36. CUỘC ĐẤU TRANH MỚI CỦA DÂN TỘC VIỆT NAM
Trên thế
giới, có lẽ chưa có dân tộc nào điêu linh khốn khổ như dân tộc Việt Nam. Nước
Việt Nam nghèo lại luôn luôn bị chiến tranh tàn phá , hết ngoại xâm lại đến nội
chiến. Tại họa gần nhất cho Việt Nam và thế giới là hiểm họa cộng sản. Lực
lượng cộng sản chiếm cứ khắp thế giới, trong đó có Việt Nam. Đây là cuộc thế
chiến,và cũng là một cuộc chiến tranh ý thức hệ, bao gồm chiến trạnh lạnh và
nóng. Việt Nam, Miên, Lào, Triều Tiên cùng chung số phận.
Thế giới chia làm hai phe: phe tự do và phe cộng sản. Nước ta một nửa theo cộng sản, một nửa theo quốc gia. Cuộc chiến tại Việt Nam đã kết thúc sau 30 năm khói lửa với chiến thắng của thế giới cộng sản. Mỹ thất bại hay Mỹ rút lui theo một kế hoạch nào? Cuộc tranh luận chưa chấm dứt .Phe cộng sản nói rằng họ chiến thắng trong khi người Mỹ thì cúi đầu im lặng!
Mỹ thất bại hay Mỹ rút lui có kế hoạch? Câu hỏi chưa có giải đáp nhưng rõ rệt là Việt Nam cộng hòa đã bị bỏ rơi, đã bị cài vào cái thế bại trận như Mỹ chấm dứt viện trợ tiền bạc, vũ khí cho VNCH. Trong những ngày cuối cùng, quân VNCH chỉ còn xăng chỉ để làm nóng máy bay và xe tăng, đạn dược chỉ còn vài viên. Có nơi, người Mỹ ra lệnh quân Cộng Hòa bắn lên trời cho hết viện đạn cuối cùng.
Dẫu sao, quân dân miền Nam chỉ là con tốt, con pháo, con mã bị hy sinh cho ý đồ của cường quốc. Chúng ta không thoát được số phận nhược tiểu trong cuộc chiến toàn cầu!
Thế giới chia làm hai phe: phe tự do và phe cộng sản. Nước ta một nửa theo cộng sản, một nửa theo quốc gia. Cuộc chiến tại Việt Nam đã kết thúc sau 30 năm khói lửa với chiến thắng của thế giới cộng sản. Mỹ thất bại hay Mỹ rút lui theo một kế hoạch nào? Cuộc tranh luận chưa chấm dứt .Phe cộng sản nói rằng họ chiến thắng trong khi người Mỹ thì cúi đầu im lặng!
Mỹ thất bại hay Mỹ rút lui có kế hoạch? Câu hỏi chưa có giải đáp nhưng rõ rệt là Việt Nam cộng hòa đã bị bỏ rơi, đã bị cài vào cái thế bại trận như Mỹ chấm dứt viện trợ tiền bạc, vũ khí cho VNCH. Trong những ngày cuối cùng, quân VNCH chỉ còn xăng chỉ để làm nóng máy bay và xe tăng, đạn dược chỉ còn vài viên. Có nơi, người Mỹ ra lệnh quân Cộng Hòa bắn lên trời cho hết viện đạn cuối cùng.
Dẫu sao, quân dân miền Nam chỉ là con tốt, con pháo, con mã bị hy sinh cho ý đồ của cường quốc. Chúng ta không thoát được số phận nhược tiểu trong cuộc chiến toàn cầu!
Hơn ba mươi năm trôi qua, nay
tình thế lại đổi khác. Đã có gió và mưa nhưng những đám mây đen đang dần dần
xuất hiện ở chân trời báo hiệu một cơn bão tố kinh hồn khác sẽ đến.Sau khi
thắng Mỹ, thống nhất đất nước, người cộng sản Việt Nam tự hào đánh thắng bốn
cường quốc trên thế giới:Nhật, Pháp, Mỹ và Trung quốc, và họ nghĩ rằng đất nước
Việt Nam từ 1975 sẽ vĩnh viễn hòa bình, độc lập. Họ mặc sức thao túng tài sản
quốc gia, họ coi khinh nhân dân vì không ai dám chống đối và không có thế lực
nào ủng hộ cho cuộc nổi dậy của nhân dân. Họ đã tự đắc và họ đã lầm.Họ đánh con
hổ nhưng lại rước con sư tử vào nhà. Đánh thắng Mỹ tại Triều Tiên, Việt Nam chỉ
là giai đoạn một của chiến lược toàn cầu của Trung Quốc. Trung Quốc sẽ thi hành
giai đoạn hai là nuốt trọn Việt Nam và xâm chiếm thế giới . Chống Pháp Mỹ chỉ
là giai đoan buông câu thả lưới, bây giờ là giai đoạn thu hoạch hoa lợi, họ sẽ
kéo lưới, sẽ giật cần câu, bắt con cá cộng sản Việt Nam trong bao năm đã cắn
câu, đã mắc lưới!
I.QUỐC NỘI
A. CÁC NGUY CƠ CHO VIỆT NAM
Hai tai họa đã và đảng xảy đến cho dân tộc Việt Nam, đó là nạn cộng sản Việt Nam và nạn thực dân Trung Quốc
1. Nạn cộng sản.
Ngày nay cộng sản đổi mới nhưng chúng chỉ đổi mới kinh tế nghĩa là buôn bán với tư bản và công khai làm giàu phi pháp, nhưng chính trị , văn hóa vẫn theo lề lối cũ.
Tai nạn cộng sản bao gồm những điểm sau:
a. Vô pháp luật: cộng sản có pháp luật nhưng là là bề ngoài, còn thực tế cộng sản coi khinh pháp luật, chúng muốn bắt ai là tùy thích, chúng dung túng cho đảng viên ăn cắp, cướp đất đai của nhân dân và của các giáo hội. Chúng công khai tham nhũng, mà không hề bị trừng trị.
b. Phi dân chủ: Chúng tuyên bố lập ra chế độ dân chủ cộng ( Việt Nam dân chủ cộng hòa, Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam) nhưng thực chất là phát xít và Mafia.Quốc hội chỉ là bù nhìn, nhân dân mất hết tự do, dân chủ.
c. Phản quốc hại dân:
Cộng sản Việt Nam bán đất đai và biển cho ngoại bang. Muôn sự khởi từ Hồ Chí Minh, Phạm Văn Đồng, Trường Chinh đã cam tâm làm nô lệ Nga Tàu.
2. Nạn thực dân:
Trước đây cộng sản huyênh hoang tuyên truyền sẽ xây dựng một thế giới hoà bình, thịnh vượng, không giai cấp, xóa tan biên cương quốc gia.Thực tế thì trái ngược. Cộng sản càng tạo ra nhiều giai cấp, cộng sản bóc lột toàn dân mà trong đó nặng nề nhất là công nhân, nông dân. Cộng sản Nga Tàu đã trở nên những lực lượng thực dân đế quốc tàn bạo hơn Anh, Pháp, Mỹ, vì trong lịch sử thế giới, Cộng sản giết người nhiều nhất, hơn cả Đức quốc xã,
Đầu thế kỷ XXI, Liên Xô và Đông Âu tan rã, . .Trung Quốc nhảy lên thay thế vai trò chủ nhân thế giới cộng sản. Và sau khi đổi mới, Trung quốc trở nên mạnh hơn trước, Trung quốc đã xâm lăng Việt Nam, đàn áp Tây Tạng, Mông Cổ, và đã xâm lược kinh tế ở Phi châu và nhiều nước khác. Ngày nay, Trung Quốc đã đem binh cướp đất, cướp biển Việt Nam, đồng thời chúng còn bắt bọn Đỗ Mười, Lê Đức Anh, Nông Đức Mạnh ký kết các bản hiếp ước bất bình đảng, dâng đất, hiến biển cho Trung Quốc.
B. TƯƠNG LAI CỦA VIỆT NAM
1. Nạn Cộng sản
Chủ nghĩa cộng sản đã bóc lột nhân dân, gây nên khoảng cách biệt lớn lao trong xã hội Việt Nam. Tài sản và quyền lợi quốc gia lọt vào một số lãnh đạo gian tham trong khi dân chúng khốn khổ.Nhân dân mất tự do, nhà văn, nhà báo , các lãnh tụ tôn giáo cương trực và chánh nghĩa và các nhà tranh đấu cho dân chủ bị đàn áp, Đây là một tai họa mà nhân dân Việt Nam phải triệt để thủ tiêu để xây dựng một xã hội tự do, dân chủ thật sự.
2.Tại họa đế quốc xâm lược
Trước sự đầu hàng của bọn Lê Chiêu Thống, nhân dân ta cần có một Quang Trung đánh tan quân Trung Quốc để làm hai nhiệm vụ một lúc là phản đế và diệt cộng.
Một hoặc nhiều sự kiện có thể xảy ra:
a. Trung Quốc áp dụng chiến thuật tàm thực hay xâm lược gián tiếp.:
b. Trung quốc đem quân trực tiếp chiếm đóng Việt Nam
c. Trước thì gián tiếp, sau sẽ xâm lược trực tiếp: Đó cũng là trường hợp Liên Xô xâm chiếm Đông Âu trước đây.
Trong các trường hợp trên, nhân dân Việt Nam có thể phản ứng bằng nhiều cách:
+Cúi đầu làm nô lệ Trung Quốc
+Chống đối bất bạo động
+Bạo động:
Ở đây nhân dân ta có thể dùng mọi phương cách đấu tranh từ chính trị, kinh tế cho đến quân sự. Về quân sự, nhân dân ta có thể áp dụng du kích chiến.Việc này có thể đưa đến lật đổ chính phủ cộng sản tay sai Trung Quốc để thiết lập một chính thể tự do, dân chủ. Có thể nhân dân ta lập chiến khu, lập tân chính phủ chống Việt cộng và Trung cộng.
Như trên đã nói, nhân dân Việt
Nam luôn bị nạn ngoại xâm và nội chiến. Cuộc tranh đấu trước đã chấm dứt nay
thì nhân dân Việt Nam lại phải lên đường tranh đấu lần nữa. Cuộc tranh đấu này
khó khăn hơn trước vì trước mắt cộng sản Việt Nam tàn ác, Trung Cộng hung bạo
và lưu manh. Dù không ai ủng hộ, chúng ta phải tranh đấu đấu để tồn tại bằng mọi
cách dù là âm thầm hoặc công khai. Một số chiến sĩ đã lên đường sau 1975 như
Huyền Quang, Quảng Độ, Võ Văn Ái, Thích Thiện Tâm, Nguyễn Văn Lý, Trần Độ,
Nguyễn Kiến Giang, Lê Thị Công Nhân, Trần Khải Thanh Thủy . .Chúng ta hy vọng
lực lượng dân chủ ngày càng vững mạnh để giải phóng dân tộc Việt Nam khỏi ách
cộng sản.
Trước 1975, một nữa người theo cộng sản vì họ chưa có kinh nghiệm về cộng sản., nay thì họ đã thấy rõ cộng sản cướp tài sản nhân dân và bán nước, làm cho đời sống nhân dân khổ sở hơn trước thì họ sẽ không còn ủng hộ cộng sản. Và còn đường duy nhất trước mặt phải đi là con đường độc lập tự do và dân chủ.
Cộng sản độc tài, tàn ác tham nhũng tệ hại hơn quân chủ và tư bản, thực dân.Một số nhân dân Việt Nam đã ý thức về tai họa cộng sản . Người quốc gia đã chọn một trong hai đường là tự do và cộng sản. Thực dân Pháp tàn ác nhưng còn có nhiều tính nhân đạo. Thực dân Pháp đã không trả thù những nhà chính trị chống Pháp mà còn cho họ đất sống và chỗ đứng trong xã hội như Nguyễn Bá Trác, Nguyễn Sĩ Giác nhưng cộng sản thì giết hại những chiến hữu của họ và giam giữ những người quay về với họ như trường hợp con tàu Việt Nam Thương Tín. Hữu Loan,Trần Độ , Nguyễn Chí Thiện và Vũ Thư Hiên đã xác nhận điều này. Người quốc gia như Trần Trọng Kim, Nhất Linh, Vũ Hồng Khanh, Trần Văn Tuyên đã phải về vùng quốc gia chính là vì điểm này.
Trước đây một số người cộng sản đã giác ngộ như Trần Xuân Bách, Trần Độ, Trần Thư, Nguyễn Kiến Giang lên tiếng phản đối chế độ cộng sản phi dân chủ và tham nhũng, tàn ác. Và nay một số người cộng sản đã lên tiếng về việc cộng sản Việt Nam bán nước và Trung Cộng xâm lược. Những ai một thời theo cộng sản về ghét tư bản bóc lột , mơ về một thiên đường cộng sản và độc lập thì nay họ sẽ thấy cộng sản bóc lột hơn tư bản, thực dân, đế quốc tư bản tử tế hơn đế quốc cộng sản. Ông bà ta đã hiểu rõ tâm lý con người và lịch sử xã hội:
"Ở gần nhà giàu mỏi răng ăn cốm,
Ở gần anh kẻ trộm, ốm thân (đau lưng) chịu đòn"
Tục ngữ ta cũng có câu:
"Làm đây tớ cho nhà quan còn hơn làm bạn với kẻ cướp"
Hoặc "Làm đầy tớ cho nhà giàu còn hơn làm thầy thằng dốt"
Cuộc đời chỉ là tương đối, giữa thằng chột và thằng mù, cô thiếu nữ chắc phải chọn thằng chột!
Trong cuộc bang giao Hoa Việt trước đây cho đến bây giờ ,Trung Cộng là bọn cướp tàn ác, bọn lưu manh gian trá, chúng là kẻ thù truyền kiếp của nhân dân ta chứ không phải là đồng chí anh em như ông Hồ đã tuyên bố!Ông Hồ một là ngu hoặc là gian nịnh, phỉnh phờ trong thương vu bán nước..
Nay thì nhân dân Việt Nam đã rõ chủ nghĩa cộng sản là lý thuyết gian dối, Trung quốc là bọn xâm lược thì phải tỏ rõ lập trường và thái độ, nghĩa là phải tiêu diệt một lúc hai tai họa là cộng sản và Trung Cộng.
Trước 1975, một nữa người theo cộng sản vì họ chưa có kinh nghiệm về cộng sản., nay thì họ đã thấy rõ cộng sản cướp tài sản nhân dân và bán nước, làm cho đời sống nhân dân khổ sở hơn trước thì họ sẽ không còn ủng hộ cộng sản. Và còn đường duy nhất trước mặt phải đi là con đường độc lập tự do và dân chủ.
Cộng sản độc tài, tàn ác tham nhũng tệ hại hơn quân chủ và tư bản, thực dân.Một số nhân dân Việt Nam đã ý thức về tai họa cộng sản . Người quốc gia đã chọn một trong hai đường là tự do và cộng sản. Thực dân Pháp tàn ác nhưng còn có nhiều tính nhân đạo. Thực dân Pháp đã không trả thù những nhà chính trị chống Pháp mà còn cho họ đất sống và chỗ đứng trong xã hội như Nguyễn Bá Trác, Nguyễn Sĩ Giác nhưng cộng sản thì giết hại những chiến hữu của họ và giam giữ những người quay về với họ như trường hợp con tàu Việt Nam Thương Tín. Hữu Loan,Trần Độ , Nguyễn Chí Thiện và Vũ Thư Hiên đã xác nhận điều này. Người quốc gia như Trần Trọng Kim, Nhất Linh, Vũ Hồng Khanh, Trần Văn Tuyên đã phải về vùng quốc gia chính là vì điểm này.
Trước đây một số người cộng sản đã giác ngộ như Trần Xuân Bách, Trần Độ, Trần Thư, Nguyễn Kiến Giang lên tiếng phản đối chế độ cộng sản phi dân chủ và tham nhũng, tàn ác. Và nay một số người cộng sản đã lên tiếng về việc cộng sản Việt Nam bán nước và Trung Cộng xâm lược. Những ai một thời theo cộng sản về ghét tư bản bóc lột , mơ về một thiên đường cộng sản và độc lập thì nay họ sẽ thấy cộng sản bóc lột hơn tư bản, thực dân, đế quốc tư bản tử tế hơn đế quốc cộng sản. Ông bà ta đã hiểu rõ tâm lý con người và lịch sử xã hội:
"Ở gần nhà giàu mỏi răng ăn cốm,
Ở gần anh kẻ trộm, ốm thân (đau lưng) chịu đòn"
Tục ngữ ta cũng có câu:
"Làm đây tớ cho nhà quan còn hơn làm bạn với kẻ cướp"
Hoặc "Làm đầy tớ cho nhà giàu còn hơn làm thầy thằng dốt"
Cuộc đời chỉ là tương đối, giữa thằng chột và thằng mù, cô thiếu nữ chắc phải chọn thằng chột!
Trong cuộc bang giao Hoa Việt trước đây cho đến bây giờ ,Trung Cộng là bọn cướp tàn ác, bọn lưu manh gian trá, chúng là kẻ thù truyền kiếp của nhân dân ta chứ không phải là đồng chí anh em như ông Hồ đã tuyên bố!Ông Hồ một là ngu hoặc là gian nịnh, phỉnh phờ trong thương vu bán nước..
Nay thì nhân dân Việt Nam đã rõ chủ nghĩa cộng sản là lý thuyết gian dối, Trung quốc là bọn xâm lược thì phải tỏ rõ lập trường và thái độ, nghĩa là phải tiêu diệt một lúc hai tai họa là cộng sản và Trung Cộng.
II.QUỐC NGOẠI
Ở đây, chúng ta nói đến thế giới tự do đối với Trung Quốc và đồng bào hải ngoại đối với cộng sản.
Hiện nay, nhiều dấu hiệu tỏ ra Trung Cộng đã nhượng bộ, nhất là trong cuôc hội nghị thượng đỉnh tại Mỹ, Hồ Cẩm Đào đã ủng hộ việc trừng phạt Iran.Nhưng sự nhượng bộ trên là thực tâm hay chỉ là che đậy một kế hoạch tấn công chớp nhoáng để cho Mỹ không kịp trở tay?
Sớm hay muộn thì chúng ta sẽ rõ.
Trong trường hợp Mỹ phải đánh
Trung Cộng, thì người Việt Nam quốc nội và hải ngoại phải tiếp sức với Mỹ để
tiêu diệt Trung cộng và Việt cộng vì đây là cơ hội tốt cho cách mạng Việt Nam
trong việc bảo vệ độc lập cho tổ quốc và tự do, dân chủ cho nhân dân. Trừ một
số còn mang nặng tư tưởng " chống Mỹ cứu nước" thì ghét Mỹ,
ghét tư bản bóc lột, ghét Việt kiều, tất nhiêu họ theo ông Hồ mà ca tụng Trung
Quốc vĩ đại, Hồ Cẩm Đào anh minh, và coi bọn đế quốc Trung cộng là đồng chí anh
em. Trong khi Trần Hưng Đạo chống quân Nguyên thì cũng có Trần Ích Tắc theo
quân Nguyên, việc này không phải là lạ .
Lòng yêu nước, yêu tổ quốc phải
luôn luôn là một, nhưng đường lối chính trị là phải thay đổi chiến thuật theo
từng hoàn cảnh. Theo Trung Quốc, thờ chủ nghĩa cộng sản là chỉ bảo vệ quyền lợi
của một số quan chức cộng sản. Giữa đảng cộng sản và đất nước Việt Nam, nhân
dân chọn ai? Theo cộng sản, theo Trung Cộng là mất nước và cũng mất đảng. Đảng
Cộng sản bây giờ là một khối ung thư phải cắt bỏ.Đảng chỉ là một danh từ mơ hồ
vô nghiã, thực tế là quyền lợi của một nhóm chóp bu, hạ sẵn sàng làm các việc
gian ác, phi đạo nghĩa để thực hiện giàu sang và quyền lực.
Những ai nếu thật lòng yêu nước,
yêu nhân dân, phải nhận thức các điều sau:
+Chủ nghĩa cộng sản là một sự lường gạt, là con đường sai lầm, vi phạm nhân quyền.
+Trung Cộng hay Nga đều là thực dân, đế quốc, nhưng gian ác hơn hết là bọn Trung Cộng.
+Nước ta nhỏ, ta không thể một mình chống Trung Cộng. Ta phải liên minh với các nước Á châu và các quốc gia tiên tiến trên thế giới. Ngoảnh đi ngoảnh lại, trên thế giới hiện nay, chỉ có Mỹ là có thể đương đầu với Trung Cộng. Nga nghèo và ở xa, dại gì gây chiến tranh với Trung Quốc chỉ vì nước Việt Nam nhỏ bé và nghèo nàn. Trước 1979, Lê Duẩn ỷ vào hiệp ước quân sự với Nga mà chửi Trung Cộng và xâm chiếm Kampuchia, nhưng khi Trung Quốc đánh Trung Quốc thì Nga làm thinh. Hiện nay, Nga chỉ ve vuốt Việt Nam để bán vũ khí mà lấy tiền, còn Việt Nam sống hay chết họ không quan tâm.Trái lại, Nga có thể theo Trung Cộng đánh Mỹ vì gần đây Trung Cộng và Nga đã ký kết hiệp ước liên minh. Nga, Trung Cộng và khối Ả Rập có thể bắt tay đánh Mỹ.
+Trước đây trong vụ Trần Văn Bá, Lê Quốc Quân, Pháp đã muốn bắt tay với Trung Quốc mà cai trị Việt Nam, Pháp thèm muốn Việt nam nhưng không dám một mình chống Trung Quốc, ngoại trừ trường hợp bát quốc liên quân như thời cuối Mãn Thanh.
+Chủ nghĩa cộng sản là một sự lường gạt, là con đường sai lầm, vi phạm nhân quyền.
+Trung Cộng hay Nga đều là thực dân, đế quốc, nhưng gian ác hơn hết là bọn Trung Cộng.
+Nước ta nhỏ, ta không thể một mình chống Trung Cộng. Ta phải liên minh với các nước Á châu và các quốc gia tiên tiến trên thế giới. Ngoảnh đi ngoảnh lại, trên thế giới hiện nay, chỉ có Mỹ là có thể đương đầu với Trung Cộng. Nga nghèo và ở xa, dại gì gây chiến tranh với Trung Quốc chỉ vì nước Việt Nam nhỏ bé và nghèo nàn. Trước 1979, Lê Duẩn ỷ vào hiệp ước quân sự với Nga mà chửi Trung Cộng và xâm chiếm Kampuchia, nhưng khi Trung Quốc đánh Trung Quốc thì Nga làm thinh. Hiện nay, Nga chỉ ve vuốt Việt Nam để bán vũ khí mà lấy tiền, còn Việt Nam sống hay chết họ không quan tâm.Trái lại, Nga có thể theo Trung Cộng đánh Mỹ vì gần đây Trung Cộng và Nga đã ký kết hiệp ước liên minh. Nga, Trung Cộng và khối Ả Rập có thể bắt tay đánh Mỹ.
+Trước đây trong vụ Trần Văn Bá, Lê Quốc Quân, Pháp đã muốn bắt tay với Trung Quốc mà cai trị Việt Nam, Pháp thèm muốn Việt nam nhưng không dám một mình chống Trung Quốc, ngoại trừ trường hợp bát quốc liên quân như thời cuối Mãn Thanh.
Cuộc chiến Mỹ Hoa xảy ra không?
Nếu cuộc chiến này không xảy ra thì trước sau Việt Nam cũng mất về tay Trung Cộng theo kiểu tàm thực hay cai trị gián tiếp theo kiểu dùng cộng sản Việt Nam cai trị nhân dân Việt Nam.
Nếu chiến tranh Mỹ Hoa xảy ra thì chúng ta sẽ có cơ hội đòi lại đất và biển của ta.
Chính lúc này, tại hải ngoại, chúng ta có thể sẽ lập chính phủ, lập quân đội để cứu nước. Thanh niên Việt Nam có thể tham gia trong quân đội đồng minh Anh, Mỹ, Úc, Canada, hoặc ta lập quân đội riêng đem về chiến đấu tại Việt Nam bên cạnh quân đồng minh.
Chúng ta sẽ lập quốc hội để soạn thảo hiến pháp, đặt nền móng dân chủ để khi Việt Nam được giải phóng, ta sẽ khỏi mất thì giờ cho việc soạn thảo pháp luật.
Nếu cuộc chiến này không xảy ra thì trước sau Việt Nam cũng mất về tay Trung Cộng theo kiểu tàm thực hay cai trị gián tiếp theo kiểu dùng cộng sản Việt Nam cai trị nhân dân Việt Nam.
Nếu chiến tranh Mỹ Hoa xảy ra thì chúng ta sẽ có cơ hội đòi lại đất và biển của ta.
Chính lúc này, tại hải ngoại, chúng ta có thể sẽ lập chính phủ, lập quân đội để cứu nước. Thanh niên Việt Nam có thể tham gia trong quân đội đồng minh Anh, Mỹ, Úc, Canada, hoặc ta lập quân đội riêng đem về chiến đấu tại Việt Nam bên cạnh quân đồng minh.
Chúng ta sẽ lập quốc hội để soạn thảo hiến pháp, đặt nền móng dân chủ để khi Việt Nam được giải phóng, ta sẽ khỏi mất thì giờ cho việc soạn thảo pháp luật.
Đây là cơ hội duy nhất để diệt đế
quốc Trung Hoa và tiêu trừ cộng sản. Chúng ta sẽ đoàn kết với nhân dân quốc
nội, ủng hộ quốc nội chống Trung Cộng và Việt Cộng. Kinh nghiệm lịch sử cho
thấy người Mỹ đã thất bại trong việc ép phe quốc gia ngồi chung với cộng sản.
Nhưng lúc đó tình hình khác bây giờ. Lúc đó tư bản và cộng sản liên minh chống
phát xít cho nên người Mỹ nghĩ như thế, còn bây giờ tư bản và cộng sản hai phe
khác nhau, cộng sản và tự do không thể hợp tác. Chỉ có cơ hội này ta mới thủ
tiêu chủ nghĩa cộng sản và đế quốc cộng sản để xây dựng tự do, dân chủ cho Việt
Nam.
Nếu người Việt Nam yêu nước thì phải sẵn sàng trong vận hội mới. Thời gian sẽ không xa.Người Việt Nam chỉ có chọn trong hai con đường: theo Trung Cộng hay theo Mỹ. Những kẻ theo Trung Cộng như Hồ Chí Minh, Hoàng Văn Hoa, Phạm Văn Đồng là phản bội tổ quốc, phản bội công lao tiền nhân đã bình Tống, đả Nguyên và diệt Thanh để giành độc lập. Theo cộng sản rõ ràng là phản quốc, hại dân, cam tâm làm tôi mọi Trung Quốc. Đồng minh với Mỹ là con đường cứu nước giúp dân, và xây dựng đất nước tự do, dân chủ và giàu mạnh như Phi Luật Tân, Singapore, Thái Lan, Nam Hàn, Đài Loan. Còn tôi tớ cho Trung Quốc là theo số phận nghèo khổ và nô lệ mất nước của Tây Tạng, Bắc Hàn, Mông Cổ.
37 .DÂN QUYỀN VÀ NHÂN QUYỀN
Từ trước đến
nay, các nước dân chủ thường nêu cao vấn đề nhân quyền và dân quyền. Sự thực
đôi khi không phải là vậy. Trước đây, Mỹ có ý kiên về vấn đề diệt chủng của
Khmer đỏ, nhưng Mỹ im lặng trước việc Stalin, Mao Trạch Đông, giết hàng triệu
người mà không ai dám đưa Stalin, Mao, Đặng Tiểu Bình, Hồ Chí Minh ra tòa án
quốc tế vì sợ mất quyền lợi trong việc bán buôn và ngoại giao. Ngoại trừ một số
nhà báo, nhà tranh đấu cho nhân quyền thật lòng yêu nhân loại, tranh đấu cho
con người bị đàn áp, tù đày, các chính phủ Mỹ, Pháp, Anh, Đức Ý, không dám động
đến hai con cọp Liên Xô và Trung Quốc. Như vậy là "mềm nắn, rắn buông",
chẳng có công lý, công bằng chi cả!
Và gần đây nhất, bọn tư bản bắt tay với Trung Quốc, làm giàu cho Trung Quốc, bất chấp vấn đề nhân quyền mặc dầu họ biết sản phẩm của Trung Quốc là do tù nhân chế tạo. Và họ cũng biết rằng đưa hãng xướng và vốn liếng qua Trung Quốc, Việt Nam thì dân chúng Âu Mỹ sẽ thất nghiệp.Như vậy là bọn tư bản chỉ chú trọng nhân công rẻ, lợi nhuận cao, chẳng đếm xĩa đến nhân quyền và dân quyền tại các các nước cộng sản và tư bản,
Khi Mỹ bình thường hóa với Việt Nam rồi Clinton sang Việt Nam thì coi như Mỹ không còn chú trọng nhân quyền và dân quyền nữa. Quyền lợi của Mỹ trên hết, tiền bạc trện hết, mặc kệ nhân quyền và dân quyền tại Trung Quốc Việt Nam có bị chà đạp đến mực nào! Vì thay đổi quan điểm, thay đổi chính sach, Mỹ không coi cộng sản là mối hiểm nguy nên rút quân về, bỏ mặc VNCH thảm tử, để chuẩn bị cho chính sách buôn bán, đầu tư với Trung Cộng!
Và gần đây nhất, bọn tư bản bắt tay với Trung Quốc, làm giàu cho Trung Quốc, bất chấp vấn đề nhân quyền mặc dầu họ biết sản phẩm của Trung Quốc là do tù nhân chế tạo. Và họ cũng biết rằng đưa hãng xướng và vốn liếng qua Trung Quốc, Việt Nam thì dân chúng Âu Mỹ sẽ thất nghiệp.Như vậy là bọn tư bản chỉ chú trọng nhân công rẻ, lợi nhuận cao, chẳng đếm xĩa đến nhân quyền và dân quyền tại các các nước cộng sản và tư bản,
Khi Mỹ bình thường hóa với Việt Nam rồi Clinton sang Việt Nam thì coi như Mỹ không còn chú trọng nhân quyền và dân quyền nữa. Quyền lợi của Mỹ trên hết, tiền bạc trện hết, mặc kệ nhân quyền và dân quyền tại Trung Quốc Việt Nam có bị chà đạp đến mực nào! Vì thay đổi quan điểm, thay đổi chính sach, Mỹ không coi cộng sản là mối hiểm nguy nên rút quân về, bỏ mặc VNCH thảm tử, để chuẩn bị cho chính sách buôn bán, đầu tư với Trung Cộng!
Người Mỹ đầu
tư vào Trung Quốc vì nhân công rẻ nhưng cách tính toán như vậy là sai lầm vì
cán cân thương mại lệch về Trung Quốc, và Trung Quốc gian giảo, làm hàng giả,
hàng độc bán vào Âu Mỹ. Trung Quốc nhờ buôn bán với Âu Mỹ mà mạnh lên, toan
chiếm cả thế giới, muốn hất chân Mỹ ra khỏi vũ đài chính trị, kinh tế và quân
sự.Bây giờ người Mỹ phải sắp lại bàn cờ, phải thay đổi thế trận.
Ngay từ khi Mỹ bang giao với Trung Quốc rồi bang giao với Việt Nam, nhiều người Việt Nam tại quốc nội và hải ngoại nhận định chua chát rằng thế là Mỹ vuốt ve Việt Cộng, dùng Việt cộng đánh Trung Cộng.Việt cộng nay là con cưng của Mỹ, Việt cộng mặc sức yêu sách, chỉ tội cho nhân dân Việt Nam phải sống dưới ách độc tài, tàn bạo của cộng sản ngày càng mạnh lên do v iệc đầu tư của tư bản, và những nhà tranh đấu cho dân quyền, cho tôn giáo, cho miếng đất của mình nay cô thân, cô thế, không biết kêu van, nhờ cậy vào đâu? Chỉ có tư bản mới chống cộng, nay thì tư bản bắt tay với cộng sản rồi, phải làm sao đây? Pháp, Đức chống Mỹ, ngay cả tòa thánh cũng muốn bắt tay với Trung Đông , và theo hùa với Trung Quốc mong lợi hại nọ kia, chẳng ai dư sức tranh đấu cho nhân quyền tại Trung Quốc và Việt Nam, họa may một vài cá nhân thật lòng yêu nhân loại.
Một năm trước đây, Trung Quốc vùng lên tuyên bố biển đông là của họ, bà Clinton họp tại Thái Lan kêu gọi Việt, Miên, Lào Thái. ..hợp tác với Mỹ để giải quyết nhiều vấn đề, trong có vấn đề sông Mékong nay do Trung Cộng kiềm chế và giết chết sông ngòi và đồng bằng nơi này. Bà Clinton cũng không dám đề cập đến vấn đề nhân quyền vì sợ đụng chạm nọ kia.
Ngay từ khi Mỹ bang giao với Trung Quốc rồi bang giao với Việt Nam, nhiều người Việt Nam tại quốc nội và hải ngoại nhận định chua chát rằng thế là Mỹ vuốt ve Việt Cộng, dùng Việt cộng đánh Trung Cộng.Việt cộng nay là con cưng của Mỹ, Việt cộng mặc sức yêu sách, chỉ tội cho nhân dân Việt Nam phải sống dưới ách độc tài, tàn bạo của cộng sản ngày càng mạnh lên do v iệc đầu tư của tư bản, và những nhà tranh đấu cho dân quyền, cho tôn giáo, cho miếng đất của mình nay cô thân, cô thế, không biết kêu van, nhờ cậy vào đâu? Chỉ có tư bản mới chống cộng, nay thì tư bản bắt tay với cộng sản rồi, phải làm sao đây? Pháp, Đức chống Mỹ, ngay cả tòa thánh cũng muốn bắt tay với Trung Đông , và theo hùa với Trung Quốc mong lợi hại nọ kia, chẳng ai dư sức tranh đấu cho nhân quyền tại Trung Quốc và Việt Nam, họa may một vài cá nhân thật lòng yêu nhân loại.
Một năm trước đây, Trung Quốc vùng lên tuyên bố biển đông là của họ, bà Clinton họp tại Thái Lan kêu gọi Việt, Miên, Lào Thái. ..hợp tác với Mỹ để giải quyết nhiều vấn đề, trong có vấn đề sông Mékong nay do Trung Cộng kiềm chế và giết chết sông ngòi và đồng bằng nơi này. Bà Clinton cũng không dám đề cập đến vấn đề nhân quyền vì sợ đụng chạm nọ kia.
Ngưòi Âu Mỹ
tỏ ra bất bình khi thấy tấm ảnh tướng Loan bắn một tên Việt cộng. Quy định quốc
tế là cấm giết tù binh, ngược đãi tù binh nhưng trong trận mậu thân, cộng sản
rất mạnh, và trận chiến đang xảy ra quyết liệt chứ không phải như lúc tan giặc,
tù binh đem về. Thành thử việc tướng Loan giết Việt cộng là việc giết kẻ thù ở
chiên trường khác với việc tù binh bị bắt đem về giam trong trại. Việt Cộng
chôn sống nông dân trong CCRD, sát hại hàng chục ngàn người trong tết mậu thân,
và việc họ đối xử tàn bạo với sĩ quan Việt Nam Cộng Hòa không biết được mấy
người Âu Mỹ lên tiếng?
Cộng sản rất gian trá.Họ luôn luôn lợi dụng lòng nhân đạo để giết người như việc họ cài lựu đạn, mìn vào thương binh của họ rồi binh sĩ ta vì lòng nhân đạo tới cứu thì bị toi mạng!Khi Tổng thống Obama gặp Hồ Cẩm Đào thì Obama cũng không đề cập đến nhân quyền và dân quyền cho nên ai cũng nghĩ rằng Mỹ không dám làm phật lòng Trung Quốc.Ở đây, chúng ta có thể hiểu là Obama phải nhượng nhịn, nhẫn nhục, mềm mỏng là tốt, không nên gây sự ngay lúc gặp mặt buổi đầu!
Được thể, Trung Quốc càng lộng hành, nhất là trong hội nghị về địa cầu tại Copenhagen, một số tỏ ra nịnh bợ Trung Quốc, Mấy nước châu Phi chẳng nói làm gì, mấy ống Ấn Độ, Đức mà cũng lên tiếng" chống Mỹ cứu nước"!Nay thì Tổng thống Pháp sang triều kiến chúa tể Trung Hoa chứng tỏ ai cũng sợ kẻ mạnh, bất chấp đạo nghĩa!
Nhưng sau khi ở Trung Quốc về, tổng thống Obama đã có nhiều lời nói và việc làm cương quyết chẳng sợ Trung Cộng phật lòng như việc Mỹ tiếp đức Đạt Lai Lạt Ma, bán vũ khí cho Đài Loan và tuyên bố sẽ cương quyết về tiền tệ và mậu dịch với Trung Quốc. Và sau một thời gian rộng rãi với Việt Nam như cấp học bổng cho du học sinh Việt Nam sang Mỹ, đầu tư khá nhiều vào Việt Nam, tổng thống Obama đã thẳng thắn đề cập vấn đề nhân quyền và dân quyền với Trung Quốc và Việt Nam.
Đài VOA loan tin như sau về TRUNG QUỐC:
Cộng sản rất gian trá.Họ luôn luôn lợi dụng lòng nhân đạo để giết người như việc họ cài lựu đạn, mìn vào thương binh của họ rồi binh sĩ ta vì lòng nhân đạo tới cứu thì bị toi mạng!Khi Tổng thống Obama gặp Hồ Cẩm Đào thì Obama cũng không đề cập đến nhân quyền và dân quyền cho nên ai cũng nghĩ rằng Mỹ không dám làm phật lòng Trung Quốc.Ở đây, chúng ta có thể hiểu là Obama phải nhượng nhịn, nhẫn nhục, mềm mỏng là tốt, không nên gây sự ngay lúc gặp mặt buổi đầu!
Được thể, Trung Quốc càng lộng hành, nhất là trong hội nghị về địa cầu tại Copenhagen, một số tỏ ra nịnh bợ Trung Quốc, Mấy nước châu Phi chẳng nói làm gì, mấy ống Ấn Độ, Đức mà cũng lên tiếng" chống Mỹ cứu nước"!Nay thì Tổng thống Pháp sang triều kiến chúa tể Trung Hoa chứng tỏ ai cũng sợ kẻ mạnh, bất chấp đạo nghĩa!
Nhưng sau khi ở Trung Quốc về, tổng thống Obama đã có nhiều lời nói và việc làm cương quyết chẳng sợ Trung Cộng phật lòng như việc Mỹ tiếp đức Đạt Lai Lạt Ma, bán vũ khí cho Đài Loan và tuyên bố sẽ cương quyết về tiền tệ và mậu dịch với Trung Quốc. Và sau một thời gian rộng rãi với Việt Nam như cấp học bổng cho du học sinh Việt Nam sang Mỹ, đầu tư khá nhiều vào Việt Nam, tổng thống Obama đã thẳng thắn đề cập vấn đề nhân quyền và dân quyền với Trung Quốc và Việt Nam.
Đài VOA loan tin như sau về TRUNG QUỐC:
Hoa Kỳ chuẩn bị đối thoại nhân quyền với Trung Quốc
Các giới chức của Hoa Kỳ
và Trung Quốc sẽ gặp nhau trong tuần này tại
Washington để nói chuyện về vấn đề nhân quyền. Thông tín viên VOA David Gollust
cho biết các nhà hoạt động nhân quyền không đặt nhiều kỳ vọng vào cuộc đối
thoại được mở lại sau hai năm không triệu tập.
Các
giới chức bộ Ngoại giao Mỹ nói rằng việc mở lại đối thoại có thể được hiểu là
quan hệ hai nước đã được ổn định trở lại sau nhiều tháng căng thẳng.
Đứng đầu đoàn Mỹ là ông Michael Posner, Trợ lý Ngoại trưởng đặc trách Dân chủ, Nhân quyền và Lao động. Phía Trung Quốc là ông Trần Húc, Tổng vụ trưởng phụ trách các tổ chức quốc tế của Bộ Ngoại giao.
Lẽ ra hai bên đã gặp hồi tháng Hai nhưng bên Trung Quốc dời lại vì Mỹ bán vũ khí cho Đài Loan và Tổng thống Obama tiếp Đức Đạt Lai Lạt Ma.
Phát ngôn viên bộ Ngoại giao Mỹ P.J. Crowley nói rằng đối thoại không nhằm lên lớp Trung Quốc về các vấn đề nhân quyền nhưng nhằm giúp Trung Quốc hiểu tại sao các vấn đề này lại quan trọng cho Hoa Kỳ. Ông nói tiếp:
“Các vấn đề nhân quyền mà Hoa Kỳ mong thảo luận gồm những chuyện như tự do Internet, tiếp cận thông tin, quyền tài sản trí tuệ. Đó là những vấn đề cơ bản cho cuộc đối thoại này.”
Đứng đầu đoàn Mỹ là ông Michael Posner, Trợ lý Ngoại trưởng đặc trách Dân chủ, Nhân quyền và Lao động. Phía Trung Quốc là ông Trần Húc, Tổng vụ trưởng phụ trách các tổ chức quốc tế của Bộ Ngoại giao.
Lẽ ra hai bên đã gặp hồi tháng Hai nhưng bên Trung Quốc dời lại vì Mỹ bán vũ khí cho Đài Loan và Tổng thống Obama tiếp Đức Đạt Lai Lạt Ma.
Phát ngôn viên bộ Ngoại giao Mỹ P.J. Crowley nói rằng đối thoại không nhằm lên lớp Trung Quốc về các vấn đề nhân quyền nhưng nhằm giúp Trung Quốc hiểu tại sao các vấn đề này lại quan trọng cho Hoa Kỳ. Ông nói tiếp:
“Các vấn đề nhân quyền mà Hoa Kỳ mong thảo luận gồm những chuyện như tự do Internet, tiếp cận thông tin, quyền tài sản trí tuệ. Đó là những vấn đề cơ bản cho cuộc đối thoại này.”
Các
tổ chức nhân quyền cho rằng các cuộc đối thoại sẽ không bổ ích nếu cuối cùng
hai bên chỉ đồng ý là sẽ gặp nhau lại tại các cuộc đối thoại kế tiếp.
Ông Scott Flipse, Trưởng ban đặc trách châu Á của Ủy ban Hoa Kỳ về Tự do Tôn giáo Quốc tế, USCIRF, nhận định:
“Lập trường của USCIRF là tự do tôn giáo cần được mang ra bàn trong cuộc đối thoại chiến lược và kinh tế, và cần phải tạo ra một chiến lược để áp dụng nhất quán trên khắp chính quyền Mỹ, để người Trung Quốc đừng hiểu rằng quan tâm của Hoa Kỳ về mặt nhân quyền dù sao cũng không liên quan gì đến tất cả các mặt quyền lợi khác.”
USCIRF, một cơ quan do Quốc hội Hoa Kỳ lập ra, vừa công bố phúc trình nói rằng Trung Quốc tiếp tục vi phạm “có hệ thống và trắng trợn” quyền tự do tôn giáo hoặc tín ngưỡng, vì đã có có một sự “xuống cấp rõ rệt” đối với người Phật giáo Tây Tạng và người Hồi giáo Uighur.
USCIRF còn đề xuất chính phủ Hoa Kỳ nên trừng phạt những người đầu tỉnh Trung Quốc đã vi phạm quyền tự do này.
Bà Sophie Richardson, Trưởng phòng châu Á của Human Rights Watch, nhận xét:
“Một trong những lý do nên tiếp tục đối thoại nhân quyền là vì chính quyền Trung Quốc không thích các cuộc đối thoại như vậy. Họ không ưa chuyện phải ngồi xuống để nói chuyện này mỗi năm một lần hay hai năm một lần. Dù các cuộc đối thoại không mang lại kết quả xây dựng và có ý nghĩa, chỉ riêng ngồi lại với nhau cũng đủ là lý do nên tiếp tục.”
Các cuộc đối thoại cũng là dịp để Trung Quốc tố giác những vi phạm nhân quyền của Hoa Kỳ.
Sau khi Bộ Ngoại giao Mỹ công bố phúc trình nhân quyền thế giới hồi tháng 3, Trung Quốc tố giác Hoa Kỳ làm ngơ trước hiện tượng “leo thang” của những tội ác bạo động, những hành vi tàn bạo của cảnh sát, và hiện tượng chính phủ theo dõi người dân nhân danh chống khủng bố.
http://www1.voanews.com/vietnamese/news/world/us-china-human-rights-5-10-10-93351004.html
Cuộc đối thọai giữa Mỹ và Trung Quốc khó thành tựu vì Trung Quốc sẽ cương quyết đi theo độc tài đảng trị, hơn nữa họ còn muốn làm bá chủ hoàn cầu, cho nên họ không bao giờ đi theo dân chủ và hòa bình. Muốn có tự do dân chủ, nhân dân Trung Hoa phải tranh đấu, và người Mỹ phải cương quyết hơn để bênh vực nhân quyền và quyền lợi Mỹ trên thế giới chứ không phải chỉ nói suống hoặc cúi đầu như thời Clinton, một tổng thống được một số người ngưỡng mộ là một "siêu playboy".
Sau đây là bản tin VOA về nhân quyền tại Việt Nam:
Ông Scott Flipse, Trưởng ban đặc trách châu Á của Ủy ban Hoa Kỳ về Tự do Tôn giáo Quốc tế, USCIRF, nhận định:
“Lập trường của USCIRF là tự do tôn giáo cần được mang ra bàn trong cuộc đối thoại chiến lược và kinh tế, và cần phải tạo ra một chiến lược để áp dụng nhất quán trên khắp chính quyền Mỹ, để người Trung Quốc đừng hiểu rằng quan tâm của Hoa Kỳ về mặt nhân quyền dù sao cũng không liên quan gì đến tất cả các mặt quyền lợi khác.”
USCIRF, một cơ quan do Quốc hội Hoa Kỳ lập ra, vừa công bố phúc trình nói rằng Trung Quốc tiếp tục vi phạm “có hệ thống và trắng trợn” quyền tự do tôn giáo hoặc tín ngưỡng, vì đã có có một sự “xuống cấp rõ rệt” đối với người Phật giáo Tây Tạng và người Hồi giáo Uighur.
USCIRF còn đề xuất chính phủ Hoa Kỳ nên trừng phạt những người đầu tỉnh Trung Quốc đã vi phạm quyền tự do này.
Bà Sophie Richardson, Trưởng phòng châu Á của Human Rights Watch, nhận xét:
“Một trong những lý do nên tiếp tục đối thoại nhân quyền là vì chính quyền Trung Quốc không thích các cuộc đối thoại như vậy. Họ không ưa chuyện phải ngồi xuống để nói chuyện này mỗi năm một lần hay hai năm một lần. Dù các cuộc đối thoại không mang lại kết quả xây dựng và có ý nghĩa, chỉ riêng ngồi lại với nhau cũng đủ là lý do nên tiếp tục.”
Các cuộc đối thoại cũng là dịp để Trung Quốc tố giác những vi phạm nhân quyền của Hoa Kỳ.
Sau khi Bộ Ngoại giao Mỹ công bố phúc trình nhân quyền thế giới hồi tháng 3, Trung Quốc tố giác Hoa Kỳ làm ngơ trước hiện tượng “leo thang” của những tội ác bạo động, những hành vi tàn bạo của cảnh sát, và hiện tượng chính phủ theo dõi người dân nhân danh chống khủng bố.
http://www1.voanews.com/vietnamese/news/world/us-china-human-rights-5-10-10-93351004.html
Cuộc đối thọai giữa Mỹ và Trung Quốc khó thành tựu vì Trung Quốc sẽ cương quyết đi theo độc tài đảng trị, hơn nữa họ còn muốn làm bá chủ hoàn cầu, cho nên họ không bao giờ đi theo dân chủ và hòa bình. Muốn có tự do dân chủ, nhân dân Trung Hoa phải tranh đấu, và người Mỹ phải cương quyết hơn để bênh vực nhân quyền và quyền lợi Mỹ trên thế giới chứ không phải chỉ nói suống hoặc cúi đầu như thời Clinton, một tổng thống được một số người ngưỡng mộ là một "siêu playboy".
Sau đây là bản tin VOA về nhân quyền tại Việt Nam:
Việt
Nam Cập nhật Thứ Hai,
10
tháng 5 2010 RSS Lập trường của Hoa Kỳ nhân Ngày Nhân Quyền Cho Việt Nam
Đánh
dấu Ngày Nhân Quyền Cho Việt Nam, Hoa Kỳ đã cho công bố bài xã luận phản ánh
quan điểm chính thức của chính phủ Mỹ. Thứ Hai, 10 tháng 5 2010 Hình: AP Chính
phủ Việt Nam tiếp tục đặt ra những hạn chế nghiêm ngặt đối với quyền tự do ngôn
luận, tự do báo chí
Cách nay 16 năm, Quốc hội Hoa Kỳ đã chỉ định ngày 11 tháng 5 là Ngày Nhân Quyền Cho Việt Nam nhằm nhấn mạnh sự ủng hộ của Hoa Kỳ trong việc bảo vệ và phát huy các quyền tự do cơ bản tại Việt Nam.
Một buổi lễ và một diễn đàn thảo luận được tổ chức vào ngày thứ Ba tại trụ sở Quốc hội Hoa Kỳ để đánh dấu ngày này, với sự tham dự của các thành viên Quốc hội, lãnh đạo lao động, các tổ chức phi chính phủ và đại diện của cộng đồng Việt Nam trên khắp Hoa Kỳ.
Ngày này đánh dấu một trong những giai đoạn quan trọng nhất cho việc bênh vực nhân quyền bên trong Việt Nam.
Bác sĩ Nguyễn Đan Quế Vào ngày 11 tháng 5 năm 1990, bác sĩ Nguyễn Đan Quế và các nhà hoạt động khác phổ biến bản Tuyên ngôn về Phong trào Nhân quyền Bất bạo động tại Việt Nam. Tuyên ngôn kêu gọi một cuộc tranh đấu ôn hòa chống lại đàn áp và kêu gọi chính phủ tôn trọng nhân quyền cơ bản, chấp nhận hệ thống chính trị đa đảng và cho phép bầu cử tự do và công bằng trên cả nước.
Bác sĩ Quế và những người cùng chí hướng đã bị bắt và bị kết tội chống lại nhà nước. Ông bị chính quyền theo dõi chặt chẽ kể từ khi được thả ra khỏi nhà tù vào năm 2005.
Hoa Kỳ và Việt Nam đã thực hiện những bước lớn để bình thường hóa quan hệ và mở rộng trao đổi thương mại, tăng trưởng kinh tế đã mang cải thiện lớn cho cuộc sống hằng ngày của nhiều người Việt. Nhưng thành tích nhân quyền của chính phủ Hà Nội vẫn còn một khoảng cách.
Mặc dù đã có một số tiến bộ để nới rộng quyền tự do tôn giáo, chính phủ tiếp tục đặt ra những hạn chế nghiêm ngặt đối với quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, có thành tích bắt giữ và kết tội những ai công khai chỉ trích các chính sách của chính quyền.
Các điểm bất đồng về nhân quyền đã trở thành điểm tranh cãi quan trọng mà nếu không, quan hệ song phương giữa Hoa Kỳ và Việt Nam tiếp tục nảy nở.
Quan tâm của Hoa Kỳ về nhân quyền xuất phát từ ước muốn chân chính, mong Việt Nam tiếp tục ổn định và phồn vinh bền vững. Hoa Kỳ tin rằng nới rộng các quyền và các tự do không những phù hợp với tăng trưởng và ổn định, mà về lâu về dài, còn là điều kiện tiên quyết.
Cách nay 16 năm, Quốc hội Hoa Kỳ đã chỉ định ngày 11 tháng 5 là Ngày Nhân Quyền Cho Việt Nam nhằm nhấn mạnh sự ủng hộ của Hoa Kỳ trong việc bảo vệ và phát huy các quyền tự do cơ bản tại Việt Nam.
Một buổi lễ và một diễn đàn thảo luận được tổ chức vào ngày thứ Ba tại trụ sở Quốc hội Hoa Kỳ để đánh dấu ngày này, với sự tham dự của các thành viên Quốc hội, lãnh đạo lao động, các tổ chức phi chính phủ và đại diện của cộng đồng Việt Nam trên khắp Hoa Kỳ.
Ngày này đánh dấu một trong những giai đoạn quan trọng nhất cho việc bênh vực nhân quyền bên trong Việt Nam.
Bác sĩ Nguyễn Đan Quế Vào ngày 11 tháng 5 năm 1990, bác sĩ Nguyễn Đan Quế và các nhà hoạt động khác phổ biến bản Tuyên ngôn về Phong trào Nhân quyền Bất bạo động tại Việt Nam. Tuyên ngôn kêu gọi một cuộc tranh đấu ôn hòa chống lại đàn áp và kêu gọi chính phủ tôn trọng nhân quyền cơ bản, chấp nhận hệ thống chính trị đa đảng và cho phép bầu cử tự do và công bằng trên cả nước.
Bác sĩ Quế và những người cùng chí hướng đã bị bắt và bị kết tội chống lại nhà nước. Ông bị chính quyền theo dõi chặt chẽ kể từ khi được thả ra khỏi nhà tù vào năm 2005.
Hoa Kỳ và Việt Nam đã thực hiện những bước lớn để bình thường hóa quan hệ và mở rộng trao đổi thương mại, tăng trưởng kinh tế đã mang cải thiện lớn cho cuộc sống hằng ngày của nhiều người Việt. Nhưng thành tích nhân quyền của chính phủ Hà Nội vẫn còn một khoảng cách.
Mặc dù đã có một số tiến bộ để nới rộng quyền tự do tôn giáo, chính phủ tiếp tục đặt ra những hạn chế nghiêm ngặt đối với quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, có thành tích bắt giữ và kết tội những ai công khai chỉ trích các chính sách của chính quyền.
Các điểm bất đồng về nhân quyền đã trở thành điểm tranh cãi quan trọng mà nếu không, quan hệ song phương giữa Hoa Kỳ và Việt Nam tiếp tục nảy nở.
Quan tâm của Hoa Kỳ về nhân quyền xuất phát từ ước muốn chân chính, mong Việt Nam tiếp tục ổn định và phồn vinh bền vững. Hoa Kỳ tin rằng nới rộng các quyền và các tự do không những phù hợp với tăng trưởng và ổn định, mà về lâu về dài, còn là điều kiện tiên quyết.
http://www1.voanews.com/vietnamese/news/vietnam/vietnam-human-rights-day-05-10-10-93292519.html
Hoa Kỳ chú trọng đến nhân quyền và dân quyền tại Việt Nam là một vấn đề chánh nghĩa và thực tế. Nếu nước Mỹ cứ giúp tiền bạc và ích lợi cho cộng sản mà bỏ qua nhân quyền và dân quyền nghĩa là Mỹ đã giúp kẻ ác, đi ngược nguyện vọng của nhân dân Việt Nam. Về phía chính quyền Việt Cộng, muốn vệ quốc và kiến quốc, họ phải được nhân dân trong nước và thế giới ủng hộ. Cộng sản phải trả tự do cho các tù nhân chính trị, và trả quyền tự do ngôn luận, tự do tín ngưỡng cho nhân dân, giải tán đảng cộng sản phản quôc hại dân để xây dựng một nền tự do dân chủ thật sự.
Khi họ cươp đất nhân dân và các giáo hội, bán nước cho Trung Quốc thì một ngày không xa quần chúng sẽ vùng lên tiêu diệt họ. Nước Mỹ là một nước yêu dân chủ, không thể ủng hộ một chính thể phản dân chủ như cộng sản Việt Nam và cộng sản Trung Quốc.
***
Việt Nam hiện có hai khuynh hướng. Một khuynh hướng tự do dân chủ và một khuynh hướng độc tài đảng trị. Phe tự do dân chủ gồm những trí thức , văn nghệ sĩ và nhân dân đã và đang ngồi tù, hoặc bị quản thúc. Phe bảo thủ gồm những kẻ thân Trung Quốc, đa số là đảng viên cầm quyền, luôn theo mệnh lệnh Trung Quốc, sao chép trung thành các đường lối chinh sách của Trung Quốc, muốn Trung Quốc thành mẫu quốc bảo vệ quyền lợi của phe nhóm họ, không quan tâm đến sự tồn vong của quốc gia và dân tộc . Như vậy, họ không quan tâm đến ý kiến của người Mỹ.Nếu họ vẫn vui vẻ vâng vâng dạ dạ thì đó là thái độ lường đảo cốt lừa bịp Mỹ mà hưởng lợi trong khi họ đã bán lương tâm và Việt Nam cho Trung Quốc.
Bên cạnh một số thờ ơ, những ai là người yêu nước? Công việc của họ thập phần nguy nan, một mặt phải chống Việt Cộng bán nước, và một mặt phải chống Trung Cộng xâm lược. Những người này sẽ đuợc Quốc tế và quốc dân ủng hộ.Một trận thư hùng sẽ xảy ra, chúng ta tin dân tộc và chánh nghĩa sẽ thắng.
Hoa Kỳ chú trọng đến nhân quyền và dân quyền tại Việt Nam là một vấn đề chánh nghĩa và thực tế. Nếu nước Mỹ cứ giúp tiền bạc và ích lợi cho cộng sản mà bỏ qua nhân quyền và dân quyền nghĩa là Mỹ đã giúp kẻ ác, đi ngược nguyện vọng của nhân dân Việt Nam. Về phía chính quyền Việt Cộng, muốn vệ quốc và kiến quốc, họ phải được nhân dân trong nước và thế giới ủng hộ. Cộng sản phải trả tự do cho các tù nhân chính trị, và trả quyền tự do ngôn luận, tự do tín ngưỡng cho nhân dân, giải tán đảng cộng sản phản quôc hại dân để xây dựng một nền tự do dân chủ thật sự.
Khi họ cươp đất nhân dân và các giáo hội, bán nước cho Trung Quốc thì một ngày không xa quần chúng sẽ vùng lên tiêu diệt họ. Nước Mỹ là một nước yêu dân chủ, không thể ủng hộ một chính thể phản dân chủ như cộng sản Việt Nam và cộng sản Trung Quốc.
***
Việt Nam hiện có hai khuynh hướng. Một khuynh hướng tự do dân chủ và một khuynh hướng độc tài đảng trị. Phe tự do dân chủ gồm những trí thức , văn nghệ sĩ và nhân dân đã và đang ngồi tù, hoặc bị quản thúc. Phe bảo thủ gồm những kẻ thân Trung Quốc, đa số là đảng viên cầm quyền, luôn theo mệnh lệnh Trung Quốc, sao chép trung thành các đường lối chinh sách của Trung Quốc, muốn Trung Quốc thành mẫu quốc bảo vệ quyền lợi của phe nhóm họ, không quan tâm đến sự tồn vong của quốc gia và dân tộc . Như vậy, họ không quan tâm đến ý kiến của người Mỹ.Nếu họ vẫn vui vẻ vâng vâng dạ dạ thì đó là thái độ lường đảo cốt lừa bịp Mỹ mà hưởng lợi trong khi họ đã bán lương tâm và Việt Nam cho Trung Quốc.
Bên cạnh một số thờ ơ, những ai là người yêu nước? Công việc của họ thập phần nguy nan, một mặt phải chống Việt Cộng bán nước, và một mặt phải chống Trung Cộng xâm lược. Những người này sẽ đuợc Quốc tế và quốc dân ủng hộ.Một trận thư hùng sẽ xảy ra, chúng ta tin dân tộc và chánh nghĩa sẽ thắng.
XXXVIII.BIỂN ĐÔNG DẬY SÓNG
Trước sự bành trướng trên toàn cầu của Trung Quốc, chúng tôi cho rằng vì tham vọng làm bá chủ hoàn cầu, Trung Quốc có thể gây ra đại chiến thế giới.
Đa số nhà chính trị rất thận trọng khi nhận định về chiến tranh vì xưa nay nhiều cuộc chiến có thể bùng lên rồi tự nhiên tan biến như đám mây.mưa sấm sét có thể làm cơn bão hay sóng thần nhưng bỗng chốc tan đi.Trước khi Gorbachov lên làm Tổng bí thư cộng đảng Liên Xô, người ta đã thấy cuộc chiến tranh Nga Hoa sắp bùng nổ (Phải chăng vì vậy mà Trung Hoa thỏa thuận với Mỹ gì đó và Mỹ rút quân về để đứng ra ngoài cuộc chiến?). Nhưng Gorbachov lên, đã lui binh, gỡ cho hai nuớc Nga Hoa và thế giới qua cơn tàn phá của bom hạch nhân.
Vì thận trọng hay vì chủ quan, một số nhà nghiên cứu chính trị, học giả, ngoại giao cho rằng Mỹ Trung không thể xảy ra chiến tranh vì cả hai cần nhau như trong bài CHIẾN TRANH TRUNG QUỐC VÀ MỸ CÓ THỂ XẢY RA HAY KHÔNG...
Có lẽ chúng ta đều là những thấy bói mù, hoặc là cả hai đều là những tay chơi tài xỉu, không biết cuộc đời sấp ngữa sẽ về đâu?
Theo
thiển kiến, con người có thể gây chiến tranh vì tức giận, vì nóng nẩy nhất thời
. Chiến tranh Nga Hoa đã xảy ra và xảy nhỏ, chưa đi đến đại chiến vì đó chỉ là
cuộc tranh nhau danh tiếng hão. Nga và Hoa đều muốn giành địa vị độc tôn trong
thế giới cộng sản. Nhất là Mao Trạch Đông tức giận vì Khroushchev đã triệt hạ
Stalin, thần tượng của Mao. Và đường lối xét lại của Nga là trái với đường lối
hiếu chiến của Mao. Nói tóm lại, đó cũng chỉ là một cuộc chiến tranh ý thức hệ,
hay nói nôm na đó là chiến tranh của những con gà tức nhau vì tiếng gáy. Gorbachov
là ân nhân của hai nước Nga Hoa và của thế giới.
Nhưng
cuộc chiến của Đế quốc Anh, thực dân Pháp và phát xít Đức, Nhật, Ý là có dự
tính kỹ lưõng, là cuộc chiến một mất một còn giữa tư bản và phát xít, nguyên do
là vì thị trường.
Nay Trung Quốc cũng đứng vào vị thế của Nhật, Đức, Ý quyết sống mái với Mỹ để chiếm lĩnh thi trường và nguyên liệu trên thế giới. Đây là một cuộc chiến quan trọng mà Trung Quốc đã muốn thực hiện từ khi Marx còn sống, chuyển qua Lenin, Stalin và Mao.Tất cả những người này đều muốn tiêu diệt Mỹ, tiêu diệt tư bản để làm bá chủ hoàn cầu, để thay đế quốc tư bản bằng đế quốc cộng sản.
Hơn một thế kỷ, hàng trăm triệu sinh linh đã chết oan uổng cho mộng bá chủ đồ vương của thánh tổ Marx mà mộng đó vẫn không thành!
Đây là một cuộc chiến do lý trí quyết định, và đã chuẩn bị từ lâu. Người Đông Phương nói"Trả thù mười năm cũng không muộn." Từ khi Mao lấy lục địa đã hơn nửa thế kỷ, và nay, Trung quốc đã có tiền bạc, vũ khí, tàu bay, tàu thủy chẳng thua Mỹ thì họ sẽ ra tay trả hận bát liên quân xâu xé Trung Hoa thời Từ Hi thái hậu, và nối tiếp truyền thống đế quốc xâm lược của Thần Thủy hoàng,Hốt Tất Liệt và di chỉ của Marx mà chiếm lĩnh thế giớiCó nhiều nguyên do bắt buộc Trung Quốc phải dùng võ lực:
1. Vì nhu cầu dầu hỏa. Biển Đông là túi dầu khá lớn, vì vậy mà Trung Quốc phải chiếm Thái Bình Dương.Lý luận của Trung Quốc là Trung Quốc đòi mở rộng hải phận đến 200 hải lý.
2.Dân Trung Quốc càng ngày càng đông. Phải tìm kiếm nguồn kinh tế nuôi họ. Vì vậy Trung Quốc đã xâm lấn Việt Nam, dồn ép Nhật Bản, Singapore, Indonesia và Malaysia. Xa hơn nữa, Trung Quốc đã dùng những tên Phi Châu cũng như những tên Việt Nam bán nước cho chúng nó it tiền và ép chúng dâng biển, bán đất, bán rừng.. Nay Trung Quốc đã khai thác các mỏ và lập công ty tại ở Việt Nam và ở Phi Châu thực hiện chính sách thực dân kiểu cũ.
3. Trung Quôc tìm kiếm thị trường nhằm tiêu thụ số hàng khổng lồ ế đọng sau một thời gian sản xuất ồ ạt.
Nay Trung Quốc cũng đứng vào vị thế của Nhật, Đức, Ý quyết sống mái với Mỹ để chiếm lĩnh thi trường và nguyên liệu trên thế giới. Đây là một cuộc chiến quan trọng mà Trung Quốc đã muốn thực hiện từ khi Marx còn sống, chuyển qua Lenin, Stalin và Mao.Tất cả những người này đều muốn tiêu diệt Mỹ, tiêu diệt tư bản để làm bá chủ hoàn cầu, để thay đế quốc tư bản bằng đế quốc cộng sản.
Hơn một thế kỷ, hàng trăm triệu sinh linh đã chết oan uổng cho mộng bá chủ đồ vương của thánh tổ Marx mà mộng đó vẫn không thành!
Đây là một cuộc chiến do lý trí quyết định, và đã chuẩn bị từ lâu. Người Đông Phương nói"Trả thù mười năm cũng không muộn." Từ khi Mao lấy lục địa đã hơn nửa thế kỷ, và nay, Trung quốc đã có tiền bạc, vũ khí, tàu bay, tàu thủy chẳng thua Mỹ thì họ sẽ ra tay trả hận bát liên quân xâu xé Trung Hoa thời Từ Hi thái hậu, và nối tiếp truyền thống đế quốc xâm lược của Thần Thủy hoàng,Hốt Tất Liệt và di chỉ của Marx mà chiếm lĩnh thế giớiCó nhiều nguyên do bắt buộc Trung Quốc phải dùng võ lực:
1. Vì nhu cầu dầu hỏa. Biển Đông là túi dầu khá lớn, vì vậy mà Trung Quốc phải chiếm Thái Bình Dương.Lý luận của Trung Quốc là Trung Quốc đòi mở rộng hải phận đến 200 hải lý.
2.Dân Trung Quốc càng ngày càng đông. Phải tìm kiếm nguồn kinh tế nuôi họ. Vì vậy Trung Quốc đã xâm lấn Việt Nam, dồn ép Nhật Bản, Singapore, Indonesia và Malaysia. Xa hơn nữa, Trung Quốc đã dùng những tên Phi Châu cũng như những tên Việt Nam bán nước cho chúng nó it tiền và ép chúng dâng biển, bán đất, bán rừng.. Nay Trung Quốc đã khai thác các mỏ và lập công ty tại ở Việt Nam và ở Phi Châu thực hiện chính sách thực dân kiểu cũ.
3. Trung Quôc tìm kiếm thị trường nhằm tiêu thụ số hàng khổng lồ ế đọng sau một thời gian sản xuất ồ ạt.
4
Dân Trung Quốc ngày càng bất mãn vì ruộng nương, nhà cửa bị cộng sản chiếm
đoạt. Luật nhà đất Trung Quốc quy định mỗi người chỉ làm chủ ngôi nhà mình ở
trong khoảnh 30 đến 50 năm mà thôi! Nhiều cuộc biểu tình nổi lên. Bọn Cộng sản
muốn dùng chiến tranh để chiếm thêm đất đai, làm bá chủ thế giới, mà cũng muốn
nhò chiến tranh mà kìm kẹp dân chúng, giết chết đi vài chục, vài trăm triệu
người để khỏi tốn cơm! Lấy chiến tranh để ổn định nội bộ là một chính sách rất
thông thường trong lịch sử nhân loại do các tên bạo chúa thực hiện.
Cuộc chiến ngày càng đến gần qua các sự kiện sau:
+Cuối năm 2009, tàu Trung Quốc ngăn chận tàu Mỹ tại Hải Nam.
+Trung Quốc bắn tiếng muốn chia Mỹ nửa Thái Bình Dương. Nếu Mỹ tỏ vẻ nhượng bộ thì Trung Quốc sẽ đòi Mỹ cút khỏi Thái Bình Dương!
+Từ 1974, Trung Quốc lấn biển Động, xâm lấn biên giới Việt Nam.
+ Từ trước, cho đến nay, Trung Quốc bắt bọn đầu nậu Cộng sản Việt Nam bán đất tai miền Bắc và miền Trung dưới danh nghĩa khai thác quăng mỏ và gỗ.
+Đầu năm 2010, Bắc Triều Tiên thử hỏa tiển. Bắc Triều Tiên thực ra là tay sai của Trung Cộng. Vừa rồi Bắc Triều Tiên đã uy hiếp Nam Triều Tiên và tháng 4-2010 đánh đắm một tàu Nam Triều Tiên.
+Tháng 4 năm 2010 Trung Quốc diễu võ dương oai với Nhật Bản, tập trận gần Okinawa.
+Tháng 4 -2010. tàu Trung Quốc và tàu Malaysia đã nghênh nhau ở Biển Đông.
+Khoảng tháng 3, 4 năm 2010, tàu Trung Cộng đóng ở vùng Hoàng sa, chuyên tuần tra khu vực này. Ngư dân Việt Nam bị bắt, bị phạt, còn ngư dân Trung Quốc đánh cá sát tình Quảng Ngãi.Trong khi đó, Trung Quốc ngang nhiên ra lệnh cấm Việt am đánh cá từ tháng ba cho đến tháng 8-2010. Và trong khi đó, Nguyễn Minh Triết, Nguyễn Tấn Dũng sang Trung Quốc lạy lục , thật là nhục nhã trăm đường.
Nhưng Trung Cộng có tin Việt Cộng hay không? Cái đó là tùy ở cái tâm của Trung Quốc. Trung Quốc đã dùng vũ lực và kế tằm ăn dâu, cương nhu đều có cả, nhưng không có nghĩa là họ không dùng vũ lực trong giai đoạn quyết định. Đã là cộng sản, xuất thân từ tổ sư Stalin và Mao, người cộng sản mang hai đặc tính:
+Cương quyết, không nhân nhượng:
Cha mẹ, anh em chúng cũng đấu tố, cũng giết, không ngần ngại.
+Đa nghi, không tình cảm, không cần lý trí, không cần suy nghĩ:
Giết lầm hơn bỏ sót, giết tất cả không cần bằng cớ,dù là đồng chí, hay không đồng chí, dù có tội hay không có tội. Trong viễn cảnh đó, dù Nông Đức Mạnh, Nguyễn Minh Triết, Nguyễn Tấn Dũng có thề nguyền, lạy lục, đến lúc cần giết là Trung Cộng sẽ giết.
Hệ quả ra sao?
Nếu tàu Trung Quốc cứ sấn vào, hoặc ngăn chận tàu Nhật Bản, Sigapore, Đài Loan thì sao? Hai trường hợp sẽ xảy ra. Nếu Nam Hàn, Nhật Bản và tàu Mỹ thấy tàu Trung Quốc mà cụp đuôi chạy thì là Mỹ nhượng bộ. Nếu tàu Trung Quốc tiến lên mà tàu Nam Hàn, Trung Quốc, Nhật Bản cũng tiến lên là đại chiến bùng ra từ nhỏ dần dần triển khai thành lớn.
Có lẽ Mỹ và Hoa đang thương lượng. Cái chính sách của cộng sản là "đả đả đàm đàm".
Nếu Mỹ làm cho Bắc Nam Triều Tiên hợp nhất dưới quyền Bắc Triều Tiên, nếu Mỹ thuận cho Đài Loan thống nhất với Trung Cộng thế là Mỹ chịu điều kiện Trung Cộng, chia nửa Thái Bình Dương.
Làm đại tướng, hy sinh vài trăm, vài ngàn tên quân là chuyện thường. Trên bàn cờ thí tốt, thí mã cứu xe cũng là chuyện thường. Kẻ chơi cờ tâm can tầm thường thì vò đấu bứt tóc, chửi rủa om sòm, nhưng tay chơi trí tuệ thì thản nhiên, thắng bại là chuyện thường của binh gia, đâu kể đến vinh nhục!
Nếu Việt Nam cúi đầu thì tất nhiên là Việt Nam trở thành lệ thuộc Trung Quốc.Chúng ta không nên tin những lời phỉnh phờ mười sáu chữ vàng,của Giang Trạch Dân là bảo vệ lãnh thổ. Bảo vệ lãnh thổ sao được khi bọn đầu gấu cứ sang quỳ lạy Bắc Kinh và ký hết hiệp ước này đến hiệp ước khác bán nước cho Trung Quốc? Và những lời kêu gọi của các tướng già là thật hay chỉ "làm dáng yêu nước"? Phải chăng Việt Nam chờ mua vũ khí về rồi sẽ hay? Hoặc việc mua vũ khí này cũng chỉ là "làm dáng anh hùng"?
Ở Việt Nam có lắm chuyện hài. Khi có quyền có thế, khi còn trẻ, không ai lên tiếng cho chính nghĩa, cho độc lập, tự do, phải chờ khi gần chết mới phát biểu. Chế Lan Viên, Nguyễn Bính, Nguyễn Khải, Trần Độ, Nguyễn Kiến Giang, Võ Văn Kiệt . . . đều thế cả.Thật là:
"Lúc sống thì chẳng nói năng,
Gần chết thì mới nhăn răng ra cười!"
Trong dân tộc Việt Nam có một số yêu nước, chống Trung Quốc xâm lược, nhưng một số muốn làm Trần Ích Tắc, Lê Chiêu Thống. Hạng này rất nhiều trong hệ thống đảng Việt Cộng::
"Chúng nó không yêu giống nòi,
Chúng muốn làm kiếp tôi đòi cho xong!
Ngày xưa chúng xưng anh hùng,
Bây giờ rõ mặt côn trùng trong phân!
Vì những lý do sống còn, Trung Quốc phải dùng võ lực, nhưng những vụ trên chỉ là những cú thăm dò cũng như trong trận đấu vật, đây chỉ là những cái hất tay, cái vờn thử sức.
Từ đây đến cuối năm thử xem sau, có thể mỗi ngày ta sẽ thấy rõ sự việc hơn. Chúng ta chỉ là những người mù xem voi, phải có tin tức chính xác của ngành gián điệp mới nắm vững tình hình. Chưa chắc CIA đã nắm rõ tình hình!
Theo thiển kiến, Khi cộng sản nói chung sống hòa bình,cũng như hội đàm Paris nghĩa là sau hòa đàm họ sẽ tiếp tục đánh. Khi cộng sản nói đình chiến, nghỉ ngơi tức là cộng sản đánh. Như vụ mậu thân, cộng sản đề nghị hưu chiến để họ tấn công mậu thân. Việc Trung Quốc mời Kissinger lên tiếng cho rằng Bắc Kinh yêu hòa bình không đánh Mỹ nghĩa là Trung Quốc sẽ đánh Mỹ. Kissinger là con người như thế nào? Ông giả mù?
Cái chuẩn bị chiến tranh thế giới và xâm lược Việt Nam là họ vẽ biển Đông hình lưỡi bò là của họ. Họ đã viết lịch sử và dạy cho dân Trung Quốc Việt Nam là của họ, và người Trung Quốc đã đi khắp thế giới. . .Thậm chí những việc xâm lăng Việt Nam, họ bảo là tội lỗi ở Việt Nam xâm chiếm và quấy rối biên cương Hoa Việt. . .
Nay Trung Quốc cho tàu ngư chính canh tuần chặt chẽ vùng Trường Sa, Hoàng Sa và ra lệnh cấm tàu Việt Nam đánh cá từ tháng 5 cho đến tháng 8-2010. Phải chăng đây là giai đoạn hoạt động mạnh mẽ và bí mật của hải quân Trung Quốc? Và việc này có ảnh hưởng đến độc lập và chủ quyền toàn thể Việt Nam?
Thế giới ngày nay đứng giữa ngả ba đường:
+Mỹ sẽ rút lui , cúi đầu để mặc Trung Quốc cướp quyền lợi.
+Mỹ và Trung Quốc sẽ chia quyền lợi.
+Mỹ và Trung Quốc sẽ đánh nhau.
Quốc Văn Giáo Khoa Thư kể chuyện hai thằng bé đi chơi nhặt được quả bứa. Hai đứa tranh nhau, đứa bảo của tao vì tao thấy trước. Đứa kia cũng bảo của tao vì tao thấy trước. Cũng vậy, trong trường hợp này, hai đứa sẽ đánh nhau, hoặc cả hai cùng chia đôi quả bứa, hoặc một đứa phải bỏ đi! Trung Cộng thì không thể bỏ đi vì đây là cơ hội bằng vàng mà Trung Cộng đã chờ đợi ngót thế kỷ để trả thù bát quốc liên quân, để noi gương Tần Thủy Hoàng, Hốt Tất Liệt và thánh kinh của Marx tiêu diệt tư bản, nắm quyền cai trị thế giới!
Trong trường hợp Mỹ không chấp thuận hoặc chấp thuận điều kiện của Trung Quốc, Việt Nam muốn tồn tại đều phải thực hiện các điều sau:
+Đoàn kết toàn dân
+Thanh lọc bộ máy chính quyền thối nát
+Liên kết với các nước trên thế giới, nhất là các nước châu Á , quan trọng là Úc, Nhật Bản và Ấn Độ.
Trong khi chờ đợi, xin độc giả xem bình luận của các đài quốc tế về tranh chấp biển Đông trong số này.
Cuộc chiến ngày càng đến gần qua các sự kiện sau:
+Cuối năm 2009, tàu Trung Quốc ngăn chận tàu Mỹ tại Hải Nam.
+Trung Quốc bắn tiếng muốn chia Mỹ nửa Thái Bình Dương. Nếu Mỹ tỏ vẻ nhượng bộ thì Trung Quốc sẽ đòi Mỹ cút khỏi Thái Bình Dương!
+Từ 1974, Trung Quốc lấn biển Động, xâm lấn biên giới Việt Nam.
+ Từ trước, cho đến nay, Trung Quốc bắt bọn đầu nậu Cộng sản Việt Nam bán đất tai miền Bắc và miền Trung dưới danh nghĩa khai thác quăng mỏ và gỗ.
+Đầu năm 2010, Bắc Triều Tiên thử hỏa tiển. Bắc Triều Tiên thực ra là tay sai của Trung Cộng. Vừa rồi Bắc Triều Tiên đã uy hiếp Nam Triều Tiên và tháng 4-2010 đánh đắm một tàu Nam Triều Tiên.
+Tháng 4 năm 2010 Trung Quốc diễu võ dương oai với Nhật Bản, tập trận gần Okinawa.
+Tháng 4 -2010. tàu Trung Quốc và tàu Malaysia đã nghênh nhau ở Biển Đông.
+Khoảng tháng 3, 4 năm 2010, tàu Trung Cộng đóng ở vùng Hoàng sa, chuyên tuần tra khu vực này. Ngư dân Việt Nam bị bắt, bị phạt, còn ngư dân Trung Quốc đánh cá sát tình Quảng Ngãi.Trong khi đó, Trung Quốc ngang nhiên ra lệnh cấm Việt am đánh cá từ tháng ba cho đến tháng 8-2010. Và trong khi đó, Nguyễn Minh Triết, Nguyễn Tấn Dũng sang Trung Quốc lạy lục , thật là nhục nhã trăm đường.
Nhưng Trung Cộng có tin Việt Cộng hay không? Cái đó là tùy ở cái tâm của Trung Quốc. Trung Quốc đã dùng vũ lực và kế tằm ăn dâu, cương nhu đều có cả, nhưng không có nghĩa là họ không dùng vũ lực trong giai đoạn quyết định. Đã là cộng sản, xuất thân từ tổ sư Stalin và Mao, người cộng sản mang hai đặc tính:
+Cương quyết, không nhân nhượng:
Cha mẹ, anh em chúng cũng đấu tố, cũng giết, không ngần ngại.
+Đa nghi, không tình cảm, không cần lý trí, không cần suy nghĩ:
Giết lầm hơn bỏ sót, giết tất cả không cần bằng cớ,dù là đồng chí, hay không đồng chí, dù có tội hay không có tội. Trong viễn cảnh đó, dù Nông Đức Mạnh, Nguyễn Minh Triết, Nguyễn Tấn Dũng có thề nguyền, lạy lục, đến lúc cần giết là Trung Cộng sẽ giết.
Hệ quả ra sao?
Nếu tàu Trung Quốc cứ sấn vào, hoặc ngăn chận tàu Nhật Bản, Sigapore, Đài Loan thì sao? Hai trường hợp sẽ xảy ra. Nếu Nam Hàn, Nhật Bản và tàu Mỹ thấy tàu Trung Quốc mà cụp đuôi chạy thì là Mỹ nhượng bộ. Nếu tàu Trung Quốc tiến lên mà tàu Nam Hàn, Trung Quốc, Nhật Bản cũng tiến lên là đại chiến bùng ra từ nhỏ dần dần triển khai thành lớn.
Có lẽ Mỹ và Hoa đang thương lượng. Cái chính sách của cộng sản là "đả đả đàm đàm".
Nếu Mỹ làm cho Bắc Nam Triều Tiên hợp nhất dưới quyền Bắc Triều Tiên, nếu Mỹ thuận cho Đài Loan thống nhất với Trung Cộng thế là Mỹ chịu điều kiện Trung Cộng, chia nửa Thái Bình Dương.
Làm đại tướng, hy sinh vài trăm, vài ngàn tên quân là chuyện thường. Trên bàn cờ thí tốt, thí mã cứu xe cũng là chuyện thường. Kẻ chơi cờ tâm can tầm thường thì vò đấu bứt tóc, chửi rủa om sòm, nhưng tay chơi trí tuệ thì thản nhiên, thắng bại là chuyện thường của binh gia, đâu kể đến vinh nhục!
Nếu Việt Nam cúi đầu thì tất nhiên là Việt Nam trở thành lệ thuộc Trung Quốc.Chúng ta không nên tin những lời phỉnh phờ mười sáu chữ vàng,của Giang Trạch Dân là bảo vệ lãnh thổ. Bảo vệ lãnh thổ sao được khi bọn đầu gấu cứ sang quỳ lạy Bắc Kinh và ký hết hiệp ước này đến hiệp ước khác bán nước cho Trung Quốc? Và những lời kêu gọi của các tướng già là thật hay chỉ "làm dáng yêu nước"? Phải chăng Việt Nam chờ mua vũ khí về rồi sẽ hay? Hoặc việc mua vũ khí này cũng chỉ là "làm dáng anh hùng"?
Ở Việt Nam có lắm chuyện hài. Khi có quyền có thế, khi còn trẻ, không ai lên tiếng cho chính nghĩa, cho độc lập, tự do, phải chờ khi gần chết mới phát biểu. Chế Lan Viên, Nguyễn Bính, Nguyễn Khải, Trần Độ, Nguyễn Kiến Giang, Võ Văn Kiệt . . . đều thế cả.Thật là:
"Lúc sống thì chẳng nói năng,
Gần chết thì mới nhăn răng ra cười!"
Trong dân tộc Việt Nam có một số yêu nước, chống Trung Quốc xâm lược, nhưng một số muốn làm Trần Ích Tắc, Lê Chiêu Thống. Hạng này rất nhiều trong hệ thống đảng Việt Cộng::
"Chúng nó không yêu giống nòi,
Chúng muốn làm kiếp tôi đòi cho xong!
Ngày xưa chúng xưng anh hùng,
Bây giờ rõ mặt côn trùng trong phân!
Vì những lý do sống còn, Trung Quốc phải dùng võ lực, nhưng những vụ trên chỉ là những cú thăm dò cũng như trong trận đấu vật, đây chỉ là những cái hất tay, cái vờn thử sức.
Từ đây đến cuối năm thử xem sau, có thể mỗi ngày ta sẽ thấy rõ sự việc hơn. Chúng ta chỉ là những người mù xem voi, phải có tin tức chính xác của ngành gián điệp mới nắm vững tình hình. Chưa chắc CIA đã nắm rõ tình hình!
Theo thiển kiến, Khi cộng sản nói chung sống hòa bình,cũng như hội đàm Paris nghĩa là sau hòa đàm họ sẽ tiếp tục đánh. Khi cộng sản nói đình chiến, nghỉ ngơi tức là cộng sản đánh. Như vụ mậu thân, cộng sản đề nghị hưu chiến để họ tấn công mậu thân. Việc Trung Quốc mời Kissinger lên tiếng cho rằng Bắc Kinh yêu hòa bình không đánh Mỹ nghĩa là Trung Quốc sẽ đánh Mỹ. Kissinger là con người như thế nào? Ông giả mù?
Cái chuẩn bị chiến tranh thế giới và xâm lược Việt Nam là họ vẽ biển Đông hình lưỡi bò là của họ. Họ đã viết lịch sử và dạy cho dân Trung Quốc Việt Nam là của họ, và người Trung Quốc đã đi khắp thế giới. . .Thậm chí những việc xâm lăng Việt Nam, họ bảo là tội lỗi ở Việt Nam xâm chiếm và quấy rối biên cương Hoa Việt. . .
Nay Trung Quốc cho tàu ngư chính canh tuần chặt chẽ vùng Trường Sa, Hoàng Sa và ra lệnh cấm tàu Việt Nam đánh cá từ tháng 5 cho đến tháng 8-2010. Phải chăng đây là giai đoạn hoạt động mạnh mẽ và bí mật của hải quân Trung Quốc? Và việc này có ảnh hưởng đến độc lập và chủ quyền toàn thể Việt Nam?
Thế giới ngày nay đứng giữa ngả ba đường:
+Mỹ sẽ rút lui , cúi đầu để mặc Trung Quốc cướp quyền lợi.
+Mỹ và Trung Quốc sẽ chia quyền lợi.
+Mỹ và Trung Quốc sẽ đánh nhau.
Quốc Văn Giáo Khoa Thư kể chuyện hai thằng bé đi chơi nhặt được quả bứa. Hai đứa tranh nhau, đứa bảo của tao vì tao thấy trước. Đứa kia cũng bảo của tao vì tao thấy trước. Cũng vậy, trong trường hợp này, hai đứa sẽ đánh nhau, hoặc cả hai cùng chia đôi quả bứa, hoặc một đứa phải bỏ đi! Trung Cộng thì không thể bỏ đi vì đây là cơ hội bằng vàng mà Trung Cộng đã chờ đợi ngót thế kỷ để trả thù bát quốc liên quân, để noi gương Tần Thủy Hoàng, Hốt Tất Liệt và thánh kinh của Marx tiêu diệt tư bản, nắm quyền cai trị thế giới!
Trong trường hợp Mỹ không chấp thuận hoặc chấp thuận điều kiện của Trung Quốc, Việt Nam muốn tồn tại đều phải thực hiện các điều sau:
+Đoàn kết toàn dân
+Thanh lọc bộ máy chính quyền thối nát
+Liên kết với các nước trên thế giới, nhất là các nước châu Á , quan trọng là Úc, Nhật Bản và Ấn Độ.
Trong khi chờ đợi, xin độc giả xem bình luận của các đài quốc tế về tranh chấp biển Đông trong số này.
39. HOA KỲ VÀ TRUNG QUỐC
Đầu năm nay, một vài tin tiêu
cực xảy đến cho nước Mỹ:
Bản tin Bloomberg ghi lời Richard Bove, phân tích gia
công ty chứng khoán Rochdale Securities LLC, nói rằng các ngân hàng và các công
ty tài chánh khác có thể sẽ mất 150,000 việc làm vào giữa năm 2013. Bove nói
trong cuộc phỏng vấn hôm Thứ Tư với Tom Keene trên chương trình thông tấn
“Bloomberg Surveillance” rằng, “Kỹ nghệ tài chánh, theo tôi thấy, đang co cụm
khoảng 150,000 người trong vòng 12 tới 18 tháng tới.”
Bản tin Reuters hôm Thứ Tư lại cho biết, MetLife Inc., hãng bảo hiểm nhân thọ lớn nhất Hoa Kỳ, nói là sẽ đóng cửa các hoạt động về tiền nợ vay để mua nhà, và công tác tái cấu trúc này sẽ làm MetLife tốn kém ít nhất 90 triệu đô và làm hầu hết trong 4,300 nhân viên ngành này mất việc.
Bản tin Reuters hôm Thứ Tư lại cho biết, MetLife Inc., hãng bảo hiểm nhân thọ lớn nhất Hoa Kỳ, nói là sẽ đóng cửa các hoạt động về tiền nợ vay để mua nhà, và công tác tái cấu trúc này sẽ làm MetLife tốn kém ít nhất 90 triệu đô và làm hầu hết trong 4,300 nhân viên ngành này mất việc.
Trong
số nhân viên MetLife bị cắt giảm đó sẽ có 20% là từ trụ sở ở Irving, Texas, và
phần còn lại ở các nơi khác tại Mỹ.
Bản tin AP hôm Thứ Tư lại cho biết tập đoàn nnông nghiệp Archer Daniels Midland Co. loan báo sẽ cắt 1,000 nhân viên, tức là 3% tổng nhân lực.(1)
Bản tin AP hôm Thứ Tư lại cho biết tập đoàn nnông nghiệp Archer Daniels Midland Co. loan báo sẽ cắt 1,000 nhân viên, tức là 3% tổng nhân lực.(1)
Trong
khi đó, cũng có những tin lạc quan. Sau mấy năm làm giàu cho Trung Cộng theo
chính sách toàn cầu hóa, nay Mỹ đã khuyến khích việc tái lập các cơ sở kinh
doanh tại Mỹ.
Tổng
Thống Obama nói hôm Thứ Tư tại Bạch Ốc rằng ông sẽ đề nghị ưu đãi, miễn giảm
thuế cho các công ty để đưa về lại Hoa Kỳ việc làm sản xuất mà các hãng đã đưa
ra hải ngoại, và sẽ ngăn việc giảm thuế đối với các công ty nào tiếp tục đưa
việc làm ra ngoài Hoa kỳ.Vây quanh bởi các giám đốc các ngành hàng không, hóa
chất và đồ gỗ -- tất cả đều đang xây cất hay mở rộng hãng xưỏng tại Mỹ -- Tổng
Thống Obama tuyên bố rằng Hoa Kỳ bắt đầu thấy dòng chảy ngược của việc làm từ
ngoài nước về lại Hoa Kỳ.
TT Obama nói sau hội nghị với các giám đốc doanh nghiệp tại Bạch Ốc, rằng Hoa Kỳ đang đứng ở giây phút độc đáo, “một thời điểm mà chúng ta có cơ hội nhìn thấy việc làm đang trở về lại Hoa Kỳ.”
TT Obama nói sau hội nghị với các giám đốc doanh nghiệp tại Bạch Ốc, rằng Hoa Kỳ đang đứng ở giây phút độc đáo, “một thời điểm mà chúng ta có cơ hội nhìn thấy việc làm đang trở về lại Hoa Kỳ.”
Obama
cũng nhắc rằng, kinh tế Mỹ đang tạo thêm việc làm sản xuất trong 2 năm liên
tục, sau hơn một thập niên việc làm bị cắt giảm để đưa ra nước khác.
Tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama nói ông sẽ đề nghị những khích lệ về thuế nhằm khuyến khích các công ty Hoa Kỳ đem việc làm trở lại nước Mỹ thay vì đưa ra nước ngoài.
Trong một diễn đàn tại Tòa Bạch Ốc hôm thứ Tư, ông Obama kêu gọi các đại công ty đầu tư thêm cho công nhân Hoa Kỳ, và nói đó là chuyện nên làm cho công nhân, cho cộng đồng và đất nước.
Ông Obama nói năng suất gia tăng và chi phí ngày càng cạnh tranh tại Mỹ là thời cơ tốt cho doanh nghiệp đầu tư tại Hoa Kỳ và mang việc làm trở lại nước Mỹ.
Diễn đàn tại Tòa Bạch Ốc có sự tham dự của nhiều giám đốc xí nghiệp có công mang công việc trở lại Mỹ và đầu tư ở Mỹ.
Tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama nói ông sẽ đề nghị những khích lệ về thuế nhằm khuyến khích các công ty Hoa Kỳ đem việc làm trở lại nước Mỹ thay vì đưa ra nước ngoài.
Trong một diễn đàn tại Tòa Bạch Ốc hôm thứ Tư, ông Obama kêu gọi các đại công ty đầu tư thêm cho công nhân Hoa Kỳ, và nói đó là chuyện nên làm cho công nhân, cho cộng đồng và đất nước.
Ông Obama nói năng suất gia tăng và chi phí ngày càng cạnh tranh tại Mỹ là thời cơ tốt cho doanh nghiệp đầu tư tại Hoa Kỳ và mang việc làm trở lại nước Mỹ.
Diễn đàn tại Tòa Bạch Ốc có sự tham dự của nhiều giám đốc xí nghiệp có công mang công việc trở lại Mỹ và đầu tư ở Mỹ.
Tòa Bạch Ốc nói tổng thống sẽ đề
nghị 12 triệu đô la trong ngân sách năm 2013 cho một chương trình nhằm tạo điều
kiện thuận lợi cho doanh nghiệp đầu tư tại Mỹ. Ông Obama sẽ đề nghị những thay
đổi về thuế trong vài tuần lễ tới.(2)
Tổng thống Obama đã kêu gọi tạo viêc làm cho dân chúng Mỹ.Đài VOA loan tin:
Tổng thống Obama đã kêu gọi tạo viêc làm cho dân chúng Mỹ.Đài VOA loan tin:
Tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama
nói ông sẽ đề nghị những khích lệ về thuế nhằm khuyến khích các công ty Hoa Kỳ
đem việc làm trở lại nước Mỹ thay vì đưa ra nước ngoài.
Trong một diễn đàn tại Tòa Bạch Ốc hôm thứ Tư, ông Obama kêu gọi các đại công ty đầu tư thêm cho công nhân Hoa Kỳ, và nói đó là chuyện nên làm cho công nhân, cho cộng đồng và đất nước.
Ông Obama nói năng suất gia tăng và chi phí ngày càng cạnh tranh tại Mỹ là thời cơ tốt cho doanh nghiệp đầu tư tại Hoa Kỳ và mang việc làm trở lại nước Mỹ.
Trong một diễn đàn tại Tòa Bạch Ốc hôm thứ Tư, ông Obama kêu gọi các đại công ty đầu tư thêm cho công nhân Hoa Kỳ, và nói đó là chuyện nên làm cho công nhân, cho cộng đồng và đất nước.
Ông Obama nói năng suất gia tăng và chi phí ngày càng cạnh tranh tại Mỹ là thời cơ tốt cho doanh nghiệp đầu tư tại Hoa Kỳ và mang việc làm trở lại nước Mỹ.
Diễn đàn tại Tòa Bạch Ốc có sự tham dự của nhiều giám đốc xí nghiệp có công mang công việc trở lại Mỹ và đầu tư ở Mỹ.
Tòa Bạch Ốc nói tổng thống sẽ đề nghị 12 triệu đô la trong ngân sách năm 2013 cho một chương trình nhằm tạo điều kiện thuận lợi cho doanh nghiệp đầu tư tại Mỹ. Ông Obama sẽ đề nghị những thay đổi về thuế trong vài tuần lễ tới.(3).
Tổng Thống Mỹ lạc quan vì mức thất nghiệp đã giảm bớt:Trước các con số hôm thứ Sáu cho thấy mức thất nghiệp thấp nhất từ gần 3 năm qua, Tổng thống Obama nói nhân dân Mỹ có lý do để vui mừng:
“Chúng ta đã có thêm 3,2 triệu
việc làm mới trong khu vực tư trong vòng 22 tháng qua, riêng năm ngoái đã có
gần 2 triệu.”
Tỷ lệ thất nghiệp của tháng 12 là 8,5%, riêng trong tháng 11, khu vực tư có thêm 200.000 việc làm.Dù vậy, Tổng thống Obama nhìn nhận phục hồi kinh tế chưa đến với tất cả mọi người:
“Nhiều người vẫn còn trải qua các khó khăn. Nhiều gia đình vẫn còn trong thời gian vất vả. Nhiều doanh nghiệp nhỏ vẫn chưa khá lên được. Nhưng chúng ta bắt đầu quật lại. Chúng ta đang tiến đúng hướng. Chúng ta có tiến bộ thực sự. Bây giờ không phải là lúc ngưng nghỉ.”(4)
Tỷ lệ thất nghiệp của tháng 12 là 8,5%, riêng trong tháng 11, khu vực tư có thêm 200.000 việc làm.Dù vậy, Tổng thống Obama nhìn nhận phục hồi kinh tế chưa đến với tất cả mọi người:
“Nhiều người vẫn còn trải qua các khó khăn. Nhiều gia đình vẫn còn trong thời gian vất vả. Nhiều doanh nghiệp nhỏ vẫn chưa khá lên được. Nhưng chúng ta bắt đầu quật lại. Chúng ta đang tiến đúng hướng. Chúng ta có tiến bộ thực sự. Bây giờ không phải là lúc ngưng nghỉ.”(4)
Trên RFA, Việt Long trong bài Quốc phòng Mỹ chuyển hướng, đồng minh có lo âu?cho rằng việc Mỹ cắt giảm ngân sách là một dấu hiệu xấu, báo trước:
-Mỹ suy yếu về kinh tế
-Mỹ làm cho đồng minh lo âu.
-Mỹ suy kém về quân sự.
Bản tin RFA cho biết Tổng thống Hoa Kỳ Barrack Obama vừa công bố chiến lược quốc phòng mới vào tuần trước, cắt giảm gần 500 tỉ đô la trong ngân sách quốc phòng, nhưng ông mạnh mẽ xác định rằng vẫn duy trì sức mạnh quân sự của Hoa Kỳ trên khắp thế giới.
Việt Long bình luận như sau:
Người ta hiểu là
sự cắt giảm ngân sách quốc phòng Mỹ sau chiến tranh Việt Nam đã đưa đến tình
trạng mà về sau được gọi là một lực lượng quân sự thiếu thực chất, a hollow
force. Liệu lần này lịch sử tái diễn chăng?
Nói như vậy nghĩa là Việt Long cho rằng việc Mỹ rút quân ở Iraq , Afganistan cũng như việc rút quân ở Việt Nam và việc cắt giảm ngân sách là một hội chứng Việt Nam, nói theo kiểu Việt Cộng là "Mỹ cút ngụy nhào", không còn oai hùng nữa, không thể nào đương đấu với Trung Quốc vĩ đại !
Như vậy, Trung Quốc cứ tiến lên xâm chiếm thế
giới, và người Việt Nam hãy đầu hàng đi theo chủ trương bán nước của Hồ Chí
Minh, Phạm Văn Đồng, Hoàng Văn Hoan, Nguyễn Văn Linh, Đỗ Mười , Nông Đức
Mạnh...Hãy thần phục Trung Quốc, xé những trang sử của Ngô Quyền, Lý Thường
Kiệt, Trần Hưng Đạo....Đừng biểu tình chống Trung Quốc, hãy làm người đồng chí
anh em với Trung Quốc như miệng lưỡi Hồ Chí Minh , hãy tuân theo 16 chữ vàng
của Giang Trạch Dân mà cắt đất nhượng biển.. .
Mặc dầu ông cho rằng Mỹ có chủ trương chiến lược hoàn toàn mới, hoàn toàn tách rời ý niệm chiến
lược trong thời hậu chiến tranh lạnh vào cuối thế kỷ 20 và cả trong 10 năm vừa
qua. Đúng là cắt giảm ngân sách kéo
theo sự cắt giảm quân số, trang bị, và huấn luyện, thao dượt, nhưng điều quan
trọng cho một nền quốc phòng trong thế kỷ 21 không phải ở ngân sách quốc phòng,
mà là một quan niệm chiến lược hoàn toàn mới, hoàn toàn tách rời ý niệm chiến
lược trong thời hậu chiến tranh lạnh vào cuối thế kỷ 20 và cả trong 10 năm vừa
qua.(5), ông vẫn cho rằng Mỹ thất bại.
Chiến lược mới chỉ là một ảo tưởng, có thể coi như vô khả thi, hay chỉ là nói
láo, nói dối để che đậy sự suy đồi , nay mai đánh nhau với Trung Quốc rồi mới
biết thắng hay bại- mà chắc chắn là bại!
Tất nhiên có hữu
hiệu hay không thì phải thi hành mới chứng minh được, và còn tuỳ thuộc vào đối
sách của các lực lượng đối phương khi đối phương nghiên cứu những chỗ mạnh yếu
của chiến lược này.(5)
Nói chung,Việt Long
ra sức chê bai quân lực và kinh tế Mỹ mặc dầu
ông rất khéo che đậy. Tôi nhớ trước đây, trong chiến tranh vùng Vịnh 1991, những
công nhân Việt Nam làm việc tại Iraq tin tưởng tài lãnh đạo của đảng bèn chạy
vào tòa đại sứ Việt cộng tại Iraq xem bói một quẻ. Thầy bói Duy vật sau khi xủ
quẻ nói: "Sau khi Mỹ cút khỏi Việt Nam thì chúng nó không dám gây chiến
bất cứ nơi nào".Các đồng chí ta tin lời lãnh đạo cứ ở lại cho nên giờ chót
phải chạy xất bất xang bang. Bây giờ ông Việt Long cũng phán y chang.
Trong khi ông Việt Long coi Mỹ là cọp giấy, và ông cho rằng
lần này phản ứng của Bắc Kinh có chút cứng rắn
nhưng cũng có vẻ kềm chế.
Điều này, Việt Long nói có phần đúng. Trước chiến lược mới của Mỹ , các tờ báo Trung Quốc lên án Mỹ quân phiệt, ý đồ xấu xa, gây tai họa cho hoà bình. Đài BBC, trong bài TQ cảnh báo về chiến lược quân sự Mỹ, Cập nhật: 14:41 GMT - thứ sáu, 6 tháng 1, 2012 :
Truyền thông Trung Quốc cảnh báo Hoa Kỳ “giương
vây” sau khi Hoa Kỳ công bố chiến lược quốc phòng với mục tiêu chuyển
trọng tâm sang châu Á – Thái Bình Dương. Cùng lúc, chiến lược của Hoa
Kỳ cũng nhấn mạnh đến hướng áp dụng vũ khí thông minh và tăng tinh
binh, gọn nhẹ để ứng chiến thay cho việc sử dụng bộ binh tốn kém.(6)Điều này, Việt Long nói có phần đúng. Trước chiến lược mới của Mỹ , các tờ báo Trung Quốc lên án Mỹ quân phiệt, ý đồ xấu xa, gây tai họa cho hoà bình. Đài BBC, trong bài TQ cảnh báo về chiến lược quân sự Mỹ, Cập nhật: 14:41 GMT - thứ sáu, 6 tháng 1, 2012 :
“Trong khi tăng cường sự hiện diện ở châu Á
–Thái Bình Dương, Mỹ cần phải kiềm chế “xưng hùng xưng bá”, bởi điều này sẽ
không giúp giải quyết những tranh chấp trong khu vực”.(6)
Tạp chí Dân Trí của Việt Nam viết:
- Báo chí nhà nước Trung Quốc đã cảnh báo về “chủ
nghĩa quân phiệt” sau khi Washington công bố chiến lược quân sự mới, chuyển
hướng tập trung sang khu vực châu Á-Thái Bình Dương.(7)
Đai RFI, trong bài Trung Quốc
trong vòng vây của Mỹ, đăng ngày 12-1-2012 có đoạn:
Tướng La Viện, được xem là nhân vật thuộc phe
chủ chiến tại Trung Quốc cảnh báo: Hoa Kỳ đang bao vây Trung Quốc.(8)
Trong khi đó, một số bài báo nói nước đôi, nghĩa
là họ chiến lược mới của Mỹ có thể là chủ trương hòa bình, có thể là gây chiến,
chứ không ra mặt khinh Mỹ hèn yếu, suy kiệt. Bài xã luận của Tân Hoa Xã
nói bước đi của Tổng thống Barack Obama tăng sự hiện diện của Hoa Kỳ
trong khu vực có thể được hoan nghênh để thúc đẩy ổn định và thịnh
vượng. Nhưng bài báo nói chủ nghĩa nặng về quân sự của Mỹ có thể
tạo ra ý xấu và “làm nguy hại cho hòa bình”.(6)
Tờ Dân Trí cũng trích ý kiến hàng
hai của Tân Hoa xã:
Trong bài xã luận, hãng thông
tấn chính thức của Trung Quốc, Tân Hoa xã, cho rằng động thái của Tổng thống
Obama, tăng cường sự hiện diện của Mỹ tại khu vực, có thể là một sự khích lệ
được chào đón nếu như nó thúc đẩy ổn định và thịnh vượng. Nhưng tờ báo cảnh báo
bất kỳ động thái chủ nghĩa quân phiệt nào của Mỹ cũng sẽ tạo ra tương lai xấu
và “gây nguy hiểm cho hòa bình: “Trong khi tăng cường sự hiện diện ở châu Á
–Thái Bình Dương, Mỹ cần phải kiềm chế “xưng hùng xưng bá”, bởi điều này sẽ
không giúp giải quyết những tranh chấp trong khu vực”.
“Nếu Mỹ áp dụng chủ nghĩa quân
phiệt trong khu vực, nó sẽ lộ giống như chiếc kim trong bọc, sẽ gây nguy hiểm
cho hòa bình, thay vì tăng cường ổn định khu vực”.
Giới phân tích cho rằng quyết
định tập trung vào châu Á của Mỹ đã được giới lãnh đạo Trung Quốc dự liệu. Tuy
nhiên, với một số chuyên gia ở Bắc Kinh, điều này giống như là chiến lược “bình
phong”, nhằm kiềm chế sức mạnh ngày một lớn của Trung Quốc.
Tuy nhiên, tờ Thời báo Hoàn
cầu cho rằng Washington không thể ngăn được sự lớn mạnh của Trung Quốc và kêu
gọi Bắc Kinh phát triển thêm vũ khí tấn công tầm xa để ngăn chặn hải quân
Mỹ.”(7)
Tóm lại, chính sách đem trở lại
hãng xưởng về Mỹ, tạo công việc cho nhân dân Mỹ là điều rất đúng . Việc chính
phủ Mỹ đưa ra chiến lược mới cho hợp tình thế mới và túi tiền trong giai đoạn
khó khăn cũng là việc cần thiết theo đúng với quan niệm người Việt Nam là liệu
cơm gắp mắm. Thế giới tự do đang cần Mỹ chống lại con cọp đói Trung Cộng,
những thành quả của Mỹ sẽ đem lại thắng lợi cho thế giới tự do.
Ông Việt Long là một nhà bình luận tài ba. Thứ nhất là ông có ngạo khí cao ngất trời xanh của Việt Nam thời Lê Duẩn :Việt Nam anh hùng đã đánh thắng bốn cường quốc trên thế giới! Thật vậy, trong khi nhà báo, tướng tá Trung Quốc sợ Mỹ xanh mặt thì ông Việt Long coi Mỹ như đồ bỏ! Quả thật ông có tài ba và đảm lược hơn con cháu Tôn Tử, Khổng Minh!
Thứ hai là ông cao hơn tổ sư Marx hai, ba cái đầu!Trước đây hơn 100 năm, Karl Marx nhận định tư bản dẫy chết. Nhưng nhận định của ông không rõ ràng , không chính xác và không khoa học vì thiếu chứng minh. Nay ông Việt Long đã chứng minh sau chiến tranh Việt Nam, sau Iraq, sau Afganistan, Mỹ phải tháo chạy và nay đang trong lâm vào cơn kinh tế suy thoái phải giảm gần 500 tỷ Mỹ kim cho quốc phòng thì rõ là tư bản Mỹ đang dẫy chết và sẽ chêt trong khi Trung Quốc vĩ đại vươn lên làm bá chủ thiên hạ. Đúng là hậu sinh khả úy!
Ông Việt Long là một nhà bình luận tài ba. Thứ nhất là ông có ngạo khí cao ngất trời xanh của Việt Nam thời Lê Duẩn :Việt Nam anh hùng đã đánh thắng bốn cường quốc trên thế giới! Thật vậy, trong khi nhà báo, tướng tá Trung Quốc sợ Mỹ xanh mặt thì ông Việt Long coi Mỹ như đồ bỏ! Quả thật ông có tài ba và đảm lược hơn con cháu Tôn Tử, Khổng Minh!
Thứ hai là ông cao hơn tổ sư Marx hai, ba cái đầu!Trước đây hơn 100 năm, Karl Marx nhận định tư bản dẫy chết. Nhưng nhận định của ông không rõ ràng , không chính xác và không khoa học vì thiếu chứng minh. Nay ông Việt Long đã chứng minh sau chiến tranh Việt Nam, sau Iraq, sau Afganistan, Mỹ phải tháo chạy và nay đang trong lâm vào cơn kinh tế suy thoái phải giảm gần 500 tỷ Mỹ kim cho quốc phòng thì rõ là tư bản Mỹ đang dẫy chết và sẽ chêt trong khi Trung Quốc vĩ đại vươn lên làm bá chủ thiên hạ. Đúng là hậu sinh khả úy!
_____
(3). Tổng thống Obama kêu gọi tạo việc làm cho dân Mỹ. http://www.voanews.com/vietnamese/news/us/us-obama-jobs-01-11-12-137131708.html
(6).TQ cảnh báo về chiến lược quân sự Mỹ Cập nhật:
14:41 GMT - thứ sáu, 6 tháng 1, 201 http://www.bbc.co.uk/vietnamese/world/2012/01/120106_china_reax_us_defence_review.shtml
40.VIÊT NAM ĐI VỀ
ĐÂU?
Trước
tình thế hiện nay, nhiều nhà bình luận đã phấn khởi vì người Mỹ đã tỏ ý chí bảo
vệ quyền lợi của Mỹ tại Biển Đông. Trừ những người theo Trung Cộng, những ai
đứng trên lập truờng và quyền lợi quốc gia, dân tộc, đều nghĩ rằng quyền lợi
của Mỹ liên hệ đến quyền lợi các dân tộc ở ven bờ Thái Bình dương và các nước
lân cận Trung Quốc. Trong lúc Trung Quốc đòi mở rộng lãnh thổ và biển cả, đe dọa
độc lập và thống nhất của Á Châu thì Mỹ mới có khả năng chống lại Trung Quốc
xâm lược. Mỹ bảo vệ quyền lợi bằng ngôn từ và hành động chứ không phải chỉ bằng
lời nói suông, đó là một sự tiến bộ trong khoảng nửa năm trở lại.
Các nhà bình luận đã lạc quan là phải. Chúng ta thấy phía Việt Nam đã dần dần có những hành động tích cực. Theo thiển kiến, một số đảng viên cộng sản mang dòng máu Trần Ích Tắc, Trần Kiện và Lê Chiêu Thống muốn theo Trung Quốc để giữ quyền lợi cá nhân và phe nhóm họ . Còn đa số nhân dân và đảng viên đã nhận thấy Trung Quốc là mối hiểm họa cho Việt Nam. Khoảng 1900, khi tôi còn ở lại Việt Nam, gặp gỡ một số nhân sĩ Bắc Hà thì thấy họ lo sợ nạn Trung Quốc xâm lược, và tỏ ý mong mỏi Mỹ giúp Việt Nam chống Trung Quốc.
Nhân dân Việt Nam và đảng viên đã và đang thay đổi tư duy vì họ nhận thấy :
+chủ nghĩa cộng sản là một chủ nghĩa nếu không hoang tưởng thì cũng là phỉnh phờ lường gạt. Cộng sản không tranh đấu cho công bằng xã hội và vô sản. Cộng sản chỉ tôn sùng cá nhân, độc tài và tham nhũng. Cộng sản nay đã hiện rõ là một tổ chức Mafia cướp của, giết người, phản dân, hại nước.
+Cộng sản thực chất là chủ nghĩa thực dân, đế quốc. Liên Xô, Trung Quốc mượn danh quốc tế vô sản để thống trị thế giới. Mỹ đóng quân tại Nhật, Phi Luật Tân, Nam Triều Tiên nhưng không thấy có tham vọng cướp biển, chiếm đất dữ tợn như Trung Quốc. Đồng chí anh em với Trung Quốc thì Bắc Hàn đói, liên minh với Mỹ hay làm "tay sai" Mỹ, Nam Triều Tiên và Đài Loan trở thành những "con rồng Á Châu"! Ông Hồ quảng cáo Trung Quốc là " đồng chí anh em" nhưng nay toàn thể nhân dân Việt Nam đã thấy rõ bộ mặt hiếu chiến man rợ của Trung Quốc, và chủ trương bán nước của Hồ Chí MInh.
Chúng ta hãy nghe câu chuyện giữa vợ chồng tướng Giáp qua tài liệu của Trần Nhu. Ông Giáp nói:
. . . chính cụ Hồ khi họp Bộ Chính Trị vào ngày mùng 7 tháng 9 năm 58 bàn về vấn đề Trường Sa, Hoàng Sa, cụ nói: "Các đồng chí Trung Quốc đã giúp ta từ đầu đến cuối cuộc kháng chiến chống Pháp thắng lợi là nhờ ở họ. Nay họ muốn một vài hòn đảo nhỏ, sao có thể từ chối ? Vả lại, mảnh đất hoang dã ấy chẳng có gì ngoài cứt chim..."
- Đồ ngu, tôi muốn ỉa vào mặt nó, nợ thì trả, còn đất đai sông núi tổ tiên ta đổ xương máu ra để bảo vệ, gìn giữ. Không một cá nhân nào, một tập đoàn đảng phái nào có quyền sang nhượng cho nước ngoài.(1)
Trần Nhu, cũng trong tác phẩm trên thuật lời Lê Đức Thọ đã tố ông Hồ bán nước và Trung Quốc xâm lược.
"Cực chẳng đã, chúng ta phải lấy những bức hình của Mao Trạch Đông, treo lên bàn thờ từng nhà mỗi gia VN. Việc này lầm lỗi đầu tiên tại ông HCM! Chứ không phải thằng Thọ này! Chính ông ta rước voi về dầy mả tổ. Việc này từ Đảng đến dân ai cũng biết. Ông Hồ lấy tư tưởng Mao Trạch Đông, làm kim chỉ nam. Ông còn trách gì tôi? Ông có nhớ báo cáo chính trị, do ông Hồ đọc ở chiến khu Việt Bắc năm 1951 không?". . . .
Võ Nguyên Giáp hỏi Lê Đức Thọ:
- Thế ai đã mời cố vấn Tầu sang nước ta chỉ đạo cách mạng Cải Cách ruộng đất?
-Cũng chính ông ta. Chuyện ấy rõ như ban ngày. Không tốn một que diêm cũng rõ. Mặc dù biết việc dâng Hoàng Sa do HCM.
Giáp vẫn hỏi: - Thế việc dâng đảo Trường Sa cho Bắc Kinh, ông Hồ có thuận không?
Thọ cười, rõ ràng y đã trở lại như cũ rồi, độc ác bí mật như quỷ. Hắn nói: - Trước khi Phạm Văn Đồng qua Bắc Kinh dâng những hòn đảo này, có một cuộc họp hẹp. Ông Hồ nói: Trung Quốc giúp chúng ta cuộc kháng chiến chống Pháp chín (9) năm ròng về đủ mọi phương diện. Họ viện trợ cho chúng ta từ cây kim, sợi chỉ, trang bị quân đội ta từ đầu tới chân: mũ Trung Quốc, quần áo Trung Quốc, giầy Trung Quốc,
... Bây giờ kháng chiến thắng lợi, họ muốn một vài hòn đảo nhỏ, lẽ nào ta từ chối. Khi ông Hồ phát biểu như vậy, không có ai phản ứng gì. Tôi nhớ trong đó có Trường Chinh, Phạm Văn Đồng. Và có mặt cả ông trong cuộc họp đó. Ông tắt máy... nghĩa là tán thành rồi còn gì? Đến năm 1963, tôi lại hỏi ông ta về chuyện dâng cho Bắc Kinh những hòn đảo đó.
Ông Hồ bảo: Về phương diện ngoại giao, cũng như trong các địa hạt khác trong đời sống, người ta chỉ có được những gì mình cần bằng cách cho kẻ khác những gì họ muốn. Cái sự nhượng bộ của Phạm Văn Đồng trước kia chứng tỏ sự thiện chí của Đảng tạ Trung Quốc đã viện trợ cho ta hàng tỷ dollars trong cuộc kháng chiến chống Pháp, anh biết đấy. Tôi bảo thẳng vào mặt ông ta có thằng Chính ngồi đó. Trung Quốc họ muốn cả nước VN này, chứ không phải chỉ vài hòn đảo, nên nợ có thể trả, chứ đất không nhượng đất. Việc làm của ông và Đồng là khờ khạo và nguy hiểm.(1)
Nay càng ngày, tinh thần chống Trung Quốc xâm lược đã phát triển. Trong khi sinh viên, trí thức và dân chúng biểu tình chống đế quốc Trung Cộng lấn biển, chiếm đất mặc dù bị công an đánhh đập, những tướng lãnh lão thành như đại tướng Võ Nguyễn Giáp, trung tướng Đồng Sĩ Nguyên , thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh đã lên tiếng về vụ Bauxite Tây Nguyên, vụ bán rừng. . . mà nội dung đích thực là chống Trung Quốc xâm lược.
Nay thì tinh thần chống giặc phương bắc đã rõ rệt. Các trí thức đã lên tiếng chống Trung Quốc, kêu gọi liên minh với Mỹ. Đây là một điều rất quan trọng vì trước đây những ai dám ca ngợi tư bản, dù là tư bản Anh, Pháp đều bị kết tội là CIA, tay sai thực dân, đế quốc . Đó là một tội có thể bị xử tử, hoặc tù dài hạn. Luật sư Cù Vũ Huy Hà kêu gọi Việt Nam liên minh quân sự với Mỹ vì đó là " mệnh lệnh thời đại" (2). Tiến sĩ Bùi Quang Vơm gửi thư cho Đảng Cộng sản yêu cầu từ bỏ việc làm chư hầu Trung Quốc, bỏ đảng Cộng sản và kinh tế xã hội chủ nghĩa định hướng (3). Bác sĩ Nguyễn Đan Quế cũng hô hào Việt Nam liên kết với Mỹ và xây dựng nền dân chủ (4).
Kinh tế và chính trị tư bản qua mấy thế kỷ vẫn tỏ ra ưu việt hơn là chủ nghĩa cộng sản, cho dù nay tại Trung Quốc, Việt Nam ngày nay người ta đã chôn Marx và Mao những vẫn giữ màu cờ máu và chính sách chuyên chế phi dân chủ. Điều này thì chính Triệu Tử Dương và tướng Lưu Á Châu đã lên tiếng đòi hỏi Trung Quốc phải theo kinh tế và chính trị Mỹ nếu muốn tồn tại (5).
Sau bao năm buôn bán với Mỹ có lời, cùng với những lời phỉnh nịnh "giết người" của bọn học giả nông cạn hay thâm hiểm, Trung Cộng sinh ra kiêu căng, muốn hất chân Mỹ, cướp đoạt toàn thế giới.Tuy nhiên cũng có những học giả sáng suốt hơn, họ cảnh cáo tính tự kiêu của nhân dân, quân đội và chính phủ Trung Quốc . Người Trung Quốc vẫn chưa hiểu bài bài học lịch sử của Nhật, Đức, Ý trong thế chiến thứ hai. Tự kiêu trong hoàn cảnh này là tự sát.
Các nhà bình luận đã lạc quan là phải. Chúng ta thấy phía Việt Nam đã dần dần có những hành động tích cực. Theo thiển kiến, một số đảng viên cộng sản mang dòng máu Trần Ích Tắc, Trần Kiện và Lê Chiêu Thống muốn theo Trung Quốc để giữ quyền lợi cá nhân và phe nhóm họ . Còn đa số nhân dân và đảng viên đã nhận thấy Trung Quốc là mối hiểm họa cho Việt Nam. Khoảng 1900, khi tôi còn ở lại Việt Nam, gặp gỡ một số nhân sĩ Bắc Hà thì thấy họ lo sợ nạn Trung Quốc xâm lược, và tỏ ý mong mỏi Mỹ giúp Việt Nam chống Trung Quốc.
Nhân dân Việt Nam và đảng viên đã và đang thay đổi tư duy vì họ nhận thấy :
+chủ nghĩa cộng sản là một chủ nghĩa nếu không hoang tưởng thì cũng là phỉnh phờ lường gạt. Cộng sản không tranh đấu cho công bằng xã hội và vô sản. Cộng sản chỉ tôn sùng cá nhân, độc tài và tham nhũng. Cộng sản nay đã hiện rõ là một tổ chức Mafia cướp của, giết người, phản dân, hại nước.
+Cộng sản thực chất là chủ nghĩa thực dân, đế quốc. Liên Xô, Trung Quốc mượn danh quốc tế vô sản để thống trị thế giới. Mỹ đóng quân tại Nhật, Phi Luật Tân, Nam Triều Tiên nhưng không thấy có tham vọng cướp biển, chiếm đất dữ tợn như Trung Quốc. Đồng chí anh em với Trung Quốc thì Bắc Hàn đói, liên minh với Mỹ hay làm "tay sai" Mỹ, Nam Triều Tiên và Đài Loan trở thành những "con rồng Á Châu"! Ông Hồ quảng cáo Trung Quốc là " đồng chí anh em" nhưng nay toàn thể nhân dân Việt Nam đã thấy rõ bộ mặt hiếu chiến man rợ của Trung Quốc, và chủ trương bán nước của Hồ Chí MInh.
Chúng ta hãy nghe câu chuyện giữa vợ chồng tướng Giáp qua tài liệu của Trần Nhu. Ông Giáp nói:
. . . chính cụ Hồ khi họp Bộ Chính Trị vào ngày mùng 7 tháng 9 năm 58 bàn về vấn đề Trường Sa, Hoàng Sa, cụ nói: "Các đồng chí Trung Quốc đã giúp ta từ đầu đến cuối cuộc kháng chiến chống Pháp thắng lợi là nhờ ở họ. Nay họ muốn một vài hòn đảo nhỏ, sao có thể từ chối ? Vả lại, mảnh đất hoang dã ấy chẳng có gì ngoài cứt chim..."
- Đồ ngu, tôi muốn ỉa vào mặt nó, nợ thì trả, còn đất đai sông núi tổ tiên ta đổ xương máu ra để bảo vệ, gìn giữ. Không một cá nhân nào, một tập đoàn đảng phái nào có quyền sang nhượng cho nước ngoài.(1)
Trần Nhu, cũng trong tác phẩm trên thuật lời Lê Đức Thọ đã tố ông Hồ bán nước và Trung Quốc xâm lược.
"Cực chẳng đã, chúng ta phải lấy những bức hình của Mao Trạch Đông, treo lên bàn thờ từng nhà mỗi gia VN. Việc này lầm lỗi đầu tiên tại ông HCM! Chứ không phải thằng Thọ này! Chính ông ta rước voi về dầy mả tổ. Việc này từ Đảng đến dân ai cũng biết. Ông Hồ lấy tư tưởng Mao Trạch Đông, làm kim chỉ nam. Ông còn trách gì tôi? Ông có nhớ báo cáo chính trị, do ông Hồ đọc ở chiến khu Việt Bắc năm 1951 không?". . . .
Võ Nguyên Giáp hỏi Lê Đức Thọ:
- Thế ai đã mời cố vấn Tầu sang nước ta chỉ đạo cách mạng Cải Cách ruộng đất?
-Cũng chính ông ta. Chuyện ấy rõ như ban ngày. Không tốn một que diêm cũng rõ. Mặc dù biết việc dâng Hoàng Sa do HCM.
Giáp vẫn hỏi: - Thế việc dâng đảo Trường Sa cho Bắc Kinh, ông Hồ có thuận không?
Thọ cười, rõ ràng y đã trở lại như cũ rồi, độc ác bí mật như quỷ. Hắn nói: - Trước khi Phạm Văn Đồng qua Bắc Kinh dâng những hòn đảo này, có một cuộc họp hẹp. Ông Hồ nói: Trung Quốc giúp chúng ta cuộc kháng chiến chống Pháp chín (9) năm ròng về đủ mọi phương diện. Họ viện trợ cho chúng ta từ cây kim, sợi chỉ, trang bị quân đội ta từ đầu tới chân: mũ Trung Quốc, quần áo Trung Quốc, giầy Trung Quốc,
... Bây giờ kháng chiến thắng lợi, họ muốn một vài hòn đảo nhỏ, lẽ nào ta từ chối. Khi ông Hồ phát biểu như vậy, không có ai phản ứng gì. Tôi nhớ trong đó có Trường Chinh, Phạm Văn Đồng. Và có mặt cả ông trong cuộc họp đó. Ông tắt máy... nghĩa là tán thành rồi còn gì? Đến năm 1963, tôi lại hỏi ông ta về chuyện dâng cho Bắc Kinh những hòn đảo đó.
Ông Hồ bảo: Về phương diện ngoại giao, cũng như trong các địa hạt khác trong đời sống, người ta chỉ có được những gì mình cần bằng cách cho kẻ khác những gì họ muốn. Cái sự nhượng bộ của Phạm Văn Đồng trước kia chứng tỏ sự thiện chí của Đảng tạ Trung Quốc đã viện trợ cho ta hàng tỷ dollars trong cuộc kháng chiến chống Pháp, anh biết đấy. Tôi bảo thẳng vào mặt ông ta có thằng Chính ngồi đó. Trung Quốc họ muốn cả nước VN này, chứ không phải chỉ vài hòn đảo, nên nợ có thể trả, chứ đất không nhượng đất. Việc làm của ông và Đồng là khờ khạo và nguy hiểm.(1)
Nay càng ngày, tinh thần chống Trung Quốc xâm lược đã phát triển. Trong khi sinh viên, trí thức và dân chúng biểu tình chống đế quốc Trung Cộng lấn biển, chiếm đất mặc dù bị công an đánhh đập, những tướng lãnh lão thành như đại tướng Võ Nguyễn Giáp, trung tướng Đồng Sĩ Nguyên , thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh đã lên tiếng về vụ Bauxite Tây Nguyên, vụ bán rừng. . . mà nội dung đích thực là chống Trung Quốc xâm lược.
Nay thì tinh thần chống giặc phương bắc đã rõ rệt. Các trí thức đã lên tiếng chống Trung Quốc, kêu gọi liên minh với Mỹ. Đây là một điều rất quan trọng vì trước đây những ai dám ca ngợi tư bản, dù là tư bản Anh, Pháp đều bị kết tội là CIA, tay sai thực dân, đế quốc . Đó là một tội có thể bị xử tử, hoặc tù dài hạn. Luật sư Cù Vũ Huy Hà kêu gọi Việt Nam liên minh quân sự với Mỹ vì đó là " mệnh lệnh thời đại" (2). Tiến sĩ Bùi Quang Vơm gửi thư cho Đảng Cộng sản yêu cầu từ bỏ việc làm chư hầu Trung Quốc, bỏ đảng Cộng sản và kinh tế xã hội chủ nghĩa định hướng (3). Bác sĩ Nguyễn Đan Quế cũng hô hào Việt Nam liên kết với Mỹ và xây dựng nền dân chủ (4).
Kinh tế và chính trị tư bản qua mấy thế kỷ vẫn tỏ ra ưu việt hơn là chủ nghĩa cộng sản, cho dù nay tại Trung Quốc, Việt Nam ngày nay người ta đã chôn Marx và Mao những vẫn giữ màu cờ máu và chính sách chuyên chế phi dân chủ. Điều này thì chính Triệu Tử Dương và tướng Lưu Á Châu đã lên tiếng đòi hỏi Trung Quốc phải theo kinh tế và chính trị Mỹ nếu muốn tồn tại (5).
Sau bao năm buôn bán với Mỹ có lời, cùng với những lời phỉnh nịnh "giết người" của bọn học giả nông cạn hay thâm hiểm, Trung Cộng sinh ra kiêu căng, muốn hất chân Mỹ, cướp đoạt toàn thế giới.Tuy nhiên cũng có những học giả sáng suốt hơn, họ cảnh cáo tính tự kiêu của nhân dân, quân đội và chính phủ Trung Quốc . Người Trung Quốc vẫn chưa hiểu bài bài học lịch sử của Nhật, Đức, Ý trong thế chiến thứ hai. Tự kiêu trong hoàn cảnh này là tự sát.
"Trung
Quốc đang hiểu sai thế giới, và quan trọng hơn là hiểu sai chính
mình. Việc hiểu sai này có lý do từ thái độ hết sức kiêu ngạo của
Trung Quốc ngày nay. Thói kiêu ngạo này có gốc rễ trong nhận thức
của chúng ta về mình, rằng chúng ta là 'có một không hai' sau 30 năm
khai phóng, phát triển mạnh mẽ. Một cách vô thức, người Trung Quốc
chúng ta đã biến sự tự tin vào tăng trưởng kinh tế thành sự tự lừa
dối mù quáng."
Ông Diệp
cũng chỉ ra rằng "Sự trỗi dậy của Trung Quốc chẳng phải là
điều gì độc đáo trong lịch sử thế giới. Nhưng dù ít có bằng chứng
về sự có một không hai, người Trung Quốc chúng ta đã tạo ra nó, và
đó là 'sự kiêu ngạo có một không hai', rằng không nước nào trên thế
giới sánh bằng."(6)
Ôi! Trung Cộng cũng như Việt Cộng đã mang chung một
bệnh kiêu căng, hợm hỉnh , nào là "bách chiến bách thắng", "
đỉnh cao trí tuệ", " lãnh tụ anh minh", "đảng cộng sản
quang vinh"!Nghe mà khiếp! Cái bệnh kiêu căng vốn có từ Marx khi ông chỉ
trích tất cả tư tưởng trước ông, và vỗ ngực cho rằng tư tưởng của ông là tiến
bộ nhất, khoa học nhất. Nay thì chính Đặng Tiểu Bình dẹp lý thuyết kinh tế của
Marx và nhân dân Nga, Đông Âu đã kéo sập tượng Lenin và Stalin và giải tán đảng
cộng sản.Về phía chính quyền cộng sản Việt Nam trong vòng nửa năm lại đây đã có những dấu hiệu tích cực. Một đôi khi quan chức Việt Nam lên tiếng bảo vệ chủ quyền mà trước đây một năm thì hoàn toàn cúi mặt làm thinh.Việt Nam đã bỏ tiền mua vũ khí, phi cơ, tàu thủy, tàu lặn Nga và các viên chức cao cấp chạy đôn chạy đáo qua Mỹ, Pháp, Nga, Ấn và các nước Đông Nam Á để cầu viện, để liên minh.
Bên ngoài, chúng ta cũng có những thuận lợi khác. Những cuộc duyệt binh của Mỹ tại Thái Bình dương là một răn đe Trung Cộng. Người ta lạc quan vì Việt Nam và các nước khác trước đây tỏ vẻ im lặng hoặc sợ hãi Trung Quốc nay cũng đã bắt đầu nói " không" với Trung Quốc sau khi ngoại trưởng và bộ trưởng Quốc phòng Mỹ lên tiếng phản đối những lời tuyên bố xấc xược của Trung Quốc, coi biển đông cũng như Đài Loan, Tây Tạng là nhà của họ.
Trong tháng 8, Việt Nam đã để cho tàu hải quân Mỹ đi qua Trường Sa, Hoàng Sa và ghé bến Đà nẵng.Trong vụ này, Trung Quốc cho là Việt Mỹ tập trận thì Việt Nam và Hoa Kỳ phủ nhận (7).
Dù chỉ là huấn luyện sơ sài thì cũng là một tiến bộ. Rồng đến nhà tôm thì hân
hạnh cho tôm. Hơn nữa trong lúc nguy nan, có người dang tay cứu vớt thì cũng là
một đại hạnh cho dù ai biết ngày sau ra sao! Nhưng trong cuộc cờ, không trận
nào giống trận nào. Bản thân cuộc cờ kim cổ là biến hóa vô thường.
Trong hội nghị Asean, Việt Nam đã kêu gọi giải quyết biển Đông bằng đa phương và bằng hòa bình như vậy là trái với chủ trương của Trung Cộng. Trong khi Cù Huy Hà Vũ kêu gọi hợp tác với Mỹ thì bên cạnh ông ta thấy tấm hình của Lê Đức Anh. Và nay, Nguyễn Chí Vịnh, một người được coi là theo Trung Quốc được cử ra nói chuyện với thứ trưởng quốc phòng Mỹ. Nhiều nhà bình luận cho đó là phe chống Trung Cộng đã thành công, và nay những tay thân Trung Quốc như Lê Đức Anh, Nguyễn Chí Vịnh đã thay đổi lập trường, và phe chống Trung Cộng muốn dùng hình ảnh Lê Đức Anh và Nguyễn Chí Vịnh để gửi một thông điệp cho Trung Quốc rằng phe Trung Cộng đã tan rã, Trung Cộng đừng mong chờ ở những người này!
Nếu quả thật những người cộng sản thân Trung Quốc đã thay đổi lập trường thì đó là một điều tốt.
Tuy nhiên hoàn cảnh Việt Nam và tâm hồn của một số người Việt Nam e đa gian, đa trá. Có thể họ đã nhận thấy sai lầm của họ. Có thể họ đành tạm khuất phục nhưng tâm hồn họ vẫn là tâm hồn của Việt gian bán nước Trần Ích Tắc.
Ngay cả chính quyền Việt Nam hiện nay vẫn là một nghi vấn ghê gớm. Họ thành thật liên minh với Mỹ hay họ chơi trò đu dây, lường gạt nhân dân trong nước và thế giới? Hình như phe thân Trung Cộng thắng hoặc họ bắt cá hai tay, chờ đợi phe nào thắng thì sẽ trở cờ?
Trong hội nghị Asean, Việt Nam đã kêu gọi giải quyết biển Đông bằng đa phương và bằng hòa bình như vậy là trái với chủ trương của Trung Cộng. Trong khi Cù Huy Hà Vũ kêu gọi hợp tác với Mỹ thì bên cạnh ông ta thấy tấm hình của Lê Đức Anh. Và nay, Nguyễn Chí Vịnh, một người được coi là theo Trung Quốc được cử ra nói chuyện với thứ trưởng quốc phòng Mỹ. Nhiều nhà bình luận cho đó là phe chống Trung Cộng đã thành công, và nay những tay thân Trung Quốc như Lê Đức Anh, Nguyễn Chí Vịnh đã thay đổi lập trường, và phe chống Trung Cộng muốn dùng hình ảnh Lê Đức Anh và Nguyễn Chí Vịnh để gửi một thông điệp cho Trung Quốc rằng phe Trung Cộng đã tan rã, Trung Cộng đừng mong chờ ở những người này!
Nếu quả thật những người cộng sản thân Trung Quốc đã thay đổi lập trường thì đó là một điều tốt.
Tuy nhiên hoàn cảnh Việt Nam và tâm hồn của một số người Việt Nam e đa gian, đa trá. Có thể họ đã nhận thấy sai lầm của họ. Có thể họ đành tạm khuất phục nhưng tâm hồn họ vẫn là tâm hồn của Việt gian bán nước Trần Ích Tắc.
Ngay cả chính quyền Việt Nam hiện nay vẫn là một nghi vấn ghê gớm. Họ thành thật liên minh với Mỹ hay họ chơi trò đu dây, lường gạt nhân dân trong nước và thế giới? Hình như phe thân Trung Cộng thắng hoặc họ bắt cá hai tay, chờ đợi phe nào thắng thì sẽ trở cờ?
Trước đây họ trước khi đi Mỹ hay sau khi đi Nga về, họ đều phải sang quỳ lạy năn nỉ ỉ ôi với Trung Quốc? Nay cũng vậy. Sau khi họp với thứ trưởng Quốc Phòng Mỹ, ngày 22 tháng 8-2010, Nguyễn Chí Vịnh lại sang Trung Quốc tuyên bố chính sách ba không đó là Việt Nam không tham gia các liên minh quân sự, không là đồng minh quân sự của bất kỳ quốc gia nào và không cho nước ngoài đặt căn cứ quân sự tại Việt Nam (8). Và Việt Cộng họ vẫn tính chuyện bán biển, cho thuê dài hạn biển Việt Nam (9) cho Trung Quốc? Tại sao nay họ vẫn muối mặt cầu cạnh, thần phục Trung Quốc trong màn " Ngàn năm Thăng Long"? Phải chăng ai mua cũng bán, miễn là được nhiều tiền bỏ túi để rồi sau này chạy qua Tàu hoặc Thụy Sĩ, Ba Lan?
Phải chăng phe chống Trung Quốc bị đè xuống đất đen cho nên một số đảng viên đã bị mất chức? Người ta đã làm khó dễ trước cái chết của tướng Trần Độ thì nay người ta vẫn cư xử như thế đó với cái chết sắp đến của đại tướng Võ Nguyên Giáp! Nếu cuộc diện bình thường thì cần gì hai tướng Đồng Sĩ Nguyên và Nguyễn Trọng Vĩnh phải kêu gọi làm quốc tang cho tướng Giáp ? Mặc dù Nông Đức Mạnh, Nguyễn Tấn Dũng đến thăm Võ Nguyên Giáp, nhưng ông Giáp chưa chết, người ta đã có dự định thu hồi căn nhà của Đại tướng Võ Nguyên Giáp (10)! Phải chăng phe Trung Quốc thắng thế cho nên họ đưa Nguyễn Chí Vịnh ra mặt nói chuyện với Mỹ để phá mối liên minh Việt Mỹ? Nắm quốc phòng là nắm toàn bộ lực lượng quốc gia dù Nguyễn Chí Vịnh chỉ là thứ trưởng. Ông ta nắm tổng cục 2, lộ mặt tay sai Trung Quốc đáng lẽ bị trừng trị nhưng đưọc Nông Đức Mạnh, Lê Đức Anh bao che nay uy quyền có phần lấn lướt bộ trưởng Phùng Quang Thanh. Trước Đại hội XI, Nông Đức Mạnh sẽ điều quân triệt hạ phe chống Trung Quốc, hoặc sẽ cầu cứu Trung Quốc để Trung Quốc lấy cớ đưa binh qua Việt Nam? Cháy nhà ra mặt chuột. Một thời gian nữa thì ta sẽ rõ đám này gian ngay trung nịnh như thế nào.
Thái độ của nhân dân và đảng viên cộng sản sẽ còn biến
chuyển theo tình hình. Nếu phe thân Trung Quốc mạnh thì họ chơi trò đu dây, bán
dần dần cả nước cho Trung Quốc và tiêu diệt dần dần hay tiêu diệt lập tức phe
chống Trung Quốc bằng đảo chính hay do quân Trung Quốc xâm lăng Việt Nam để
triệt tiêu phe chống Trung Quốc và dựng nên một chính phủ bù nhìn mà đứng đầu
có thể là Nông Đức Mạnh, Nguyễn Chí Vịnh, Tô Huy Rứa hay một phe hoàn toàn mới
đã được nuôi dưỡng, huấn luyện trong lòng Trung Quốc như Hồ Chí Minh, Hoàng Văn
Hoan.
Có nhiều ý kiến về mối liên hệ Mỹ, Việt Hoa. Trước tiên là ý kiến hòa bình. Cựu ngoại trưởng Kissinger nói rằng "Mỹ và Trung Quốc sẽ không rơi vào một cục diện đối lập với nhau, cho nên tôi không tin vào giả thiết cho rằng Trung Quốc sẽ như Liên Xô cũ hồi thời kỳ chiến tranh lạnh. Đây hoàn toàn là hai chuyện khác nhau " (11).
Trong bản tin VOA ngày 5-8-2010, Phó Giáo sư Peter Dutton, làm việc với Viện Nghiên cứu Biển Trung Hoa thuộc Trường Chiến tranh Hải quân Hoa Kỳ cho rằng "Căng thẳng ở biển Đông khó leo thang thành xung đột" (12).
Ngày 3-4-2010, tiến sĩ Ralf Emmers thuộc Trường Quan hệ Quốc tế thuộc Đại học Công nghệ Nanyang (Singapore), trả lời đài VOA cũng cho rằng "Biển Đông khó trở thành một điểm xung đột lớn ở Đông Á" (13)
Tuy nhiên, một số học giả thì nghĩ rằng chiến tranh có thể xảy ra. Như đã trình bày trong các số báo trước rằng Trung Quốc chủ chiến vì:
Có nhiều ý kiến về mối liên hệ Mỹ, Việt Hoa. Trước tiên là ý kiến hòa bình. Cựu ngoại trưởng Kissinger nói rằng "Mỹ và Trung Quốc sẽ không rơi vào một cục diện đối lập với nhau, cho nên tôi không tin vào giả thiết cho rằng Trung Quốc sẽ như Liên Xô cũ hồi thời kỳ chiến tranh lạnh. Đây hoàn toàn là hai chuyện khác nhau " (11).
Trong bản tin VOA ngày 5-8-2010, Phó Giáo sư Peter Dutton, làm việc với Viện Nghiên cứu Biển Trung Hoa thuộc Trường Chiến tranh Hải quân Hoa Kỳ cho rằng "Căng thẳng ở biển Đông khó leo thang thành xung đột" (12).
Ngày 3-4-2010, tiến sĩ Ralf Emmers thuộc Trường Quan hệ Quốc tế thuộc Đại học Công nghệ Nanyang (Singapore), trả lời đài VOA cũng cho rằng "Biển Đông khó trở thành một điểm xung đột lớn ở Đông Á" (13)
Tuy nhiên, một số học giả thì nghĩ rằng chiến tranh có thể xảy ra. Như đã trình bày trong các số báo trước rằng Trung Quốc chủ chiến vì:
Tôi không thể cảm ơn Tiến sĩ EKPEN TEMPLE đủ để giúp tôi khôi phục lại cuộc hôn nhân của mình với niềm vui và sự an tâm của nhiều vấn đề gần như dẫn đến ly hôn. Cảm ơn Chúa, tôi đã tổ chức Tiến sĩ EKPEN TEMPLE đúng giờ. Hôm nay tôi có thể nói với bạn rằng Tiến sĩ EKPEN TEMPLE là giải pháp cho vấn đề này trong hôn nhân và mối quan hệ của bạn. Liên lạc với anh ấy tại (ekpentemple@gmail.com)
ReplyDelete