TÀI LIỆU TRƯƠNG TẤN SANG ĐI MỸ V
BÊN KIA BỜ ĐẠI DƯƠNG 273
Ngoại
trưởng Mỹ John Kerry giới thiệu Chủ tịch Trương Tấn Sang của Việt Nam
với Mỹ Đại diện Thương mại Hoa Kỳ Mike Froman (phải) tại Bộ Ngoại giao ở
Washington, ngày 24/7/2013.
Chuyến thăm Hoa Kỳ lần này của ông Sang có ý nghĩa thế nào trong mối quan hệ Việt-Mỹ-Trung? Giữa chính sách bành trướng của Trung Quốc ở Biển Đông, tình hình nhân quyền xuống cấp của Việt Nam và chính sách chuyển trọng tâm sang Châu Á của Hoa Kỳ, mối quan hệ tay ba này sẽ đi về đâu?
Trà Mi của VOA Việt ngữ có cuộc trao đổi với Phó Giáo sư - Tiến sĩ Alexander Vuving (Vũ Hồng Lâm), chuyên gia phân tích về an ninh Châu Á, Trung Quốc, Việt Nam, các vấn đề Đông Nam Á và Biển Đông thuộc Trung Tâm Nghiên cứu An ninh Châu Á - Thái Bình Dương.
http://www.voatiengviet.com/content/quan-he-viet-my-trung-nhan-chuyen-di-my-cua-chu-tich-vietnam-truong-tan-sang/1709600.html
67.Việt Nam có thể nào phớt lờ những khuyến cáo của Mỹ chăng?
CỠ CHỮ
22.07.2013
VIỆT NAM — Mỹ đã liên tục khuyến cáo Việt
Nam rằng phát triển kinh tế và dân chủ phải đi đôi với nhau. Phớt lờ
điều đó, nền kinh tế Việt Nam hiện nay lâm vào tình trạng thê thảm; cùng
lúc quan hệ Trung Hoa– Việt Nam đang trở nên đắng cay vì hồ sơ tranh
cãi ở Biển Đông (hay biển Nam Trung Hoa) mặc dù Hà Nội đã nhún nhường hạ
mình hết sức.
Mỹ đang cố gắng tái cân bằng chiến lược tại Châu Á -Thái Bình Dương như lợi ích cốt lõi của mình. Công cụ kinh tế chính để thực hiện là đối Tác Xuyên Thái Bình Dương (TPP) với Việt Nam là một trong số 12 nước sắp là đối tác chiến lược trong thương thuyết đa phương này.
Việt Nam bị kinh tế suy thoái và đe doạ nặng từ Trung Hoa đang cân nhắc đường nào thoát ra?
Trong bối cảnh như thế, Chủ tịch nhà nước Việt Nam đã khẩn cấp yêu cầu một chuyến thăm cấp nhà nước tới Mỹ và Tổng thống Obama đã đáp ứng thuận lợi vào 25-7 tại toà Bạch Ốc. Nhân quyền và Hợp tác chiến lược là những chủ đề cao trong chương trình nghị sự.
Năm 1995 quan hệ ngoại giao Mỹ - Việt nối lại kể từ khi chiến tranh Việt Nam chấm dứt. Hiệp ước Thương mại Song phương (BTA, 2001) mở ra cơ hội đầy triển vọng cho Việt Nam. Và đến năm 2007 Mỹ mạnh mẽ ủng hộ Viêt Nam trở thành hội viên của Tổ chức Thương mại Thế giới (WTO). Kết quả là đầu tư bắt đầu vô và thương mại nở hoa.
Thương mại hai chiều giữa Mỹ và Việt Nam đạt 25 tỉ USD và hiện có 15,000 Việt Nam sinh viên du học tại Mỹ. Chúng tôi cũng thấy một giai tầng trẻ trung lưu, mới tinh khôi và năng động xuất hiện cùng Internet nở rộ trong xã hội Việt Nam.
Thay vì cải tổ hệ thống chính trị đã lỗi thời để đưa kinh tế - xã hội tiến tới nữa, Bộ Chinh trị đảng Cộng sản Việt Nam đã trộn nguyên tắc xã hội chủ nghĩa với tư bản chủ nghĩa trong cái mà họ gọi là ‘kinh tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa’. Họ ngây thơ tưởng rằng tiền của tư bản kết hợp với hậu thuẫn chính trị mạnh từ Trung Hoa sẽ giúp họ trở nên thịnh vượng để đạt giấc mơ xã hội chủ nghĩa.
Sự việc xảy ra trái ngược hẳn và thực sự quá thê thảm: thất bại hoàn toàn trong phát triển kinh tế, tăng trưởng năm 2013 khoảng 5% trong khi lạm phát trên 8% theo như dự đoán của Ngân hàng Thế giới; và nguy cơ to mất chủ quyền về kinh tế và lãnh hải (Hoàng Sa và Trường Sa) về tay phù thuỷ của Trung Hoa. Cả hai thảm hoạ gây nên phản ứng chống đối chính quyền trên khắp nước. Điều đó đang đe doạ nặng nề quyền lãnh đạo của đảng Cộng sản Việt Nam, chưa từng thấy trong quá khứ.
Ở cấp vùng, Việt Nam là một trong 10 thành viên của Hiệp hội các quốc gia Đông Nam Á (ASEAN), trong đó 8 là những nước dân chủ, kể cả 1 (Miến Điện) đang trên đường tiến tới dân chủ. Làm thế nào Việt Nam có thể đi ngược lại nhận thức chung và ý chí chính trị chung của toàn khối? Một nước Việt Nam mới, tự do và dân chủ, vẫn là viễn ảnh mà ASEAN chờ đợi từ lâu và Mỹ đang mong muốn để hội nhập Việt Nam vào TPP khi Mỹ trở lại Châu Á – Thái Bình Dương.
Và có lẽ đón và chào mừng một Việt Nam mới tự do và dân chủ nhiều nhất chắc chắn sẽ là những người dân Việt Nam đang đấu tranh cho tự do, cho một nền dân chủ pháp trị và một đường lối chính trị mới, đáp ứng đúng quyền lợi của họ và đóng góp đáng trân trọng vào vai trò của ASEAN trong trật tự thế giới mới.
Dân chủ hoá Việt Nam có thể thuận buồm xuôi gió ở vào thời khắc lịch sử này. Thật thế, quan hệ Mỹ - Trung đang biến đổi nhanh đi vào hướng ‘Hợp tác trong cạnh tranh’ / ‘Cạnh tranh trong hợp tác’. Sau chuyến gặp mặt mới đây giữa Obama – Tập Cận Bình ở California, tôi không nghĩ rằng Trung Hoa muốn cản trở dân chủ hoá ở Việt Nam nếu xẩy ra, bởi lẽ một ASEAN đi vào hoà bình, ổn định, phi liên kết và hợp tác vùng sẽ mang lại lợi ích chung cho mọi quốc gia, cả các nước đã phát triển lẫn đang phát triển trên thế giới.
Tôi đề nghị và yêu cầu Tổng thống Obama hãy khuyến cáo Chủ tịch Sang nên nghe theo ý nguyện dân chủ hoá của nhân dân Việt Nam. Đó chính là cách tốt nhất để trở thành thành viên của TPP và có được đối tác chiến lược toàn diện từ Mỹ.
Bài viết thể hiện quan điểm của tác giả. Các bài viết được đăng tải với sự đồng ý của Ðài VOA nhưng không phản ánh quan điểm hay lập trường của Chính phủ Hoa Kỳ. .
Mỹ đang cố gắng tái cân bằng chiến lược tại Châu Á -Thái Bình Dương như lợi ích cốt lõi của mình. Công cụ kinh tế chính để thực hiện là đối Tác Xuyên Thái Bình Dương (TPP) với Việt Nam là một trong số 12 nước sắp là đối tác chiến lược trong thương thuyết đa phương này.
Việt Nam bị kinh tế suy thoái và đe doạ nặng từ Trung Hoa đang cân nhắc đường nào thoát ra?
Trong bối cảnh như thế, Chủ tịch nhà nước Việt Nam đã khẩn cấp yêu cầu một chuyến thăm cấp nhà nước tới Mỹ và Tổng thống Obama đã đáp ứng thuận lợi vào 25-7 tại toà Bạch Ốc. Nhân quyền và Hợp tác chiến lược là những chủ đề cao trong chương trình nghị sự.
Năm 1995 quan hệ ngoại giao Mỹ - Việt nối lại kể từ khi chiến tranh Việt Nam chấm dứt. Hiệp ước Thương mại Song phương (BTA, 2001) mở ra cơ hội đầy triển vọng cho Việt Nam. Và đến năm 2007 Mỹ mạnh mẽ ủng hộ Viêt Nam trở thành hội viên của Tổ chức Thương mại Thế giới (WTO). Kết quả là đầu tư bắt đầu vô và thương mại nở hoa.
Thương mại hai chiều giữa Mỹ và Việt Nam đạt 25 tỉ USD và hiện có 15,000 Việt Nam sinh viên du học tại Mỹ. Chúng tôi cũng thấy một giai tầng trẻ trung lưu, mới tinh khôi và năng động xuất hiện cùng Internet nở rộ trong xã hội Việt Nam.
Thay vì cải tổ hệ thống chính trị đã lỗi thời để đưa kinh tế - xã hội tiến tới nữa, Bộ Chinh trị đảng Cộng sản Việt Nam đã trộn nguyên tắc xã hội chủ nghĩa với tư bản chủ nghĩa trong cái mà họ gọi là ‘kinh tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa’. Họ ngây thơ tưởng rằng tiền của tư bản kết hợp với hậu thuẫn chính trị mạnh từ Trung Hoa sẽ giúp họ trở nên thịnh vượng để đạt giấc mơ xã hội chủ nghĩa.
Sự việc xảy ra trái ngược hẳn và thực sự quá thê thảm: thất bại hoàn toàn trong phát triển kinh tế, tăng trưởng năm 2013 khoảng 5% trong khi lạm phát trên 8% theo như dự đoán của Ngân hàng Thế giới; và nguy cơ to mất chủ quyền về kinh tế và lãnh hải (Hoàng Sa và Trường Sa) về tay phù thuỷ của Trung Hoa. Cả hai thảm hoạ gây nên phản ứng chống đối chính quyền trên khắp nước. Điều đó đang đe doạ nặng nề quyền lãnh đạo của đảng Cộng sản Việt Nam, chưa từng thấy trong quá khứ.
Ở cấp vùng, Việt Nam là một trong 10 thành viên của Hiệp hội các quốc gia Đông Nam Á (ASEAN), trong đó 8 là những nước dân chủ, kể cả 1 (Miến Điện) đang trên đường tiến tới dân chủ. Làm thế nào Việt Nam có thể đi ngược lại nhận thức chung và ý chí chính trị chung của toàn khối? Một nước Việt Nam mới, tự do và dân chủ, vẫn là viễn ảnh mà ASEAN chờ đợi từ lâu và Mỹ đang mong muốn để hội nhập Việt Nam vào TPP khi Mỹ trở lại Châu Á – Thái Bình Dương.
Và có lẽ đón và chào mừng một Việt Nam mới tự do và dân chủ nhiều nhất chắc chắn sẽ là những người dân Việt Nam đang đấu tranh cho tự do, cho một nền dân chủ pháp trị và một đường lối chính trị mới, đáp ứng đúng quyền lợi của họ và đóng góp đáng trân trọng vào vai trò của ASEAN trong trật tự thế giới mới.
Dân chủ hoá Việt Nam có thể thuận buồm xuôi gió ở vào thời khắc lịch sử này. Thật thế, quan hệ Mỹ - Trung đang biến đổi nhanh đi vào hướng ‘Hợp tác trong cạnh tranh’ / ‘Cạnh tranh trong hợp tác’. Sau chuyến gặp mặt mới đây giữa Obama – Tập Cận Bình ở California, tôi không nghĩ rằng Trung Hoa muốn cản trở dân chủ hoá ở Việt Nam nếu xẩy ra, bởi lẽ một ASEAN đi vào hoà bình, ổn định, phi liên kết và hợp tác vùng sẽ mang lại lợi ích chung cho mọi quốc gia, cả các nước đã phát triển lẫn đang phát triển trên thế giới.
Tôi đề nghị và yêu cầu Tổng thống Obama hãy khuyến cáo Chủ tịch Sang nên nghe theo ý nguyện dân chủ hoá của nhân dân Việt Nam. Đó chính là cách tốt nhất để trở thành thành viên của TPP và có được đối tác chiến lược toàn diện từ Mỹ.
Bài viết thể hiện quan điểm của tác giả. Các bài viết được đăng tải với sự đồng ý của Ðài VOA nhưng không phản ánh quan điểm hay lập trường của Chính phủ Hoa Kỳ. .
23.07.2013
Hãng tin AP hôm nay trích lời ông Trương Tấn Sang nói rằng “đã đến lúc phải bình thường hóa toàn diện các quan hệ song phương trong tất cả mọi lĩnh vực”.
Hãng tin AP tường thuật rằng lời bình luận của Chủ tịch nước Việt Nam đã được gửi cho hãng tin này qua email, để trả lời một câu hỏi về lệnh cấm bán vũ khí cho Việt Nam của Mỹ.
Hoa Kỳ đang tìm cách thắt chặt các quan hệ kinh tế và an ninh với Việt Nam, tuy nhiên cùng lúc, muốn thấy Đảng Cộng Sản Việt Nam trả tự do cho các nhân vật bất đồng và cho phép người dân được quyền tự do chính trị, và tự do tôn giáo.
Hãng tin AP tường thuật rằng Chủ tịch Trương Tấn Sang còn nói thêm rằng hãy còn một số khác biệt quan điểm giữa Washington và Hà nội về vấn đề nhân quyền nhưng điều đó là chuyện “bình thường.”
Trong khi đó, chuyến công du của Chủ tịch nước Việt Nam sang thăm Hoa Kỳ đã khiến thế giới tập trung vào thành tích nhân quyền của Việt Nam.
Hãng tin Reuters hôm qua dẫn lời ông John Sifton, giám đốc phân bộ Á Châu của Tổ chức theo dõi nhân quyền Human Rights Watch, nói rằng nếu chỉ trích chính quyền Việt Nam bị coi là một tội có thể bị xử phạt, thì cá nhân Tổng Thống Obama phải tỏ thái độ đoàn kết với các nhân vật bất đồng bằng cách “phạm tội lỗi ấy.”
Human Rights Watch nói chiến dịch đàn áp quyền tự do ngôn luận được tăng cường tại Việt Nam trong thời gian qua, phải là một đề tài được đặt cao trong nghị trình cuộc gặp cấp cao giữa hai nhà lãnh đạo Việt-Mỹ.
Chủ tịch nước Việt Nam tiền nhiệm, ông Nguyễn Minh Triết đã đi thăm Washington vào tháng 6 năm 2007, và Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng đến Washington vào tháng 6 năm 2008. Từ các chuyến đi thăm đó tới nay, ngày càng có nhiều nhân vật bất đồng, blogger và lãnh đạo tôn giáo bị tống giam ở Việt Nam.
Bản tin của Reuters viết rằng theo Bộ Luật Hình sự khắc nghiệt của Việt Nam, nhà chức trách thường xuyên bắt bớ các nhân vật bất đồng về những cáo trạng như “tuyên truyền ” và “âm mưu lật đổ nhà nước nhân dân”, “phá hoại tình đoàn kết của nhà nước” và “lạm dụng các quyền tự do dân chủ để phương hại tới lợi ích của nhà nước và nhân dân.”
Bản tin nói rằng các nhân vật bất đồng thường xuyên bị giam cầm và không được tiếp xúc với bên ngoài trong thời gian dài, nhiều người không được phép gặp luật sư, hoặc cấm người nhà đến thăm, họ thường bị tra tấn hoặc chịu những hình thức ngược đãi khác, bị truy tố tại những tòa án do nhà nước kiểm soát, và ngày càng chịu những bản án khắc nghiệt kéo dài nhiều năm.
Tổ chức theo dõi nhân quyền Human Rights Watch kêu gọi chính phủ của Tổng Thống Obama hãy công khai nêu lên các trường hợp cá biệt, như trường hợp Luật sư Cù Huy Hà Vũ, blogger Điếu Cày, tức nhà báo tự do Nguyễn văn Hải, và trường hợp Luật sư Lê Quốc Quân, đang chờ bị truy tố về những cáo buộc về tội trốn thuế, mà Human Rights Watch cho là có tính cách ngụy tạo.
Giới phân tích nói giữa lúc Việt Nam đang lưỡng lự giữa một bên là Trung Quốc, siêu cường đang nổi lên, và một đàng là Hoa Kỳ, siêu cường đang nắm vị thế số 1 hiện nay, liệu chiến dịch đòi chính phủ Mỹ tăng sức ép đối với Hà Nội có nguy cơ đẩy Việt Nam vào vòng tay Trung Quốc? Tiến sĩ Nguyễn Đình Thắng, Giám đốc Điều hành BPSOS nói:
“Lập luận đó không đứng vững đâu. Lý do thứ nhất là cuộc vận động cho nhân quyền ở hải ngoại không có ý là không muốn Việt Nam tham gia vào thương ước Đối tác Xuyên Thái bình dương (TPP), không muốn cho Việt Nam hợp tác chặt chẽ hơn với Hoa Kỳ, mà chỉ muốn đặt điều kiện về vấn đề nhân quyền. Lý do thứ hai, nếu Việt Nam gia nhập luôn phía của Trung Quốc để trở thành một quốc gia lệ thuộc, thì cái đó là một hành động tự sát, bởi vì cái chính danh của chế độ cộng sản hiện nay ở Việt Nam chỉ còn có một cái thôi, đó là họ luôn luôn giương cao ngọn cờ nói rằng chúng tôi là người giành được độc lập cho Việt Nam, mà bây giờ bán cái độc lập ấy đi để duy trì Đảng Cộng Sản thì cái chính danh từ trước tới giờ không còn gì nữa hết. Cuộc vận động của chúng tôi là muốn làm sao để họ dân chủ hóa, chọn một thái độ rõ ràng. Nếu như Việt Nam vẫn độc tài theo chế độ cộng sản thì không bao giờ thoát khỏi ảnh hưởng của Trung Quốc. Chỉ có thể thoát khỏi được và thực sự đứng chung hàng ngũ của Hoa Kỳ nếu như họ tôn trọng nhân quyền và từng bước một dân chủ hóa mà thôi.”
Phát động chiến dịch đòi nhà lãnh đạo Mỹ yêu cầu Chủ tịch nước Việt Nam Trương Tấn Sang sửa đổi luật pháp, hủy bỏ điều 79 và điều 88 của Bộ Luật Hình sự, đòi Việt Nam cải thiện nhân quyền, có phải là một hành động can thiệp vào nội tình Việt Nam?
Cô Trang Huỳnh, đại diện Đảng Việt Tân ở Washington:
“Việt Nam đã ký vào nhiều hiệp ước quốc tế và là thành viên của Liên Hiệp Quốc, và đây là một cái quyền của công dân Việt Nam theo tinh thần các điều khoản của Liên Hiệp Quốc. Đây là quyền của bất cứ một người dân nào trên thế giới đều có thể hưởng. Thành ra đối với tôi đây không phải là vấn đề nội bộ của Việt Nam không mà thôi, chưa nói đến việc người Việt khắp nơi, chính người dân trong nước cũng bày tỏ bất bình với hai điều luật này và họ đã vận động dân biểu Ed Royce lên tiếng về hai điều luật này.”
Hôm thứ Sáu, Dân biểu Ed Royce, Chủ tịch Ủy Ban Đối Ngoại Hạ Viện Hoa Kỳ, nói chuyến đi thăm Hoa Kỳ của ông Trương Tấn Sang là một cơ hội có một không hai để Tổng Thống Obama lên tiếng hậu thuẫn nguyện vọng của nhân dân Việt Nam mong muốn được hưởng các quyền tự do, và ông kêu gọi nhà lãnh đạo Mỹ tận dụng cơ hội này để bênh vực nhân quyền.
Tổ chức theo dõi nhân quyền Human Rights Watch nói rằng ngoài ra, Tổng Thống Obama cũng nên nêu lên trường hợp của Linh mục Nguyễn văn Lý, và một loạt các blogger và đấu tranh trẻ tuổi kể cả Nguyễn Phương Uyên, Đinh Nguyên Kha, Đinh Nhật Uy, Nguyễn Hoàng Vi và Nguyễn Ngọc như Quỳnh, tức blogger Mẹ Nấm, là thành phần bị nhà cầm quyền Việt Nam nhắm tới vì đã phân phát tờ rơi chỉ trích chính phủ, hay tổ chức các buổi dã ngoại nhân quyền và phân phát các tài liệu liên quan tới bản Tuyên ngôn Nhân quyền Quốc tế.
Tổ chức theo dõi nhân quyền Human Rights Watch kêu gọi Hoa Kỳ hãy hoãn lại các cuộc thương thuyết về quốc phòng và thương mại với Việt Nam, cho tới khi nào Hà nội chấm dứt chiến dịch đàn áp, và cam kết rút lại các điều khoản pháp lý, đặt ra ngoài vòng pháp luật các hoạt động của giới bất đồng.
Giám đốc Á Châu của Human Rights Watch, ông John Sifton, nói rằng Chủ tịch nước Việt Nam không thể biện minh một cách công khai chiến dịch đàn áp của Hà nội, ông Sang nên sử dụng cơ hội gặp nhà lãnh đạo Mỹ để bác bỏ chính sách đàn áp đó.
http://www.voatiengviet.com/content/chuong-trinh-nghi-su-cho-cuoc-hop-giua-hai-nha-lanh-dao-viet-my/1707484.html
69.Marianne Brown. Ðề tài đàm phán Việt-Mỹ: Thương mại, nhân quyền và Trung Quốc
CỠ CHỮ
23.07.2013
Hoa Kỳ là đối tác thương mại lớn thứ nhì của Việt Nam sau Trung Quốc và việc Việt Nam tham gia vào tổ chức thương mại tự do do Hoa Kỳ đứng đầu, Ðối tác Xuyên Thái Bình Dương TPP, có phần chắc sẽ nằm cao trong nghị trình thảo luận.
Dân số trẻ trung của Việt Nam và sự tăng trưởng kinh tế đang lên khiến nước này trở thành một thị trường hấp dẫn đối với nhiều công ty Hoa Kỳ. Tuần trước, đại công ty thực phẩm McDonald có trụ sở ở Hoa Kỳ đã trở thành thương hiệu thực phẩm toàn cầu mới nhất loan báo sẽ mở hệ thống bán thưong hiệu tại Việt Nam.
Tại một cuộc họp báo ở Hà Nội tuần trước, phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Lương Thanh Nghị nói quan hệ song phương đã gia tăng kể từ lúc hai nước bình thường hóa bang giao vào tháng 7 năm 1995.
Ông Nghị nói Hoa Kỳ và Việt Nam đã đồng ý thiết lập một quan hệ đối tác thân hữu, xây dựng trên cơ sở bình đẳng, tôn trọng lẫn nhau và có lợi chung.
Nhưng có những bất đồng liên tục về việc Hoa Kỳ phản đối thành tích nhân quyền ngày càng tệ hại của Việt Nam. Tính đến thời điểm này trong năm nay, tổ chức quốc tế tranh đấu cho nhân quyền Human Rights Watch nói đã có các nhà lãnh đạo tôn giáo, các nhân vật bất đồng chính kiến và các blogger bị tuyên các án tù nhiều hơn so với toàn bộ năm 2012.
Phiên toà trong tháng này xét xử luật sư Công giáo Lê Quốc Quân đã bị hoãn vô thời hạn. Blogger bị tù Ðiếu Cày được mô tả là “rất yếu” khi ông thực hiện cuộc tuyệt thực để phản đối các điều kiện nhà tù.
Nhà hoạt động Việt Nam Trịnh Kim Tiến cho hay ông hy vọng nhân quyền sẽ là một phần nổi bật trong các cuộc đàm phán.
Bà Tiến nói Tổng thống Obama đã nêu bật trường hợp Ðiếu Cày trước đây và nay phải làm một điều gì để giúp gia đình ông ta trước khi quá muộn.
Với những câu chuyện như thế thu hút sự chú ý ở nước ngoài, các chuyên gia phân tích đang theo dõi xem chúng sẽ tác động ra sao đến các cuộc thảo luận với các giới chức Hoa Kỳ.
Chuyên gia phân tích quốc phòng, Giáo sư Carl Thayer nêu ra chính sách của Hoa Kỳ tái quân bình ảnh hưởng đối với vùng châu Á Thái Bình Dương.
“Tôi áng chừng, rằng nếu như nước Mỹ chỉ chơi lá bài nhân quyền thì là họ đã bắn vào chân họ khi tìm cách thúc đẩy quan hệ chiến lược với Việt Nam. Trò chơi tái quân bình rộng lớn hơn là tiếp cận, hình thành các đầu ra an ninh và cải thiện an ninh hàng hải và xem Việt Nam sẵn sàng tiến xa tới đâu về vấn đề Trung Quốc.”
Ngoại giao Việt Nam giữ một thế quân bình thận trọng giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc, nhất là có liên quan đến các khẳng định chủ quyền lãnh hải của Trung Quốc ở Biển Ðông.
Trong chuyến đi Bắc Kinh của ông Sang tháng trước hai nước cộng sản đã đồng ý thành lập một đường dây điện thoại nóng để giúp giải quyết mau chóng các tranh chấp lãnh hải đã đôi khi gây căng thẳng trong bang giao giữa hai bên.
Nhưng không phải ai cũng đồng ý rằng mọi sự đang diễn biến tốt đẹp giữa hai nước cộng sản này.
Nhà ngoại giao hồi hưu và là chuyên gia về Việt Nam, ông David Brown, nói ông nghĩ rằng quan hệ của Việt Nam với Trung Quốc đã khựng lại kể từ sau các cuộc đàm phán hồi tháng 11 năm 2011, một phần vì các tranh chấp lãnh hải.
“Theo nhận định của tôi về việc đó thì cách đây 1 năm rưỡi phía Trung Quốc đã đồng ý ít nhất là bàn về quần đảo Trường Sa, chứ không phải về việc trả lại quần đảo này, nhưng ít ra là về việc cho dành cho phía Việt Nam một số hình thức tiếp cận ở đó và ở vùng biển quanh đó, và phía Việt Nam đã đồng ý là sẽ bàn về việc ấy. Nhưng dường như các cuộc thảo luận đó không đi đến đâu cả.”
Ông Brown nói các căng thẳng về quần đảo Trường Sa là một phần lý do vì sao Hoa Kỳ sẽ có một lập trường mạnh trong các cuộc đàm phán, vì Việt Nam và các nước khác ở Ðông Nam Á coi Washington như một đối trọng với các tham vọng về biển của Trung Quốc.
Ngoài ra, với các đồng minh khác của Hoa Kỳ trong khu vực như Philippines và Singapore, ông Brown nói Washington không quan tâm đến việc mưu tìm một sự hiện diện quân sự mạnh hơn ở Việt Nam để lấn át Trung Quốc. Ðó là lý do vì sao, theo ông, Hoa Kỳ có thể có lợi thế hơn về các cuộc thảo luận nhân quyền.
http://www.voatiengviet.com/content/dam-phan-viet-my-ve-thuong-mai-nhan-quoc-va-trung-quoc/1707403.html
70.Nguyễn Thu Trâm. CHUYẾN MỸ DU CỦA TRƯƠNG TẤN SANG, THÊM MỘT TRÒ BỊP BỢM MỚI CỦA ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM
Từ ngày 24 đến ngày 26 tháng 7 vừa qua, chủ tịch nước Trương Tấn Sang thực hiện chuyến công du đến Hoa Kỳ, một cựu thù của cộng sản Việt Nam, mà theo các báo chí lề phải, thì đây là một chính sách lớn của đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam là nhằm “đưa quan hệ Việt-Mỹ lên một tầm cao mới”.
Ngay trong buổi gặp gỡ đầu tiên khi vừa đặt chân đến Hoa Kỳ với Ngoại trưởng Hoa Kỳ, ông John Kerry đã nhỡ Trương Tấn Sang rằng:
“Trong khi chúng ta nhìn về tương lai mối quan hệ Hoa Kỳ – Việt Nam, chúng ta nên nhớ rằng sự bình thường hóa quan hệ đã không thể thành hình nếu không có các cuộc thảo luận thành thật, ngay thẳng giữa Hoa Thịnh Đốn và Hà Nội, ngay cả những vấn đề nhạy cảm như nhân quyền.”
Bởi không riêng gì Hoa Kỳ mà cả thế giới đều nhận thấy rằng tình trạng nhân quyền ở Việt Nam ngày càng trở nên tồi tệ hơn, cho dù trong mỗi cuộc đàm phán với Hoa Kỳ, và với thế giới tự do, để Việt Nam được từng bước hội nhập vào thế giới tự do, vào cộng đồng quốc tế, thì vấn đề cải thiện nhân quyền tại Việt Nam luôn luôn là một điểm mấu chốt hàng đầu trong chương trình nghị sự.Tuy vậy, cho đến nay, tình trạng đàn áp dân chủ và nhân quyền tại Việt Nam không những không được cải thiện mà còn thụt lùi một cách đáng ngại, đến nỗi một viên chức ngoại giao Hoa Kỳ đã từng phải kêu lên rằng “đối thoại nhân quyền với Hà Nội như đối thoại giữa hai người điếc”.
Trương Tấn Sang, một tên cộng nô xão ngôn, vẫn luận điệu cũ mèm đầy dối trá và bịp bợm của những tên nô lệ tự nguyện giặc Tàu, bởi cộng sản Việt Nam vốn vẫn coi sự tồn tại của đảng cộng sản là hệ trọng trọng hơn là nới lỏng nhân quyền và đưa đất nước tiến đến dân chủ thật sự, đã ngoa ngoắt rằng:
“Hai nước chúng ta vẫn tiếp tục duy trì đối thoại về các vấn đề cùng quan tâm trongđó có nhân quyền. Qua đối thoại, chúng ta đạt được sự hiểu biết nhau hơn, đặc biệt về các tiếp cận riêng của mỗi nước và hoàn cảnh lịch sử, văn hóa khác biệt. Việt Nam đã nỗ lực không ngừng để bảo vệ và cổ võ nhân quyền, nhờ vậy mà người dân được hưởng những thành quả tốt đẹp nhất của tiến trình cải cách hiện cònđang diễn tiến”. (Sic)
Không còn sự trơ tráo nào hơn cả trong lời nói và hành động, bởi trong chuyến Mỹdu để cầu lụy này, ông Trương Tấn Sang cho hay tháp tùng ông còn có một số chức sắc tôn giáo, gồm một linh mục quốc doanh, một hòa thượng hổ mang và hai mục sư cú diều, tất cả đều sản sàng uốn lưỡi để làm chứng vềnhững thành tích nhân quyền mà cộng sản Việt Nam đã đạt được, nhất là trong lĩnh vực tự do tôn giáo, tín ngưỡng, và tất cả các chức sắc tôn giáo cũng nô lệtự nguyện này cũng sẽ sẵn sàng giải thích cho những người Mỹ quan tâm về các vấnđề liên quan đến tôn giáo, để giúp họ
“hiểu hơn tình hình tự do, dân chủ và nhân quyền tại Việt Nam, một cách chính thống, riếng nói đối lập, rằng Việt Nam chưa bao giờ đàn áp tôn giáo, đàn áp dân chủ hay đàn áp những tiếng nói đối lập, rằng ở Việt Nam không hề có tù nhân chính trị hay tù nhân lương tâm luận điệu tuyên truyền của các thế lực thù địch của nước ngoài, cũng như những thành phần bất đồng chính kiến phản động từ trong nước”. (sic)
Thật là trơ tráo hết chổ nói! Thật không còn sự vô liêm sỷnào sánh bằng! Bởi ngay khi chủ tịch Trương Tấn Sang rời Việt Nam đi Mỹ để cầu lụy Tổng Thống Obama cho Việt Nam được tham gia Hiệp Định Xuyên Thái Bình Dương– Trans-Pacific Partnership (TPP) thì Điếu Cày Nguễn Văn Hải, một nhà bất đồng chính kiến, một tù nhân lương tâm của Việt Nam, với bản án 12 năm, đang tuyệt thực đến ngày thứ 30, tại một nhà tù nhỏ: Trại Giam Số 6 trực thuộc tổng cục V 26 – Bộ Công An, để phản đối chính sách ngược đãi tù nhân chính trị của đảng, nhà nước cộng sản Việt Nam cũng như của cơ quan an ninh Việt Nam.
Hành động Trương Tấn Sang mang theo 4 chức sắc tôn giáo quốc doanh có nói lên được điều gì không, khi chỉ trong 6 tháng đầu năm 2013 này thôi, nhà cầm quyền CSVN đã mở ra hàng chục phiên tòa để xét xử những người yêu nước và đã tuyên phạt hàng trăm năm tù cho những người nặng lòng với vận mệnh của non sống đất nước.
Trương Tấn Sang có tự nhận thấy bản thân đã quá ngoa ngôn không khi dám lu loa rằng “Việt Nam đã nỗ lực không ngừng để bảo vệ và cổ võ nhân quyền, nhờ vậy mà người dânđược hưởng những thành quả tốt đẹp nhất của tiến trình cải cách hiện còn đang diễn tiến”? Bởi đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam đã nổ lực không ngừng để bảo vệ và cổ võ cho nhân quyền để đến nỗi lực lượng công an nhân dân được đảng và chính phủ ủy thác cho cái trọng trách là “thanh gươm bảo vệ chế độ” để mọi công an viên đều được miễn trừ tội sát nhân, để mọi công an nhân dân đều được quyền bắn giết dân lành, tra tấn đến chết những ai bịgọi là nghi can, bị đưa vào các trại tạm giam để điều tra, thẩm vấn…
Trương Tấn Sang có tự nhận thấy bản thân đã quá vô liêm sỷkhông khi dám nói trước công luận rằng “Việt Nam đã nỗ lực không ngừng để bảo vệ và cổ võ nhân quyền, nhờ vậy mà người dân được hưởng những thành quả tốt đẹp nhất của tiến trình cải cách hiện còn đang diễn tiến”? khi các chức sắc tôn giáo, các nhân sỹ trí thức nặng lòng với vận mệnh của dân tộc, của quốc gia và tới lãnh thổ, lãnh hải của tổ quốc luôn bị xem là thành phần phản động,đe dọa đến sự tồn vong của chế độ cộng sản, khi một Đại Lão Hòa Thượng Thích QuảngĐộ vẫn phải tiếp tục chịu cảnh tù đày không án suốt đời tại gia, khi những Nguyễn Hữu Cầu, Lê Văn Tính, Nguyễn Văn Lía, Trần Hoài Ân, Mai Thị Dung, Nguyễn Văn Lý, Cù Huy Hà Vũ, Trần Huỳnh Duy Thức, Trần Tư, Tạ Phong Tần, Hồ Thị Bích Khương… vẫn đang chịu cảnh tù đày lao lý, thậm chí còn bị biệt giam, chỉ vì dám yêu nước thương nòi, dám bày tỏ khát vọng về một quê hương Việt Nam tiến cường?
Trương Tấn Sang có tự nhận ra là bản thân là một tên đại bịp bợm, điêu toa không, khi dám tru tréo với chính khách Hoa Kỳ rằng “Việt Nam đã nỗ lực không ngừng để bảo vệ và cổ võ nhân quyền, nhờ vậy mà người dânđược hưởng những thành quả tốt đẹp nhất của tiến trình cải cách hiện còn đang diễn tiến”? khi những thanh niên, sinh viên Phương Uyên, Nguyên Kha, Việt Khang, Trần Vũ Anh Bình, Đỗ Thị Minh Hạnh, Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, Đoàn Huy Chương, Nguyễn Tiến Trung Paulus Lê Anh Sơn, Nguyễn Tiến Trung… chỉ vì có nhiệt tâm với tiền đồ của dân tộc và sự tồn vong của nòi giống Rồng Tiên mà đã phải bị lao lý tùđày với những bản án vô cùng hà khắc?
Lãnh đạo đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam có cảm thấy xấu hổ không khi một đòng sự của mình là Trương Tấn Sang dám trắng trợn lừa mị cả Tổng thống Hoa Kỳ rằng “Việt Nam đã nỗ lực không ngừng để bảo vệ và cổ võ nhân quyền, nhờ vậy mà người dânđược hưởng những thành quả tốt đẹp nhất của tiến trình cải cách hiện còn đang diễn tiến” trong khi một Trương Duy Nhất, một Phạm Viết Đào vừa bị bắt giam chỉ vì những nhân sỹ này có tiếng nói khác với tiếng nói của đảng và dám nói lên những sự thật về các chính sách bán nước hại dân của nhà cầm quyền mà đảng và nhà nước luôn tìm mọi cách để bưng bít?
“Nỗlực không ngừng để bảo vệ và cổ võ nhân quyền” sao lại cấm đoán tất cả các tổ chức xã hội dân sự về chính trị không phải là ngoại vi của đảng cộng sản? “Nỗ lực không ngừng để bảo vệ và cổ võ nhân quyền” sao lại tống giam vào ngục tất cả những ai dám có tiếng nói khác với tiếng nói của đảng và của giới cầm quyền để đến nỗi cảdân tộc đang phải câm nín, phải nhược hèn, phải cúi đầu làm kiếp nô lệ cho những kẻ vốn đã là những tên nô lệ của chủ nghĩa cộng sản? “Nỗlực không ngừng để bảo vệ và cổ võ nhân quyền” sao lại bao cấp cả lối tư duy, cả cách suy nghĩ của con người để đến nỗi phần lớn thân hào, nhân sỹ, trí thức, vốn là nguyên khí của quốc gia, cũng trở nên nhu nhược, đớn hèn, cúi lòn vì cái sổ hưu mà phải uốn lưỡi cú diều để nói những điều giả dối, điêu toa theo lối tuyên truyền của đảng cộng sản và phải chịu sống kiếp tôi đòi cho những kẻ cường quyền thiếu học?
Có bao giờ những nhà lãnh đạo của cộng sản Việt Nam nhìn ra thế giới, nhìn sang các nước láng giềng, để nhìn thấy sự phát triển dân trí và xã hội của họ mà lấy làm hổ thẹn cho bản thân và cho chế độ dương quyền? Sao lại chỉ biết đi van lạy, cầu xin người khác cho mình được trở thành thành viên của tổ chức quốc tế này hay của hiệp ước nọ mà không chịu hiểu rằng đảng và nhà cầm quyền CSVN chỉ cần biết tôn trọng nhân quyền, dân quyền, biết cải tổ triệt để nền tự do, dân chủvà thực hành dân chủ tự do trong điều hành đất nước và phải biết rằng
“Thiên chi sinh dân, phi vi quân giã; thiên chi lập quân, dĩ vi dân giã“. Nghĩa là “Trời sinh ra dân, chẳng phải vì vua; nhưng Trời lập ra vua ấy là vì dân”để chấm dứt ngay cái chính sách độc tài đảng trị, mà trao quyền điều hành đất nước cho một chính phủ dân chủ, đa nguyên thực sự của dân, do dân và vì dân thì các thế giới loài người sẽ kính trọng dân tộc Việt và chính phủ Việt Nam mà sẽcầu mời Việt Nam đứng vào các tổ chức quốc tế, các hiệp hội quốc tế, mà không cần phải cử một nguyên thủ quốc gia đi lạy lục, cầu lụy van xin bất cứ một ai cả.
Muốn vậy, những người cộng sản Việt Nam hãy mạnh dạn thoát ly khỏi chủ nghĩa cộng sản vốn được xây dựng bằng bạo lực và dối trá, bịp bợm, để tự khôi phục cho mình cái nhân cách, sự liêm sỹ và lòng tự trọng tối thiều của một con người thì thôi, thì quý vị sẽ không còn ô nhục như từ trướcđến nay nữa.
Xin xem đây là tâm huyết của một con dân Đất Việt, cũng nặng lòng với tiền đồ của dân tộc và sự tồn vong của giống nòi mà lao tâm khổ tứ viết lên những lời này gởi đến các lãnh đạo đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam, vớiước mong quý vị sẽ hồi tâm mà đặt quyền lợi của dân tộc, của Tổ quốc Việt Nam lên trên quyền lợi của giai cấp và của cá nhân quý vị.
Mong lắm thay!
Nguyễn Thu Trâm
Thật là trơ tráo hết chổ nói! Thật không còn sự vô liêm sỷnào sánh bằng! Bởi ngay khi chủ tịch Trương Tấn Sang rời Việt Nam đi Mỹ để cầu lụy Tổng Thống Obama cho Việt Nam được tham gia Hiệp Định Xuyên Thái Bình Dương– Trans-Pacific Partnership (TPP) thì Điếu Cày Nguễn Văn Hải, một nhà bất đồng chính kiến, một tù nhân lương tâm của Việt Nam, với bản án 12 năm, đang tuyệt thực đến ngày thứ 30, tại một nhà tù nhỏ: Trại Giam Số 6 trực thuộc tổng cục V 26 – Bộ Công An, để phản đối chính sách ngược đãi tù nhân chính trị của đảng, nhà nước cộng sản Việt Nam cũng như của cơ quan an ninh Việt Nam.
Hành động Trương Tấn Sang mang theo 4 chức sắc tôn giáo quốc doanh có nói lên được điều gì không, khi chỉ trong 6 tháng đầu năm 2013 này thôi, nhà cầm quyền CSVN đã mở ra hàng chục phiên tòa để xét xử những người yêu nước và đã tuyên phạt hàng trăm năm tù cho những người nặng lòng với vận mệnh của non sống đất nước.
Trương Tấn Sang có tự nhận thấy bản thân đã quá ngoa ngôn không khi dám lu loa rằng “Việt Nam đã nỗ lực không ngừng để bảo vệ và cổ võ nhân quyền, nhờ vậy mà người dânđược hưởng những thành quả tốt đẹp nhất của tiến trình cải cách hiện còn đang diễn tiến”? Bởi đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam đã nổ lực không ngừng để bảo vệ và cổ võ cho nhân quyền để đến nỗi lực lượng công an nhân dân được đảng và chính phủ ủy thác cho cái trọng trách là “thanh gươm bảo vệ chế độ” để mọi công an viên đều được miễn trừ tội sát nhân, để mọi công an nhân dân đều được quyền bắn giết dân lành, tra tấn đến chết những ai bịgọi là nghi can, bị đưa vào các trại tạm giam để điều tra, thẩm vấn…
Trương Tấn Sang có tự nhận thấy bản thân đã quá vô liêm sỷkhông khi dám nói trước công luận rằng “Việt Nam đã nỗ lực không ngừng để bảo vệ và cổ võ nhân quyền, nhờ vậy mà người dân được hưởng những thành quả tốt đẹp nhất của tiến trình cải cách hiện còn đang diễn tiến”? khi các chức sắc tôn giáo, các nhân sỹ trí thức nặng lòng với vận mệnh của dân tộc, của quốc gia và tới lãnh thổ, lãnh hải của tổ quốc luôn bị xem là thành phần phản động,đe dọa đến sự tồn vong của chế độ cộng sản, khi một Đại Lão Hòa Thượng Thích QuảngĐộ vẫn phải tiếp tục chịu cảnh tù đày không án suốt đời tại gia, khi những Nguyễn Hữu Cầu, Lê Văn Tính, Nguyễn Văn Lía, Trần Hoài Ân, Mai Thị Dung, Nguyễn Văn Lý, Cù Huy Hà Vũ, Trần Huỳnh Duy Thức, Trần Tư, Tạ Phong Tần, Hồ Thị Bích Khương… vẫn đang chịu cảnh tù đày lao lý, thậm chí còn bị biệt giam, chỉ vì dám yêu nước thương nòi, dám bày tỏ khát vọng về một quê hương Việt Nam tiến cường?
Trương Tấn Sang có tự nhận ra là bản thân là một tên đại bịp bợm, điêu toa không, khi dám tru tréo với chính khách Hoa Kỳ rằng “Việt Nam đã nỗ lực không ngừng để bảo vệ và cổ võ nhân quyền, nhờ vậy mà người dânđược hưởng những thành quả tốt đẹp nhất của tiến trình cải cách hiện còn đang diễn tiến”? khi những thanh niên, sinh viên Phương Uyên, Nguyên Kha, Việt Khang, Trần Vũ Anh Bình, Đỗ Thị Minh Hạnh, Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, Đoàn Huy Chương, Nguyễn Tiến Trung Paulus Lê Anh Sơn, Nguyễn Tiến Trung… chỉ vì có nhiệt tâm với tiền đồ của dân tộc và sự tồn vong của nòi giống Rồng Tiên mà đã phải bị lao lý tùđày với những bản án vô cùng hà khắc?
Lãnh đạo đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam có cảm thấy xấu hổ không khi một đòng sự của mình là Trương Tấn Sang dám trắng trợn lừa mị cả Tổng thống Hoa Kỳ rằng “Việt Nam đã nỗ lực không ngừng để bảo vệ và cổ võ nhân quyền, nhờ vậy mà người dânđược hưởng những thành quả tốt đẹp nhất của tiến trình cải cách hiện còn đang diễn tiến” trong khi một Trương Duy Nhất, một Phạm Viết Đào vừa bị bắt giam chỉ vì những nhân sỹ này có tiếng nói khác với tiếng nói của đảng và dám nói lên những sự thật về các chính sách bán nước hại dân của nhà cầm quyền mà đảng và nhà nước luôn tìm mọi cách để bưng bít?
“Nỗlực không ngừng để bảo vệ và cổ võ nhân quyền” sao lại cấm đoán tất cả các tổ chức xã hội dân sự về chính trị không phải là ngoại vi của đảng cộng sản? “Nỗ lực không ngừng để bảo vệ và cổ võ nhân quyền” sao lại tống giam vào ngục tất cả những ai dám có tiếng nói khác với tiếng nói của đảng và của giới cầm quyền để đến nỗi cảdân tộc đang phải câm nín, phải nhược hèn, phải cúi đầu làm kiếp nô lệ cho những kẻ vốn đã là những tên nô lệ của chủ nghĩa cộng sản? “Nỗlực không ngừng để bảo vệ và cổ võ nhân quyền” sao lại bao cấp cả lối tư duy, cả cách suy nghĩ của con người để đến nỗi phần lớn thân hào, nhân sỹ, trí thức, vốn là nguyên khí của quốc gia, cũng trở nên nhu nhược, đớn hèn, cúi lòn vì cái sổ hưu mà phải uốn lưỡi cú diều để nói những điều giả dối, điêu toa theo lối tuyên truyền của đảng cộng sản và phải chịu sống kiếp tôi đòi cho những kẻ cường quyền thiếu học?
Có bao giờ những nhà lãnh đạo của cộng sản Việt Nam nhìn ra thế giới, nhìn sang các nước láng giềng, để nhìn thấy sự phát triển dân trí và xã hội của họ mà lấy làm hổ thẹn cho bản thân và cho chế độ dương quyền? Sao lại chỉ biết đi van lạy, cầu xin người khác cho mình được trở thành thành viên của tổ chức quốc tế này hay của hiệp ước nọ mà không chịu hiểu rằng đảng và nhà cầm quyền CSVN chỉ cần biết tôn trọng nhân quyền, dân quyền, biết cải tổ triệt để nền tự do, dân chủvà thực hành dân chủ tự do trong điều hành đất nước và phải biết rằng
“Thiên chi sinh dân, phi vi quân giã; thiên chi lập quân, dĩ vi dân giã“. Nghĩa là “Trời sinh ra dân, chẳng phải vì vua; nhưng Trời lập ra vua ấy là vì dân”để chấm dứt ngay cái chính sách độc tài đảng trị, mà trao quyền điều hành đất nước cho một chính phủ dân chủ, đa nguyên thực sự của dân, do dân và vì dân thì các thế giới loài người sẽ kính trọng dân tộc Việt và chính phủ Việt Nam mà sẽcầu mời Việt Nam đứng vào các tổ chức quốc tế, các hiệp hội quốc tế, mà không cần phải cử một nguyên thủ quốc gia đi lạy lục, cầu lụy van xin bất cứ một ai cả.
Muốn vậy, những người cộng sản Việt Nam hãy mạnh dạn thoát ly khỏi chủ nghĩa cộng sản vốn được xây dựng bằng bạo lực và dối trá, bịp bợm, để tự khôi phục cho mình cái nhân cách, sự liêm sỹ và lòng tự trọng tối thiều của một con người thì thôi, thì quý vị sẽ không còn ô nhục như từ trướcđến nay nữa.
Xin xem đây là tâm huyết của một con dân Đất Việt, cũng nặng lòng với tiền đồ của dân tộc và sự tồn vong của giống nòi mà lao tâm khổ tứ viết lên những lời này gởi đến các lãnh đạo đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam, vớiước mong quý vị sẽ hồi tâm mà đặt quyền lợi của dân tộc, của Tổ quốc Việt Nam lên trên quyền lợi của giai cấp và của cá nhân quý vị.
Mong lắm thay!
Nguyễn Thu Trâm
http://baotoquoc.com/2013/08/04/chuyen-my-du-cua-truong-tan-sang-them-mot-tro-bip-bom-moi-cua-dang-cong-san-viet-nam/
71.Việc xẩy ra sau tại Mỹ ngay sau Trương Tấn Sang trở về
71.Việc xẩy ra sau tại Mỹ ngay sau Trương Tấn Sang trở về
Sau
chuyến đi gặp người đồng nhiệm là Tổng Thống B. Obama của ông Trương
tấn Sang chủ tịch nước CSVN thì những diễn tiến mới đây cho thấy đảng đã
thất vọng trước sự đón tiếp lạnh nhạt của cường quốc dân chủ đứng đầu
thế giới. Và đã bán mình cho kẻ thù truyền kiếp qua phát ngôn của tướng
Nguyễn Chí Vịnh trong dịp kỷ niệm 86 năm thành lập QĐNDTQ (!)
Nhưng những quốc gia khác thì lại chọn cho mình một đường lối cứng rắn thay vì nhu nhược như đảng CSVN.
Phi
luật Tân đã không ngừng phát triển quốc phòng trong đó mua các khí tài
quân sự của Mỹ và quân đội đã sẳn sang bảo vệ biển đảo ngoài ra họ còn
nhận được số tiền viện trợ quân sự tăng từ 30 đến 50 triệu USD từ chính
phủ Mỹ.
Còn tại Nhật hôm nay giới truyền thông loan tin Mỹ sẽ can thiệp quân sự nếu TQ cố tình dùng vũ lực lấn chiếm quần đảo Senkaku.
Đó
là sự hậu thuẫn mạnh mẽ trên tinh thần hiệp ước đồng minh chứ thật ra
nếu TQ hung hăng thì hải quân của họ sẽ tan nát với các hạm đội hiện đại
nhất thế giới của Nhật và cũng đừng quên trong quá khứ TQ đã bị nước
Nhật thôn tính nhiều năm liền!
Sau
chuyến công du của Trương tấn Sang ngày hôm nay Hạ nghị viện Mỹ đã
thông qua dự luật nhân quyền VN trước những vi phạm trầm trọng về quyền
con người mà những người cầm quyền VN đã đặt bút ký trước LHQ!
‘WASHINGTON,
DC (NV) – Hạ Viện Hoa Kỳ vừa thông qua Dự Luật Nhân Quyền Việt Nam
2013, HR 1897, vào lúc 7 giờ 45 phút tối (giờ miền Đông) Thứ Tư, 31
Tháng Bảy, theo trang web cơ quan lập pháp liên bang.
HR
1897 buộc Hoa Kỳ không được viện trợ không liên quan đến nhân đạo cho
Việt Nam vượt qua mức của năm 2012, cho tới khi hành pháp Mỹ xác nhận
với lập pháp rằng Hà Nội có tiến bộ mạnh mẽ trong việc tôn trọng tự do
chính trị, thông tin và tôn giáo, quyền của người thiểu số, bảo đảm
người dân được tiếp cận các chương trình tị nạn của Mỹ, có hành động
ngăn chặn nạn buôn người, và trả tự do cho tù nhân chính trị.
Tác giả dự luật là Dân Biểu Chris Smith (Cộng Hòa-New Jersey).
Các
dân biểu bảo trợ HR 1897 gồm Zoe Lofgren, Alan Lowenthal, Ed Royce,
Frank Wolf, Gerald Connolly, Mark Meadows, Ted Poe, Brad Sherman, Steve
Stockman, Cathy McMorris Rodgers, Dana Rohrabacher, Ileana Ros-Lehtinen,
David Cicilline, Sheila Jackson Lee, Loretta Sanchez, và James “Jim”
Moran’
Như
vậy dự luật đã thông qua tại Hạ viện và sẽ được đệ trình lên Thượng
nghị viện trong thời gian sắp tới trước khi Tổng Thống B. Obama thông
qua.
Trong
quá khứ Hạ viện Hoa Kỳ đã từng có những dự luật kêu gọi chính phủ Mỹ
xem xét về nhân quyền VN nhưng đều bị ách tại Thượng viện, nhưng lần này
xác suất được thông qua là có thể.
Với dự luật này thì VN sẽ gặp khó khăn trong nhiều vấn đề:
- Những chương trình viện trợ nhân đạo cho VN sẽ bị ách lại và nếu có kinh phí sẽ không cao hơn năm 2012.
- Vũ khí, quân cụ sẽ không được mua.
-
Những lĩnh vực khác về kinh tế đặc biệt hàng rào thuế quan của thị
trường Mỹ sẽ xiết chặt các mặt hàng xuất khẩu của VN vào một thị trường
lớn nhất.
- Lời hứa sẽ xem xét cho VN gia nhập TPP vào cuối năm 2013 chắc rằng khó thực hiện.
Xem
như cánh cửa Hoa Kỳ đang dần khép lại như gương mặt xã giao lạnh nhạt
của Tổng Thống B. Obama khi tiếp chuyện cùng Trương Tấn Sang.
Thay
vì chọn phương pháp cải cách pháp luật, mở rộng quyền Tự do Dân chủ cho
người dân trong nước thì nhà cầm quyền VN đã tiếp tục đàn áp người dân
có tổ chức mà cuộc biểu tình mới đây tại Nhà Thờ Đức Bà Sài Gòn là câu
trả lời về quyền con người một cách rõ ràng nhất khi chỉ cách Lãnh sự
quán Hoa Kỳ vài bước chân!
Đó
cũng là câu trả lời của đảng dành cho chính phủ Hoa Kỳ và người dân
trong nước được biết, nếu chiến tranh xảy ra thì quân đội VN sẽ bên cạnh
tàu khựa đúng nghĩa chư hầu qua lời phát ngôn của nhược tướng Nguyễn
chí Vịnh!
Và
để tiếp tục cai trị nước Việt bằng một bè lũ hại dân hại nước, người CS
đã chọn TQ làm quan thầy hậu thuẫn cho mình, một mâu thuẫn đầy nghịch
lý khi chúng luôn xử ép nước VN!
Đổi lại những quyền lợi tận thu từ người dân sẽ giúp họ kéo dài cơn hấp hối với sự vinh thân phì gia trên đầu dân tộc!
Và Bộ trưởng ngoại giao Phạm bình Minh lại tiếp tục đóng vở tuồng nhạt nhẽo:
Xin
gia nhập làm thành viên của Ủy ban Nhân quyền LHQ trong khi trong nước
không xem trọng, xin gia nhập quân đội gìn giữ hòa bình LHQ trong khi
chủ quyền bị xâm phạm nghiêm trọng nhưng cái quân đội VN vẫn im lặng thụ
động chỉ còn biết còn tàu khựa còn mình thì ai mà đồng ý!
Với đoàn đại biểu hùng hậu gồm nhiều quan chức to lớn thuộc nhiều bộ nói trên, Trương Tấn Sang đã đem qua Mỹ những thành tích nào? Trên phương diện kinh tế, phải chăng là sự vỡ nợ của của các tổng công ty, đại tập đoàn, sự xóa sổ của hàng trăm ngàn doanh nghiệp, sự rỗng túi của các ngân hàng, sự đóng băng của ngành địa ốc, sự điêu đứng cuộc sống của hàng chục triệu người dân?
Trên phương diện chính trị, thành tích đó phải chăng là sự đứng dậy đòi đất nhà của nông dân, đòi lương tiền của công nhân, đòi phản biện của các nhà trí thức, đòi dân chủ của các nhà đối kháng, đòi tự do của toàn dân hết thảy? Phải chăng là sự đàn áp ngày càng khốc liệt của bạo lực hành chánh và bạo lực vũ khí đối với giới đối kháng tố cáo tội ác chế độ, đối với giới tín đồ muốn tự do sống đức tin, đối với những công dân yêu nước chống quân xâm lược, đối với những tù nhân tuyệt thực để được tôn trọng quyền làm người?
Trên phương diện chính trị, thành tích đó phải chăng là sự đứng dậy đòi đất nhà của nông dân, đòi lương tiền của công nhân, đòi phản biện của các nhà trí thức, đòi dân chủ của các nhà đối kháng, đòi tự do của toàn dân hết thảy? Phải chăng là sự đàn áp ngày càng khốc liệt của bạo lực hành chánh và bạo lực vũ khí đối với giới đối kháng tố cáo tội ác chế độ, đối với giới tín đồ muốn tự do sống đức tin, đối với những công dân yêu nước chống quân xâm lược, đối với những tù nhân tuyệt thực để được tôn trọng quyền làm người?
Trên phương diện an sinh xã hội, thành tích đó phải chăng là nạn viên chức ngang nhiên đòi hối lộ, nạn công an cướp bóc được thăng tướng tá, nạn côn đồ lộng hành phố phường, nạn thức ăn nhiễm độc tràn lan, nạn trẻ em chết vì vaccine tiêm chủng, nạn bệnh nhân chen chúc trong bệnh viện, nạn học sinh du đãng, nạn sinh viên bán thân, nạn thầy cô tống tiền và tống tình? Trên phương diện ngoại giao, thành tích đó phải chăng là 10 văn kiện đầu hàng Tàu cộng mà chính Trương Tấn Sang vừa ký còn chưa ráo mực; là Tuyên bố chung bày tỏ sự hợp tác toàn diện, thần phục trọn vẹn, đồng thuận mù quáng với kẻ thù truyền kiếp của Dân tộc; là thái độ dửng dưng bỏ mặc dân mình cho kiểm ngư Tàu cướp phá, công nhân Tàu quấy rối, doanh nhân Tàu chèn ép, thương lái Tàu lừa gạt?....
Với những “thành tích” ngược như thế, mà hành pháp Mỹ vừa tự mình biết rõ vừa được lập pháp và đồng bào tỵ nạn cho hay qua bao cuộc họp báo, bao thỉnh nguyện thư trước đó, chẳng lạ gì mà Trương Tấn Sang cùng bầu đoàn thê tử đã được Hoa Kỳ chào đón hết sức “đặc biệt”, đặc biệt chưa từng thấy! Không thảm đỏ, không hoa kèn, không duyệt đội quân danh dự, không đại bác chào mừng, không trưng cờ hai nước, không đông đảo dân chúng tụ tập hoan hô, không có chỗ để phóng viên đứng chụp hình, không viên chức cao cấp nào từ phía Hoa Kỳ ra nghênh tiếp ngoại trừ viên đại sứ Mỹ ở Hà Nội. Không được lưu trú nhà khách quốc gia (phái đoàn phải thuê khách sạn gần Sứ quán Trung Cộng), không được khoản đãi đại tiệc quốc yến (chỉ được ngoại trưởng John Kerry mời một bữa ăn xoàng).
Đến Tòa Bạch ốc, vừa chẳng thấy cờ 2 nước bắt chéo như lẽ ra lễ tân phải thế, lại còn bị bọn “đế quốc chết tiệt” chơi khăm bằng cách cho phái đoàn đi ngang qua hàng ngàn đồng bào tỵ nạn Cộng sản đang “dàn chào” với cờ vàng ngạo nghễ trùng điệp, với biểu ngữ tố cáo giăng đầy, với tiếng hô phản đối vang dội (chưa kể việc bà Lý Lệ Hoa cầm băng-rôn biểu tình và trao đơn đòi đất ngay trong khách sạn phái đoàn thuê ở).
Gặp Tổng thống Mỹ quá thời lượng ấn định khiến ông ta phải sốt ruột, lấy giấy gì đó ra đọc, kéo tay áo cho nhìn mặt đồng hồ. Gặp ngoại trưởng Hoa Kỳ John Kerry trong buổi tiếp tân tại Bộ Ngoại giao, thì lại bị ông này dí dỏm so sánh tiểu sử bản thân với tiểu sử “quốc khách” từ 1966, 1969, 1984… cho tới nay, như thể ông ta mới là đồng vai đối tác với anh Tư chủ tịch. Cuối cùng, các hãng tin truyền thanh truyền hình hàng đầu thế giới như CNN, CBS, ABC cũng chẳng thèm loan tin, bình luận về “chuyến đi lịch sử” này!
Về kinh tế chỉ là một hứa hẹn sẽ công nhận Việt Nam có nền kinh tế thị trường. Nhưng hứa hẹn này còn lệ thuộc nhiều điều kiện về nhân quyền, những điều kiện mà đồng bào Việt tại Mỹ và các nghị sĩ dân biểu thân hữu của tự do đang ngày càng thôi thúc ông Obama phải áp đặt, còn lệ thuộc việc Hà Nội có tiếp tục o bế các công ty xí nghiệp quốc doanh làm ăn bết bát, triền miên thua lỗ, liên tục tham nhũng hay không. Về quân sự Mỹ không bán khí tài và quân cụ. Bán làm sao được khi Hà Nội vừa ký với Bắc Kinh (trong chuyến công du của Trương Tấn Sang) thỏa thuận hợp tác toàn diện giữa hai bộ quốc phòng và hai bộ công an, giữa hai lực lượng công an và quân đội.
Bán để Ba Đình chuyển giao kỹ thuật quân sự của Mỹ (đứng hàng đầu thế giới) cho Trung Nam Hải sao? Bán để công an và quân đội tiếp tục đàn áp nhân dân dễ dàng hơn sao? Ngoại trừ lúc lâm vào những khúc quanh lịch sử (cần vẽ lại bản đồ thế giới chẳng hạn), đời nào Mỹ chịu bán vũ khí chiến lược cho những đối tác tầm sàn lại đang là đối tác chiến lược tầm đỉnh của tay nuôi mộng bá quyền đồng thời là vua hàng nhái? Về quốc phòng, Mỹ không ký kết bất cứ văn kiện nào cam kết sẽ hỗ trợ VN khi Hà Nội mong muốn họ sẽ đảm bảo an ninh khu vực bao gồm Biển Đông và Biển Nhật Bản.
Bởi lẽ Mỹ đã quá thấy rõ: đang khi Philippin dù nhỏ và yếu hơn, vẫn can đảm chống lại Tàu trên biển cả, kiện cáo Tàu ra quốc tế, còn Việt Nam thì bên ngoài chỉ biết chống Tàu bằng nước bọt, la làng nghe có vẻ ỏm tỏi, nhưng bên trong hoàn toàn đầu phục quỵ lụy vì khiếp nhược, thậm chí đồng lõa và hỗ trợ Tàu thực hiện giấc mộng Đại Hán, bá chủ hoàn cầu, để mình (tức đảng CS, cùng chung tổ Mác-Lê) cũng được trường tồn và hưởng lợi trong thân phận thái thú, bầy tôi. Vô số văn bản và sự kiện chứng tỏ điều này!
Cái
gọi là “quan hệ đối tác toàn diện” (nhắc lại 7 lần trong Tuyên bố
chung, thay vì “quan hệ đối tác chiến lược” mà Việt Nam đã dại dột đặt
ra trước với Tàu rồi) tưởng ngon lành, hóa ra chỉ là một thứ quan hệ
chung chung, hời hợt, cái gì cũng dính chút chút trên mặt chính trị và
ngoại giao, kinh tế và thương mại, khoa học và công nghệ, giáo dục và
văn hóa, môi trường và y tế, quốc phòng và an ninh, du lịch và thể thao,
bảo vệ và thúc đẩy nhân quyền.
Thật ra, người Cộng sản không phải không biết đi ra quốc tế cần phải có thành tích. Nhưng với não trạng bạo lực, đầu óc thống trị, tâm địa cường quyền, họ chỉ nghĩ thành tích đó chính là các chiến thắng về quân sự, các cuộc thôn tính bằng vũ trang, đang khi thế giới văn minh ngày càng dị ứng và khinh bỉ các thành tích cơ bắp và máu me đó.
Thật ra, người Cộng sản không phải không biết đi ra quốc tế cần phải có thành tích. Nhưng với não trạng bạo lực, đầu óc thống trị, tâm địa cường quyền, họ chỉ nghĩ thành tích đó chính là các chiến thắng về quân sự, các cuộc thôn tính bằng vũ trang, đang khi thế giới văn minh ngày càng dị ứng và khinh bỉ các thành tích cơ bắp và máu me đó.
Đi
đâu họ cũng tự hào đã “đánh thắng hai đế quốc sừng sỏ” trong khi nhân
dân và nhân loại ngày càng thấy cuộc chiến chống Pháp chỉ là thủ đoạn
tiêu diệt các lực lượng quốc gia yêu nước, cuộc chiến chống Mỹ chỉ là
mưu đồ thôn tính một quốc gia tự do dân chủ nơi có đồng bào của họ. Não
trạng “thành tích bạo lực” này còn mãi tới hôm nay, khi đảng và nhà cầm
quyền CS không ngừng “chiến đấu” chống lại nhân dân mình bằng những luật
lệ trấn áp (HP 1992 sửa đổi, Luật mới (như cũ) về đất đai, Nghị định 72
về internet, các điều 79, 88, 258 trong Bộ luật Hình sự…), bằng những
tòa án bất công và bất chính (xử Cù Huy Hà Vũ, Nguyễn Văn Hải, Đoàn Văn
Vươn, Trần Huỳnh Duy Thức, Nguyễn Xuân Nghĩa, Đinh Nguyên Kha, 14 sinh
viên xứ Nghệ…), bằng những trò sách nhiễu, hăm dọa, đánh đập, cầm tù
(đối với nông dân, công nhân, tín đồ, trí thức, nhà dân chủ…), bằng
những chủ trương bóc lột đến tận xương tủy dân nghèo cách trắng trợn.
Nhưng với bản tính con người và với văn minh hiện đại vốn dị ứng với gian dối và bạo lực, những chế độ sính “thành tích đàn áp” đó có được ai chơi với và có tồn tại mãi chăng?
BAN BIÊN TẬP
73. Việt Nam được lợi từ sau hội kiến Barack Obama – Trương Tấn Sang ?
REUTERS/Yuri Gripas
Nhà báo Phạm Chí Dũng:
Hầu như rõ ràng, bầu nhiệt huyết ẩn chứa nhiều động cơ mà Chủ tịch nước
Trương Tấn Sang mang tới Nhà Trắng đã bị lạnh giá bởi thái độ lạnh lẽo
không che giấu của Tổng thống Obama.
Mọi chuyện bắt đầu từ quá ít sắc
màu ở sân bay của xứ Cờ hoa. Sau đó, đến bữa ăn trưa với Ngoại trưởng Mỹ
cùng những lời lẽ xã giao thừa thãi quá khứ nhưng thiếu vắng tương lai.
Và cuối cùng, thể diện một nhà nước Việt Nam trên đường đến Mỹ đã thể
hiện qua những phút trao đổi với báo chí của hai nguyên thủ quốc gia,
sau cuộc đối thoại chính thức trong phòng kín.
Bất chấp vẻ trịnh trọng cùng điệu bộ cứng nhắc cho gương mặt một
chính khách mang kiểu cách chuyên nghiệp mà giới quan sát rất dễ nhận
ra, sắc diện của ông Trương Tấn Sang vẫn như toát lên một thất vọng thầm
kín.
Chủ tịch nước Trương Tấn Sang đã đạt được hầu như trọn vẹn các mục
tiêu của ông trong cuộc hội kiến với người đồng cấp Obama. Chỉ có điều,
đạt được tất cả, mà trong thực chất không có bất cứ một mục tiêu nào
được cụ thể hóa cũng là một tâm trạng xuống cấp cho mối quan hệ giữa hai
nước.
Tất cả vẫn chỉ là những lời hứa hẹn, không hơn không kém. Một kịch
bản lạc quan hoặc tương đối lạc quan mà Hà Nội mang đến Mỹ, với kỳ vọng
sẽ mở lối những thỏa thuận bằng hình thức văn bản - dù chỉ là văn bản
thỏa thuận khung - rốt cuộc đã chưa được hoàn chỉnh khâu đạo diễn. Ngoài
bản tuyên bố chung như một thủ tục không thể thiếu sau cuộc gặp của các
nguyên thủ quốc gia, đã không hề hé lộ một thỏa thuận chi tiết nào về
TPP – điều mà Bộ Chính trị Đảng Cộng sản Việt Nam mong ngóng nhất, và về
hành động hỗ trợ được cụ thể hóa của Hoa Kỳ đối với bầu không khí an
ninh vẫn bị “người lạ” xâm hại tại khu vực Biển Đông. Quá rõ, kết quả đó
là quá ít ỏi so với hàng chục văn bản thỏa thuận hợp tác mà ông Sang
lập tức nhận được từ “người lạ” Tập Cận Bình ngay trong một chuyến đi
rất chóng vánh đến Bắc Kinh.
Một chuyên gia đã bình luận một cách hài hước rằng thực ra giữa Mỹ và
Việt Nam không cần đến một văn bản thỏa thuận nào nữa, bởi tất cả đều
đã được thuận thảo ở Bắc Kinh.
Cũng đáng thất vọng không kém đối với giới ngoại giao Việt Nam là đã
không hề có một từ ngữ “chiến lược” nào được trám vào cụm từ “đối tác
toàn diện”. Rốt cuộc, Hà Nội đã không bổ khuyết được con tem Cờ hoa vào
bộ sưu tập tham vọng đến mức vô lý của mình.
RFI : Theo anh thì tại sao
phía Mỹ né tránh từ “chiến lược”? Điều này có làm ảnh hưởng đến những
hứa hẹn về hợp tác quân sự có từ năm 2011?
Trong toàn bộ phát ngôn của mình trước báo chí, người Mỹ đã không một
lần nhắc đến từ “chiến lược” trong câu chuyện đối tác. Mà nếu không
phải chiến lược, thì chỉ còn lại những vấn đề thuộc về chiến thuật.
Có lẽ đó cũng là lý do vì sao trước cuộc gặp Obama - Sang, một quan
chức Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ là ông Danny Russel, người vừa chính thức nhậm
chức Trợ lý Ngoại trưởng đặc trách Đông Á – Thái Bình Dương, đã cho
rằng Việt Nam có một vị trí “gần sát trung tâm của chiến lược tái cân
bằng” qua châu Á.
Rất có thể, Hà Nội đã bỏ lỡ một cơ hội đáng giá từ sáu năm trước. Nếu
trong cuộc gặp Triết - Bush vào năm 2007, Việt Nam đã có cơ hội để trở
thành một “trung tâm” trong chính sách châu Á của Mỹ, dù rằng Washington
chưa quyết định “xoay trục” vào thời điểm đó, có lẽ mọi chuyện đã không
ngổn ngang như bây giờ.
Giờ đây, trong mục “quốc phòng và an ninh” của bản tuyên bố chung Việt - Mỹ, người ta chỉ đọc thấy nội dung “Hai
nhà lãnh đạo bày tỏ sự hài lòng đối với Bản ghi nhớ về thúc đẩy hợp
tác quốc phòng song phương ký năm 2011 và tái khẳng định cam kết triển
khai đầy đủ Bản ghi nhớ”. Vậy, câu hỏi cần đặt ra là nếu như từ năm
2011 đến nay mà ngay cả một bản ghi nhớ còn không thể triển khai được
thành một hoạt động chi tiết nào đấy, thì còn nói gì cho những việc tiếp
theo?
Hiểu theo ẩn ý của người Mỹ, Việt Nam vào lúc này chỉ còn là một diễn viên phụ trên sân khấu mà không còn ở vị trí tâm điểm nữa.
Có vẻ như không khác mấy tinh thần của bản ghi nhớ về hợp tác quân sự
vào năm 2011, bản tuyên bố chung Việt - Mỹ lần này chỉ đề cập một cách
chung nhất đến việc “hợp tác hàng hải”, thay vì nhiệm vụ song phương về
bảo vệ chủ quyền biển đảo cho Việt Nam.
Đây là một vấn đề lớn. Đến nay, Việt Nam đã qua đến 18 vòng đàm phán
TPP, nhưng xem ra mọi chuyện vẫn chưa đi đến đâu. Trước cuộc gặp Sang -
Obama, một số tờ báo Đảng đã tỏ ra rất hy vọng con thuyền kinh tế Việt
Nam đang chuẩn bị “thẳng tiến ra biển lớn” bằng vào tư thế gần như đương
nhiên được chấp thuận tham gia vào TPP, ứng với “những ưu thế của Việt Nam”.
Thế nhưng, điều mà giới chức Đảng và Chính phủ ở Việt Nam dường như
không lường trước là mặc dù cho rằng cuộc gặp Obama - Sang là “cơ hội lịch sử”,
song đại sứ Hoa Kỳ tại Việt Nam là David Shear cũng không quên nhắc lại
một hàm số tỉ lệ nghịch khi đề cập đến chủ đề nhân quyền ở Việt Nam: “Hoa Kỳ có ưu thế để nêu ra vấn đề đó”.
Kết quả là, không mấy ngạc nhiên là viễn cảnh Việt Nam tham dự vào bàn tiệc TPP đã chỉ được Tổng thống Obama hứa hẹn “sẽ thông qua sớm nhất vào cuối năm 2013”.
Không có bất kỳ một hứa hẹn nào và cũng không có bất kỳ một biên bản
hay văn bản thỏa thuận nào. Điều đó cũng có nghĩa là như nhận định của
ông Ernest Z. Bower, cố vấn cao cấp và cũng là giám đốc Chương trình
Đông Nam Á của Trung tâm nghiên cứu chiến lược và quốc tế Hoa Kỳ, lộ
trình thủ tục TPP dành cho Việt Nam còn phải phụ thuộc vào Quốc hội Hoa
Kỳ - cơ quan có vai trò thông qua vấn đề này vào năm 2014. Và nếu mọi
chuyện thuận lợi, con thuyền kinh tế Việt Nam chỉ thật sự “tiến ra biển lớn” sau hai năm nữa.
RFI: Anh nhận xét như thế nào về thái độ của phía Mỹ khi đón tiếp ông Trương Tấn Sang?
Hơn ai hết, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang có lẽ đã thấm cảm tính
“chiến thuật” ngay từ buổi đón tiếp ông được thực hiện ở sân bay Andrew ở
thủ đô Washington.
Một lời bình trên mạng đã chua chát: Cần phải làm cho người Mỹ bẽ mặt
nếu Obama đến Việt Nam. Khi đó, Việt Nam sẽ đón tiếp Tổng thống Mỹ ở
sân bay Nội Bài theo nghi thức dùng đại sứ, nhưng không phải đại sứ Việt
Nam tại Hoa Kỳ mà là đại sứ Việt Nam tại Trung Quốc.
Không đại bác, không thảm đỏ, không đội danh dự… Những nghi lễ quá
đỗi thông thường mà hai viên chức thuộc cấp đại sứ như David Shear và
Marshall – vốn chưa từng được xem ngang hàm với bất kỳ một Thứ trưởng
Ngoại giao nào - tạo ra, là quá xa vời với thực tế mà lãnh tụ đảng đối
lập Miến Điện Aung San Suu Kyi được phía Mỹ đón tiếp trước chuyến đi
Washington của ông Sang không quá lâu.
Sự chênh biệt lộ liễu như thế lại càng như được gia cố bởi thái độ
quá “hồn nhiên” của Tổng thống Obama trong buổi hai nguyên thủ phát ngôn
với báo chí sau cuộc họp chính thức. Rất ít khi nhìn thẳng vào người
đối thoại và có vẻ còn quan tâm đến người phiên dịch yếu đẳng cấp của
mình nhiều hơn, tâm tưởng của Tổng thống Mỹ như lắng vào một chốn xa xôi
nào đó.
Tảng băng Washington cũng bởi thế đang tỏa hơi lạnh giá của nó vào
những cố gắng đầy dụng ý của Hà Nội. Bất chấp nhiều “kiến nghị” của
chính giới Việt Nam từ nhiều năm qua, cuộc gặp Obama - Sang vừa qua đã
không có một thỏa thuận nào về việc Hoa Kỳ bỏ cấm vận bán vũ khí sát
thương cho Việt Nam.
Lời hứa hẹn có tính an ủi duy nhất đến từ Obama chỉ là “sẽ cố gắng”
với một chuyến thăm đáp lễ Việt Nam vào thời gian cuối nhiệm kỳ thứ hai
của vị tổng thống này. Mà nhiệm kỳ của Obama sẽ kết thúc vào đầu năm
2017, tức còn đến gần 4 năm nữa cho “cố gắng” của ông. Nhưng liệu người
Việt Nam có đủ kiên nhẫn để chờ được đến thời điểm đó?
Thời gian 4 năm có thể là quá lâu đối với các chính khách mang tâm
trạng đầy nôn nóng của Việt Nam, nhưng có thể sẽ là đơn giản hơn nếu
nhìn vào một bài học tiền lệ ở Miến Điện – đất nước chỉ bị ngăn cách với
Việt Nam bởi chưa đầy một trăm cây số đường biên giới với Trung Quốc.
Chỉ sau hai năm tiến hành cải cách chính trị và phóng thích tù nhân
lương tâm, Miến Điện đã lần đầu tiên đón tiếp ông Barack Obama tại đất
nước nghèo khó vì nạn quân phiệt thâm niên này. Tiếp theo đó là câu
chuyện Câu lạc bộ Paris, Nhật Bản, Na Uy và Quỹ Tiền tệ Quốc tế xóa nợ
đến 6 tỉ USD cho quốc gia này. Và sau đó nữa, làn sóng đầu tư của nhiều
quốc gia trên thế giới dồn dập ập vào Miến Điện, đưa đất nước này trở
thành một tâm điểm thật sự quyến rũ.
Với bài học quá gần gũi từ Miến Điện, tất cả đang nằm trong tay Hà Nội, nếu họ muốn thế.
RFI: Liệu Hà Nội có thực tâm muốn tạo ra sự quyến rũ cho mình bằng một động thái thay đổi nào đó, chẳng hạn như nhân quyền?
Ngay trước cuộc gặp Obama - Sang, chủ đề nhân quyền và dân chủ cho
Việt Nam đã được hối thúc một cách mạnh mẽ bởi nhiều tổ chức và nghị sĩ ở
Mỹ. Nhưng sau cuộc gặp trên, chủ đề này đã được mô tả “vẫn cách biệt,
nhưng sẽ thu hẹp”. Vậy thực chất của vấn đề tranh cãi này là như thế
nào?
Dù cho tới nay những tin tức từ phòng họp kín giữa Obama và Trương
Tấn Sang vẫn chưa lọt ra ngoài, và cũng chưa có thông tin nào xác nhận
thái độ dứt khoát của Tổng thống Mỹ đối với việc đặt lên bàn đàm phán
điều kiện nhân quyền ở Việt Nam, nhưng hoạt động hỗ trợ quân sự của Hoa
Kỳ ở khu vực Biển Đông của Việt Nam cũng chưa thấy tăm hơi nào được cụ
thể hóa.
Hiểu cách khác, so với thời điểm mở ra Hiệp định thương mại Việt - Mỹ
vào năm 2001 và năm 2006 khi khai thông cơ chế WTO, vào lúc này người
Mỹ đã không còn chấp nhận trả giá cao cho một sự đánh đổi nữa. Không
phải vì lợi ích chiếm lĩnh vị trí quân sự ở Biển Đông trong chiến lược
xoay trục sang Đông Nam Á của mình và triển vọng tiết giảm kinh phí quân
sự mà Hoa Kỳ dễ dàng chấp thuận một sự đổi chác “khép lại quá khứ,
hướng đến tương lai” với Việt Nam như khẩu hiệu đã hô hào quá nhiều
trong dĩ vãng.
Thay vào đó và kể từ ngày được tham gia vào danh mục WTO cũng như
được loại khỏi danh sách CPC về các quốc gia cần quan tâm đặc biệt về
nhân quyền và tôn giáo, Việt Nam lại bị phương Tây đánh giá như quốc gia
đứng thứ hai trên thế giới, sau Trung Quốc, có số tù nhân chính trị bị
giam cầm đông nhất. Nhiều tổ chức nhân quyền quốc tế đã thống kê là vào
năm 2013, con số này đã lên đến ít nhất 40 người, bằng cả hai năm 2011
và 2012 cộng lại.
Đường biểu diễn nhân quyền như thế chắc hẳn là lời giải thích xác
đáng cho thái độ băng giá của Washington trong cuộc gặp Obama – Sang vừa
qua.
RFI: Hồi tháng Hai, khi đại
sứ Liên hiệp châu Âu ở Việt Nam gặp riêng một số quan chức Việt về vấn
đề nhân quyền, Thứ trưởng Ngoại giao Nguyễn Thanh Sơn đã nói: “Chúng tôi hiểu, nhưng hãy cho chúng tôi thời gian”. Liệu ông Sang cũng có cùng cách nghĩ như thế?
Trong một số trường hợp, ông Sang có thể là người có ứng biến mau lẹ và có thể thích nghi với ngữ cảnh mới.
Nhiệt kế Hà Nội đang nóng lên một cách bất thường kể từ Hội nghị trung ương 6 vào tháng 10/2012, nhưng lại đang hạ thấp đột ngột sau khi diễn ra Hội nghị trung ương 7 và đặc biệt sau chuyến đi Bắc Kinh của Chủ tịch nước Trương Tấn Sang.
Nhiệt kế Hà Nội đang nóng lên một cách bất thường kể từ Hội nghị trung ương 6 vào tháng 10/2012, nhưng lại đang hạ thấp đột ngột sau khi diễn ra Hội nghị trung ương 7 và đặc biệt sau chuyến đi Bắc Kinh của Chủ tịch nước Trương Tấn Sang.
Trong cuộc gặp ở Washington vừa qua, hóa ra cử chỉ có ý nghĩa nhất
lại thuộc về Trương Tấn Sang khi ông trao cho phía Mỹ bản sao của ông Hồ
Chí Minh gửi Tổng thống Harry Truman, vào năm 1946 - thời của tình cảm
bất vụ lợi nhất giữa hai nước và Mỹ còn chưa can thiệp vào Việt Nam.
Chiếu theo nội dung này và căn cứ vào ngữ cảnh được tái hiện của nó
trong phòng Bầu dục, người ta có thể suy ra: thay thế cho “người Pháp”
trong bức thư cách đây gần bảy chục năm là nhân vật “người Trung Quốc” ở
thì hiện tại.
Thế nhưng giới phân tích chính trị có vẻ ngạc nhiên về cử chỉ này.
Liệu điều này tượng trưng cho lòng chân thành, nương cậy vào Mỹ, thuyết
phục tình cảm của người Mỹ? Hay đó chỉ là một động tác ngoại giao thuần
túy và vô nghĩa?
Tất cả vẫn đang tùy thuộc vào một thành tâm chính trị nào đó từ phía
Hà Nội. Nếu nhiệt kế của Hà Nội vẫn bất thường như những năm trước và
đặc biệt bất thường trong hai năm qua, không có gì bảo đảm là bản tuyên
bố chung Việt – Mỹ sẽ trở thành cứu cánh cho những nỗ lực của tập thể Bộ
Chính trị và của cả những cá nhân trong đó. Việt Nam sẽ bị mắc kẹt ngay
trong thế “cân bằng chính trị” mà họ đã cố gắng giương ra.
RFI: Phải chăng nền chính trị Việt Nam đang ở ngã ba đường?
Rất có thể đang và sẽ là ngã ba đường. Không giải quyết được vô số
khó khăn về kinh tế, chính thể cầm quyền ở Việt Nam có nhiều khả năng
phải đối mặt với một cuộc khủng hoảng xã hội toàn diện, rất sâu sắc và
đầy biến động khó lường – điều chưa từng có từ thời điểm năm 1975. Cuộc
khủng hoảng đó còn có thể dẫn tới hệ quả một sự thay đổi về chính trị mà
chính Đảng cầm quyền không mong muốn, trong không bao lâu nữa.
Không làm tan chảy được tảng băng Washington trong bối cảnh mối đe
dọa từ phương Bắc trở nên quá nguy hiểm đối với vận mệnh dân tộc, chính
Đảng cầm quyền ở Việt Nam sẽ phải thúc thủ ở ngã ba đường đối ngoại,
trong khi nội trị hoàn toàn không yên ấm.
Giờ đây, Washington đang trông đợi vào những gì mà Hà Nội sẽ làm vào những tháng ngày tới.
RFI: Như vậy theo anh Hà Nội có thể làm gì cho những tháng tới đây?
“Làm gì?” luôn là một câu hỏi dằng dai và cũng là là tựa đề
một tác phẩm của lãnh tụ vô sản Vladimir Ilitch Lenin vào thời trước
Cách mạng tháng Mười Nga. Cần và phải bắt buộc làm gì để có thể làm tan
chảy tảng băng Washington như vẫn còn nguyên vẹn hình thể?
Và phải bắt đầu từ đâu? Cải cách kinh tế hay cải cách chính trị? Nếu
không có cả hai thứ cải cách này thì phải chăng “thoát Trung” là một lối
thoát khả dĩ?
Hoặc nếu cải cách chính trị không nằm trong từ điển của chế độ thì liệu TPP cùng nhân quyền có được đưa vào cuốn từ điển đó?
Tất cả đều như móc xích với nhau, và móc xích với sự tồn vong của Hà Nội.
Cuộc hội kiến ở Washington thật ra không đáng để quá thất vọng. Người
Mỹ đã hé mở cánh cửa, vấn đề là người Việt Nam có đủ tự trọng và bản
lĩnh để bước qua cánh cửa đó hay không.
Bản lĩnh của chính khách Việt lại phụ thuộc phần lớn vào việc ai sẽ là người dám làm và dám chịu trách nhiệm.
Theo thói quen của người Việt, tập thể quyết định và cũng là tập thể chịu trách nhiệm, nhưng mọi chuyện cũng vì thế có thể bê trễ hơn nhiều. Còn nếu khác đi, một cá nhân nào đó có thể trở thành nhân tố đột biến để lợi dụng quỹ thời gian còn rất hạn hẹp chăng?
Theo thói quen của người Việt, tập thể quyết định và cũng là tập thể chịu trách nhiệm, nhưng mọi chuyện cũng vì thế có thể bê trễ hơn nhiều. Còn nếu khác đi, một cá nhân nào đó có thể trở thành nhân tố đột biến để lợi dụng quỹ thời gian còn rất hạn hẹp chăng?
Mọi chuyện đang nằm gọn trong tay chính khách Việt, mà vấn đề của
chính khách Việt trong thời gian tới dường như lại tùy thuộc vào chuyện
“ai còn ai mất”.
RFI : Xin chân thành cảm ơn nhà báo Phạm Chí Dũng về cuộc trao đổi hôm nay.
74. Gặp gỡ Obama-Trương Tấn Sang: hai bên cùng thắng.
Mục đọc báo trên mạng hôm nay Nam Nguyên cùng quí vị điểm lại chuyến thăm Hoa Kỳ của Chủ tịch Việt Nam Trương Tấn Sang qua ghi nhận của truyền thông báo chí.Xích lại gần nhau
Cuộc hội kiến tại Nhà Trắng giữa Tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama và Chủ tịch Việt Nam Trương Tấn Sang sáng 25/7 đã kéo dài hơn dự định 30 phút.Phát biểu sau cuộc Hội đàm Chủ tịch Việt Nam Trương Tấn Sang nói:
“Chân thành mà nói thì tôi và ngài tổng thống Obama vừa có một
cuộc hội đàm hết sức thẳng thắn, xây dựng hết sức có bổ ích và có hiệu
quả, với những sự tiến bộ trong suốt 18 năm qua, kể từ hai đất nước
chúng ta bình thường hóa quan hệ cho đến nay đã đến lúc hai nước cần xác
lập một khuôn khổ quan hệ đối tác toàn diện làm cơ sở cho sự phát triển
mạnh mẽ trên các lãnh vực của hai nước chúng ta trong thời gian tới.
Chúng tôi đã bàn một cách cặn kẽ và sâu rộng về vấn đề quan hệ chính trị
đối ngoại, về vấn đề khoa học công nghệ, giáo dục đào tạo, an ninh quốc
phòng, về vấn đề khắc phục hậu quả chiến tranh để lại, về vấn đề khắc
phục môi trường về vấn đề người Việt Nam tại Hoa Kỳ cũng như vấn đề
quyền con người tại Việt Nam….”
Toàn văn phát biểu của hai nhà lãnh đạo Hoa Kỳ và Việt Nam sau cuộc
gặp gỡ song phương được Văn phòng Báo chí Tòa Bạch Ốc phổ biến lúc 11g30
ngày 25/7/2013.
Vào lúc 2 giờ chiều cùng ngày theo giờ đông bộ Hoa Kỳ tức 1g sáng
ngày 26/7 theo giờ Hà Nội, Thông tấn xã VN đã phổ biến tuyên bố chung
của Chủ tịch Trương Tấn Sang và Tổng thống Barack Obama. Bản tuyên bố
chung dài 3.200 từ, theo các chuyên gia có vẻ như một thắng lợi cho cả
hai bên. Chúng tôi xin trích một đoạn:
Chân thành mà nói thì tôi và ngài tổng thống Obama vừa có một cuộc hội đàm hết sức thẳng thắn, xây dựng hết sức có bổ ích và có hiệu quả.
-Chủ tịch Trương Tấn Sang
“Chủ tịch nước Trương Tấn Sang và Tổng thống Obama quyết định xác
lập quan hệ Đối tác toàn diện Việt Nam - Hoa Kỳ nhằm xây dựng một khuôn
khổ tổng thể để thúc đẩy quan hệ. Hai nhà Lãnh đạo nhấn mạnh các nguyên
tắc trong quan hệ Đối tác Toàn diện Việt Nam - Hoa Kỳ, trong đó có tôn
trọng Hiến chương Liên hợp quốc, luật pháp quốc tế, tôn trọng thể
chế chính trị, độc lập, chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của nhau.
Hai nhà Lãnh đạo tuyên bố quan hệ Đối tác toàn diện nhằm góp phần
vào hòa bình, ổn định, hợp tác và thịnh vượng của mỗi nước, trong khu
vực và trên toàn thế giới. Quan hệ Đối tác Toàn diện mới sẽ tạo ra các
cơ chế hợp tác trên nhiều lĩnh vực, trong đó có quan hệ chính trị và
ngoại giao, quan hệ thương mại và kinh tế, khoa học và công nghệ, giáo
dục và đào tạo, môi trường và y tế, giải quyết hậu quả chiến tranh,
quốc phòng và an ninh, bảo vệ và thúc đẩy quyền con người, văn hóa, thể
thao và du lịch.”
Kết quả cuộc gặp thượng đỉnh Mỹ-Việt
Theo AP, Sau cuộc họp, Tổng thống Obama nói với báo chí là ông và Chủ
tịch Việt Nam Trương Tấn Sang cam kết hoàn tất Hiệp định đối tác xuyên
Thái Bình Dương trước cuối năm nay. Thỏa thuận này sẽ giúp tạo thêm việc
làm và gia tăng đầu tư ở cả hai quốc gia cũng như khu vực Châu á Thái
Bình Dương. Ông Obama còn cho biết hai nhà lãnh đạo đã thảo luận vấn đề
nhân quyền và ông Obama nhận lời viếng thăm Việt Nam trước khi mãn nhiệm
kỳ Tổng thống.
Trước khi đến Mỹ, ông Sang đã nói với hãng AP rằng, sự kiện Hoa Kỳ
quan tâm tới vấn đề Việt Nam vi phạm nhân quyền, bắt giữ nhiều người
bất đồng chính kiến, sẽ không làm lu mờ mối quan hệ kinh tế và quân sự
cận kề giữa hai nước.
Theo tường thuật của hãng tin Pháp AFP, Tổng thống Barack Obama đã
kêu gọi Chủ tịch Trương Tấn Sang nỗ lực cải thiện quyền tự do phát biểu
và tự do tôn giáo tại Việt Nam.
Trong khi hội đàm Barack Obama- Trương Tấn Sang diễn ra, trên công
viên đối diện Tòa Bạch Ốc, theo AP khoảng 2.000 người biểu tình kêu gọi
Hoa Kỳ bảo vệ nhân quyền tại Việt Nam trước khi nói chuyện thương mại.
Một ngày trước khi khi gặp gỡ Tổng thống Obama tại Nhà Trắng, Ông
Trương Tấn Sang đã gặp gỡ Bộ trưởng Thương Mại Mỹ Penny Pritzker, Bộ
trưởng Nông Nghiệp Tom Vilsack và Đại diện Thương mại Michael Froman.
Trưa 24/7 tại Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ, chủ tịch Trương Tấn Sang dự tiệc
trưa do Ngoại trưởng John Kerry khoản đãi. Trong tất cả các dịp gặp gỡ
này ông Sang chú trọng về thương mại trong phát biểu của mình, đặc biệt
kêu gọi Hoa Kỳ sớm nhìn nhận Việt Nam là một nền kinh tế thị trường đầy
đủ, mở cửa thị trường cho hàng hóa Việt Nam tránh lập ra những rào cản
thương mại. Riêng về Hiệp định đối tác Xuyên Thái Bình Dương, Chủ tịch
VN mong muốn phải là một hiệp định cân bằng vì các mục tiêu phát triển
và tính đến tính đa dạng về trình độ phát triển của các thành viên. Ông
Trương Tấn Sang nhấn mạnh:
“Hoa Kỳ giờ đây là đối tác kinh tế thương mại hàng đầu và cũng là
thị trường xuất khẩu lớn nhất của Việt Nam chúng tôi. Tiềm năng trong
hợp tác về khoa học công nghệ giáo dục y tế cũng ngày được phát huy một
cách có hiệu quả hơn. Hai nước chúng ta tiếp tục duy trì các cuộc đối
thoại về các vấn đề cùng quan tâm, trong đó có vấn đề quyền con người
thông qua các cuộc đối thoại chúng ta hiểu nhau hơn, nhất là về cách
tiếp cận cũng như những đặc thù về văn hóa, lịch sử của mỗi bên.”
Ý định thực sự của Bộ Chính trị giao phó cho Chủ tịch Trương Tấn Sang
với chuyến Mỹ du được công luận bàn tán sôi nổi. Nhưng ngay cả các
chuyên gia nổi tiếng thì cũng chỉ có thể bình luận dự đoán dựa vào thời
sự. Với bản tuyên bố chung sau cuộc hội đàm tay đôi Barack Obama-Trương
Tấn Sang tại Nhà Trắng, giới quan sát cho thấy cảm giác rõ rệt là Việt
Nam và Hoa Kỳ đang xích lại gần nhau.
Áp lực về vấn đề nhân quyền trong giới lập pháp Hoa Kỳ cũng như cộng
đồng người Việt ở Hải ngoại và giới trí thức trong nước là rất lớn.
Nhưng Việt Nam giữa chuyến thăm Mỹ của Chủ tịch Trương Tấn Sang, vẫn
tiếp tục đàn áp giới Blogger và những người bất đồng chính kiến.
Bề nổi chuyện thương mại là chính, nhưng Chủ tịch Việt Nam tìm kiếm
điều gì ẩn chứa phía sau? Một số nhận định ám chỉ là tìm một sự cân
bằng, giảm bớt ảnh hưởng của Trung Quốc mà Việt Nam lúc nào cũng bị
chiếc vòng kim cô xiết chặt trên đầu. Điển hình là những thỏa thuận mà
ông Trương Tấn Sang ký kết với ông Tập Cận Bình tại Bắc Kinh cách nay
chỉ 1 tháng rưỡi.
GS Nguyễn mạnh Hùng, giảng dạy tại Đại học George Mason tiểu bang
Virginia Hoa Kỳ phát biểu với Đài ACTD về tính cách chuyến Mỹ du của Chủ
tịch Trương Tấn Sang:
“Tôi nghĩ chuyến đi tương đối gấp rút và có lẽ đó là ý vọng của
Việt Nam nhiều hơn và ông Obama cũng đáp ứng với cái ý vọng đó. Bởi vì
ông cũng không muốn Trung Quốc tính toán sai lầm có thể gây ra những mâu
thuẫn gọi là cái nẩy sảy cái ung.”
Nhân quyền không quan trọng?
Khi Chủ tịch Trương Tấn Sang gặp Tổng thống Barack Obama vào sáng
ngày 25/7, thì vòng đàm phán thứ 18 Hiệp định đối tác xuyên Thái Bình
Dương (TPP) giữa đại diện 12 quốc gia ở Malaysia vừa kết thúc. Vòng 19
sẽ được tổ chức từ 22 đến 30/8 sắp tới tại Brunei.
Dĩ nhiên sẽ còn nhiều vòng đàm phán nữa với kỳ vọng đạt thỏa thuận
trước cuối năm nay. Hoa Kỳ và Việt Nam là 2 quốc gia thể hiện quyết tâm
mong muốn TPP trở thành hiện thực bên cạnh 10 quốc gia khác. Khi TPP có
hiệu lực nó là một khu vực mậu dịch tự do từ Úc châu qua một phần Á châu
sang Mỹ châu, nơi đóng góp 40% GDP toàn cầu. Hãng tin Reuters mô tả TPP
là một phần chiến lược xoay trục về Châu Á, trong đó có khu vực Đông
Nam Á, của Tổng thống Hoa Kỳ Obama. Sự kiện được cho là để cân bằng thế
lực đang trỗi dậy của Trung Quốc.
Tôi nghĩ chuyến đi tương đối gấp rút và có lẽ đó là ý vọng của Việt Nam nhiều hơn và ông Obama cũng đáp ứng với cái ý vọng đó.-GS Nguyễn Mạnh Hùng
Hãng tin AP của Mỹ trích lời GS Carl Thayer một chuyên gia về Việt
Nam của các học viện ở Úc dự đoán, nội dung thảo luận giữa ông Obama và
ông Sang sẽ khá tế nhị về vấn đề nhân quyền và đây không phải là một nội
dung quan trọng. Điều này đã trở thành hiện thực, như chúng tôi đã nói
lúc đầu. Theo GS Carl Thayer, Tổng thống Obama quan tâm tới lợi ích lớn
nhất đó là làm sao tạo thêm nhiều việc làm cho dân Mỹ, tiêu thụ được
nhiều hàng hóa Mỹ ở châu Á và đây là vấn đề cốt lõi.
Như vậy chuyến đi Mỹ của ông Trương Tấn Sang có thể được gọi là “tiện
cả đôi bề,” Mỹ kỳ vọng TPP sớm hiện thực để đẩy mạnh xuất khẩu hàng hóa
vào các nước TPP trong đó có Việt Nam, còn Việt Nam thực hiện hội nhập
trong nỗ lực tìm kiếm đồng minh.
Mở rộng thị trường về nguyên tắc là tốt, nhưng câu hỏi đặt ra là Việt
Nam còn muốn thêm gì ở phiá Hoa Kỳ, khi mà thương mại 2 chiều năm 2012
đạt gần 25 tỷ USD, nhưng Mỹ thâm hụt thương mại với Việt Nam tới 15,6
tỷ USD. Trong khi đó Việt Nam lại nhập siêu từ Trung Quốc tới 16,7 tỷ
USD. Nếu giảm nhập siêu với Trung Quốc và cân bằng cán cân mậu dịch với
Mỹ thì là một câu chuyện đẹp như mơ như một số ý kiến mà chúng tôi ghi
nhận.
Theo VnExpress tại cuộc Hội thảo tổ chức ngày 3/4/2013 tại Hà Nội,
các chuyên gia Nhà nước cũng như chuyên gia độc lập cùng nhìn nhận rằng
kinh tế Việt Nam đi xuống sau 5 năm gia nhập WTO. Tăng trưởng kinh tế
trong giai đoạn này kém hơn 5 năm trước khi gia nhập WTO cả về tốc độ
lẫn chất lượng. Đặc biệt trong giai đoạn 2007-2010, hiệu quả kinh tế còn
suy giảm mạnh. Nói lên điều này để thấy nền kinh tế thị trường định
hướng xã hội chủ nghĩa của Việt Nam đã không cải cách đủ để có thể vận
hành theo nguyên tắc thị trường. Thách thức về tự do mậu dịch khi Việt
Nam mở cửa thị trường theo thỏa thuận TPP có thể còn lớn hơn rất nhiều
so với cam kết WTO.
TS Võ Trí Thành, Viện phó Viện Nghiên cứu Quản lý Kinh tế Trung ương từ Hà Nội nhận định:
“Để phát triển thì hội nhập là con đường tất yếu mặc dù nó chưa
phải là đủ để cho phát triển bền vững được, mà phải gắn với những cải
cách, gắn với những điều chỉnh cần thiết cả ở mức doanh nghiệp cả ở mức
chính sách. Đấy là cái chung, nói cụ thể hơn Việt Nam và nhiều nước đang
phát triển, hiểu được giá trị hội nhập, hiểu được những tác động bất
lợi cả về những góc độ có thể là kinh tế vĩ mô hoặc liên quan đến vấn đề
phát triển sống còn của doanh nghiệp, đàng sau là công ăn việc làm và
thu nhập.”
Vào thời điểm trước khi ông Trương Tấn Sang đi Mỹ, Theo báo chí Việt
Nam, nhiều cuộc hội thảo về triển vọng TPP diễn ra ở Hà Nội và Saigon.
Nhưng chuyên gia và cộng đồng doanh nghiệp Việt Nam đều tỏ ra dè dặt
trước những thách thức mà TPP đem lại bên cạnh những quyền lợi mà để có
nó cũng rất khó. Khi TPP hiện thực, Việt Nam cũng phải mở cửa thị trường
cho hàng hóa các nước nội khối, cụ thể là Mỹ với thuế quan ưu đãi. Nếu
trái cây Việt Nam vào Mỹ dễ hơn, thì ngược lại thịt gà, thịt heo, thịt
bò, sản phẩm sữa của Mỹ có khả năng đánh bẹp sản phẩm nội địa.
Nếu bề nổi chuyến đi Trương Tấn Sang là hiệp định TPP, thì hy vọng
ông được hứa hẹn sự nhân nhượng từ phía Hoa Kỳ. Tuy vậy người dân Việt
Nam lại có thể nhìn thấy một lợi ích đường dài, đó là càng hội nhập thì
Việt Nam càng chịu nhiều sức ép về cải cách.
75. Kết quả chuyến thăm Hoa Kỳ của Chủ tịch nước Trương Tấn Sang
VOV.VN -Bộ trưởng Phạm Bình Minh cho biết, chuyến thăm của Chủ tịch nước
định hình khuôn khổ quan hệ song phương cho giai đoạn mới.
- Nội hàm quan hệ Đối tác toàn diện Việt Nam - Hoa Kỳ
- VN trong tuần: Phát triển quan hệ Việt Nam - Hoa Kỳ
- Chủ tịch nước kết thúc tốt đẹp chuyến thăm Hoa Kỳ
Sáng 28/7, Chủ tịch nước Trương Tấn
Sang và Đoàn cấp cao nước ta đã về tới Hà Nội kết thúc tốt đẹp chuyến
thăm chính thức Hợp chủng quốc Hoa Kỳ theo lời mời của Tổng thống Barack
Obama từ ngày 24-26/7. Chuyến thăm đã xác lập quan hệ đối tác toàn diện
mở ra cơ hội hợp tác mới giữa hai nước.
Nhân sự kiện này, Bộ trưởng Ngoại giao
Phạm Bình Minh đã trả lời báo chí về kết quả chuyến thăm quan trọng của
Chủ tịch nước Trương Tấn Sang.
PV: Xin Bộ trưởng cho biết, mục đích chuyến thăm Hoa Kỳ của Chủ tịch nước Trương Tấn Sang?
Bộ trưởng Phạm Bình Minh:
Nhận lời mời của Tổng thống Hợp chúng quốc Hoa Kỳ Barack Obama, Chủ
tịch nước Trương Tấn Sang và Đoàn đại biểu Cấp cao Nhà nước Việt Nam đã
thăm chính thức Hoa Kỳ từ ngày 24-26/7/2013.
Bộ trưởng Ngoại giao Phạm Bình Minh |
Chuyến thăm diễn ra trong bối cảnh tình hình thế giới và khu vực đang
vận động nhanh chóng. Châu Á – Thái Bình Dương trở thành tâm điểm của xu
thế liên kết kinh tế quốc tế đang diễn ra mạnh mẽ trên toàn thế giới.
Về chính trị-an ninh, nhu cầu tăng cường hợp tác, xây dựng lòng tin
chiến lược ở khu vực đang ngày càng trở nên cấp thiết. Đảng ta vừa ban
hành Nghị quyết 22 về hội nhập quốc tế, khẳng định mạnh mẽ quyết tâm đưa
đất nước hội nhập sâu rộng hơn nữa vào khu vực và thế giới trên cơ sở
đường lối đối ngoại độc lập, tự chủ, đa dạng hóa và đa phương hóa.
Trong bối cảnh đó, chuyến thăm hướng tới ba mục tiêu chính sau đây:
Thứ nhất, chuyến thăm là một
bước quan trọng triển khai đường lối đối ngoại độc lập, tự chủ, đa
phương hoá, đa dạng hoá quan hệ, chủ động và tích cực hội nhập quốc tế
của Đại hội Đảng XI nhằm nâng cao vị thế của Việt Nam, thúc đẩy và làm
sâu sắc hơn nữa quan hệ với các đối tác quan trọng, nhất là các nước
lớn, trong đó có Hoa Kỳ.
Thứ hai, đây là chuyến thăm cấp
cao đầu tiên trong vòng 5 năm qua giữa hai bên. Chuyến thăm của Chủ
tịch nước nhằm xác lập khuôn khổ cho quan hệ song phương Việt Nam - Hoa
Kỳ trong giai đoạn mới; thúc đẩy quan hệ hai nước phát triển cả về bề
rộng và chiều sâu, nhất là trong các lĩnh vực hai nước có chung lợi ích
và ta ưu tiên như kinh tế, thương mại, khoa học công nghệ, giáo dục đào
tạo để phát triển đất nước, giải quyết hậu quả chiến tranh...
Thứ ba, chuyến thăm thể hiện
thiện chí của Việt Nam trong việc sẵn sàng trao đổi trên tinh thần thẳng
thắn, cởi mở, xây dựng về các vấn đề hai bên còn có khác biệt về quan
điểm, trong đó có vấn đề quyền con người, qua đó tăng cường hiểu biết,
thu hẹp giảm thiểu bất đồng, khác biệt, đồng thời khẳng định đường lối,
chính sách đúng đắn của Đảng và Nhà nước ta trong việc bảo đảm và tôn
trọng quyền con người.
PV: Xin Bộ trưởng cho biết kết quả nổi bật của chuyến thăm?
Bộ trưởng Phạm Bình Minh:
Chương trình nghị sự của Chủ tịch nước và Đoàn đại biểu cấp cao Nhà
nước ta lần này hết sức phong phú và dày đặc; chỉ trong vòng 3 ngày đã
có gần 20 cuộc tiếp xúc, gặp gỡ làm việc với chính quyền, Quốc hội và
các giới tại Hoa Kỳ như báo chí đã đưa tin. Nổi bật là Chủ tịch nước đã
có hơn một giờ hội đàm và họp báo chung với Tổng thống Barack Obama, gặp
Tổng Thư ký Liên Hợp Quốc, phát biểu tại Trung tâm Nghiên cứu Chiến
lược và Quốc tế Hoa Kỳ (CSIS), trao đổi với các doanh nghiệp Hoa kỳ…
Trong khuôn khổ chuyến thăm, các lãnh
đạo Bộ ngành của ta cũng có nhiều cuộc làm việc rất bổ ích, thiết thực
với các đối tác Hoa Kỳ, trao đổi các biện pháp cụ thể nhằm thúc đẩy hợp
tác trong các lĩnh vực kinh tế, thương mại, đầu tư, giáo dục đào tạo và
an ninh quốc phòng.
Với nhiều hoạt động quan trọng, phong phú nói trên, chuyến thăm đã đạt được một số kết quả nổi bật như sau:
Về chính trị, kết quả lớn nhất
của chuyến thăm là hai bên đã xác lập quan hệ Đối tác toàn diện Việt Nam
– Hoa Kỳ, định hình khuôn khổ quan hệ song phương cho giai đoạn mới
cũng như hướng phát triển của quan hệ trong những năm tới.
Hai bên đã ra Tuyên bố chung, đề cập toàn diện những nguyên tắc và nội hàm của quan hệ hai nước được xác lập theo khuôn khổ mới, trong đó có tôn trọng Hiến chương Liên Hợp Quốc, luật pháp quốc tế, tôn trọng thể chế chính trị, độc lập, chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của nhau. Khuôn khổ quan hệ bao gồm các cơ chế hợp tác trên nhiều lĩnh vực, trong đó có quan hệ chính trị và ngoại giao, quan hệ thương mại và kinh tế, khoa học và công nghệ, giáo dục và đào tạo, môi trường và y tế, giải quyết hậu quả chiến tranh, quốc phòng và an ninh, bảo vệ và thúc đẩy quyền con người, văn hóa, thể thao và du lịch.
Hai bên đã ra Tuyên bố chung, đề cập toàn diện những nguyên tắc và nội hàm của quan hệ hai nước được xác lập theo khuôn khổ mới, trong đó có tôn trọng Hiến chương Liên Hợp Quốc, luật pháp quốc tế, tôn trọng thể chế chính trị, độc lập, chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của nhau. Khuôn khổ quan hệ bao gồm các cơ chế hợp tác trên nhiều lĩnh vực, trong đó có quan hệ chính trị và ngoại giao, quan hệ thương mại và kinh tế, khoa học và công nghệ, giáo dục và đào tạo, môi trường và y tế, giải quyết hậu quả chiến tranh, quốc phòng và an ninh, bảo vệ và thúc đẩy quyền con người, văn hóa, thể thao và du lịch.
Đây là những lĩnh vực hợp tác ta và Hoa
Kỳ đã và đang triển khai tương đối hiệu quả, tuy nhiên hai bên đều mong
muốn thúc đẩy hơn nữa hợp tác giữa hai nước theo hướng thực chất và bền
vững.
Hai bên nhấn mạnh Đối tác toàn diện Việt
Nam - Hoa Kỳ không chỉ phục vụ lợi ích chung của nhân dân hai nước mà
còn góp phần vào hòa bình, ổn định, hợp tác và thịnh vượng trong khu vực
và trên toàn thế giới.
Ngoài ra, trong các cuộc trao đổi với
phía Hoa Kỳ, Chủ tịch nước cũng khẳng định Việt Nam hết sức coi trọng và
mong muốn tăng cường quan hệ hữu nghị và hợp tác toàn diện với Hoa Kỳ
trong quá trình triển khai đường lối đối ngoại độc lập, tự chủ, đa dạng
hóa, đa phương hóa, đóng góp tích cực vào việc xây dựng khu vực Châu
Á-Thái Bình Dương hòa bình, ổn định và thịnh vượng, muốn phát triển quan
hệ tốt đẹp với tất cả các nước lớn trong đó có Hoa Kỳ.
Việt Nam hoan nghênh Hoa Kỳ mở rộng hợp
tác với Châu Á-Thái Bình Dương vì hòa bình, ổn định, hợp tác và phát
triển trong khu vực. Hai bên cũng đã đồng ý thiết lập cơ chế đối thoại
thường kỳ giữa hai Bộ trưởng Ngoại giao; đối thoại giữa hai Quốc hội;
xem xét trao đổi đoàn của các cơ quan Đảng.
Về kinh tế: hai bên coi đây là
trọng tâm, nền tảng và động lực thúc đẩy quan hệ giữa hai nước. Hai bên
khuyến khích các doanh nghiệp và nhà đầu tư Hoa Kỳ tiếp tục tới Việt Nam
làm ăn kinh doanh, đặc biệt trong những lĩnh vực ưu tiên của Việt Nam
như công nghệ cao, năng lượng, chế tạo, môi trường, công nghệ thông tin,
hiện đại hóa nông nghiệp, phát triển nguồn nhân lực...
Chúng ta đề nghị Hoa Kỳ sớm công nhận
quy chế kinh tế thị trường đầy đủ của Việt Nam; bỏ các rào cản thương
mại đối với hàng xuất khẩu, đặc biệt là hàng nông sản, của Việt Nam vào
thị trường Hoa Kỳ. Việc trên 100 doanh nghiệp hàng đầu của Hoa Kỳ cùng
Bộ trưởng Thương mại và Đại diện Thương mại Hoa Kỳ tới dự cuộc gặp và
lắng nghe Chủ tịch nước trình bày về triển vọng quan hệ kinh tế giữa hai
nước cũng như giải đáp mọi thắc mắc cho thấy sự quan tâm cao của chính
giới và các doanh nghiệp Hoa Kỳ về tiềm năng hợp tác kinh tế, đầu tư với
Việt Nam.
Chủ tịch nước Trương Tấn Sang và Tổng
thống Obama khẳng định cam kết hoàn tất đàm phán về Hiệp định Đối tác
xuyên Thái Bình Dương (TPP) toàn diện và tiêu chuẩn cao vào thời điểm
sớm nhất có thể trong năm nay. Đây là Hiệp định của thế kỷ 21, giúp tăng
cường hội nhập kinh tế khu vực, thúc đẩy các mục tiêu phát triển và
giúp tạo việc làm ở Việt Nam, Hoa Kỳ và các nước thành viên TPP khác,
trong khi tính đến sự đa dạng về trình độ phát triển của các thành viên
trong khuôn khổ một thỏa thuận cân bằng và toàn diện.
Hai bên cũng cam kết thúc đẩy hơn nữa
quan hệ kinh tế, thương mại và đầu tư song phương trong khuôn khổ Hội
đồng hiệp định khung về thương mại và đầu tư (TIFA) và các tổ chức, thể
chế khu vực và toàn cầu như ASEAN, APEC, WTO.
Nhân dịp này, doanh nghiệp hai nước đã
ký kết một số thỏa thuận như: Bản ghi nhớ giữa Tập đoàn Dầu khí quốc gia
Việt Nam và Ngân hàng Xuất Nhập khẩu Hoa Kỳ về hỗ trợ thương mại và đầu
tư trong lĩnh vực dầu khí và năng lượng ở Việt Nam, Thỏa thuận khung
giữa Tập đoàn Dầu khí quốc gia Việt Nam và Công ty Exxon Mobil, Thỏa
thuận hợp tác giữa Tổng Công ty thăm dò, khai thác dầu khí (PVEP) và
Công ty dầu khí Murphy, Bản ghi nhớ giữa Công ty bảo hiểm Metropolitan
Life (Metlife) và Ngân hàng Đầu tư và Phát triển Việt Nam, chấp thuận
của Bộ Tài chính Việt Nam về chủ trương thành lập công ty quản lý quỹ
của Công ty bảo hiểm ACE.
Tại các cuộc gặp gỡ, trao đổi với Chủ
tịch Ngân hàng Thế giới (WB) và Giám đốc điều hành Quỹ tiền tệ quốc tế
(IMF), Chủ tịch nước ta đã đề nghị WB tiếp tục dành cho Việt Nam vốn vay
ưu đãi IDA, hỗ trợ các dự án phát triển cơ sở hạ tầng; đề nghị IMF tăng
cường tư vấn chính sách, ủng hộ quá trình tái cơ cấu nền kinh tế và đổi
mới mô hình tăng trưởng ở Việt Nam.
Về phần mình, Chủ tịch WB và Giám đốc
điều hành IMF khẳng định sẽ tiếp tục hỗ trợ Việt Nam và tin tưởng với
các biện pháp toàn diện hiện nay, nền kinh tế Việt Nam sẽ vượt qua được
các thách thức kinh tế vĩ mô.
Chuyến thăm cũng thể hiện một Việt Nam
chủ động, tích cực hội nhập quốc tế, là thành viên có trách nhiệm của
cộng đồng quốc tế. Trong hội đàm với Tổng thống Obama, khi phát biểu tại
Trung tâm nghiên cứu chiến lược và quốc tế (CSIS) và trao đổi với Tổng
thư ký Liên Hợp Quốc, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang đã chia sẻ những
đánh giá, nhận định về sự vận động của tình hình thế giới và khu vực,
vai trò của ASEAN trong một cấu trúc khu vực đang định hình hiện nay.
Chủ tịch nước chia sẻ mong muốn của Việt
Nam về một khu vực Châu Á – Thái Bình Dương hòa bình, ổn định, hợp tác
và phát triển; khẳng định Việt Nam sẵn sàng nỗ lực đóng góp hiệu quả và
thực chất hơn nữa vào hòa bình và ổn định ở khu vực và trên thế giới.
Chủ tịch nước nêu rõ duy trì hoà bình,
ổn định, an ninh an toàn hàng hải ở Biển Đông là quan tâm và lợi ích
chung của các nước trong và ngoài khu vực; các quốc gia cần nỗ lực, thể
hiện trách nhiệm trong việc thực hiện mục tiêu chung này. Trên tinh thần
đó, Chủ tịch nước ta và Tổng thống Obama tái khẳng định ủng hộ giải
quyết tranh chấp bằng các biện pháp hòa bình, phù hợp với luật pháp quốc
tế, trong đó có những quy định của Công ước Liên Hợp Quốc về Luật Biển
1982 (UNCLOS), đồng thời tái khẳng định ủng hộ nguyên tắc không sử dụng
vũ lực hoặc đe dọa sử dụng vũ lực để giải quyết tranh chấp trên biển và
tranh chấp lãnh thổ.
Chủ tịch nước Trương Tấn Sang và Tổng
thống Obama nhấn mạnh giá trị của việc tuân thủ đầy đủ Tuyên bố về ứng
xử của các bên tại Biển Đông (DOC), và tầm quan trọng của việc khởi động
đàm phán để hoàn tất một bộ Quy tắc ứng xử (COC) có hiệu quả.
Một kết quả nổi bật khác trong chuyến
thăm lần này đó là sự gắn kết hiệu quả giữa ngoại giao Nhà nước và ngoại
giao nhân dân. Bên cạnh hoạt động chính thức của Chủ tịch nước, đoàn
các cựu chiến binh và chức sắc tôn giáo của ta đi cùng cũng có các hoạt
động tiếp xúc, làm việc trong thời gian chuyến thăm.
Ngoài cuộc làm việc với đại diện USAID,
nhóm đối thoại Mỹ - Việt về chất da cam/dioxin, các cựu chiến binh đã
gặp gỡ với các cựu chiến binh Hoa Kỳ. Cuộc gặp diễn ra rất cảm động, có ý
nghĩa biểu tượng, thể hiện hai nước thực sự đã vượt qua một chặng
đường dài từ cựu thù trở thành bạn bè. Ngày nay, các cựu binh từng đứng ở
hai bên chiến tuyến lại cùng nhau chia sẻ nguyện vọng giản dị là được
sống trong hòa bình, hợp tác lâu dài, gác lại quá khứ, cùng nhau hướng
tới tương lai.
Các chức sắc tôn giáo của ta cũng đã có
cuộc làm việc hữu ích với quan chức Bộ Ngoại giao, các Nghị sĩ Quốc hội
Hoa Kỳ và đại diện một số Tổ chức phi Chính phủ như Tổ chức Ân xá quốc
tế, Tổ chức theo dõi nhân quyền. Đoàn đã trao đổi rất thẳng thắn về
những vấn đề phía Hoa Kỳ quan tâm, cung cấp thông tin khách quan, xác
thực về tình hình tôn giáo tại Việt Nam, những thành tựu của Việt Nam
trong vấn đề tự do tôn giáo, tín ngưỡng, giúp các tổ chức, cá nhân Hoa
Kỳ hiểu rõ hơn và đầy đủ về thực tế tự do tôn giáo nói riêng và quyền
con người nói chung tại Việt Nam.
PV: Xin Bộ trưởng đánh giá triển vọng quan hệ Việt Nam-Hoa Kỳ trong thời gian tới?
Bộ trưởng Phạm Bình Minh:
Trước mắt, công tác đối ngoại sẽ dành ưu tiên cao cho việc tiếp tục
triển khai Nghị quyết Đại hội Đảng XI về hội nhập quốc tế toàn diện, đưa
quan hệ với các nước, nhất là các đối tác lớn trong đó có Hoa Kỳ, đi
vào chiều sâu, thực chất và hiệu quả hơn. Việt Nam tiếp tục coi Hoa Kỳ
là đối tác quan trọng hàng đầu và Hoa Kỳ cũng coi trọng Việt Nam trong
chính sách khu vực.
18 năm qua đã tạo được cơ sở nền tảng và
đà phát triển cho mối quan hệ Việt Nam-Hoa Kỳ, kết quả tốt đẹp của
chuyến thăm đã tạo khuôn khổ cho quan hệ trong giai đoạn mới. Trên cơ sở
những nguyên tắc cơ bản của luật pháp quốc tế và Hiến chương Liên Hợp
Quốc, với thiện chí, hiểu biết và tôn trọng lẫn nhau, đây là điều kiện
thuận lợi cho hai nước tiếp tục thúc đẩy quan hệ, cùng đóng góp vào hòa
bình, ổn định và hợp tác ở khu vực.
Theo đó, thời gian tới quan hệ Việt
Nam-Hoa Kỳ sẽ tiếp tục duy trì đà phát triển và có những bước tiến mới,
nội dung hợp tác trong từng lĩnh vực sẽ đi vào chiều sâu với hiệu quả
cao hơn trên cả bình diện song phương và đa phương, trong các vấn đề khu
vực và toàn cầu.
Về chính trị: việc trao đổi đoàn giữa
hai nước ở nhiều cấp, kể cả ở cấp cao, cũng như giữa các Bộ ngành hai
nước sẽ tăng lên; các cơ chế hiện có sẽ được củng cố hơn và có thể được
nâng cấp hoặc thiết lập mới. Bên cạnh quan hệ song phương, chuyến thăm
chắc chắn sẽ góp phần thúc đẩy hơn nữa phối hợp giữa Việt Nam và Hoa Kỳ
trong khuôn khổ ASEAN.
Về kinh tế: Ngoài việc các doanh nghiệp
chủ động tiếp xúc trao đổi về cơ hội đầu tư kinh doanh, về mặt nhà nước,
chúng ta sẽ đẩy mạnh hợp tác trong nhiều lĩnh vực kinh tế thương mại
đầu tư khoa học, công nghệ, nhất là công nghệ cao với Hoa Kỳ nhằm xây
dựng một nền kinh tế tiên tiến, dựa vào tri thức.
Theo đó, các Bộ ngành sẽ phải tiếp tục
đôn đốc thúc đẩy tốt việc triển khai những thỏa thuận đã và sẽ đạt được
giữa hai nước, bảo đảm tính thiết thực, hiệu quả và bền vững của mối
quan hệ hợp tác Việt Nam-Hoa Kỳ, đặc biệt chú trọng tới những lĩnh vực
kinh tế-thương mại-đầu tư, khoa học-công nghệ và giáo dục đào tạo nhằm
phục vụ đắc lực nhất cho sự nghiệp phát triển kinh tế-xã hội của đất
nước.
PV: Xin cảm ơn Bộ trưởng!./.
76. Những thủ đoạn nằm sau chuyến đi Mỹ của ông Trương Tấn Sang
CỠ CHỮ
13.08.2013
Để chặn đứng sự xâm nhập của khối Cộng sản xuống phía Nam, quân đội
Hoa Kỳ phải chiến đấu tại miền Nam Việt Nam trong 20 năm, họ phải tốn
không biết bao nhiêu tiền của và sinh mạng.Trong cùng khoảng thời gian
đó, để thiết lập một vùng đệm tránh không cho khối tư bản tiếp cận biên
giới quốc gia, tại miền Bắc Việt Nam, Trung Quốc đã hỗ trợ khí tài quân
sự, kể cả nhân lực (không công khai) cho Cộng sản Bắc Việt gây nên một
cuộc chiến tranh ác liệt. Một kịch bản chiến tranh có mục tiêu tương tự
như ở bán đảo Cao Ly năm 1950.
Thực lòng quên quá khứ?
Năm 1975, miền Nam Việt Nam bị bức tử, khối Cộng sản nói chung đã giành chiến thắng trong ván cờ khu vực. Kể từ đó, Hoa Kỳ trở thành kẻ thù không đội trời chung của Cộng sản Việt Nam. Năm 1995, Washington thiết lập quan hệ ngoại giao với chính quyền Hà Nội và công nhận họ là đại diện chính thức của Việt Nam. Tính đến nay, mối bang giao Việt Mỹ trải qua 18 năm, khoảng thời gian bang giao có đủ dài để Hà Nội thực sự quên đi mối thù xưa, thiết lập quan hệ hữu hảo với Hoa Kỳ nhằm tìm kiếm sinh lộ cho đất nước hay không?
Đáng tiếc, câu trả lời nhiều khả năng là “Không”! Trong sách giáo khoa phổ thông của Việt Nam, trong các hội nghị chuyên đề về lịch sử, trong các lễ kỷ niệm về chiến tranh, “Đế quốc Mỹ” vẫn hiện diện như một kẻ thù cần phải tiêu diệt. Chính vì mối thù thâm căn cố đế đó mà quan hệ Việt Mỹ luôn luôn bị ngăn cách bởi một bức tường vô hình, và nó tiếp tục tồn tại khi nào đảng Cộng sản còn thống trị Việt Nam. Giả như, thượng tầng lãnh đạo Việt Nam có một vài cá nhân có quyền lực muốn quên đi quá khứ, chuyển đổi mối quan hệ với Hoa Kỳ từ thù thành bạn, cũng chưa chắc có thể thực hiện thành công cuộc cách tân khi hạ tầng là tập hợp của những con người cực đoan thủ cựu. Cũng xin nhấn mạnh rằng đây là nét đặc trưng của các quốc gia độc tài Cộng sản, nó không giống bất kỳ thể chế độc tài nào khác trên thế giới.
Quả vậy, trong tiềm thức của những người Cộng sản từ trung ương đến địa phương, Trung Quốc vẫn là một nước đàn anh có cùng ý thức hệ, đã từng sát cánh với đảng Cộng sản Việt Nam qua hai cuộc chiến tranh. Giải pháp thần phục Trung Quốc vẫn được ưu tiên hàng đầu trong các cuộc đại hội đảng. Khác với Việt Nam, Miến Điện từng là một quốc gia quân phiệt hà khắc nhất thế giới, nhưng trong lịch sử, tập đoàn quân nhân Miến Điện không có mối thâm thù với Hoa Kỳ. Chính vì lẽ đó, sự điều chỉnh chiến lược từ gần gũi với Trung cộng chuyển sang thân thiện với Hoa Kỳ có thể thực hiện dễ dàng hơn, vì không có chướng ngại tâm lý. Nhờ đó, cuộc chuyển hoá dân chủ tại Miến Điện bớt đi khá nhiều cản trở.
Việt Nam, Hoa Kỳ: Ai cần ai hơn?
Quay trở lại tình hình chính trị Việt Nam. Kết thúc chuyến thăm Hoa Kỳ của ông Trương Tấn Sang, giới phân tích trong và ngoài nước đưa ra nhiều quan điểm, bình luận khác nhau. Có người cho rằng, đây là một chuyến đi thành công, có thể đưa Việt Nam vào một ngã rẽ mới. Có người bi quan hơn, nhận định chuyến đi thất bại vì ông Sang đã không mang về được một kết quả cụ thể nào. Theo thiển ý của tôi, chuyến đi của ông Sang là một thất bại về mặt ngoại giao nhưng thành công về mặt chính trị đối với tập đoàn cầm quyền.
Mặc dù, Việt Nam đang nằm trong khu vực “nhạy cảm” mà Hoa Kỳ muốn tái lập ảnh hưởng, nhưng điều đó vẫn chưa đủ quan trọng để có thể liệt kê vào danh sách các quốc gia ưu tiên đặc biệt. Tại khu vực Đông Nam Á còn có nhiều quốc gia là đồng minh chiến lược của Hoa Kỳ như Singapore, Philippines...và sau này sẽ là Miến Điện – một quốc gia quân phiệt đang trên đà cải cách dân chủ. Chính vì lẽ đó, mà Hoa Kỳ đã không đặt nặng việc thiết lập quan hệ đối tác chiến lược với Việt Nam. Hoa Kỳ yêu cầu chính quyền Cộng sản phải có một sự thay đổi chính trị mạnh mẽ vì họ biết rằng quyền lợi của một nước Việt Nam Cộng sản sẽ không bao giờ tương đồng với lợi ích của nhân dân Mỹ. Hoa Kỳ không có lý do để đáp ứng những khẩn cầu của Việt Nam khi không nhận thấy những tiến bộ trong cải cách chính trị.
Rõ ràng là, trong những chuyến viếng thăm quan trọng của phái đoàn Việt Nam đến Mỹ, mà mới đây nhất là chuyến đi của ông Sang, Hoa Kỳ đã không dành cho phía Việt Nam sự đón tiếp nồng hậu nào. Khác với cách đón tiếp Trương Tấn Sang, cách đây không lâu, chính phủ Hoa Kỳ đã trịnh trọng chào đón lãnh tụ đối lập Miến Điện, bà Aung San Suu Kyi như một chính khách quan trọng dù bà chỉ là một nghị sĩ trong Quốc hội Miến Điện. Qua đó chúng ta có thể phần nào lượng định được tính chất cũng như tầm quan trọng của Việt Nam trong đánh giá của người Mỹ.
Trong quan hệ Việt Mỹ, những người lãnh đạo nhận thức được rằng Hoa Kỳ không cần Việt Nam trong ván cờ chiến lược, ngược lại, Việt Nam rất cần Hoa Kỳ để phát triển kinh tế, mà có thể là để sống còn. Trọng tâm của chuyến đi, phái đoàn Việt Nam tha thiết kêu gọi Mỹ cho gia nhập hiệp ước đối tác thương mại xuyên Thái Bình Dương và hủy bỏ lệnh cấm vận vũ khí sát thương. Tuy nhiên, cái mà họ nhận được chỉ là những lời lẽ ngoại giao.
Những toan tính phía sau
Những người lãnh đạo Việt Nam phải nhận thức rõ điều đó hơn ai hết. Thế nhưng, nếu không đạt được thành quả bang giao cụ thể về kinh tế, chính trị, quân sự thì họ cũng có thể tận dụng cơ hội để đạt được những thứ khác. Có thể họ không cần sự tiếp đón nồng hậu hay những thành quả bang giao, vì họ đang toan tính về những thứ nhỏ mọn nhưng lại có lợi cho họ trong nhất thời, trong tình thế đang lúng túng đối phó với sự bất mãn trong nước và trong thời gian chờ người đàn anh Trung Quốc ra chỉ thị mới.
Thực vậy, trong những năm gần đây, Hà Nội liên tục bị chỉ trích vì thái độ nhu nhược với Trung Quốc. Vì áp lực ngày càng lớn từ khối quần chúng đông đảo và một bộ phận đảng viên, một liệu pháp xoa dịu thiết nghĩ cũng hữu ích để những nhà lãnh đạo độc tài tranh thủ thời gian cho những âm mưu khác. Việc sử dụng chiêu bài xích lại gần với Hoa Kỳ vì thế là một nước đi cần thiết của họ.
Trong cuộc hội đàm, Trương Tấn Sang cố tình thổi phổng mối quan hệ Việt Mỹ khi phát biểu rằng Việt Nam - Hoa Kỳ đã xác lập khuôn khổ quan hệ đối tác toàn diện. Mục tiêu tối quan trọng ẩn dấu sau cử chỉ này là để minh chứng cho người dân trong nước thấy rằng: nhà nước Việt Nam có bang giao tốt đẹp với tất cả các quốc gia trên thế giới; ngoài mối quan hệ với Trung Quốc đang bị chỉ trích nặng nề, đảng và nhà nước Việt Nam cũng chú trọng đến việc phát triển quan hệ ngoại giao với thế giới bên ngoài, đặc biệt là Mỹ và Phương Tây; quan hệ với Washington là nhằm tạo thế cân bằng, đối trọng với Bắc Kinh...Không thể phủ nhận những động thái đó có tác dụng hiệu quả trong việc xoa dịu lòng dân và những nhà đối lập trong một chừng mực nào đó.
Bên cạnh đó, ông Sang và Bộ Chính trị Đảng Cộng sản Việt Nam cũng không quên dùng chuyến đi này để đánh bóng tên tuổi của Hồ Chí Minh, một nhân vật được thần tượng hóa nhưng bị giới trẻ trong nước dần lãng quên. Họ tận dụng cơ hội tốt trong một chuyến đi có thể nói là đem lại dnah giá cho chính quyền Hà Nội, mỗi lần nữa, làm sống lại một biểu tượng mốc meo. Thông qua bức thư của Hồ Chí Minh gởi Tổng thống Mỹ Truman, Cộng sản Việt Nam đã cố tình tạo ra cái cảm giác đầy cám dỗ rằng: Hồ Chí Minh cũng có tư tưởng dân chủ kiểu Mỹ và ông ta cũng được chính giới Mỹ đánh giá cao. Điều này có tác dụng truyền thông lớn đối với giới trẻ trong nước.
Hơn nữa, việc xích lại gần Hoa Kỳ sẽ tạo ra sự bất an cho không ít những đảng viên cấp dưới, đặc biệt là những kẻ thủ cựu, họ sợ một sợ chuyển hướng hay thay đổi nào đó tạo một tương lai không thể dự đoán cho họ. Nhưng khi những nhà lãnh đạo trung ương gợi lại hình ảnh Hồ Chí Minh trong một chuyến đi quan trọng như thế, đại bộ phận đảng viên Cộng sản cấp dưới sẽ cảm thấy bớt lo ngại hơn khi nghĩ rằng trước đây ông Hồ cũng từng muốn bắt tay với Hoa Kỳ. Việc cầu cạnh một kẻ có thâm thù huyết hận với đảng như thế cũng dễ chấp nhận hơn đối với họ.
Có thể nói đây là một thành công chính trị của đảng Cộng sản, điều này khiến chúng ta liên tưởng đến cuộc tấn công tết Mậu thân, tuy là một thất bại về quân sự nhưng họ đã thành công trong cuộc vận động chính trị quốc tế. Những người lãnh đạo Việt Nam quả thật dốt nát về kỹ trị, về quản lý và xây dựng đất nước, nhưng đừng nên coi thường họ về mặt thủ đoạn chính trị và kỹ năng nắm giữ quyền lực.
Bài viết thể hiện quan điểm của tác giả. Các bài viết được đăng tải với sự đồng ý của Ðài VOA nhưng không phản ánh quan điểm hay lập trường của Chính phủ Hoa Kỳ.
Thực lòng quên quá khứ?
Năm 1975, miền Nam Việt Nam bị bức tử, khối Cộng sản nói chung đã giành chiến thắng trong ván cờ khu vực. Kể từ đó, Hoa Kỳ trở thành kẻ thù không đội trời chung của Cộng sản Việt Nam. Năm 1995, Washington thiết lập quan hệ ngoại giao với chính quyền Hà Nội và công nhận họ là đại diện chính thức của Việt Nam. Tính đến nay, mối bang giao Việt Mỹ trải qua 18 năm, khoảng thời gian bang giao có đủ dài để Hà Nội thực sự quên đi mối thù xưa, thiết lập quan hệ hữu hảo với Hoa Kỳ nhằm tìm kiếm sinh lộ cho đất nước hay không?
Đáng tiếc, câu trả lời nhiều khả năng là “Không”! Trong sách giáo khoa phổ thông của Việt Nam, trong các hội nghị chuyên đề về lịch sử, trong các lễ kỷ niệm về chiến tranh, “Đế quốc Mỹ” vẫn hiện diện như một kẻ thù cần phải tiêu diệt. Chính vì mối thù thâm căn cố đế đó mà quan hệ Việt Mỹ luôn luôn bị ngăn cách bởi một bức tường vô hình, và nó tiếp tục tồn tại khi nào đảng Cộng sản còn thống trị Việt Nam. Giả như, thượng tầng lãnh đạo Việt Nam có một vài cá nhân có quyền lực muốn quên đi quá khứ, chuyển đổi mối quan hệ với Hoa Kỳ từ thù thành bạn, cũng chưa chắc có thể thực hiện thành công cuộc cách tân khi hạ tầng là tập hợp của những con người cực đoan thủ cựu. Cũng xin nhấn mạnh rằng đây là nét đặc trưng của các quốc gia độc tài Cộng sản, nó không giống bất kỳ thể chế độc tài nào khác trên thế giới.
Quả vậy, trong tiềm thức của những người Cộng sản từ trung ương đến địa phương, Trung Quốc vẫn là một nước đàn anh có cùng ý thức hệ, đã từng sát cánh với đảng Cộng sản Việt Nam qua hai cuộc chiến tranh. Giải pháp thần phục Trung Quốc vẫn được ưu tiên hàng đầu trong các cuộc đại hội đảng. Khác với Việt Nam, Miến Điện từng là một quốc gia quân phiệt hà khắc nhất thế giới, nhưng trong lịch sử, tập đoàn quân nhân Miến Điện không có mối thâm thù với Hoa Kỳ. Chính vì lẽ đó, sự điều chỉnh chiến lược từ gần gũi với Trung cộng chuyển sang thân thiện với Hoa Kỳ có thể thực hiện dễ dàng hơn, vì không có chướng ngại tâm lý. Nhờ đó, cuộc chuyển hoá dân chủ tại Miến Điện bớt đi khá nhiều cản trở.
Việt Nam, Hoa Kỳ: Ai cần ai hơn?
Quay trở lại tình hình chính trị Việt Nam. Kết thúc chuyến thăm Hoa Kỳ của ông Trương Tấn Sang, giới phân tích trong và ngoài nước đưa ra nhiều quan điểm, bình luận khác nhau. Có người cho rằng, đây là một chuyến đi thành công, có thể đưa Việt Nam vào một ngã rẽ mới. Có người bi quan hơn, nhận định chuyến đi thất bại vì ông Sang đã không mang về được một kết quả cụ thể nào. Theo thiển ý của tôi, chuyến đi của ông Sang là một thất bại về mặt ngoại giao nhưng thành công về mặt chính trị đối với tập đoàn cầm quyền.
Mặc dù, Việt Nam đang nằm trong khu vực “nhạy cảm” mà Hoa Kỳ muốn tái lập ảnh hưởng, nhưng điều đó vẫn chưa đủ quan trọng để có thể liệt kê vào danh sách các quốc gia ưu tiên đặc biệt. Tại khu vực Đông Nam Á còn có nhiều quốc gia là đồng minh chiến lược của Hoa Kỳ như Singapore, Philippines...và sau này sẽ là Miến Điện – một quốc gia quân phiệt đang trên đà cải cách dân chủ. Chính vì lẽ đó, mà Hoa Kỳ đã không đặt nặng việc thiết lập quan hệ đối tác chiến lược với Việt Nam. Hoa Kỳ yêu cầu chính quyền Cộng sản phải có một sự thay đổi chính trị mạnh mẽ vì họ biết rằng quyền lợi của một nước Việt Nam Cộng sản sẽ không bao giờ tương đồng với lợi ích của nhân dân Mỹ. Hoa Kỳ không có lý do để đáp ứng những khẩn cầu của Việt Nam khi không nhận thấy những tiến bộ trong cải cách chính trị.
Rõ ràng là, trong những chuyến viếng thăm quan trọng của phái đoàn Việt Nam đến Mỹ, mà mới đây nhất là chuyến đi của ông Sang, Hoa Kỳ đã không dành cho phía Việt Nam sự đón tiếp nồng hậu nào. Khác với cách đón tiếp Trương Tấn Sang, cách đây không lâu, chính phủ Hoa Kỳ đã trịnh trọng chào đón lãnh tụ đối lập Miến Điện, bà Aung San Suu Kyi như một chính khách quan trọng dù bà chỉ là một nghị sĩ trong Quốc hội Miến Điện. Qua đó chúng ta có thể phần nào lượng định được tính chất cũng như tầm quan trọng của Việt Nam trong đánh giá của người Mỹ.
Trong quan hệ Việt Mỹ, những người lãnh đạo nhận thức được rằng Hoa Kỳ không cần Việt Nam trong ván cờ chiến lược, ngược lại, Việt Nam rất cần Hoa Kỳ để phát triển kinh tế, mà có thể là để sống còn. Trọng tâm của chuyến đi, phái đoàn Việt Nam tha thiết kêu gọi Mỹ cho gia nhập hiệp ước đối tác thương mại xuyên Thái Bình Dương và hủy bỏ lệnh cấm vận vũ khí sát thương. Tuy nhiên, cái mà họ nhận được chỉ là những lời lẽ ngoại giao.
Những toan tính phía sau
Những người lãnh đạo Việt Nam phải nhận thức rõ điều đó hơn ai hết. Thế nhưng, nếu không đạt được thành quả bang giao cụ thể về kinh tế, chính trị, quân sự thì họ cũng có thể tận dụng cơ hội để đạt được những thứ khác. Có thể họ không cần sự tiếp đón nồng hậu hay những thành quả bang giao, vì họ đang toan tính về những thứ nhỏ mọn nhưng lại có lợi cho họ trong nhất thời, trong tình thế đang lúng túng đối phó với sự bất mãn trong nước và trong thời gian chờ người đàn anh Trung Quốc ra chỉ thị mới.
Thực vậy, trong những năm gần đây, Hà Nội liên tục bị chỉ trích vì thái độ nhu nhược với Trung Quốc. Vì áp lực ngày càng lớn từ khối quần chúng đông đảo và một bộ phận đảng viên, một liệu pháp xoa dịu thiết nghĩ cũng hữu ích để những nhà lãnh đạo độc tài tranh thủ thời gian cho những âm mưu khác. Việc sử dụng chiêu bài xích lại gần với Hoa Kỳ vì thế là một nước đi cần thiết của họ.
Trong cuộc hội đàm, Trương Tấn Sang cố tình thổi phổng mối quan hệ Việt Mỹ khi phát biểu rằng Việt Nam - Hoa Kỳ đã xác lập khuôn khổ quan hệ đối tác toàn diện. Mục tiêu tối quan trọng ẩn dấu sau cử chỉ này là để minh chứng cho người dân trong nước thấy rằng: nhà nước Việt Nam có bang giao tốt đẹp với tất cả các quốc gia trên thế giới; ngoài mối quan hệ với Trung Quốc đang bị chỉ trích nặng nề, đảng và nhà nước Việt Nam cũng chú trọng đến việc phát triển quan hệ ngoại giao với thế giới bên ngoài, đặc biệt là Mỹ và Phương Tây; quan hệ với Washington là nhằm tạo thế cân bằng, đối trọng với Bắc Kinh...Không thể phủ nhận những động thái đó có tác dụng hiệu quả trong việc xoa dịu lòng dân và những nhà đối lập trong một chừng mực nào đó.
Bên cạnh đó, ông Sang và Bộ Chính trị Đảng Cộng sản Việt Nam cũng không quên dùng chuyến đi này để đánh bóng tên tuổi của Hồ Chí Minh, một nhân vật được thần tượng hóa nhưng bị giới trẻ trong nước dần lãng quên. Họ tận dụng cơ hội tốt trong một chuyến đi có thể nói là đem lại dnah giá cho chính quyền Hà Nội, mỗi lần nữa, làm sống lại một biểu tượng mốc meo. Thông qua bức thư của Hồ Chí Minh gởi Tổng thống Mỹ Truman, Cộng sản Việt Nam đã cố tình tạo ra cái cảm giác đầy cám dỗ rằng: Hồ Chí Minh cũng có tư tưởng dân chủ kiểu Mỹ và ông ta cũng được chính giới Mỹ đánh giá cao. Điều này có tác dụng truyền thông lớn đối với giới trẻ trong nước.
Hơn nữa, việc xích lại gần Hoa Kỳ sẽ tạo ra sự bất an cho không ít những đảng viên cấp dưới, đặc biệt là những kẻ thủ cựu, họ sợ một sợ chuyển hướng hay thay đổi nào đó tạo một tương lai không thể dự đoán cho họ. Nhưng khi những nhà lãnh đạo trung ương gợi lại hình ảnh Hồ Chí Minh trong một chuyến đi quan trọng như thế, đại bộ phận đảng viên Cộng sản cấp dưới sẽ cảm thấy bớt lo ngại hơn khi nghĩ rằng trước đây ông Hồ cũng từng muốn bắt tay với Hoa Kỳ. Việc cầu cạnh một kẻ có thâm thù huyết hận với đảng như thế cũng dễ chấp nhận hơn đối với họ.
Có thể nói đây là một thành công chính trị của đảng Cộng sản, điều này khiến chúng ta liên tưởng đến cuộc tấn công tết Mậu thân, tuy là một thất bại về quân sự nhưng họ đã thành công trong cuộc vận động chính trị quốc tế. Những người lãnh đạo Việt Nam quả thật dốt nát về kỹ trị, về quản lý và xây dựng đất nước, nhưng đừng nên coi thường họ về mặt thủ đoạn chính trị và kỹ năng nắm giữ quyền lực.
Bài viết thể hiện quan điểm của tác giả. Các bài viết được đăng tải với sự đồng ý của Ðài VOA nhưng không phản ánh quan điểm hay lập trường của Chính phủ Hoa Kỳ.
TẬP V. THƯ MỤC VÀ MỤC LỤC
_______
66.Lê Anh Hùng. Quan hệ Việt-Mỹ-Trung nhân chuyến thăm Hoa Kỳ của ông Trương Tấn Sang
http://www.voatiengviet.com/content/quan-he-viet-my-trung-nhan-chuyen-di-my-cua-chu-tich-vietnam-truong-tan-sang/1709600.html
http://www.voatiengviet.com/content/chuong-trinh-nghi-su-cho-cuoc-hop-giua-hai-nha-lanh-dao-viet-my/1707484.html
68.Ðề tài đàm phán Việt-Mỹ: Thương mại, nhân quyền và Trung Quốc
http://www.voatiengviet.com/content/dam-phan-viet-my-ve-thuong-mai-nhan-quoc-va-trung-quoc/1707403.html
69. Nguyễn Thu Trâm. CHUYẾN MỸ DU CỦA TRƯƠNG TẤN SANG, THÊM MỘT TRÒ BỊP BỢM MỚI CỦA ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM
http://baotoquoc.com/2013/08/04/chuyen-my-du-cua-truong-tan-sang-them-mot-tro-bip-bom-moi-cua-dang-cong-san-viet-nam/
70. Việc xẩy ra sau tại Mỹ ngay sau Trương Tấn Sang trở về.
http://vietquoc.org/viec-xay-ra-sau-tai-my-ngay-sau-truong-tan-sang-tro-ve/
71. ĐI HAI TAY VỀ TAY KHÔNG.TỰ DO NGÔN LUẬN SỐ 176 NGÀY 1-8-2013.
MỸ DU BÌNH LUẬNBÊN KIA BỜ ĐẠI DƯƠNG 273.
72.Việt Nam được lợi từ sau hội kiến Barack Obama – Trương Tấn Sang ?
http://www.viet.rfi.fr/viet-nam/20130729-viet-nam-co-huong-loi-tu-sau-hoi-kien-obama-%E2%80%93-sang72.Việt Nam được lợi từ sau hội kiến Barack Obama – Trương Tấn Sang ?
73.Nam Nguyên, phóng viên RFA. 2013-07-26. Gặp gỡ Obama-Trương Tấn Sang: hai bên cùng thắng http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/obama-sang-meeting-win-win-policy-nn-07262013093241.html
74.Kết quả chuyến thăm Hoa Kỳ của Chủ tịch nước Trương Tấn Sang
http://vov.vn/Chinh-tri/Ket-qua-chuyen-tham-Hoa-Ky-cua-Chu-tich-nuoc-Truong-Tan-Sang/273048.vov
75. Huỳnh Trọng Hiếu. Những thủ đoạn nằm sau chuyến đi Mỹ của ông Trương Tấn Sang.
http://www.voatiengviet.com/content/nhung-thu-doan-nam-sau-chuyen-di-my-cua-ong-truong-tan-sang/1728755.html
76. Lê Vĩnh .Bên lề chuyến đi Mỹ của ông Trương Tấn Sang. - DienDanCTM.
http://diendanctm.blogspot.ca/2013/08/ben-le-chuyen-i-my-cua-ong-truong-tan.html
77.HUỲNH NGỌC TUẤN. NHỮNG TÍN HIỆU TRÁI CHIỀU.
http://vietluan.com.au/thong-tin-nhung-tin-hieu-trai-chieu
78. MỸ đối với Chủ tịch Trương Tấn Sang rất thiếu nghi lễ ngoại giao so với Tổng Thống Ngô Đình Diệm và Nguyễn Văn Thiệu
. http://ttxva.org/truong-tan-sang-ngo-dinh-diem/#ixzz2bz8gIzaf79.79. Bùi Tín. Hai bức ảnh nói lên nhiều điều.
http://www.voatiengviet.com/content/hai-buc-anh-noi-len-nhieu-dieu/1713289.html
80.Đoàn Hưng Quốc .Chuyến đi của Chủ Tịch Trương Tấn Sang thành công hay thất bại?
http://www.boxitvn.net/bai/18076
81.BÙI TÍN.Gánh nặng của một chuyến đi xa. http://www.voatiengviet.com/content/ganh-nang-cua-chuyen-di-xa-cua-ct-vietnam-truong-tan-sang/1709194.html
82. Trọng Nghĩa. Các điều nổi bật trong chuyến thăm Mỹ của ông Trương Tấn Sang
http://www.viet.rfi.fr/viet-nam/20130826-nhung-dieu-noi-bat-trong-chuyen-tham-my-cua-ong-truong-tan-sang
83. Thiện Ý .MỤC ĐÍCH VÀ Ý NGHĨA CHUYẾN ĐI TẦU VÀ ĐI MỸ CỦA CHỦ TỊCH NƯỚC TRƯƠNG TẤN SANG . . http://diendancongnhan.blogspot.ca/2013/07/muc-ich-va-y-nghia-chuyen-i-tau-va-i-my.html
84.Thùy Trang. Báo chí viết về chuyến thăm Mỹ của Chủ tịch Trương Tấn Sang
http://dantri.com.vn/the-gioi/bao-chi-viet-ve-chuyen-tham-my-cua-chu-tich-truong-tan-sang-757454.htm
85. Ðinh Xuân Quân - Nhân chuyến thăm Mỹ của Chủ Tịch CSVN Trương Tấn Sang.
86. SAO HỒNG * CHUYẾN VIẾNG THĂM HOA KỲ CỦA CHỦ TỊCH NƯỚC: CHƯA ĐÚNG THỜI ĐIỂM ?
87. Đỗ Văn Phúc. Bàn về chuyến Mỹ du của Trương Tấn Sang.http://hoilatraloi.blogspot.ca/2013/07/ban-ve-chuyen-my-du-cua-truong-tan-sang.html#.UiuXjz9OJuA
88 . Mạch Sống.Các Dân Biểu Hoa Kỳ: Không Cho Việt Nam Vào TPP
http://anhhaisg.blogspot.ca/2013/06/cac-dan-bieu-hoa-ky-khong-cho-viet-nam.html88 . Mạch Sống.Các Dân Biểu Hoa Kỳ: Không Cho Việt Nam Vào TPP
89. Chuyến thăm Hoa Kỳ của Chủ tịch Sang và cải cách dân chủ tại Việt Nam
http://www.danchimviet.info/archives/77794/chuyen-tham-hoa-ky-cua-chu-tich-sang-va-cai-cach-dan-chu-tai-viet-nam/2013/07
90. SƠN TRUNG * TRƯƠNG TẤN SANG MỸ DU TỔNG LUẬN
Tôi không thể cảm ơn Tiến sĩ EKPEN TEMPLE đủ để giúp tôi khôi phục lại cuộc hôn nhân của mình với niềm vui và sự an tâm của nhiều vấn đề gần như dẫn đến ly hôn. Cảm ơn Chúa, tôi đã tổ chức Tiến sĩ EKPEN TEMPLE đúng giờ. Hôm nay tôi có thể nói với bạn rằng Tiến sĩ EKPEN TEMPLE là giải pháp cho vấn đề này trong hôn nhân và mối quan hệ của bạn. Liên lạc với anh ấy tại (ekpentemple@gmail.com)
ReplyDelete