúi đầu hoặc chống trả. Nước Mỹ là một cường quốc, lẽ nào lại dễ dàng đầu hàng, họ sẽ đánh một trận ra sao thì ra. Nếu Trung Cộng ngạc nhiên là vì họ chủ quan, cho rằng Mỹ sẽ tháo chạy, Mỹ là đồ chết nhát, chưa đánh đã đầu hàng Trung quốc không điều kiện, Obama sẽ quỳ xuống van lạy Hồ Cẩm Đào tha mạng! Không lẽ Hồ Cẩm Đào cũng như Mao Trạch Đông cho rằng Mỹ là cọp giấy?Không lẽ Trung Cộng cho rằng trước thằng đàn em mình, Mỹ đã chạy có cờ, huống gì ta đây sư tổ xuống núi thì bọn tư bản tất phải bò bốn chân! Ôi, bọn Việt Nam ở Mỹ mà cũng cho là Mỹ sa "vũng lầy" , và" Đồng minh tháo chạy" thì Trung Quốc thấy mình rất mạnh, có thể thay thế Mỹ làm bá chủ hoàn cầu. Xung quanh Kim Dung, các tiểu thuyết gia Trung Quốc đều nói lên cái mộng "nhất thống giang hồ", và "bá chủ võ lâm"! Cuộc chiến quan trọng như vậy mà Trung Quốc lại coi thường Mỹ và chủ quan như thế sao? Trung Quốc không biết rằng "giặc cùng chớ đuổi", huống hồ Mỹ là một cường quốc, dù thua TrungQuốc cũng một chín một mười, biết mèo nào cắn mĩu nào mà khinh thị Mỹ như thế? Ôi, ngày xưa Quan Công uy dũng tài trí như thế mà khinh thường thằng trẻ con đến nổi chết nát thây mà không nhắm mắt!

Nếu Trung Quốc đã sẵn sàng nhập trận, thì tại hội nghị Bali, nghe Mỹ lên giọng như vậy thì Hồ Cẩm Đào, Ôn Gia Bảo sẽ mỉm cười mà bảo"
Tụi bây châu chấu đá xe ư? Chết đến nơi rồi con ạ" chứ sao lại ngạc nhiên? Và trong hội nghị Bali, Trung Quốc phải dạy cho Mỹ một bài học, hoặc chửi Mỹ một trận chứ sao lại hiền hòa như nai vậy?Các nhà chính trị, quân sự của Trung Quốc không tiên liệu được trường hợp này ư?Lẽ nào quý ngài xưa nay chỉ chơi trò cờ gian bạc lận. Các ngài chơi phé trong tay chẳng có Ach, King, Đầm và bộ đôi ba mà cứ tố nhặng lên sao? Lẽ nào Trung Quốc lại ấu trĩ như thế ư?

Nếu Trung Quốc, Việt Nam xin gia nhập Khối Xuyên Thái Bình Dương thì phải thay đổi không những kinh tế mà còn phải thay đổi chế độ. Như vậy chế độ cộng sản Trung Quốc và Việt Nam sẽ phải bị hủy diệt thì mới làm ăn với thế giới văn minh. Trước đây, Mỹ ít nhấn mạnh về nhân quyền, nay thì đã rõ. Trung Cộng, Việt Cộng muốn làm bạn với Âu Mỹ thì phải biết mang áo vest chứ không nên đóng khố! Và lần này, Trung Cộng, Việt Cộng đừng đánh lừa Mỹ và châu Âu nữa. Trước kia chẳng qua Âu Mỹ chưa muốn ra tay thôi. Nay thì đừng hòng!

Trước tình hình này, Trung Cộng làm sao? Chỉ có hai con đường một là phải thay đổi chế độ, thực thi dân chủ, buôn bán ngay thẳng, tôn trọng luật chơi thì mới được coi là ngang hàng với loài người. Con đường thứ hai là gây chiến tranh. Trung Cộng chọn đường nào?

Nếu Trung Cộng không tuân thủ luật chơi, thì Mỹ sẽ rút khỏi lục địa, đầu tư vào châu Á. Trung Cộng không còn sản xuất và xuất cảng. Có thể Trung Cộng lập một liên minh mới gồm Trung Cộng, Bắc Hàn, Việt Nam, Miên, Lào và nước nào nữa? Thị trường này quá nhỏ, không bằng một phần trăm thị trường Mỹ! Thế thì không đủ sở hụi! Cả hai con đường đều đi vào cõi chết!

Cộng sản Việt Miên Lào và Bắc Hàn có tự do lựa chọn. Hoặc bám theo Trung Cộng, hoặc cải tổ chính trị cho hợp lòng dân trong nước và xu thế thời đại. Việt cộng, Miên cộng và Lào cộng chỉ là rơm rác không đáng cho Mỹ quan tâm. Nếu Mỹ cần thiết là cần người Việt yêu nước chống Trung cộng trong cuộc chiến này. Người ta vì lịch sự mà mời mọc Việt cộng tham gia Xuyên Thái Bình Dương và tiếp đón các phái đoàn hành khất Việt Cộng chứ thật sự người Mỹ cũng ngán ngẫm trái cái trò thò lò hai mặt của Việt Cộng. Vậy thì nhân dân Việt Nam phải tự quyết định thôi. Một khi cây cổ thụ sụp đổ thì những dây leo cũng te tua! Mỹ,Ấn, Nhật, Úc, Nam Hàn, Đài Loan đủ chơi với Trung Cộng, Việt Cộng và Bắc Hàn.

Mỹ không cần đánh, chỉ bao vây kinh tế là Trung Cộng sụm rồi! Chúng ta chờ xem trong thời gian tới Trung Quốc tố thêm hay bỏ bài mà đứng dậy ra về? Tình hình đã đến hồi gay cấn!
 
  5. CHỈNH ĐỐN NỘI BỘ ĐẢNG CỘNG SẢN?
Cuối tháng 12 năm 2011, đảng Cộng sản Việt Nam họp và Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng quyết định chỉnh đốn đảng để cứu đảng. Dư luận trong và ngoài nước đều tỏ vẻ ngạc nhiên và quan tâm. Họ cho rằng phen này cộng đảng quyết tâm chỉnh đốn đảng nghĩa là diệt tham nhũng, bè đảng, trộm cướp hoành hành trong đảng và trong nước. Nói như vậy là có ý khen cộng sản biết cắt bỏ khối u trong nửa thế kỷ cai trị. Nhưng có phải như vậy không?

I.Chúng hô hào chỉnh đốn thì chỉnh đốn cái gì theo ý kiến nhân dân ta?

1. Đạo đức cách mạng :
Chúng nó miệng hô hào đạo đức nhưng chúng là bọn vô lương tâm vô đạo đức. Con người mê săc, mê gái đẹp là chuyện bình thường nhưng mê gái đẹp , lấy rồi giết người ta, quăng thây ngoài đường thì không phải người mà là quỷ. Lê Duẩn giết con gái để chứng minh là y đạo đức để y ngồi vào ghế Tổng bí thư lần nữa. Trong CCRD, chúng bắt con đấu cha, vợ tố chồng. Một số đã làm vì bắt buộc nhưng một số tự nguyện làm để được địa vị cao . Xuân Diệu đã viết bài thơ gửi cho bố mẹ y:
Ai về Bố Hạ
Nhắn với vợ chồng thằng Thu
Rằng chúng bây là lũ quốc thù…”
Trường Chinh đấu tố cha mẹ, viện sĩ Nguyễn Khắc Viện cướp vợ Trần Đức Thảo và đấu tố bố mẹ mình...Từ trên xuống dưới như thế mà nói đạo đức sao được! Nguyễn Phú Trọng nói:" đảng sẽ phê và tự phê".Cái khẩu hiệu này nghe quen quen vì chúng nói mấy chục năm mà có ăn thua gì?Dân phải nịnh đảng, cấp dưới phải nịnh cấp trên thì làm sao mà dám phê bình. Hàng trăm dân biểu quốc hội Liên Xô không nhiệt tình hoan hô là bị Stalin đày đi Sebéria huống hồ công khai phê bình y ư? Nếu công khai dân chủ phát biểu thì cả vợ con, họ hàng đều bị xử bắn...Hoàng Văn Hoan bênh vực Trung Cộng chống Lê Duẩn mà bị xử tử khiếm diện, bác sĩ Dương Bạch Mai chống khuynh hướng thân Bắc kinh của Lê đức Thọ mà trào máu giữa hội trường Quốc Hội! Xã hội cộng sản là xã hội cọp ăn thịt cọp: Con Stalin, con Đặng Tiểu Bình, con Võ Nguyên Giáp và con Lê Duẩn đều là nạn nhân của cộng sản , và đều sợ cộng sản! Tại sao vậy?

2.Cộng sản là bọn cướp, bon tham nhũng:
Chủ trương CCRD là cướp của dân nghèo bằng cách gán cho họ tội địa chủ. Tại Nga, Lenin muốn lấy tài sản sản của giáo hội Chính Thống, nhất là kho vàng của họ nên kết tội tôn giáo là thuốc phiện, rồi đày họ đi Siberia. Tại Việt Nam, thời kháng chiến chống Pháp, trong khi chiến khu cần vải vóc, thuốc men thì bọn du kích tịch thu hàng hóa và bỏ tù dân buôn từ thành ra chiến khu. Trong CCRD, trong Cải Tạo Công Thương Nghiệp, đánh Tư sản và bài trừ Văn hóa đồi trụy tại miền Nam, cộng sản tịch thu tài sản của dân chúng. Tài sản này 10 phần thì chúng nộp cho chính phủ 1, 2, còn bỏ túi 8, 9 phần. Cái tham nhũng, trộm cắp đã tinh luyện gần nửa thế kỷ rồi!

Từ Hồ Chí Minh, Lê Duẩn, Lê Khả Phiêu, Đỗ Mười, cộng sản đã hô hào chí công vô tư, chống tham ô nhũng lạm, đề cao phê và tự phê thế mà cộng sản càng ngày càng xuống dốc, càng tham nhũng cướp phá trắng trợn. Những lời nói có vẻ đạo đức, thương đảng, thương dân này chỉ là giả dối. Bản thân Đỗ Mười, Lê Khả Phiêu, Nguyễn Phú Trọng cũng là gian tham tàn ác thì làm sao chỉnh đốn đảng!

Nhân dân trong và ngoài nước đã biết cộng sản đã dùng các công ty quốc doanh như Vinashin, Air Viet Nam, Pétrolimex.. . mà lấy tiển bỏ túi. Chính thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã tham gia vào vụ lừa quốc tế bằng cách ỡm ờ đứng ra bảo lãnh nợ để cho bọn họ quịt nợ dễ dàng. Làm sao bọn họ thi hành thủ đoạn này?Bởi vì từ trên xuống dưới chúng nó đều là bịp bợm, bao che cho nhau, dựa thế nhau để ăn trộm tài sản quốc gia và lừa đảo thế giới. Chúng nó đang khát nước. Chúng phải vơ vét cho chuyến tàu cuối, cho buổi chợ chiều. Chúng đã vơ vét và cho con cái chúng mang tài sản ra ngoại quốc đề phòng cuộc nổi dậy cuả tòan dân hoặc cuộc xâm lăng của Trung Quốc.


Đây chỉ là những lời nói văn hoa để che đậy những âm mưu đen tối. Cộng sản bây giờ đứng trước nhiều hiểm họa.Những lời tuyên bố của Nguyễn Phú Trọng báo hiệu một đợt thanh trừng nội bộ, và khủng bố nhân dân. Trước đây, mỗi khi đưa ra một chính sách lớn, một chiến dịch với lời lẽ đẹp đẽ, danh hiệu nổ đôm đốp nhưng thực tế là mở cuộc cướp bóc tàn sát như Cải Cách Ruộng Đất 1953, Chình đốn đảng 1954, Cải tạo Công Thương nghiệp miền Nam, Thống nhất Đất nước sau 1975...Hồ Chí Minh, Nông Đức Mạnh,và nay Nguyễn Phú Trọng đã được lệnh Bắc Kinh thì hành công tác giết dân Việt Nam, phục v ụ quyền lợi Trung Cộng.

II.Chỉnh đốn đảng mang ý nghĩa gì? Thực chất là gì?

Cộng sản nói một đàng, làm một nẻo. Chỉnh đốn không phải là bỏ cái xấu làm cho tốt. Chúng luôn dùng mỹ từ để che đây hành vi gian manh, tàn ác của chúng.

1. Chỉnh đốn đảng là tiêu diệt lực lượng chống Trung Cộng.
Chỉnh đốn đảng nghĩa là bảo vệ quyền lợi Trung cộng tại Việt Nam, và bảo về quyền lợi bọn Việt cộng bán nước. Trung Cộng xâm chiếm Việt Nam bằng cách viện trợ cho Hồ Chí Minh. Sau khi Đông Âu và Liên Xô tan rã, Nguyễn Văn Linh, Đỗ Mười quay sang thần phục Trung Cộng. Trung Cộng cần nắm vững Tổng Bí thư là nắm toàn quốc. Vì vậy đại hội năm kia, Hồ Cẩm Đào đã sang yểm trợ cho Nông Đức Mạnh. Và tiếp theo, các lớp sau, tổng bí thư, chủ tịch nước, chủ tịch Quốc Hội đều lần lượt phải sang Bắc Kinh triều cống, nhận chỉ thị và ký các văn kiện bán nước

Trước đây, Trung Cộng đã ra lệnh cho Việt Cộng, bon Nông Đức Mạnh ủy cho Tổng Cục hai mà tay sai của Trung Cộng là Nguyễn Chí Vịnh, nhắm tiêu diệt những mầm chống Trung Cộng, trong đó có Võ Nguyên Giáp, Võ Văn Kiệt, nhưng việc này không thành.Nay Mỹ trở lại biển Đông, nhất là sau hội nghị Bali, Mỹ kéo Việt Nam vào vòng tay Mỹ, Trung Quốc phải tiên hạ thủ vi cường. Không thể để thất bại lần nữa. Có thể Trung Cộng điều binh sang, không biết là họ mặc quân phục Trung Quốc hay quân phục Việt Cộng?Có thể nhân dịp Tết này, Trung Cộng thi hành thủ đoạn.


2 .Chỉnh đốn đảng là cứu đảng khỏi bị nhân dân tiêu diệt bằng cách đàn áp phong trào dân chủ nổi dậy:
Cách mạng dân chủ ờ châu Phi đã bùng lên diệt chủ nghỉa độc tài. Việt cộng lo sợ ngọn lửa cách mạng sẽ bùng đến Việt Nam. Bao năm nay, cộng sản Việt nam và Trung Quốc hô hào chống "diễn biến hòa bình" chính là đề phòng toàn dân nổi dậy. Muốn đề phòng việc này, chúng sẽ ra quân tiêu diệt những blogger tranh đấu, những nhà dân chủ, cùng các đảng viên, sĩ quan, tướng tá có khuynh hướng chống Trung Cộng hoặc theo dân chủ.

3. Chỉnh đốn đảng nghĩa là cứu đảng khỏi suy thoái kinh tế bằng cách cướp tài sản nhân dân:
Cộng sản ngày nay đang sa vào khủng hoảng kinh tế, vàng và ngoại tệ hao hụt, nợ chồng chất, chúng mượn sản chỉnh đốn đảng để cướp tài sản nhân dân trong đó cũng có thể có cách đổi tiền.

Tuyên Bố của Nguyễn Phú Trọng báo hiệu sắp có tàn sát, khủng bố ở Việt Nam.

Cóc kêu thì trời mưa, quạ kêu, cú kêu là báo điềm tử vong.

Câu mong năm Nhâm Thìn, toàn dân, toàn thế giới được an bình.


 

No comments:

Post a Comment