HỒ CHÍ MINH HUYỀN THOẠI VÀ MẶT NẠ

HỒ CHÍ MINH HUYỀN THOẠI VÀ MẶT NẠ

http://giahoithutrang.blogspot.com/2012/06/ho-chi-minh.html

Sunday, 10 November 2013

SƠN TRUNG CHÍNH LUẬN XV

 


71. THÁI ĐỘ TRUNG QUỐC HÔM NAY

Trong tuần lễ thứ hai của tháng 9-2011, đài BBC đã có hai bài luận về Trung Quốc.
Bài thứ nhất nhan đề là TQ muốn có bạn thì đừng ngạo mạn, đăng tải ngày thứ ba, 13 tháng 9, 2011, của Frank Ching là một người Hoa, tốt nghiệp đại học Colombia, Hoa Kỳ và từng làm ký giả cho Tạp chí Kinh Tế Viễn Đông (Far Eastern Economic Review) và viêt nhiều bài báo, sách nghiên cứu về châu Á, gồm cả chủ đề Việt Nam và Hoàng Sa-Trường Sa.
http://www.bbc.co.uk/vietnamese/world/2011/09/110913_china_japan_no_arrogance.shtml

Bài thứ hai nhan đề Vì sao TQ mềm mỏng hơn với láng giềng?, Cập nhật: 14:49 GMT - thứ hai, 12 tháng 9, 2011
http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/2011/09
/110912_china_neighbours_assurance.shtml

Bài thứ nhất là một lời khuyên đúng luân lý giáo khoa thư nhưng không đúng chỗ, đúng người vì Trung Cộng đâu thèm làm bạn với ai! TRung Quốc muốn làm chủ thiên hạ chứ đâu muốn hạ mình làm bạn với ai?Trung quốc khinh Mỹ vì Trung Quốc là chủ nợ của Mỹ, còn bọn Phi Luật Tân, Singapore, Việt Nam chỉ là hạng tép riu, nhất Việt Nam Hồ Chí Minh, Phạm Văn Đồng chỉ là nô bộc! Trung Cộng bao giờ cũng muốn làm bá chủ, xưa kia Trung Cộng là đầy tớ của Liên Xô, Mao là tay chân của Stalin thế mà chống lại Liên Xô để giành lấy vai trò lãnh đạo trong thế giới cộng sản và cả thế giới.Thầy họ họ còn coi khinh huống bọn chạy theo đế quốc, bọn bại trận, bọn phản động, bọn tư sản, tiểu tư sản, bọn ngu si chẳng biết Mac Lê là gì thì Cộng sản coi khinh như rơm rác, họ đâu thèm làm bạn với những thứ ấy! Thực ra thì Cộng Sản cũng đôi khi vỗ về một số trí thức như Trần Đức Thảo, Nguyễn Mạnh Từơng, Nguyễn Hữu Thọ, Huỳnh Tấn Phát, Trương NhưTảng, Bùi Duy Tâm, Ngô Bảo Châu, chỉ là để lợi dụng.

Nếu họ trọng dân, trọng trí thức thì họ đâu cho công an công khai đánh dân, và trong chính phủ đã có những chân trí thức trong và ngoài đảng Chính Mao đã bảo trí thức là cục phân, và Hồ Chí Minh đã ra khẩu hiệu" trí phú địa hào, đào tận gốc, trốc tận rễ" thì trí thức phải biết thân phận mình! Trí thức cũng như nhân dân có quyền phê bình, chỉ trích cộng sản còn khuyên bảo, van nài thì không nên!

Nay với thái độ hung hãn tại biển Đông với bản đồ lưỡi bò, cũng những thái độ xấc xược tại hội nghị quốc tế Copenhague Đan Mạch 2009, cùng lời tuyyên bố của Trì Hạo Điền rõ là Trung Cộng muốn đạp đầu thiên hạ, đá Mỹ lăn nhào để chiếm vai trò bá chủ chứ họ có muốn làm bạn với ai đâu. Do vậy, lời khuyên của Frank Ching là dư thừa. Đúng là đem đàn gảy tai trâu!

Hơn nữa, Frank Ching cũng giống như 36 cái nõn nường hải ngoại sao lại đối thoai với cộng sản.? Muốn đối thoại thì trước hết phải xem người đó là hạng nào, họ có bỏ thì giờ tiếp ta, nghe ta nói không? Nếu họ không muốn nghe thì nói làm gì cho uổng lời trừ ra khi mình chịu đấm ăn xôi, cầu lợi cầu tài!

Cộng sản có dân chủ đâu, có tôn trọng ý dân đâu mà nói với họ. Nói với cộng sản chẳng thà bắt đầu gối mà nói chuyện còn hơn. Tri bỉ tri kỷ. Nhiều người tỏ ra khôn mà thật là dại! Cộng sản thì tự hào lắm, khinh người lắm, Mỹ mà còn bị Mao cho là cọp giấy, còn nhân dân Miền Nam bị gọi là ngụy quân, ngụy quyền, ngu si dốt nát, vì Trung Cộng và Việt Cộng đã đánh thắng bao kẻ thù hùng mạnh nhất thế giới, họ dù là i tờ , là trình độ lớp ba trường làng, cũng đã tốt nghiệp đại học chống Nga, chống Mỹ, là đỉnh cao trí tuệ loài người, là anh hùng bách chiến bách thắng cho nên cái học hành của ông Frank Ching và các cụ , các ông, các cô, các cậu hải ngoại có cả thúng bằng cấp cũng chỉ là đồ bỏ, thế mà lại dám lên mặt dạy đời cho lãnh tụ anh minh và đảng quang vinh ư?

Về mặt chính trị, ông Frank Ching tỏ ra non yếu. Ông khen Mỹ mạnh và tốt nên sau khi đánh bại kẻ thù Nhật Bản và Đức đã giúp Nhật Đức hưng thịnh. Ông còn khuyên Trung Quốc nên học Mỹ!, theo Mỹ! Ậy! Nói như thế mà ông không sợ bị cộng sản gán cho cái tội tay sai đế quốc Mỹ, là CIA, ăn tiền Mỹ, ca tụng Mỹ, mong thực thi diễn tiến hòa bình ư?Hoặc ông cũng như ai muốn thưa bẩm để xin xỏ gì chăng?

Bài báo thứ hai cho rằng hiện nay Trung Cộng xử sự mềm mỏng. Bài báo này này cho rằng hiện nay Trung cộng mềm dẻo là vì:
-Nay các nước Phi Luật Tân, Việt Nam và Trung Quốc đang gặp nhau.
-Trung quốc nhận ra hung hăng khủng bố là dại.Chỉ có lợi cho Mỹ!

Không lẽ nào Trung Quốc lại ấu trĩ như thế ư! Bây giờ mới thấy là thái độ bành trướng, xâm lược, đe dọa là ngu hay sao?Không lẽ bỏ bao tiền chế tạo vũ khí , nuôi quân, luyện quân là dại hay sao?

Phải chăng Trung Quốc muốn bẻ đũa từng chiếc, giả đò hòa hoãn để gây áp lực theo thuật cây roi và củ cà rốt? Nhất là sắp tới , Nguyễn Phú Trọng sắp sang triều kiến sẽ cắt thêm đất, nhượng thêm biển và bán đứng kinh tế Việt Nam. Hoặc sau vụ tàu cao tốc đổ nhào và vụ thử tàu sân bay, Trung Quốc mới biết kỹ thuật mình non, chưa đủ sức đấu với Mỹ nên phải tạm thời hòa hoãn. Hoặc sau vụ Phi Châu, Trung Cộng thấy mình bị hẫng hụt, bị phỏng tay?
Hoặc Trung Cộng sắp đánh cho nên giả đò tươi cười để che mắt thế gian?


I. TRUYỀN THỐNG XÂM LƯỢC CỦA TRUNG QUỐC
Trong vùng Á châu, Trung Hoa là một nước lớn nhất và đông dân nhất. Trung Hoa cũng tự hào là một nước có nền văn minh tối cổ. Vì cậy mình mạnh, từ đời Tần, Thủy Hoàng với mộng trường sinh bất lão và mộng bá chủ hoàn cầu đã đem quân xâm lấn các nước lập thành nước Trung Quốc. Năm 214 tr.TL, Tần Thủy Hoàng đã sai tướng Đồ Thư xâm lược nước ta nhưng rồi cũng bị thất bại.Nước ta được độc lập một thời gian. Sau nhà Hán lên, Hán Cao Tổ tiếp tục chính sách bá chủ thiên hạ. Năm 196 tr.TL, Hán Cao Tổ sai Lục Giả sang chiêu hàng Triệu Đà và xâm lược nước ta. Kết quả là nhân dân ta sau một thời kỳ lệ thuộc nhà Hán đã giành được độc lập.

Đến thời Hốt Tất Liệt, quân Mông Cổ đã sang chiếm châu Âu, đem quân đánh Nhật Bổn nhưng bị sóng cả đánh tan thuyền. Quân Mông cổ thắng khắp nơi nhưng đã thất trận tại Việt Nam. Tiếp theo, người Mãn Thanh chiếm Trung Quốc, lập nhà Thanh. Nhân Lê Chiêu Thống sang cầu cứu, họ bèn đem quân xâm lược, rốt cuộc Tôn Sĩ Nghị đại bại dưới tay Nguyễn Huệ..
Nhờ có biến loạn trong nước, nhất là việc bát quốc xâm chiếm Trung Quốc cho nên nước ta không bị nhà Thanh quấy nhiễu. Đến thời Dân Quốc, Mao Trạch Đông nổi lên, nhờ có Tưởng Giới Thạch và Quốc Dân Đảng chống cự nên Trung Cộng không chiếm được lục địa và tiến đánh Việt Nam. Sau 1945, Đồng minh giao cho Tưởng kiểm soát Việt Nam nhưng Tưởng Giới Thạch trả lời:
"Chúng tôi không nhận nhiệm vụ này vì người Việt Nam hay chống đối chúng tôi!"

Tưởng Giới Thạch trả lời như vậy bởi vì ông không có tham vọng như Mao. Vả lại, Tưởng là ngưởi thông minh, ông hiểu số phận của ông đã được Mỹ quyết đinh từ lâu.Khi bắt tay với Nga chống phát xít, hoặc chậm lắm là trong hội nghị Yalta chia thiên hạ, Mỹ đã phải chấp nhận chia Đông Âu và Trung Quốc cho Stalin.

Chính nhờ Pháp và Mỹ mà từ 1945 cho đến 1975, một nửa dân Việt Nam được hưởng chút ít tư do trong buổi Quốc Cộng phân tranh nếu không sau 1947, Việt Nam cũng lâm hoàn cảnh Tây Tạng, Mông Cổ, Tân Cương. Từ 1945, Việt Minh lên là đa số bị tại họa cộng sản. Chính từ 1924, Hồ Chí Minh đã trở thành tay sai Đệ tam quốc tế, sau đó là tay sai Trung Quốc. Hồ Chí Minh hai vai mang nặng Nga Hoa. Kết quả là 1945, Nga Hoa lãnh đạo Cộng sản Việt Nam mà Trung Quốc là nước trục tiếp yểm trợ và rèn luyện cộng sản Việt Nam. Khi lập Đệ tam quốc tế là Stalin đã muốn tóm thâu thế giới. Nga và Trung Quốc chính là hai nước đế quốc cộng sản. Họ dùng chủ nghĩa Marx, đảng cộng sản và vũ khí xâm chiếm thế giới. Chính Nga và Trung Quốc đã mượn tay và mượn danh nghĩa Việt Nam để chiếm Việt Nam cũng như Bắc Việt mượn tay và mượn danh nghĩa Giải Phóng Miền Nam để chiếm miền Nam.

Lã Quý Ba (LÃ QUÝ BA *HỒI KÝ ) nói rằng viện trợ của Trung Quốc là vô vị lợi (tất nhiên có phần cho không chứ không phải là tất cả) nhưng trước khi đánh Điện Biên Phủ, và tất nhiên để chắc ăn, Mao đã yêu cầu phần lớn quan chức trung ương Việt Nam gồm Hồ Chí Minh, Phạm Văn Đồng, Võ Nguyên Giáp , Tôn Đức Thắng. . .bí mật sang Trung Quốc ký kết hiệp định bán nước.Sau này, Phạm Văn Đồng ra mặt công nhận Trường Sa, Hoàng Sa là lãnh thổ Trung Quốc.
( hình trong sách của Lã Quý Ba )
Còn trong thời chiến, ông Hồ đã cho phép quân Trung Quốc mở trường huấn luyện, đặt kho lương thực và vũ khí tại biên giới và nơi này trở thành đất đai của họ, người Việt Nam hay Mán, Thổ, Mường . . .đều cấm lai vãng. (Vũ Thư Hiên, Đêm Giữa Ban Ngày)
Nay thì rõ ràng là Trung Quốc muốn chiếm Việt Nam và thế giới.

Tuy khéo giấu diếm, Trung Quốc cũng đã hù họa, thách thức Việt Nam. Trong lúc Việt Hoa còn thắm thiết, trong một cuộc hội nghị Hữu nghị Việt Trung, Trần Huy Liệu lúc bấy giờ còn được ông Hồ trân quý, giao cho chức vụ Phó Chủ tịch Hội Hữu nghị Việt – Trung dù trong “thế” phải giữ gìn ông vẫn có thể trả lời ngoại trưỏng Trần Nghị khi ông này ghé tai hỏi: “Các đồng chí có sợ chúng tôi không? ” rằng: “Các đồng chí cứ nhìn lại lịch sử!
(Ngô Vĩnh Bình.Trần Huy Liệu là chứng nhân, là câu hỏi của thế kỷ XX. http://www.vannghequandoi.com.vn/-nhanvt-vn-skin/1--nhanvt-vn-skin/4453-trn-huy-liu-la-chng-nhan-la-cau-hi-ca-th-k-hai-mi.html
Trong thế giới có ba hạng người. Một hạng lương thiện, một hạng gian ác và một hạng gian nịnh. Hạng hùng mạnh mà sinh ra kiêu căng, đàn áp, cướp bóc cũng chỉ vì lợi danh. Chủ đề tiểu thuyết của Kim Dung chính là tố cáo tâm lý xưng hùng bá của một số hiệp khách mang danh quân tử nhưng thực chất là " ngụy quân tử", là những tên gian tham, đại gian, đại ác.

Trong thế kỷ XX, Stalin đã chiếm các nước nhỏ lập liên bang Xô Viết, sau đó ông thôn tính Đông Âu. Liên Xô là một cường quốc của phe XHCN, Liên Xô không cần thần phục ai. Stalin thuộc hạng gian ác, hống hách. Trung Quốc là một nước nghèo và lạc hậu. Buổi đầu, Trung Quốc đã phải thần phục Liên Xô. Có nguồn tin nói rằng Mao đã cắt đất phía Bắc dâng cho Nga để cầu viện trợ. Đến khi Khrutchshev hạ bệ Stalin là thần tượng của Mao, hai nước đưa đến chiến tranh biên giới (nhưng họ giữ kín cũng như chiến tranh Việt Trung trước 1979).

Tâm lý Trung Quốc, Việt Nam là tâm lý hạng gian nịnh. Họ có hai khuôn mặt. Một bộ mặt nịnh bợ kẻ mạnh, đồng thời có bộ mặt hống hách với kẻ yếu. Tục ngữ Việt Nam có câu" Nịnh trên đạp dưới" chính là thái độ của Trung Quốc và Việt Nam. Tuy nói là "nịnh trên", thực ra có lúc " chó cắn chủ". Đó là trường hợp Trung Quốc chống Liên Xô, và Việt Nam chống Trung Quốc thời Lê Duẩn.

Tại sao Trung Quốc chống Liên Xô? Họ xung đột vì ba lý do:
+Liên Xô hạ bệ Stalin là thần tượng của Mao. Việc xét lại ở Liên Xô có thể đưa đến việc xét lại ở Trung Quốc mà Mao có thể bị lật đổ dưới sự thúc đẩy của Liên Xô thời Khrutchshev,
+Liên Xô xâm chiếm biên giới phía bắc của Trung Quốc.
+Các cố vấn Liên Xô khinh mạn Trung Quốc chẳng khác gì bọn Anh, Pháp, Đức. . .

Còn Việt Nam chống Trung Quốc là do ba nguyên nhân:
+Việt Nam đã ký hiệp định liên minh với Nga nên không sợ Tàu.
+Việt Nam chiến thắng Mỹ nên tin tưởng có thể đánh thắng ông thầy mình!
+Việt Nam không muốn bị Trung Quốc khống chế.

Tại sao Trung Quốc khống chế Việt Nam ? Vì Trung Quốc muốn làm bá chủ theo đường lối đế quốc phong kiến kết hợp với đế quốc cộng sản.
  • Trung Quốc bắt bọn CS Việt Nam phải cúi đầu như trong hiệp định Genève. Trung Quốc muốn lấy lòng quốc tế đã chơi đẹp, tự ý cắt vĩ tuyến 17 phân chia Nam Bắc trong khi Phạm Văn Đồng không muốn chia cắt, và nếu chia cắt thì phải cắt từ vĩ tuyến 16.Nếu Việt Nam không tuân lệnh, thì Trung Quốc căt viện trợ.
  • Trung Quốc đưa cán bộ trực tiếp lãnh đạo CCRĐ
  • Trung Quốc muốn Mỹ ở lại Miền Nam để ngăn chận Liên Xô
  • Trung Quốc muốn Việt Nam trung lập, chịu ảnh hưởng Nga, Tàu, Mỹ, Pháp. Đây chính là một âm mưu Trung Quốc nhắm cai trị Việt Nam bằng phương thức quốc tế trung lập. Chính vì sơ Giải Phóng Miền Nam theo Trung Cộng và Pháp trong ván bài trung lập mà Bắc Việt phải thống nhất cấp thời và đá văng bọn Giải Phóng Miền Nam.
Con người ta suy yếu cũng muốn làm anh chị, như Việt Nam đã xâm lược Miên, Lào, huống hồ Trung Quốc nay đã có bộn tiền nhờ buôn bán với tư bản. Nước Anh trước kia bị La Mã đô hộ, sau khi cách mạng khoa kỹ thuật thành công, liền lộ bộ mặt đế quốc. Tiếp theo là Pháp. Nhật Đức Ý cũng vậy. Tâm lý con người là như thế! Ít ai giữ trọn khí tiết "phú quý bất năng dâm, bần tiện bất năng di!"

Ban đầu Đặng Tiểu Bình rất khiêm nhường. Trước khi đánh Việt Nam, ông đã sang Mỹ ,Úc thăm dò quan điểm thế giới. Ông tuyên bố là người Trung Quốc phải khiêm tốn, phải cúi mình thật thấp và đừng bao giờ đi trước” trong các vấn đề quốc tế.(TRẦN BÌNH NAM * TRUNG QUỐC)

Đặng Tiểu Bình và Trung Quốc lúc này như một vị tân khoa nghèo nay được bổ nhậm làm quan cho nên buổi đầu còn khiêm cung. Đến Hồ Cẩm Đào thì chồn đã thành tinh lộ bộ mặt đanh ác đe dọa thế giới. Mấy ông đảng ác ôn cộng với bọn quân phiệt đua nhau đốc thúc chế tạo vũ khí , luyện tập quân đội và đóng các hải thuyền để thực hiện mộng bá chủ toàn cầu.

Giáo sư Willy Wo-Lap Lam, chuyên viên nghiên cứu tại The Jamestown Foundation, và từng viết bình luận cho Asiaweek, South China Morning Post, đã viết bài “China unveils its new worldview” đăng trên Asia Times on line ngày 11 /12/2009: http://www.atimes.com/atimes/China/KL11Ad01.html thuật bài báo “Quan điểm của Chủ Tịch nước Hồ Cẩm Đào trong thời đại mới” (Hu Jintao’s Viewpoints about the Times) đăng trên tuần báo Outlook Weekly (của đảng cộng sản Trung quốc) số cuối tháng 11 vừa qua. Quan điểm của Hồ Cẩm Đào gồm 5 điểm do Zhang Xiaotong, một lý thuyết gia của đảng viết :

( 1). Sự thay đổi sâu rộng của thế giới
(2). Xây dựng một thế giới hài hòa
(3). Cùng nhau phát triển
(4). Chia xẻ trách nhiệm
(5). Nhiệt tình hợp tác vào công việc thế giới

Lý thuyết gia Zhang Xiaotong cho rằng quan điểm của Chủ tịch Hồ Cẩm Đào là một sáng kiến lý thuyết quan trọng dựa vào sự phán đóan một cách khoa học sự phát triển của thế giới qua thời gian. (TRẦN BÌNH NAM * TRUNG QUỐC)

Trước đây, thế giới đã khốn đốn về những lời giả dối. Thực dân, đế quốc xâm lược thế giới dưới danh nghĩa truyền bá văn minh, mở rộng nước chúa. Cộng sản thì rêu rao tinh thần vô sản quốc tế, đấu tranh giai cấp, công bằng xã hội. Trước đây, Nhật Bản cũng thương yêu người châu Á với chủ thuyết " Đại Đông Á", và khẩu hiệu "Châu Á của người Á châu"! Và bây giờ Hồ Cẩm Đào với bọn quân phiệt đưa ra chính sách năm điểm, nghe thiệt kinh hoàng! Đó là một bản tuyên ngôn của đế quốc Cộng sản Trung Quốc, là một bản tuyên chiến với nhân loại, đặc biệt là phe tư bản.

Trước đây, người Trung Quốc đã ngạo mạn. Họ nhờ Liên Xô cung cấp vũ khí, cố vấn và tổ chức nhưng sau đó thì họ cho rằng trong khi bọn Nga sống man dã thì người Trung Quốc sống ung dung, ngồi uống trà, nhắm rượu. Mao bảo Mỹ là con cọp giấy. Nay thì Mỹ vay nợ Trung Quốc. Người Trung Quốc và bọn nịnh Trung Quốc lên tiếng Mỹ đã hết thời. Nay là thời của Trung Quốc xưng bá chủ thay Mỹ. Trung Quốc thay thế Mỹ cai trị thế giới và đồng Quan thay đồng Mỹ kim. Hạm đội Trung Quốc sẽ làm chủ Thái Bình Dương và thế giới....Đây là một sự thật không phải vu khống cho Trung Quốc. Nay với chủ thuyết năm điểm, thì những ai hững hờ với cuộc thế cũng phải lo âu! Một Hốt Tất Liệt sẽ san bằng không những châu Âu mà toàn thế giới!
Chúng ta thử phân tích sơ lược năm điểm của thế giới quan Trung Quốc:

-Thế giới phải thay đổi, nghĩa là Mỹ, Anh, Pháp phải đầu hàng Trung Quốc, không còn làm cha thiên hạ như trước đây!
-Xây dựng một thế giới hòa hài dưới sự lãnh đạo của cộng sản Trung Quốc, nghĩa là tất cả các nước sẽ biến thành Tây Tạng, Tân Cương. Và các tôn giáo như Thiên chúa giáo, Tin Lành giáo, Do Thái giáo, Ấn Độ giáo sẽ bị giết, bị tù như Pháp luân công,và Phật giáo Tây Tạng.
-Cùng nhau phát triển như kiểu Việt Nam và Trung Quốc hợp tác đánh cá mà ngư dân Việt Nam bị cấm đánh cá trên hải phận của mình!
-Chia xẻ trách nhiệm nghĩa là từ nay Trung Quốc sẽ chia quyền lợi với Mỹ, Anh, Pháp!Hay nói rõ hơn, Trung Quốc cầm đầu thế giới, Anh, Pháp Mỹ chỉ là thứ thằn lằn, cắc ké. . .
-Nhiệt tình hợp tác vào công việc thế giới nghĩa là từ nay Trung Quốc sẽ là sen đầm quốc tế, sẵn sàng đem quân can thiệp mọi nơi!Nước nào cứng đầu sẽ bị xóa sổ theo khẩu hiệu
" Hàng thì sống, chống thì chết!" mà cộng sản các nước đều làm và nói y chang!

II.VIỆT NAM, LÊ CHIÊU THỐNG HAY NGUYỄN HUỆ ?

Trước thái độ hung hăng của Trung Cộng, các ông cộng sản đầu sõ co vòi rụt cổ không dám lên tiếng phản đối, để mặc cho đất nước và hải phận bị xâm chiếm, ngư dân bị đánh đuổi. Các ông lớn thay nhau sang Trung quốc triều cống, lạy lục. Trước và sau khi sang Mỹ, họ đều thưa trình Trung Quốc! Họ là Lê Chiêu Thống quỳ lạy khóc lóc ở cung điện nhà Thanh hay Việt Câu Tiễn phải nếm phân, hay Hàn Tín phải tạm thời nhẫn nhục mà luồn trôn?

Nay thì Việt Nam đã có bốn hành động mới tương đối tích cực.
-Một số tướng lãnh lên tiếng xa gần.
-Việt Nam đã sang giao thiệp với Mỹ và các nước Asean
-Việt Nam mua vũ khí của Nga, Pháp. . .
-Chính sách quân sự mới

Các báo chí ngoại quốc đã đưa tin và bình luận việc này.

1. CÁC TƯỚNG LÃNH LÊN TIẾNG

Trước đây, cuối năm 2008 và đầu năm 2009, báo chí trong và ngoài nước đã loan tin đại tướng Võ Nguyên Giáp và trung tướng Đồng Sĩ Nguyên lên tiếng chống đối việc để Trung Quốc khai thác mỏ Bauxite Tây Nguyên, vì khai thác Bauxite sẽ gây ô nhiễm, và Tây nguyên là điểm trọng yếu về quân sự, không thể để cho ai chiếm lãnh.
www.bbc.co.uk/vietnamese/.../090503_dongsinguyen.shtml

Nay nhân kỷ niệm 65 năm thành lập quân đội, tướng Đồng Sĩ Nguyên trả lời phóng viên Vietnamnet về nền độc lập của Việt Nam:
Dân tộc Việt Nam yêu nước nồng nàn và khát khao chung sống hòa bình, không gây chuyện với bất kỳ ai để chăm lo cuộc sống. Nhưng mà nhớ rằng bất cứ ai đến xâm lăng nước ta thì có thể nói là không được quyền. (Hình tướng Đồng Sĩ Nguyên)

Bàn về tình hình Biển Đông, ông nói:
Biển Đông hiện nay là thách thức trực tiếp, hiện hữu với sự tham gia của nhiều nước nhiều bên trong khu vực. Tranh chấp Biển Đông thì xưa nay vẫn thế và hiện nay còn gay gắt khốc liệt hơn do tài nguyên biển phong phú ở khu vực này.
Ứng xử của chúng ta là hết sức tìm cách xây dựng hòa bình, tìm cách giải quyết vấn đề bằng con đường đàm phán thương lượng…. Nhưng chúng ta cũng không thể nhân nhượng nếu ai đó cứ đi mãi con đường đè nén hay phá phách công cuộc xây dựng, phát triển đất nước của Việt Nam.
Tôi mong các bên liên quan bình tĩnh, cùng bàn bạc để làm thế nào hợp tác, cùng khai thác Biển Đông. Chứ đừng tưởng mạnh là thắng được yếu đâu.


Trong hàng trăm tướng lãnh, ta chỉ thấy hai ông tướng già 80-90 tuổi lên tiếng, còn các vị tuổi trẻ giòng hào kiệt thì sao?

2. VIỆT NAM, MỸ & ASEAN

Nguyễn Tấn Dũng và Nguyễn Minh Triết đã sang Mỹ trong năm 2009. Cuối năm, đại tướng Phùng Quang Thanh, bộ trưởng quốc phòng Việt Nam đã đi thăm Asean và Hoa Kỳ. Ngày 12-12, Bộ trưởng Quốc Phòng Việt Nam, đại tướng Phùng Quang Thanh tuyên bố với Thông tấn xã Việt Nam sáng hôm nay, sau khi công du Hoa Kỳ và Pháp trở về:
Việt Nam sẽ phát triển hợp tác quốc phòng song phương và đa phương, tham gia mọi hoạt động quân sự của ASEAN cũng như với các nước Châu Á Thái Bình Dương trong tinh thần tự chủ và độc lập.

Bộ trưởng quốc phòng Việt Nam nói rằng một trong những công việc ưu tiên hàng đầu của quân đội Việt Nam là hợp tác trong lãnh vực tuần tra trên biển với Trung Quốc, Campuchia và Thái Lan, sắp tới sẽ hợp tác thêm với Indonesia, Malaysia và Philippines. Việc hợp tác này nhằm tránh những tranh chấp lãnh hải ở biển Đông.

Trong khi đó thì tư lệnh hải quân Việt Nam, trung tướng Nguyễn Văn Hiến, cho biết hải quân Việt Nam đang được hiện đại hoá.

Tướng Nguyễn Văn Hiến tuyên bố việc bảo vệ chủ quyền , giữ an ninh lãnh hải , đánh đuổi tàu nứơc ngoài xâm phạm hải phận là nhiệm vụ của hải quân Việt Nam, dù phải chiến đấu và hy sinh. ĐÀI Á CHÂU TỰ DO

Ngày 16-12-2009, Đài VOA đưa tin về cuộc hội đàm quân sự Việt Mỹ tại Ngũ Giác Đài. vào 8-12-2009. Giáo sư Alexander Vuving (Vũ Hồng Lâm)
từ Trung tâm Nghiên cứu An ninh châu Á – Thái Bình Dương ở Hawaii, nhận định rằng chuyến thăm của ông Thanh là một ‘dấu mốc mới trong quan hệ quốc phòng giữa hai nước Việt Nam – Hoa Kỳ’. . .



(Hình DT.Phùng thăm Hawaii)
Trước đó, hôm 11/12, Bộ trưởng Quốc phòng Việt Nam đã tới một căn cứ hải quân và lên thăm một tàu ngầm tấn công USS Jacksonville của Hoa Kỳ ở Hawaii. Thông cáo của Hải quân Hoa Kỳ nói rằng Mỹ và Việt Nam ‘ngày càng tăng cường hợp tác trong một loạt các lĩnh vực như gìn giữ hòa bình; cứu trợ nhân đạo; tìm kiếm cứu nạn; an ninh biển và biên giới’.


Giáo sư Vũ Hồng Lâm cho rằng chặng dừng chân ở Hawaii của ông Thanh cho thấy ‘mối quan tâm về vũ khí’ của Việt Nam: 'Chuyến thăm này có một điểm đặc biệt là ông Phùng Quang Thanh không đến thẳng Washington, mà trước khi đến đó, ông dừng lại ở Hawaii ba ngày để đi thăm bộ chỉ huy Thái Bình Dương của Mỹ - tức là bộ tư lệnh có trách nhiệm đối với toàn bộ khu vực Thái Bình Dương và Ấn Độ Dương. Ông thăm cơ sở của hải quân và không quân cụ thể như đến xem tầu ngầm và máy bay. Điều đó cũng nói lên phần nào là phía Việt Nam có thể cũng quan tâm đến vấn đề mua vũ khí của Mỹ'.

Đây là lần thứ hai một Bộ trưởng Quốc phòng Việt Nam sang thăm Hoa Kỳ kể từ khi hai bên bình thường hóa quan hệ năm 1995. Vào năm 2003, vị Bộ trưởng lúc đó là Phạm Văn Trà đã có chuyến công du sang Washington.

Chuyến đi lần này của ông Thanh tới Hoa Kỳ được các nhà quan sát đánh giá là một thời điểm tốt khi Việt Nam đang tìm cách tranh thủ sự ủng hộ quốc tế nhằm đối phó với Trung Quốc trong vấn đề tranh chấp ở Biển Đông. ĐÀI VOA * TIN VIỆT MỸ

Việc này là một điều bất đắc dĩ cho Việt Nam. Sau khi Liên Xô sụp đổ, Việt Nam phải lạy lục Trung Quốc để làm nô lệ mà kiếm chút cơm thừa canh cặn của Trung Quốc. Nay bị Trung Quốc xâm lược, họ phải quay sang phe tư bản. Tất nhiên đây cũng là một lựa chọn khó khăn vì trong nội bộ trung ương cộng sản, có người của Trung Quốc cầm quyền. Họ chiếm đa số. Thiểu số thờ ơ, gió chiều nào thì che chiều ấy. Một số nghĩ đến việc phải nhờ Mỹ và các nước tư bản. Hai phe này tranh đấu. Phe Nông Đức Mạnh với Tổng cục 2, tổng cục 4 đã muốn đảo chánh lập một chính phủ theo Trung Quốc hoàn toàn. (ĐÀI Á CHÂU TỰ DO * TỔNG CỤC 2. Bên Kia Bờ Đại Dương.số 113,ngày tháng8 2009.)

Trong khi đó, các khách Asean cũng đã đến thăm Việt Nam.
Trung tướng Trần Quang Khuê, phó Tổng tham mưu trưởng Quân đội Việt Nam vừa tiếp phó đề đốc Ferdinand Golez, tư lệnh hải quân Philippines.
Trong chuyến thăm Hà Nội, ông Ferdinand Golez đã có cuộc hội đàm với tư lệnh Hải quân Việt Nam.
Ông Golez đuọc báo Việt Nam trích lời nói, “mong muốn quan hệ hợp tác hữu nghị giữa hải quân Việt Nam và Philippines ngày càng phát triển.”

Tư lệnh hải quân Philippines đề nghị tiếp tục trao đổi đoàn quân sự ở các cấp “nhằm tăng cường hiểu biết và tin cậy lẫn nhau.”
Hiện hai nước Việt Nam và Philippines đang “nghiên cứu thời điểm thuận lợi để ký Bản ghi nhớ về hợp tác quốc phòng song phương,” theo tin của báo trong nước.
Trong một hoạt động khác, thượng tướng Nguyễn Khắc Nghiên, Tổng Tham mưu trưởng Quân đội Việt Nam đã tiếp bà Maha Chakri Sirindhorn, Công chúa Thái Lan trong chuyến thăm và làm việc tại Việt Nam.
http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/2009/11/091128_vn_asean_military.shtml

Nay thì bộ trưởng quốc phòng Việt Nam sang Mỹ nhưng Tổng bí thư đảng cộng sản lại ra chỉ thị cho quân đối chống diễn biến hòa bình nghĩa là chống tư bản nói chung và Mỹ nói riêng.
Hội nghị quân chính toàn quân 2009 diễn ra trong hai ngày 05/12-06/12, Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam Nông Đức Mạnh tham dự và đọc bài phát biểu:
"Trong tình hình mới, hơn bao giờ hết, quân đội phải tỉnh táo, nhạy bén về chính trị, phân biệt rõ địch, ta, đối tượng, đối tác, nắm vững bản chất, đánh giá đúng các hiện tượng, chủ động ngăn ngừa và đập tan mọi âm mưu, thủ đoạn xuyên tạc, chống phá của các thế lực thù địch".
http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/2009/12/091207_hoinghi_quanchinh.shtml

Như vậy là nội bộ không nhất trí, kẻ theo Trung Quốc, người theo Mỹ hay đu dây ở giữa?

3. MUA VŨ KHÍ

Việt Nam đã đặt mua vũ khí và tàu lặn, máy bay của Nga.
Hồi giữa tháng này, ông Nguyễn Tấn Dũng-Thủ tướng Việt Nam, đến Nga rồi xác nhận với báo giới Nga rằng Việt Nam đã ký các hợp đồng mua tàu ngầm, máy bay và các trang thiết bị quốc phòng khác của Nga. Báo chí Nga tiết lộ thêm, Nga sẽ chế tạo cho Việt Nam 6 tàu ngầm hạng Kilo, sẽ giao cho Việt Nam 8 chiến đấu cơ loại SU-30MK2 và Việt Nam dự định mua thêm 12 chiến đấu cơ loại này, cùng với một lượng lớn trực thăng MI-17,...
Đúng thời điểm đó, truyền thông Nga loan báo thêm, một xưởng đóng tàu ở Tatarstan tiết lộ vừa hoàn tất việc đóng một tuần dương hạm loại Gepart-3.9 cho Việt Nam và đang thực hiện tuần dương hạm thứ hai.
Cũng vào giữa tháng 12, tướng Phùng Quang Thanh, Bộ trưởng Quốc phòng Việt Nam đến Hoa Kỳ. Tướng Thanh cho biết ông đã đề nghị Hoa Kỳ dỡ bỏ lệnh cấm bán vũ khí sát thương cho Việt Nam. Sau đó, Hoa Kỳ loan báo đang cân nhắc việc bán cho Việt Nam các phương tiện quân sự không sát thương như hệ thống radar hay máy bay tuần tra. Trong tương lai, có thể Hoa Kỳ sẽ hỗ trợ Việt Nam rà gỡ bom mìn, tham gia các lĩnh vực gìn giữ hoà bình, tìm kiếm cứu nạn, hỗ trợ nhân đạo, cứu trợ thiên tai.
Ngay sau khi rời Hoa Kỳ, tướng Phùng Quang Thanh tới Pháp, chính thức bày tỏ mong muốn mua từ Pháp các loại máy bay vận tải và trực thăng, đề nghị hỗ trợ huấn luyện quân y, hợp tác quốc phòng song phương.
Đó là chưa kể, ở thời điểm giữa tháng 12 còn có sự kiện tướng Nguyễn Huy Hiệu-Thứ trưởng Quốc phòng Việt Nam, đi thăm Hàn Quốc để phát triển quan hệ đối tác chiến lược. Tại Hàn Quốc, tướng Hiệu đã đến thăm một tập đoàn đóng tàu, một tập đoàn thiết bị quốc phòng, chuyên sản xuất các hệ thống điện tử chính xác cho hỏa tiễn, radar... http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/Modernizing-the-military-The-hope-is-not-simply-TrVan-12232009100336.html
Quốc tế có vài ý kiến khen ngợi vì việc mua vũ khí này là đúng. Trong lúc này Việt Nam có nhiều tiền cũng nên bỏ ra một số đô la để hiện đại hóa quân đội. Không lẽ trong khi Trung Quốc bành trướng, Việt Nam chỉ biết mua xe hơi, hoặc mua cây kiểng giá triệu đô la mà chơi, hoặc trùm chăn nằm ngủ hay sao? Ông Ernest Bower, Giám đốc Chương trình Đông Nam Á của Trung tâm Nghiên cứu chiến lược và Quốc tế của Hoa Kỳ thì cho rằng!
: “Việc quân đội Việt Nam hiện đại hóa là nhằm duy trì khả năng để bảo vệ quyền lợi của mình. Giúp họ ngang tầm với các quốc gia khác trong khu vực Đông Nam Á và châu Á nói chung, bao gồm cả Trung Quốc.”
Trả lời Ban Việt ngữ Đài Á châu Tự do, ông Carl Thayer, giáo sư Học viện Quốc phòng Hoàng gia Úc, chuyên nghiên cứu về Việt Nam, nhận định rằng việc mua hàng mới là đúng:
“ Kể từ sau khi Liên bang Xô viết sụp đổ hồi năm 1991, quân đội Việt Nam đã có sự suy yếu đáng kể vì họ không thể tự bảo dưỡng những loại vũ khí và thiết bị quân sự trị giá hàng tỷ đô la của Liên Xô. Đây là lý do họ phải thay đổi.”

Riêng Thái Lan nhìn việc này bằng đôi mắt e ngại và lo lắng. Họ lo Việt Nam sẽ gây ra việc chạy đua vũ khí làm mất hòa bình ở vùng này. Phải chăng họ muốn Việt Nam đưa tay cho Trung Quốc bắt trói ? Họ muốn yên, nhưng họ có nghĩ rằng sau khi chiếm Việt Nam, Trung Quốc có để yên cho Thái Lan không? Hay họ sợ Việt Nam sẵn súng ống, tàu bè sẽ theo Trung Cộng mà đe dọa họ như Việt Nam đã cùng bọn Khmer Đỏ xâm phạm Thái Lan trước đây?

Tuy nhiên, các bình luận gia quốc tế cũng nêu lên những khó khăn của Việt Nam:

(1).Trên thực tế có nhiều biểu hiện cho thấy năng lực của cả không quân lẫn hải quân Việt Nam đều rất yếu.
Đài Á châu tự do viết:
Trong nhiều năm qua, năm nào cũng có vài vụ tai nạn xảy ra với máy bay quân sự, khi phi công Việt Nam đang tập luyện. Theo báo chí Việt Nam, riêng trong năm nay, ít nhất đã có hai vụ tai nạn liên quan đến máy bay quân sự. Vụ thứ nhất xảy ra hôm 9 tháng 6. Hôm đó, trong khi đang thực hiện bài bay huấn luyện, một chiếc SU-22 đã lao xuống xã Cẩm Phú, huyện Cẩm Thủy, cách thành phố Thanh Hóa khoảng 60 cây số khiến một đại úy phi công thiệt mạng. Vụ thứ hai diễn ra hồi tháng trước. Ngày 22 tháng 11, trong một đợt huấn luyện, một chiếc MIG-21 đã lao xuống khu vực phường Yên Ninh, thành phố Yên Bái khiến một thượng tá là Trung đoàn trưởng Trung đoàn Không quân 31 và một thượng úy cùng tử nạn. Đối với hải quâ
n, tuy Việt Nam có khoảng 3.000 cây số bờ biển song giới nghiên cứu quốc phòng cho biết, tàu chiến Việt Nam vừa thiếu, vừa cũ kỹ. Đây cũng là lý do khiến nhiều ngư dân cũng như thân nhân của họ cùng than, như vợ của thuyền trưởng một tàu đánh cá, ngụ ở Đà Nẵng: “Ở ngoài biển phần ai nấy biết chứ có ai bảo vệ mô. Bảo vệ là hồi bão tố, biên phòng ở trong bờ điện ra nhắc chừng, bảo là đài báo bão, bảo phải cập bến thì họ kêu gọi mình vô bờ thôi chứ ngoài đó làm chi có ai bảo vệ. Làm ăn ngoài biển mạnh anh mô lo anh nấy. Lo làm ăn thế thôi chứ không có ai bảo vệ hết!”

Đối với hải quân, tuy Việt Nam có khoảng 3.000 cây số bờ biển song giới nghiên cứu quốc phòng cho biết, tàu chiến Việt Nam vừa thiếu, vừa cũ kỹ.
Mãi đến gần đây, hiện đại hóa quân đội nói chung và hiện đại hóa hải quân nói riêng mới được Quốc hội, các viên chức lãnh đạo nhà nước, chính quyền, cũng như quân đội loan báo rộng rãi. Đặc biệt là trong một vài tuần qua, Việt Nam liên tục chứng minh mình đang nỗ lực biến mong muốn hiện đại hoá quân đội thành hiện thực.
(2). Tốn kém
Tuy nhiên, trong bài trên, cả ông Carl Thayer và ông Ernest Bower cùng tin rằng kế hoạch hiện đại hóa quân đội của Việt Nam có khá nhiều rủi ro mà rủi ro đầu tiên là chi phí quá lớn. Ngoài chi phí để mua, còn phải có tiền để chi cho huấn luyện và đầu tư hạ tầng phục vụ việc sử dụng chúng.
(3). Vũ khí hỗn tạp
Trong bài trên, ông Carl Thayer và ông Ernest Bower cho rằng khi mua nhiều loại vũ khí, thiết bị quân sự khác nhau của nhiều quốc gia, cả việc bảo dưỡng lẫn phối hợp sử dụng sẽ hết sức phức tạp, tốn kém.

Tuy nhiên ta cũng thông cảm cho Việt Nam. Đứa con vừa buông tay ra khỏi vú mẹ dứt sữa tập ăn cháo, ăn cơm thì sẽ bỡ ngỡ. Sau 1975, nhất là sau đổi mới 1986, đảng và quân đội, cho là đại thắng lợi, đã đánh thắng những kẻ địch hùng mạnh nhất, kể từ đây không còn ai dám đụng đến Việt Nam. Lòng tự hào cộng với cơ hội làm ăn cho nên họ ngủ quên trên chiến thắng, và bỏ súng mà lo việc kinh doanh. Hơn nữa, họ cũng như ông Hồ tin tưởng Trung Quốc là đồng chí và anh em, là thành trì cách mạng, là chỗ dựa vững chắc cho Việt Nam. Quân đội, công an lo làm ăn, văn không ôn, võ không luyện thì làm sao chống Trung Quốc? Bây giờ họ bắt đầu tập tách ra khỏi Trung Quốc, như đứa trè vừa lửng thửng tập đi vừa quay đầu ngó lại ông bố nghiêm khắc đang cầm cây roi mây to và dài.

Việc đầu tiên là mua vũ khí. Họ không thể hoàn toàn tin vào Nga hay Mỹ. Họ phải mua hàng nhiều nơi để cầu mong sự giúp đỡ của nhiều nước. Mua hàng nhiều nước thì không bị lệ thuộc về nhiều mặt một khi đối phương ngưng bán, tăng giá cao hay thay đổi đường lối chính trị, quân sự. Vì vậy mà vũ trí, tàu bè, máy bay, đại bác của họ là thứ thập cẩm là điều tất nhiên.

4. CHÍNH SÁCH QUÂN SỰ:
Trong khi Việt Nam nhúc nhích cựa quậy là Trung Quốc đã biết. Tin tức đài Á châu tự do cho biết báo Trung Quốc nhận định các chính sách mới của Việt Nam trong lĩnh vực quốc phòng-quân sự như sau:
1. Ngày 08/12/2009, Việt Nam công bố Sách Trắng quốc phòng, trong đó nêu bật trọng tâm vấn đề chủ quyền ở Nam Hải (Việt Nam gọi là Biển Đông), chỉ thiếu nước về câu chữ chưa nói rõ là tranh chấp lãnh thổ với nước lớn phương Bắc nào đó;
2. Ngày 23/11/2009, Việt Nam thông qua Luật dân quân tự vệ, quy định 86 triệu dân toàn quốc, nam từ 18-45 tuổi, nữ từ 18-40 tuổi phải tham gia nghĩa vụ dân quân ;
3. Ngày 01/12/2009, vùng 2 hải quân Việt Nam và 7 tỉnh thành phía Nam ký hiệp ước bảo vệ biển đảo và khu vực phụ cận Nam Sa (Trường Sa), huấn luyện ngư dân phối hợp với hải quân ngăn chặn tàu thuyền nước ngoài xâm nhập lãnh hải;
4. Truyền thông Việt Nam gần đây cho biết, Việt Nam đã động viên toàn dân tham gia xây dựng quốc phòng, phát huy tính tích cực của vùng biển rộng lớn đặc biệt là của dân chúng vùng phụ cận Tây Sa và Nam Sa (Hoàng Sa và Trường Sa);
5. Việt Nam mua của Nga 12 chiếc SU-30MK2 và 6 chiếc tàu ngầm lớp Kilo, xây sân bay ở Nam Sa và bố trí thêm 1 trung đoàn tăng cường, đồng thời điều 4 binh đoàn chiến lược tới biên giới Trung-Việt.
III. QUAN ĐIỂM TRUNG QUỐC
Bài viết trên của RFA còn cho biết ý kiến một tờ báo điện tử Trung Hoa cho rằng, chiến tranh sẽ xảy ra và là thế giới chiến tranh. Người Trung Quốc nhận định:
"Trong trường hợp nổ ra chiến tranh tại Biển Đông, nhất định nhiều nước khác cũng sẽ "dây máu ăn phần".
"Tính chất nhạy cảm của Nam Hải không chỉ ở chỗ nó liên quan tới nhiều quốc gia, mà quan trọng là một số lái buôn chiến tranh cũng muốn thọc tay vào."
"Mỹ, Ấn Độ, thậm chí Nga đều ngầm ủng hộ VN phát động chiến tranh trên Nam Hải. Và một số nước phương Tây như Anh, Pháp cũng muốn được chia phần ở Nam Hải."
"Thậm chí, Việt Nam và Mỹ còn câu kết với nhau, mỗi nước dựa vào nhu cầu của mình mà tuyên chiến với Trung Quốc."
Tác giả cảnh tỉnh người Trung Quốc phải có chuẩn bị tâm lý, "củng cố lại lòng tin và quyết tâm" cho khả năng chiến tranh xảy ra.
"Trung Quốc đã ở vào ranh giới chiến tranh, đánh hay không đánh đều có khả năng. Vấn đề là đã lâu Trung Quốc không có chiến tranh."
"Chỉ cần Trung Quốc phân tâm một chút là sẽ xảy ra tranh chấp biên giới trên diện rộng."
Kết luận trên trang mạng bán chính thức của Trung Quốc là: "Việt Nam điều chỉnh gấp chính sách, Trung Quốc phải đối phó".
"Chỉ có thay đổi chính sách ngoại giao, thực hiện chiến tranh toàn dân mới có thể nắm chắc chiếc cung chiến tranh, buộc kẻ địch không ra tay hoặc ra tay muộn hơn."


IV.KẾT LUẬN

Chúng ta thât sự chưa biết cộng sản Việt Nam làm gì, tính gì.
Họ làm thế để chứng tỏ họ có tinh thần chống xâm lược, hay chỉ để trang trí trong khi thực tế ho đu giây. Hoặc hiện đại hóa để rồi theo Trung Cộng, làm một chư hầu trung thành như Bắc Triều Tiên?

Nếu họ quả thật yêu nước, muốn bảo vệ tổ quốc, muốn chống Trung Quốc xâm lược, việc giao thiệp với các nước Asean, Âu, Mỹ, việc mua vũ khí và việc đưa ra các kế sách quân sự là cần nhưng chưa đủ.
+Nếu trong nội bộ đảng có phe theo Trung Quốc, hoặc có nhiều gián điệp Trung Quốc thì có kế sách gì, vũ khí gì cũng thất bại.
+Phải đoàn kết toàn dân. Phải thực thi dân chủ chính hiệu. Phải trả tự do tôn giáo, tự do ứng cử và bầu cử, phải cho cá nhân ra báo và nhân dân được phát biểu ý kiến. Quốc gia là của toàn dân chứ không phải là của đảng cộng sản. Hãy trả ruộng đất, nhà cửa cho nhân dân và trừng trị bọn tham quan ô lại. Ngoài ra phải đoàn kết quốc nội và quốc, hãy dẹp tan những trò quấy phá hải ngoại thì mới có sự đoàn kết thực sự của toàn dân.
+Điều quan trọng là cần có một Gorbachev giải thể đảng cộng sản để xây dưng một Việt Nam vững mạnh, đủ sức vệ quốc và kiến quốc.



 
. 72 . HOW TO LIBERATE OUR PEOPLE FROM THE NEW HARD TIMES
Some have argued that our era is a happy era because of the development and progress of science and technology. Now we live in modern age , nobody wants to go by feet instead of by car, or by air plane. Indeed, nowadays, we are more comfortable than our ancestors, we can not deny the great result of modern science and technology to humankind. However, some people do not agree with that idea.They think that the primitives might be happier than people today.

The main reason is the primitives had much freedoms, especially freedom of economy. They lived independently in nature. They worked by themselves and for themselves. They could find easily their food in nature. They could eat the fruit on the trees, cultivate or hunt the animals in the field or in the forest. They could drink water in the river, live in the cave, they slept when the sun sank, they woke up when the sun rose. They could play, relax and work when they needed.

Nowadays every thing changed. If we look more carefully into things, we would see that although these progressions and improvements, today, we have more severe problems to resolve. We have many problems to face the social reality. These problems do not penetrate only in a family or a country, but expand every where at the international scale ,and enter every field, including politics, culture, economy and individual sentiments. These problems would destroy the individual life , the family, the nation and the world.

We have to face new serious problems caused by the modern civilization such as the greenhouse gas, material shortages, overpopulation, dictatorship and social inequality. But the most important problem is the unemployment.

As a matter of fact, we do not have much freedom as the primitives . The peasants in the olden times could live and work on their rice field, with their wives, their children, excepted some poor peasants . But in Vietnamese society during the monarchy regime, each village had private land and public land, so each every three year, the public land were divided equally to every family. Now we lose our independence. From the 18th century, the peasants in French, England had to leave their country, and came to the towns in order to get a job in the industrial cities. From that time, people became the beggars, they had to beg the capitalists for job. If they got a job, they could have house, car and many things. If they did not get a job, or they were fired, they would be in danger.

Nowadays, in our epoch, the most dangerous problem is the policy of Globalization at the end of XX century. Because the capitalists preferred the cheap labor cost, they moved all their factories to China . In doing that, the capitalists abandoned their people, their electors, the God's children, cut our stomachs , and killed everybody. Social assistance payments is only a drop in the ocean, and now in many countries, the governments turned away and let people die. Our country became empty, and now we have to face the unemployment, famine, and social turmoils. Consequently, Communist Chinese became strong and became a threat to Asia and the world. The Chinese leaders think that they are strong enough to destroy the USA and reign the world. That idea would lead to the World War III in future. In fact, China was an undeveloped country, just developed a little bit after Deng Xiaoping opened the door to the capitalist investment. Unfortunately, due to the lack of materials, and lack of conscience, the Chinese communists have exported counterfeit and poisonous products to the world., and the capitalists imported the poisonous products to their people. Globalization is danger for people in the Europe, and America and the whole world. It is also a misery to Chinese people because globalization is a chance for the communist party to exploit the labor of their people, especially, the labor of hundred million prisoners.

In fact, the price of globalization is the destruction of humankind, both capitalists and people would die tragically. It is sure that in the trade, the merchants, the businessmen, the bourgeois must seek profit, but after all, they must think of their nation and their people because people are their customers, their workers and the soldiers who have protected their family and their country. They must have duty to their country and their people. They must share a little part of their profit to the poor people . Do not focus on the immediate benefit, and forget the long-term damage. It is clear that at last, in this present time, the capitalists do not win but lose. China now owns $1.16 trillion of U.S. debt, that demonstrates the failure of globalization. It can be said that with globalization, the capitalists killed people and killed themselves.
Somebody glorifies the globalization and says that globalization is a victory of the capitalists, a mysterious strategy, created by the most intelligent scholars in the world, but in fact, it has a lot of side effects, it caused many dangerous problems to the world, especially the poor workers. What do we do if we live in a country without factories, without production, without job? Hundred million workers, hundred thousand engineers lost their jobs . Million students graduated from the university have no jobs. The parents, the headmasters, the professors, the representatives, the presidents, do you think of this problem? what do you think about this question? As the result of the globalization, our world has been in a serious economic crisis. The politicians, the economic specialists and the capitalists could not deny their responsibility.


Next to globalization, people around the world have to suffer the dictatorship and new colonialism. The tyrants killed people, imprisoned people, and robbed their houses, their land, their lives and the human rights. They became a new class living in luxury when people , the proletariat, have no job, no money , no food and no freedom. The tyrants in this new era maltreat their people but docilely surrender the new colonialists. They sell their country to the new imperialists, new colonialists and put their country, their people under the colonialist domination . They think by this way, they can earn money easily and protect their position for long. Under the new colonialism and imperialism, people became poorer because their houses, their property, their jobs, their food and their freedoms were robbed by million invaders beyond the ocean or next to their country. This event is happening in many countries in the Asia, and Africa. One day, the new colonialists would come to Europe and America if we do not resolve that question.


The global economic crisis today, the revolution in the Arab world, and the Occupy Wall Street Protesters in October 2011 are the symptom of the new revolts in our era . People around the world now are discontented with their societies and their governments. They need an adjustment, a change, even a revolution. We have to resolve immediately our question, do not let it to be late. A half century is enough for the globalization and the dictatorship. Now it is time to quit them and to build a new economy and new society for people around the world.
Our aim is to build a nation, and a world with freedom ,democracy. and peace. We have some suggestion to the readers, workers, politicians and economics experts as followings:
1.We must give up the policy of globalization, and move back the factories and money in order to create jobs for people.
2. We must struggle against all kinds of dictatorship. The Revolution in Tunisia, Egypt, Libya, Syria opens a new era of freedom and democracy for the world although it was led by any forces. Communism which is a dictatorship that seizes people 's property and violates human rights must be replaced by a democratic regime.
3. The governments must control the banks, and financial world by the appropriate laws. Although we respect the freedom of business, the government cannot intervene in the private affairs, but do not let the malefactors freely embezzle billions dollars, cause bankruptcy , then ask for the financial rescue fund of the government. It is very ironical when the poor people have to cut their flesh to feed the hungry tigers.
4. Every body, including the politicians, economic experts and the theorists should find out the way to liberate this world from the global economic crisis, and begin to build a new world.
We think that every body need to resolve those questions as soon as possible. That are our duty, our future, and our hope. People around the world, both citizen and government, workers and capitalists have to unite to resolve our problems. That should be the right way to Peace, Democracy and Development in order to liberate our world from the miserable era.




LÀM SAO GIẢI THOÁT NHÂN DÂN RA KHỎI
CƠN NGUY KHỐN MỚI CỦA THỜI HIỆN ĐẠI?
NGUYỄN THIÊN THỤ

Nhiều người cho rằng thời đại hiên nay của chúng ta là một thời đại sung sướng vì nhờ vào khoa học, kỹ thuật phát triển và tiến bộ. Chúng ta đang sống trong một thời kỳ hiện đại, chẳng ai muốn đi bộ mà không muốn đi xe hơi hay đi máy bay. Thật vậy, ngày nay chúng ta sống thoải mái hơn tổ tiên chúng ta, và chúng ta không thể phủ nhận thành quả lớn lao của khoa học, kỹ thuật đã đem lại lợi ích cho nhân loại. Tuy nhiên, một số không đồng ý với quan niệm trên. Họ cho rằng những người nguyên thủy sung sướng hơn chúng ta.

Lý do chính yếu là người bán khai có nhiều tự do, nhất là tự do về kinh tế. Họ sống độc lập trong thiên nhiên. Họ tự làm việc và làm việc cho bản thân họ. Họ có thể dễ dàng tìm thấy lương thực trong thiên nhiên. Họ có thể ăn quả trên cây, hoặc trồng trọt trên cánh đồng hoặc săn bắn trên những khu rừng . Họ uống nước sông, sống trong hang, ngủ khi mặt trời lặn và thức dậy khi mặt trời mọc. Họ muốn chơi thì chơi, muốn nghỉ thì nghỉ, hoặc muốn làm thì làm tùy thích.

Bây giờ mọi sự đổi thay hết cả rồi. Nếu chúng ta nhìn kỹ sự vật, chúng ta sẽ thấy rằng mặc dầu chúng ta đạt nhiều tiến bộ và nhiều cải thiện, nhưng mà chúng ta cũng có nhiều vấn đề nghiêm trọng cần giải quyết. Chúng ta phải đối diện với thực trạng xã hội bi đát, nó không những xảy ra trong một vài gia đình, trong một vài quốc gia mà xâm nhập tòan thể thế giới, trong mọi mức độ, trong mọi ngành nghề, trong mọi lãnh vực chính trị, văn hóa , kinh tế, và đời sống cá nhân. Những vấn đề đó sẽ tiêu diệt đời sống cá nhân, gia đình, quốc gia , xã hội, và thế giới.

Chúng ta phải đối diện với những vấn đế nghiêm trọng do nền văn minh hiện đại như hiệu ứng nhà kính, thiếu tài nguyên, nạn nhân mãn, chế độ độc tài và bất công xã hội. Nhưng quan trọng hơn hết là nạn thất nghiệp.

Thực tế cho thấy rằng chúng ta không có nhiều tự do như người nguyên thủy. Người nông dân ngày xưa có thể sống và làm việc với vợ con trên cánh đồng trừ những người quá nghèo, không tấc đất. Nhưng Việt Nam ngày xưa ở mỗi làng đều có công điền và tư điền, cứ ba năm một lần, làng sẽ cấp lại công điền cho mọi gia đình giàu nghèo. Còn bây giờ thì chúng ta mất quyền độc lập tự chủ. Từ thế kỷ 18, nông dân Anh, Pháp phải bỏ ruộng đồng lên thành thị công nghiệp để kiếm việc làm. Từ đó, họ trở thành những kẻ ăn mày, phải cầu xin tư bản ban cho họ công ăn việc làm. Nếu
có việc làm,họ sẽ có nhà cửa, xe cộ và nhiều điều khác.
Nếu họ không kiếm được việc làm hoặc bị sa thải thì họ sẽ lâm nguy.

Ngày nay, thời đại của chúng ta bị khốn khó vì chủ trương toàn cầu hóa ở cuối thế kỷ XX . Giới tư bản thich nhân công rẻ mạt của các xứ nghèo nên đã dời vốn liếng, máy móc, hãng xưởng đến Trung Quốc. Hành động như vậy, giai cấp tư bản đã bỏ mặc nhân dân họ, những cử trị đã bầu cho họ, và bỏ mặc những đứa con của Chúa mà hàng ngày họ cầu nguyện. Họ đã cắt bao tử của chúng ta, và giết hại mọi người. Tiền xã hội bố thí cho dân nghèo như muối bỏ bể. Nhiều quốc gia, nhiều tỉnh bang, nhiều tiểu bang đã cắt hoặc giảm tiền xã hội và để mặc cho dân chúng chết đói. Quốc gia trở thành trống rỗng, và nay chúng ta phải đối diện với nạn thất nghiệp, nạn đói, và bất ổn xã hội .

Kết quả của Toàn cầu hóa là Trung Cộng trở thành mối đe dọa cho châu Á và toàn thế giới. Các lãnh tụ Trung Quốc cho rằng họ đã mạnh dư sức tiêu diệt Mỹ để thống trị thế giới. Ý niệm này sẽ dẫn đến chiến tranh thế giới lần thứ ba. Sự thật Trung Quốc là một quốc gia kém phát triển, mới phất lên sau khi Đặng Tiểu Bình chủ trương đổi mới, mở cửa cho tư bản đầu tư.


Bất hạnh thay, vì thiếu nguyên liệu và thiếu lương tâm, Trung Cộng đã sản xuất hàng giả và hàng độc hại vào các nước trên thế giới. Họ còn thực hiện nhiều mánh mung như hạ đồng nguyên, chận hàng hóa Âu Mỹ. Toàn cầu hóa là mối nguy cho nhân dân Âu, Mỹ và thế giới. Và đó cũng là khổ nạn của nhân dân Trung Quốc vì nhờ Toàn Cầu hóa, bọn cộng sản bóc lột nhân dân Trung Quốc, nhất là bóc lột sức lao động của hàng triệu tù nhân người Trung Quốc.
Thực tế cho thấy cái giá của Toàn Cầu hóa là tiêu diệt nhân loại ; cả hai bên tư bản và cộng sản đều chết thảm thiết. Tất nhiên là trong thương vụ, các thương gia, các tư sản phải đắc lợi, nhưng trên hết, họ phải nghĩ đến quốc gia và dân tộc của họ vì nhân dân chính là khách hàng của họ, là thợ thuyền của họ, là những quân nhân đã xả thân bảo vệ họ và gia đình của họ. Họ phải có bổn phận đối với quôc gia và dân tộc của họ. Họ phải chia xẻ lợi tức với dân nghèo.

Trong khi các dân biểu quốc hội không dám tăng thuế nhà giàu thì ngày 16-11-2011, 138 triệu phú Mỹ đã xuống đường biểu tình đòi chính phủ Mỹ đánh tăng thuế cho họ. Họ nói: "Hãy hành động đúng”, “Hãy tăng thuế của chúng tôi”, đó là thông điệp mà những triệu phú Mỹ này gửi đến Tổng thống Barack Obama và các nhà lãnh đạo Quốc hội Mỹ .

138 triệu phú Mỹ kêu gọi tăng thuế nhà giàu tại một cuộc họp báo ở trụ sở Quốc hội Mỹ hôm 16/11. Ảnh: Getty Images

Các triệu phú này nhấn mạnh họ đã được hưởng lợi quá lâu từ luật thuế “quá ưu ái” mà nước Mỹ dành cho họ lâu nay, giờ đây muốn các triệu phú khác cũng cần làm như họ là nộp thêm thuế cho ngân khố quốc gia. “Chúng tôi muốn đóng thêm thuế. Nếu may mắn bạn kiếm được hơn 1 triệu USD một năm, bạn phải đóng thêm thuế” - tỉ phú California Doug Edwards, cựu giám đốc marketing của Google, kêu gọi.

Họ là những triệu phú có thiện tâm, là những công dân tốt đã nhận thức được mối tương quan giữa hạnh phúc của họ và sự thịnh vượng cuả quốc gia.

Thật vậy, chúng ta không nên chú tâm vào lợi trước mắt mà quên họa lớn tương lai. Rõ ràng trước mắt là tư bản đã bại, Mỹ đã nợ TrungQuốc 116 tỷ Mỹ kim. Chúng ta có thể nói rằng chính sách Toàn cầu hóa đã giết họ và nhân dân họ. Tư bản đã bán sợi dây thừng cho cộng sản để cộng sản treo cổ tư bản.

Trước đây, một vài người ca tụng Toàn Cầu hóa, và cho Toàn Cầu hóa là thắng lợi của tư bản, là một chiến thuật kỳ bí do những Khổng Minh Âu Mỹ nghĩ ra, nhưng dẫu sao, kế hoạch này cũng có phản tác dụng, gây ra hiểm họa cho nhân loại, đặc biệt là cho người lao động.

Chúng ta làm sao sống trong một quốc gia kỹ nghệ mà nay không còn hãng xưởng, không có sản xuất và không có công việc? Hàng trăm triệu công nhân , hàng trăm ngàn kỹ sư mất việc. Hàng triệu sinh viên tốt nghiệp không có việc làm. Các bậc cha mẹ, các vị viện trưởng, hiệu trưởng, các thầy giáo, cô giáo, các dân biểu quốc hội, các vị tổng thống nghĩ sao về vấn đề này?Quý vị đau lòng hay dững dưng sống chết mặc bay? Vì hậu quả của Toàn cầu hóa mà thế giới chúng ta đã và đang đi vào khủng hoảng kinh tế trầm trọng. Các chính trị gia, kinh tế gia và các nhà tư bản không thể trốn tránh trách nhiệm.

Bên cạnh chủ trương Toàn Cầu hóa, nhân dân trên thế giới còn phải chịu đau khổ vì chế độ độc tài và chế độ tân thực dân, đế quốc. Các bạo chúa giết và bỏ tù hàng trăm triệu người, cướp nhà cửa, ruộng đất của nhân dân, cướp đời sống và quyền nhân quyền của nhân dân. Họ đã trở thành giai cấp mới sống huy hoắc trong khi dân chúng và giai cấp vô sản không có việc làm, không tiền bạc, không thực phẩm và không tự do. Các bạo chúa trong thời hiện đại đối xử tàn tệ với nhân dân nhưng rất ngoan ngoản với chủ nhân của họ là bọn tân thực dân, tân đế quốc.

Họ bán tổ quốc cho tân đế quốc, tân thực dân, đặt quốc gia họ dưới ách nô lệ của thực dân, đế quốc mới. Họ nghĩ rằng với cách này họ có tiền và bảo vệ địa vị. Dưới ách thống trị cuả thực dân, đế quốc, nhân dân khổ hơn vì nhà cửa, tài sản , công việc, thực phẩm và tự do của họ bị tước đoạt bởi hàng triệu tên tân đế quốc, thực dân ở bên cạnh hoặc bên kia đại dương đến. Sự kiện này đã xảy ra ở Á Châu và Phi Châu. Một ngày kia, tư bản đỏ sẽ xâm chiếm Âu, Mỹ nếu chúng ta không sớm giải quyết vấn đề này.
Cuộc khủng hoảng kinh tế hiện nay, cuộc cách mạng A Rập, và việc chiếm đóng phố Wall trong tháng 10-2011 là những triệu chứng về một cuộc cách mạng ở thời đại chúng ta. Nhân dân toàn thế giới đã bất mãn với xã hội và chính quyền. Họ cần cuộc đổi thay, cuộc cải cách hoặc một cuộc cách mạng. Chúng ta phải giải quyết cấp bách vấn đề của chúng ta, đừng để quá trễ. Nửa thế kỷ cũng đủ cho chính sách Toàn cầu hóa và Độc tài. Nay đến lúc phải từ bỏ chúng để xây dựng một nền kinh tế mới, và xã hội mới cho nhân dân toàn thế giới.

Mục đích của chúng ta ta là xây dựng quốc gia và thế giới tự do, dân chủ và hoà bình. Chúng ta có những đề nghị để quý vị cứu xét:
1. Từ bỏ toàn cầu hóa, đem trở lại hãng xưởng và vốn liếng trở về, đồng thời xây dựng kỹ nghệ mới, hãng xưởng mới, để tạo công ăn việc làm cho nhân dân mình, và tạo cho quốc gia mình thịnh vuợng.
2.Phát triển tình thân hữu giữa các quốc gia, lập cuộc bang giao và phát triển kinh tế toàn cầu trong tinh thần bình đẳng và chân thật, không gian lận, mưu mánh như cuộc buôn bán hiện nay với Trung Cộng.

3. Phải chống lại mọi thứ độc tài, Cuộc cách mạng ỏ Tunisia, Ai Cập, Libya, Syria mở ra một kỷ nguyên mới cho tự do, dân chủ. Chính quyền Trung Đông và Cộng sản đều là độc tài cướp tài sản nhân dân và vi phạm nhân quyền cần phải được thay thế bằng chế độ dân chủ.

4. Chính quyền phải kiểm soát ngân hàng và tài chánh bằng những đạo luật hợp lý. Mặc dầu ta trọng tự do kinh doanh và sáng tạo, chính quyền không can thiệp vào tư doanh nhưng không nên để cho bọn lưu manh cướp hàng tỷ bạc rồi lấy tiền thuế của nhân dân để yểm trợ cho họ. Thật đáng buồn cười khi dân nghèo phải cắt thịt để nuôi cọp đói!

5. Tất cả mọi người, bao gồm chính trị gia, kinh tế gia, các chuyên viên, các lý thuyết gia phải đưa ra những biện pháp để cứu thế giới ra khỏi khủng hoảng kinh tế toàn cầu và xây dựng một thế giới mới.

Chúng ta mong mỏi tất cả mọi người phải giải quyết những vấn đề trên càng sớm càng tốt. Đó là bổn phận chúng ta, tương lai chúng ta và hy vọng của chúng ta. Nhân dân toàn thế giới, các công dân cũng như chính phủ, người lao động và nhà tư bản phải đoàn kết để giải quyết vấn đề. Đó là con đường chính đáng để đi đến Hòa bình, Dân chủ và Phát triển để thoát ra khỏi thời kỳ khó khăn của chúng ta do Toàn cầu hóa và độc tài tạo ra.
NGUYỄN THIÊN THỤ
Mùa giáng sinh 2011
 



73.VẤN ĐÊ TRUNG LẬP VIỆT NAM



Trong đời sống chúng ta, từ " trung lập" được dùng đến nhiều lần. Có hai loại trung lập là trung lập về tư tưởng và trung lập về chính trị.
Trung lập về tư tưởng không phải là không có ý kiến gì, không có chủ trương gì. Đó là thái độ của kẻ ngu si. Trung lập về tư tưởng nghĩa là khách quan, khoa học, nhìn đúng sự vật, không thiên kiến, không cực đoan. nếu trung lập là theo tất cả các phe, kể cả hai phe đối lập , thế là ba phải. Một tờ báo hải ngoại giả danh đấu tranh dân chủ, giả danh chống cộng xưng danh là "quan điểm hai chiều" , đăng bài cả hai phe quốc cộng, thế mà có rất nhiều người theo đám này!
Trung lập về chính trị, có hai loại. Một loại thuộc cá nhân, một loại thuộc quốc gia. Trong trương hợp quan điểm mâu thuẫn, ta có nhiều thái độ. Một là dung hòa, hai là chọn một con đường, hoặc phe nào cũng được. Phe nào cũng theo đó là ba phải cũng như trung lập tư tưởng đã nói ở trên. Trường hơp này dùng danh từ trung lập là văn hoa để che đậy một thái độ nhu nhược hoặc ngu si, hoặc xu thời lúc phe này, lúc chạy theo phe khác, không có bản sắc.

Còn quốc gia trung lập là một vấn đề tối quan trọng cho sự sinh tồn của đất nước. Một quốc gia trung lập trong một cuộc chiến tranh là một quốc gia có chủ quyền tuyên bố trung lập với các bên tham chiến. Một quốc gia không tham chiến không cần phải là một quốc gia trung lập. Quyền và nghĩa vụ của các quốc gia trung lập được định nghĩa trong của Công ước Hague 1907. Một quốc gia trung lập dài hạn là một quốc gia có chủ quyền bị trói buộc bởi hiệp ước quốc tế để trở thành trung lập trước các bên tham chiến với các cuộc chiến tranh trong tương lai. Khái niệm về trung lập trong chiến tranh được định nghĩa rất eo hẹp và thường đưa ra những hạn chế cụ thể với bên trung lập để dành được quyền công nhận quốc tế về việc giữ vai trò trung lập.

Chủ nghĩa trung lập hay chính sách trung lập là một vị thế chính sách ngoại giao khi một quốc gia có ý định giữ vai trò trung lập trong các cuộc chiến tranh trong tương lai. Không liên kết là một cách thực thi của chính sách trung lập, ở đây cụ thể là việc tránh tham gia các liên minh quân sự. Một quốc gia có chủ quyền mà bảo lưu quyền trở thành một phe tham chiến nếu bị tấn công bởi một phe tham chiến khác trong chiến tranh được gọi là trung lập vũ trang (armed neutrality).

Trong trường quốc tế, chủ trương trung lập đã được nhiều lần nhắc nhở. Trong đệ nhất và đệ nhị thế chiến nước Thụy Sĩ chủ trương trung lập cho nên tránh được chiến tranh tàn phá.Đối với liên bang Thụy Sĩ, đó là sự khôn ngoan trong ngoại giao, biết cương nhu đúng lúc, và sự sáng tạo, năng động trong việc phát triển kinh tế đã biến quốc gia nhỏ bé nằm trên dãy Alps này thành thiên đường của sự thịnh vượng và bình an ngay cả khi thế giới lâm cảnh chiến tranh điêu tàn.

Trong chính trị, trung lập là thái độ khôn ngoan, khiến cho mình đứng ngoài mọi tranh chấp, khỏi bị thiệt hại. Làm sao mà được trung lập? Làm sao mà thoát khỏi liên lụy với các phe tranh chấp? Làm sao đứng ngoài các cuộc chiến tranh? Một là mình phải khôn ngoan, hai là phải mạnh, ba là phải có hoàn cảnh may mắn, thuận lợi. Nhưng không phải dễ! Khó lắm.
Trước cuộc chiến tranh lạnh tư bản cộng sản, trước xung đột Mỹ Nga, và xung đột Nga Hoa, Ấn Độ đã chọn đường lối trung lập. Phong trào không liên kết là một tổ chức quốc tế gồm các quốc gia tự xem mình là không thuộc hoặc chống lại bất kỳ khối cường quốc lớn nào. Phong trào này chủ yếu là chủ trương của Thủ tướng Ấn Độ Jawaharlal Nehru, cựu tổng thống Ai Cập Gamal Abdul Nasser và chủ tịch Nam Tư Josip Broz Tito.

Tổ chức được thành lập tháng 4 năm 1955; đến năm 2007, nó có 118 thành viên. Mục đích của tổ chức như đã ghi trong Tuyên bố La Habana năm 1979 là đảm bảo "sự độc lập, chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ và an ninh của các quốc gia không liên kết" trong "cuộc chiến chống lại chủ nghĩa đế quốc, chủ nghĩa thực dân, chủ nghĩa thực dân kiểu mới, chủ nghĩa phân biệt chủng tộc, và tất cả những hình thức xâm lược ra nước ngoài, chiếm đóng, chi phối, can thiệp hoặc bá quyền cũng như chống lại các đại cường quốc và chính sách của các khối". Họ đại diện cho gần hai phần ba thành viên Liên Hiệp Quốc và 55 phần trăm dân số thế giới, đặc biệt là những quốc gia được xem là đang phát triển hoặc thuộc thế giới thứ ba.

Về lý thuyết, trung lập là đúng giữa cuộc chiến tranh lạnh tư bản cộng sản. Và cái đám Phi liên kết hơn một trăm quốc gia này thật ra rất it quốc gia thật sự trung lập, thật sự phi liên kết, vì họ không nhận tiền Mỹ thì cũng nhận vũ khí Trung Cộng và cố vấn Liên Xô. Ấn Độ đã thiên về Nga, thiên về Cộng sản chứ không thực là trung lập. Egypt, Iran, Irac thân Nga chống Mỹ. Một số nước châu Phi là con nuôi của Trung Cộng như Việt Nam Hồ Chí Minh. Danh từ phi liên kết và chủ trương phi liên kết thực ra là Trung lập thiên cộng, là một tổ chức vệ tinh của cộng sản.

Sihanouk chủ trương Cambodia trung lập nhưng ông thường sang triều cống Trung Quốc , cho Cộng sản hoạt động trên đất Miên, ra sức chống Mỹ và Việt Nam Cộng hòa. Thật ra Sihanouk cũng như Hồ Chí Minh, Phạm Văn Đồng, Pol Pot có quyền làm đầy tớ Trung Cộng nhưng sao lại xưng là trung lập?

Trước 1954, Hồ Hữu Tường chủ trương trung lập, nhưng trung lập sao được khi ta bị cộng sản tấn công? Không theo Mỹ thì theo ai? Chống Mỹ để theo Cộng sản ư? Không lẽ Việt Nam có sức chống cả Trung Cộng, Việt Cộng và Mỹ? Có thể Hồ Hữu Tường thích Pháp hơn Mỹ, nhưng theo Pháp thì cũng không phải là trung lập. Sau Điện Biên Phủ, Pháp phải ra đi, không thể nhờ Pháp thì nhờ ai, nếu không nhờ Mỹ? Cái thế Nam Việt Nam lúc đó phải thế.

Sau 1963, Pháp biết Mỹ thương thuyết với Nga Hoa và sẽ rút khỏi Đông Dương nên Pháp muốn nhảy vào. Sau đệ nhị thế chiến, De Gaulle hậm hực với Mỹ và kéo lên một phong trào bài Mỹ tại Pháp và trên trường quốc tế. Sau 1962, Pháp ve vãn Ngô Đình Diệm và chính phủ Dương Văn Minh theo trung lập. Khoảng 1980, một nhóm người do Pháp thúc đẩy đã định lật đổ cộng sản Việt Nam. Pháp muốn trở lại Việt Nam nhưng thế yếu phải cộng tác với Trung Quốc theo chủ thuyết trung lập. nhưng trung lập đây là gì? Thực ra trung lập ở đây là một danh từ bịp bợm, một thứ trung lập theo Pháp và Trung Cộng ! Ôi bao người thuộc hai phe Quốc Cộng ngay cả Lê Duẩn và nhiều "đồng chí"đã bị giết, bị tù , bị chửi về chủ trương trung lập của mấy ông tây và mấy ông ba tàu này !

Tháng 9 năm 2010, giáo sư Vũ Quốc Thúc một kinh tế gia lại có tâm tư về chính trị Việt Nam đã kêu gọi Trung lập Việt Nam để tránh bị Trung Cộng xâm chiếm biển Đông và khỏi lệ thuộc Trung Cộng. Bài này đã được đăng trên BKBĐD154 tháng 9-2010, GS. VŨ QUỐC THÚC * TRUNG LẬP CHẾ

Như đã nói, trung lập là đường lối khôn ngoan, giúp ta đứng ngoài mọi tranh chấp nhưng trung lập rất là khó.
Theo định nghĩa, trung lập là không theo phe nào, phải đứng giữa hai phe, giữa các phe tranh chấp.
Bây giờ đây, giữa cuộc tranh chấp Mỹ và Trung Cộng, Việt Nam đứng ra ngoài, Việt Nam trung lập thì tốt. Nhưng trung lập sao được vì Trung Cộng xâm lược Việt Nam? TRung lập sao được khi Hồ Chí Minh, Phạm Văn Đồng, Ung Văn Khiêm, Nguyễn Văn Linh, Đỗ Mười, Lê Đức Anh , Nông Đức Mạnh đã bán nước cho Trung Cộng?

Việt Cộng xưa nay theo Trung Quốc, làm sao bảo họ xa lánh Trung Cộng. Nếu Việt Cộng muốn trung lập mà Trung Cộng không chịu thì sao? Trung Cộng dùng áp lực kinh tế chính trị, quân sự thì Việt Cộng có trung lập được không, nhất là các tên Tổng bí thư đã cam tâm làm tay sai Trung Cộng. Còn chống Trung Cộng thì không thể gọi là trung lập. Nếu không muốn làm nô lệ, phải chống lại Trung Cộng thì một mình Việt Nam không đủ sức chống, cần phải liên minh với Úc, Nhật, Ấn, Mỹ. Và như vậy thì không thể nói là trung lập, là phi liên kết!

Thái độ của Việt Cộng hiện nay là đu giây giữa Mỹ và Trung Cộng không phải là trung lập. Đây là đu dây để lấy tiền Mỹ nhưng thực tế là thần phục Trung Cộng. Trong tâm can Việt Cộng, nhất là bọn chính trị bộ, theo Trung Cộng là chính yếu, bề ngoài làm ra vẻ thân Tây phương , bảo vệ độc lập, chủ quyền. Nếu cứ theo đà này thì Việt Nam sẽ bị thâu tóm, Việt Nam sẽ thành quận huyện của Trung Quốc.

Vậy phải làm sao? Phải thay đổi người và chính sách. Không thể tin cậy bọn cộng sản gian ác và độc tài và cùng những chính sách phản quốc hại dân, nghĩa là phải xây dựng một Việt Nam dân chủ, tự do. Và như vậy không phải là con đường trung lập.

Có lẽ một số chủ trương trung lập là vừa chơi với Mỹ và Trung Cộng . Chủ trương này không được vì Trung Cộng không cho ta trung lập, Trung Cộng coi Việt Nam là thuộc quốc, là nô bộc của Trung Cộng, phải tuân lệnh chủ, không có quyền độc lập, trung lập. Hoặc một số xin Việt Cộng lập chính phủ "hòa hợp hòa giải" để đoàn kết chống Trung Cộng? Việc này sẽ có lợi cho cộng sản và mấy tay cơ hội chủ nghĩa hải ngoại, già 80-90 mà còn tham muốn về làm quan, làm tướng, và làm tay sai cho Việt Cộng?

Thật ra chủ trương này cũng khó, vì cộng sản là độc tài, độc đảng, không nhường quyền lợi địa vị cho ai mặc dầu Lenin, Stalin cho rằng một anh đầu bếp cũng có thể làm tổng bí thư hoặc chủ tịch nhà nước của nhà nước cộng sản. Cộng sản chỉ thỏa hiệp khi họ yếu, nếu mạnh thì họ lấn lướt, sẵn sàng chém giết nhân dân để độc chiếm quyền lợi. Bài học Liên Xô Trung Quốc đã cho thấy Cộng sản thẳng tay giết đồng chí của họ huống hồ bọn "tay sai thực dân, đế quốc và bọn phản động"!

Nếu cộng sản ưng chịu thì cũng là trò lừa dối. Trong chiến tranh chống Phát xít, Tư bản và cộng sản bắt tay chống Phát xít cho nên phe Đồng Minh bắt Tưởng Giới Thạch ngồi chung với Mao và Nguyễn Tường Tam, Nguyễn Hải Thần ngồi chung với Hồ Chí Minh. It lâu sau, Quốc Cộng đánh nhau, rõ là mèo chuột không thể sống chung ngoại trừ trò bịp bợm của ông Đạo Dừa! Gương Mặt Trận Giải Phóng còn đó sao đã vội quên!

Hiện nay Mỹ không thể lập lại chính sách cũ, kêu gọi Quốc Cộng hợp tác, vì xưa tư bản và cộng sản hợp tác nên Quốc Cộng bắt tay nghe ra hợp lý (nhưng thực tế hoàn toàn sai lầm), còn nay Mỹ và Trung Quốc tranh chấp, làm sao bảo Quốc Cộng hợp tác khi mà Việt Cộng đa số vâng lệnh quan thầy Trung Cộng bán nước cầu vinh và phá hoại đất nước?

Phe Trung Quốc trong đảng rất mạnh, làm sao họ chấp thuận " diễn tiến hòa bình", có thể đồng ý đa đảng và chấp nhận "bọn tay sai Mỹ "vào chính quyền? Có thể một ngày kia họ giết sạch phe chống Trung Quốc thì những kẻ "tay sai đế quốc" e cũng tan xương nát thịt!


Nói tóm lại, chủ trương trung lập Việt Nam của Giáo Sư Vũ Quốc Thúc không rõ ràng và không thích hợp thực tế Việt Nam hiện nay. Chỉ có con đường dân chủ và giải phóng dân tộc mới chống được Trung Cộng, và như vậy không phải là Trung lập.





 74.VẤN ĐÊ TRUNG LẬP VIỆT NAM

I. TRUNG LẬP LÀ GÌ?

Trong đời sống chúng ta, từ " trung lập" được dùng đến nhiều lần. Có hai loại trung lập là trung lập về tư tưởng và trung lập về chính trị.
Trung lập về tư tưởng không phải là không có ý kiến gì, không có chủ trương gì. Đó là thái độ của kẻ ngu si. Trung lập về tư tưởng nghĩa là khách quan, khoa học, nhìn đúng sự vật, không thiên kiến, không cực đoan. Nếu trung lập là theo tất cả các phe, kể cả hai phe đối lập , thế là ba phải. Một tờ báo hải ngoại giả danh đấu tranh dân chủ, giả danh chống cộng xưng danh là "quan điểm hai chiều" , "quan điểm đa chiều ", đăng bài cả hai phe quốc cộng, thế mà có rất nhiều người bưng mâm, rót nước, lau bàn, dọn dẹp cửa nhà cho đám này!Trong tình thế dầu sôi lửa bỏng hiện nay, đám này đóng cửa nghỉ hè!
Trung lập về chính trị, có hai loại. Một loại thuộc cá nhân, một loại thuộc quốc gia. Trong trường hợp quan điểm mâu thuẫn, ta có nhiều thái độ. Một là dung hòa, hai là chọn một con đường, hoặc phe nào cũng được. Phe nào cũng theo đó là ba phải cũng như trung lập tư tưởng đã nói ở trên. Trường hơp này dùng danh từ trung lập là văn hoa để che đậy một thái độ nhu nhược hoặc ngu si, hoặc xu thời lúc phe này, lúc chạy theo phe khác, không có bản sắc.

Còn quốc gia trung lập là một vấn đề tối quan trọng cho sự sinh tồn của đất nước. Một quốc gia trung lập trong một cuộc chiến tranh là một quốc gia có chủ quyền tuyên bố trung lập với các bên tham chiến. Một quốc gia không tham chiến không cần phải là một quốc gia trung lập.

Quyền và nghĩa vụ của các quốc gia trung lập được định nghĩa trong của Công ước Hague 1907. Một quốc gia trung lập dài hạn là một quốc gia có chủ quyền bị trói buộc bởi hiệp ước quốc tế để trở thành trung lập trước các bên tham chiến với các cuộc chiến tranh trong tương lai. Khái niệm về trung lập trong chiến tranh được định nghĩa rất eo hẹp và thường đưa ra những hạn chế cụ thể với bên trung lập để dành được quyền công nhận quốc tế về việc giữ vai trò trung lập.

Chủ nghĩa trung lập hay chính sách trung lập là một vị thế chính sách ngoại giao khi một quốc gia có ý định giữ vai trò trung lập trong các cuộc chiến tranh trong tương lai. Không liên kết là một cách thực thi của chính sách trung lập, ở đây cụ thể là việc tránh tham gia các liên minh quân sự. Một quốc gia có chủ quyền mà bảo lưu quyền trở thành một phe tham chiến nếu bị tấn công bởi một phe tham chiến khác trong chiến tranh được gọi là trung lập vũ trang (armed neutrality). Nhưng trung lập mà tham chiến thì chẳng phải là trung lập!
Trong trường quốc tế, chủ trương trung lập đã được nhiều lần nhắc nhở. Trong đệ nhất và đệ nhị thế chiến nước Thụy Sĩ chủ trương trung lập cho nên tránh được chiến tranh tàn phá. Đối với liên bang Thụy Sĩ, đó là sự khôn ngoan trong ngoại giao, biết cương nhu đúng lúc, và sự sáng tạo, năng động trong việc phát triển kinh tế đã biến quốc gia nhỏ bé nằm trên dãy Alps này thành thiên đường của sự thịnh vượng và bình an ngay cả khi thế giới lâm cảnh chiến tranh điêu tàn. Trong chính trị, trung lập là thái độ khôn ngoan, khiến cho mình đứng ngoài mọi tranh chấp, khỏi bị thiệt hại. Làm sao mà được trung lập? Làm sao mà thoát khỏi liên lụy với các phe tranh chấp? Cũng như trời làm dông bão toàn vùng, một nhà, một xóm, một làng làm sao cho khỏi tai họa?
Làm sao đứng ngoài các cuộc chiến tranh? Một là mình phải khôn ngoan, hai là phải mạnh, ba là phải có hoàn cảnh may mắn, thuận lợi. Nhưng không phải dễ! Khó lắm.
Tháng 9 năm 2010, giáo sư Vũ Quốc Thúc một kinh tế gia lại có tâm tư về chính trị Việt Nam đã kêu gọi Trung lập Việt Nam để tránh bị Trung Cộng xâm chiếm biển Đông và khỏi lệ thuộc Trung Cộng. Bài này đã được đăng trên BKBĐD154 tháng 9-2010,
GS. VŨ QUỐC THÚC * TRUNG LẬP CHẾ

Như đã nói, trung lập là đường lối khôn ngoan, giúp ta đứng ngoài mọi tranh chấp nhưng trung lập rất là khó.

II. CÁC QUỐC GIA TRUNG LẬP

Như đã trình bày, các quốc gia Thụy Sĩ, Thụy Điển, Áo là những quốc gia trung lập . Nền trung lập của họ có được là do các bên tham chiến công nhận, do đó đất nước của họ đã thoát được tàn phá của chiến tranh.
Ngoài Thụy Điển, Thụy Sĩ và Áo còn có một khối trung lập khác đã hình thành sau đệ nhị thế chiến.
Trước cuộc chiến tranh lạnh tư bản cộng sản, một tổ chức gọi là phi liên kết ra đời. Phong trào không liên kết là một tổ chức quốc tế gồm các quốc gia tự xem mình là không thuộc hoặc chống lại bất kỳ khối cường quốc lớn nào. Phong trào này chủ yếu là chủ trương của Thủ tướng Ấn Độ Jawaharlal Nehru, cựu tổng thống Ai Cập Gamal Abdul Nasser và chủ tịch Nam Tư Josip Broz Tito.

Tổ chức được thành lập tháng 4 năm 1955; đến năm 2007, nó có 118 thành viên. Mục đích của tổ chức như đã ghi trong Tuyên bố La Habana năm 1979 là đảm bảo "sự độc lập, chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ và an ninh của các quốc gia không liên kết" trong "cuộc chiến chống lại chủ nghĩa đế quốc, chủ nghĩa thực dân, chủ nghĩa thực dân kiểu mới, chủ nghĩa phân biệt chủng tộc, và tất cả những hình thức xâm lược ra nước ngoài, chiếm đóng, chi phối, can thiệp hoặc bá quyền cũng như chống lại các đại cường quốc và chính sách của các khối".

Họ đại diện cho gần hai phần ba thành viên Liên Hiệp Quốc và 55 phần trăm dân số thế giới, đặc biệt là những quốc gia được xem là đang phát triển hoặc thuộc thế giới thứ ba.
Về lý thuyết, trung lập là đứng giữa cuộc chiến tranh lạnh tư bản cộng sản. Và cái đám Phi liên kết hơn một trăm quốc gia này thật ra rất it quốc gia thật sự trung lập, thật sự phi liên kết, vì họ không nhận tiền Mỹ thì cũng nhận vũ khí Trung Cộng và cố vấn Liên Xô. Ấn Độ đã thiên về Nga, thiên về Cộng sản chứ không thực là trung lập. Egypt, Iran, Irac thân Nga chống Mỹ. Một số nước châu Phi là con nuôi của Trung Cộng như Việt Nam Hồ Chí Minh. Danh từ phi liên kết và chủ trương phi liên kết thực ra là Trung lập thiên cộng, là một tổ chức vệ tinh của cộng sản.

Sihanouk chủ trương Cambodia trung lập nhưng ông thường sang triều cống Trung Quốc , cho Cộng sản Việt Nam hoạt động trên đất Miên, ra sức chống Mỹ và Việt Nam Cộng hòa. Thật ra Sihanouk cũng như Hồ Chí Minh, Phạm Văn Đồng, Pol Pot có quyền làm đầy tớ Trung Cộng nhưng sao lại xưng là trung lập? Đó chẳng qua là thuật nói dối!

Khối Phi Liên kết, khối trung lập, trên căn bản lý luận là đúng vì giữa hai phe cộng sản và tư bản, họ đứng ngoài cuộc tranh chấp, mặc kệ hai bên ra sao thì ra. Lý thuyết thì đúng, nghe ra rất khôn ngoan, cao thượng, yêu hòa bình, giữ vững độc lập, lo thái bình cho trăm họ và thế giới nhưng thực hành và bản chất thì không phải thế, phi liên kết thật ra là thiên cộng. Đó là một chủ trương bịp bợm, có thể ban đầu thì tốt nhưng sau bị cộng sản lèo lái hoặc khống chế, trở thành công cụ của cộng sản, không phải là trung lập chính danh!

III.PHÊ PHÁN CHỦ TRƯƠNG TRUNG LẬP CỦA GS. VŨ QUỐC THÚC

1. VIỆT NAM CÓ TRUNG LẬP ĐƯỢC KHÔNG?


Theo định nghĩa, các phe đánh nhau, mình không theo phe nào, không chống phe nào, không bị phe nào đe dọa thế là trung lập. Giải pháp trung lập có thể thực hiện là do dân nước đó tự nguyện và do các bên công nhận. Nếu một trong các phe tham chiến muốn xâm chiếm ta, hoặc dân trong nước theo phe này phe nọ thì giải pháp trung lập không thể thực hiện. Áo, Thụy Sĩ thực hiện trung lập là do các bên tham chiến đồng ý cho họ trung lập, nếu một trong hai bên tấn công thì trung lập tan vỡ.

a.VIỆT NAM TRƯỚC 1975

Khoảng 1954, Hồ Hữu Tường và một số người Việt nam chủ trương trung lập, nhưng trung lập sao được khi ta bị cộng sản tấn công? Không theo Mỹ thì theo ai? Chống Mỹ để theo Cộng sản ư? Không lẽ Việt Nam có sức chống cả Trung Cộng, Việt Cộng và Mỹ? Có thể Hồ Hữu Tường thù ghét "Mỹ Diệm" vì ông bị Ngô Đình Diệm bắt giam và lên án tử hình, nhưng đó là chuyện cá nhân ông, ông không thể đem cái yêu ghét của ông mà thuyết dân tộc này đi theo ông! Hồ Hữu Tường, Hộ Pháp Phạm Công Tắc và ông Đạo Dừa có lẽ chịu ảnh hưởng của phong trào phi liên kết lúc ấy, nhưng tất cà chỉ là trò học đòi, việc bắt chước , thói a dua mà thiếu suy xét!

Ông thích Pháp hơn Mỹ, nhưng theo Pháp thì cũng không phải là trung lập vì trung lập là không theo ai chống ai! . Sau Điện Biên Phủ, Pháp tự ý ra đi, dù ai đó van xin Pháp ở lại, Pháp cũng không trở lại vì lòng tham vẫn bừng cháy trong tim nhưng thế cùng lực kiệt mà đành cúi mặt ra đi.

Tình trạng ta lúc đó không nhờ Mỹ thì nhờ ai? Cái thế Nam Việt Nam lúc đó phải thế. Nếu không có Mỹ thi sau 1955, Hồ Hữu Tường, Hộ Pháp Phạm Công Tắc, ông Đạo Dừa đã đi thăm cụ Marx đâu chờ đến sau 1975! Và đa số nhân dân miền Nam đã chết, đã ở tù, đã mất tài sản, đã đói rách và ăn bo-bo sau 1955. Pháp đã "tháo chạy", nếu không có "Mỹ Diệm" thì ba ông họ Vũ phải theo Pháp mà về Pháp bưng phở hay ở lại làm cán bộ Việt Cộng với đồng lương chết đói, hoặc nằm trong tù rục xương chứ làm sao các ông sống đến 70- 90 tuổi mà còn mong trở lại quê hương, xây dựng lại đất nước với Cộng sản phản quốc hại dân?

Cộng sản dùng chiêu bài trung lập và hòa bình là để làm suy yếu lực lượng quốc gia. Trong Nam, bọn Việt Cộng quảng cáo, khuyến khích nhạc phản chiến, còn ngoài Bắc có ai dám ca tụng hòa bình, ai dám không vỗ tay hoan hô Hồ Chí Minh, không hô to yêu đảng? Ở ngoài Bắc ai cũng như con vẹt, nói theo cộng sản , ai nói đến hòa bình và trung lập tức bị xử tội phản động. Ngoài Bắc có ai dám đi chùa chiền còn ông Đạo Dừa huyênh hoang xưng thánh, chiếm Cồn Rồng lập một quốc gia riêng và nuôi dưỡng thanh niên trốn quân dịch và bọn Việt Cộng! Phải chăng tự do làm cho con người ngông cuồng, tự cao tự đại, còn chuyên chế thì làm cho con người mềm nhũn, trở thành dun dế?

Những người đòi hòa bình hoặc Trung lập như Thích Quảng Liên, Trần Tuấn Khải, Hồ Hữu Tường, Ông Đạo Dừa, Hộ Pháp Phạm Công Tắc , LM Chân Tín, LM Nguyễn Ngọc Lan, LM Phan Khăc Từ.. . không dại khờ tin Cộng sản hoặc thiên cộng thì cũng là cộng sản, là kẻ tự cao, tự đại cho rằng họ có ý tưởng cao siêu hơn mọi người, còn tất cả là hèn mọn trong kiếp nô lệ, không có tinh thần độc lập, tự chủ, chỉ có họ là khôn ngoan, có trí tuệ, biết thương nước yêu dân, có khả năng đem lại hòa bình cho Việt Nam, có thể thuyết phục Việt Cộng, Trung Cộng, Nga, Mỹ chấm dứt chiến tranh. ( Cũng có thể họ là những tay giảo hoạt, tráo trở, đổi thay như con cắc kè thay màu đổi sắc trong đám cỏ cây.)

Như ông đạo Dừa ông cho ông là Thánh , Việt Cộng để cho ông yên lành ở Bến Tre thì chắc họ đã nắm linh hồn ông. Nếu ở Bến Tre mà ông không tuân theo cộng sản thì chúng đã cho ông đi mò tôm ở sông Mỹ Tho! Cái chết của giáo chủ Huỳnh Phú Sổ, Bùi Quang Chiêu, Hồ Văn Ngà, Nguyễn An Ninh là những minh chứng cụ thể rằng những ai không theo cộng sản thì bị giết ngay! Sau 30-4-1975, cộng sản trở mặt, ông và đám GPMiền Nam bị đánh tan tác! Ông Hồ Hữu Tường, ông Đạo Dừa khi nằm trong ngục thất Việt Cộng có ngẫm nghĩ về thuyết hòa bình và trung lập của các ông không, và các ông thấy mùi vị nó như thế nào?

Đáng buồn cười nhất là ông Đạo Dừa, lấy đạo hiệu là Thích Hòa Bình, thấy đông người theo ông thì ông có vẻ kênh kiệu. Tu hành cần gì phải leo lên cao ở đài bát giác, và tu hành gì mà ứng cử tổng thống? Thật ra chính phủ Quốc gia quá nhân hậu. Ông có được chính quyền cấp giấy phép lập hội đoàn không mà ông tập họp hàng trăm, hàng ngàn người? Ông có được chính quyền cho phép ông lập cơ sở ở Cồn Rồng không mà ông tự tiện xây dọc xây ngang?

Người tu hành như ông là ngang ngược, vô pháp vô thiên, coi chính quyền miền Nam như cỏ rác! Như vậy là yêu hòa bình ư? Có nhiều kẻ tu hành và trí thức cũng ngang ngược như ông Đạo Dừa! Với chính phủ miền Nam thì hành động ngang dọc, nhưng đối với cộng sản thì gọi dạ bảo vâng! Phải chăng đó là thái độ của bậc chân tu và của người trí thức có lễ nghĩa? Vô minh vẫn là vô minh. Nếu ông có chút trí huệ, thì ông phải biết trước ngày tàn của ông sau 1975, và ông đã không chọc trời khuấy nước như vậy!

Thật là:
"Cái quay búng sẵn trên trời,
Mờ mờ nhân ảnh như người đi đêm!"


Quần chúng cũng đã bị cộng sản lừa bịp như chúng lập ra Mặt Trận Giải Phóng, rồi đòi thành phần thứ ba, và trung lập miền Nam. Sau đệ nhị thế chiến, De Gaulle hậm hực với Mỹ và kéo lên một phong trào bài Mỹ tại Pháp và trên trường quốc tế. Sau 1954, Pháp muốn trở lại Việt Nam. Pháp đứng sau chủ trương trung lập để chống Mỹ. Pháp đã thúc đẩy Trung Lập Việt Nam . Sau 1962, Pháp ve vãn Ngô Đình Diệm và chính phủ Dương Văn Minh theo trung lập.

Sau 1963, Pháp biết Mỹ thương thuyết với Nga Hoa và sẽ rút khỏi Đông Dương nên Pháp muốn nhảy vào. Ngay trước 30-4-1975, tướng Vanuxem được cử sang Việt Nam thực hiện chủ trương này. Nhiều ông lớn không thèm di tản , một số đã chạy trước 30-4- 1975 nghe tin trung lập lại trở về để làm lớn trong chính phủ trung lập để rồi một số chạy thoát, một số tự tử (Trần Chánh Thành) và một số ngồi tù ở Bắc Việt, trong số nạn nhân này có Phan Huy Quát, Nguyễn Văn Huyền, Vũ Văn Mẫu, Bùi Tường Huân, và hình như có cả GS thì phải!...


Bao giờ Pháp cũng đứng đàng sau chủ trương trung lập, hô hào "chống Mỹ cứu nước " để theo Pháp? Nếu Pháp mạnh hơn hay bằng Mỹ chẳng nói làm chi, Pháp yếu xìu, thì theo sao được? Pháp sau 1945 luôn chống Mỹ mà hùa theo Nga, theo Trung Cộng.

Sau lưng Pháp là cái bóng khổng lồ của Trung Cộng, ai mà chẳng biết! Vậy trung lập theo Pháp cũng là đầu hàng Trung cộng, sao gọi là Trung lập? Chính vì biết vậy mà hồi đó Dương Văn Minh không theo Vanuxem. Nếu Dương Văn Minh ơi một tiếng là vài giờ sau quân Trung Cộng nhập địa, Việt Nam nay đã nằm trong bàn tay Trung Cộng! Pháp quá yếu nên đã âm thầm cộng tác với Trung Quốc trong ván bài Việt Nam. Lê Duẩn vội thống nhất một là để cướp tài sản trong Nam, hai là sợ Trung cộng và Pháp lập Nam Kỳ Quốc. Dù Dương Văn Minh không chịu Trung Lập theo Trung Cộng và Pháp nhưng bọn Giải Phóng Miền Nam thì cũng không đáng tin cậy! Vì vậy, Việt cộng diệt luôn GPMiền Nam.

Ôi, người Pháp sao tham thế? Đã không bảo vệ được Việt Nam chống Nhật, cũng không kháng cự nổi Trung Quốc trong trận Điện Biên Phủ mà còn bao phen lăm le trở lại Đông Dương! Pháp xưa là cường quốc nay lại cam tâm làm nô bộc cho Trung Quốc để lãnh chút cơm thừa canh cặn của Trung Quốc! Những nhà cách mạng Pháp được Việt Nam và thế giới ca tụng như Voltaire, J.J Rousseau, Montesquieu đã chết nay còn lại những tên thực dân yếu đuối và hèn mạt, sống như ruồi nhặng bám trên thân trâu bò trên cánh đồng hoang! Trong hai thế theo Trung Cộng và theo Mỹ mà có kẻ hô " chống Mỹ" nghĩa là hô hào theo Trung Cộng. Cuộc diện này xảy ra thì Trung Cộng thực dân và Việt cộng bán nước sẽ rất thích thú.

b.VIỆT NAM HIỆN NAY

Như đã trình bày, trung lập là khi các phe đánh nhau mà mình ở giữa không theo ai, chống ai. Còn khi mình bị một bên xâm lược , một là mình theo họ, tức là đầu hàng, hai là chống họ. Theo hay chống đều không phải trung lập.
Giải pháp trung lập đặt ra là khi mình đứng giữa các phe lâm chiến. Nay Mỹ đã rút đi, một mình Trung quốc xâm chiếm Việt Nam và thế giới, Việt Nam chỉ phải đối diện với Trung Quốc mà thôi. Việt Nam hiện tại không ở thế lưỡng đầu thụ địch cho nên giải pháp trung lập là không thích hợp. Việt Nam chỉ có hai con đường đối mặt với Trung Quốc một là làm Lê Lợi, Quang Trung hoặc làm Trần Ích Tắc, Lê Chiêu Thống. Cả hai trường hợp này đều không phải trung lập.

Nay thì Mỹ không xâm lược Việt Nam, không đòi hỏi gì về lãnh thổ cho nên không thể coi Mỹ như Trung Cộng là đối thủ. Không biết trong tương lai như thế nào, chứ trước mắt, Mỹ không phải là mối đe dọa của Việt Nam. Trước mắt, Trung Cộng đã dùng quân sự chiếm các hải đảo, và đã dùng quân sự chiếm biên cương.

Chúng còn dùng ngoại giao và thương mại để chiếm đất đai, rừng núi và thành thị Việt Nam. Trong vài chục năm thì người Trung Quốc chiếm phần lớn dân số và chiếm hết kinh tế Việt Nam vì bọn Việt Cộng đã dâng hiến cho Trung Cộng bao nhiêu quyền lợi. Như thế vài chục năm nữa thì Việt Nam bị xóa sổ. Đó là kế tàm thực mà Trần Hưng Đạo đã lo ngại trước đây. Bọn Hồ Chí Minh làm tay sai cho Trung Cộng cho nên rất thuận lợi cho kế tàm thực của Trung Quốc!

Giả sử chính quyền Việt cộng hoặc nhân dân Việt Nam muốn chống lại mà Trung quốc không chịu vì họ cho Việt Nam là thuộc địa của họ, Hoàng Sa, Trường Sa là của họ, như vậy giải pháp trung lập cũng không thành tựu. Giải pháp trung lập sai lầm từ căn bản. Ấy là GS. làm thợ may mà không đo ni tấc đúng, làm bác sĩ mà đưa lộn thuốc, đưa giải pháp không hợp hoàn cảnh.

c. CHÍNH SÁCH VIỆT CỘNG HIỆN NAY

Có thể Trung Quốc hay bọn Việt Cộng cho rằng Mỹ sẽ đánh Trung Cộng và Việt Nam, và Việt Cộng cho rằng Mỹ sẽ xâm lược Việt Nam. Vì vậy họ cho rằng Mỹ cũng như Trung Cộng là xâm lược. Điều này sai vì hiện nay rõ rệt là Trung Cộng xâm lưọc Á châu và Thế giới, còn Mỹ ủng hộ các dân tộc Á Phi để chống thực dân Trung Quốc. Hai bên vị thế khác nhau .Trong tương lai không biết như thế nào. Nếu Mỹ tấn công là tấn công vào trọng điểm, vào kẻ thù chính là Trung Cộng. Có thể Mỹ đổ quân vào Việt Nam là để tiêu diệt quân Trung Cộng, giải phóng Việt Nam khỏi ách đô hộ của Hán tộc. Nhưng Mỹ không áp dụng chính sách thực dân xâm chiếm lâu dài. Nếu cần thiết thì họ đổ quân, một thời gian là rút lui như Iraq, Afghanistan.. .chứ không như Trung Cộng đem hàng vạn hàng triệu dân cư đến khai thác rồi xâm chiếm.
Warrior - Tom Hardy and Joel Edgerton

Trong tương lai, chiến tranh có thể không xảy ra nếu Trung Cộng ý thức rằng họ. chưa đủ sức ( như vụ tàu sân bay còn trục trặc và thiếu thốn nhiều), hoặc nhân dân nổi dậy lật đổ cộng sản lập một chính phủ yêu hòa bình, công nhận các luật pháp quốc tế. Nếu chiến tranh xảy ra, có thể Mỹ tấn công thẳng vào lục địa, hoặc chiến tranh sẽ xảy ra ngoài biển Đông và trên Ấn Độ dương, vì chiến tranh bây giờ không cần nhiều người và chiếm đóng nhiều nơi như đệ nhị thế chiến. Vì vậy, Mỹ và đồng minh có thể không chiếm đóng Việt Nam cũng như đệ nhị thế chiến. Hơn nữa, chưa chắc Mỹ đã cần Việt Nam, những cuộc thăm viếng chỉ là xã giao của những con người lịch sự muốn thêm bạn bớt thù. Mỹ cần Nhật Bản, Úc, Ấn, Phi luật tân, Singapore, Đài Loan, Nam Hàn, còn Việt Nam và một số nước khác e không cần thiết cho Mỹ.

Có lẽ một số chính trị gia sa- lon chủ trương trung lập là vừa chơi với Mỹ và Trung Cộng . Chủ trương này không được vì Trung Cộng không cho ta trung lập, Trung Cộng coi Việt Nam là thuộc quốc, là nô bộc của Trung Cộng, đầy tớ phải tuân lệnh chủ, không có quyền độc lập, trung lập. Không có ông chồng nào lại cho vợ giao du rộng rãi ngoại trừ chế độ đa phu. Việc kết thân với Mỹ chỉ là trò lừa bịp.

Nói chung vấn đề quan trọng của Việt Nam là ở Trung Quốc, là thái độ của Việt Nam đối xử như thế nào với Trung Quốc, nghĩa là hàng hay chiến đấu chống Trung Cộng chứ không phải trung lập. Nên lo việc trước mắt, đừng quá lo những việc chưa xảy ra. Chỉ có Trung Cộng xâm lược và Việt cộng bán nước mới lo Mỹ, ngại Mỹ mà thôi, còn nhân dân Việt Nam yêu nước thì không thế! Do đó hiện giờ đặt vấn đề trung lập ở giữa Trung Cộng và Mỹ thì không đúng !Còn lại, nhân dân ta phải lo chống ngoại xâm. Thành thử rốt cuộc việc trung lập là không cần bàn. Trong tình trạng dầu sôi lửa bỏng này mà bàn chuyện trung lập là việc làm của một cậu học trò nhỏ làm bài luận văn lạc đề!

2. TIN TƯỞNG CỘNG SẢN

Cộng sản Việt Nam luôn gian trá. Thái độ của Việt Cộng hiện nay là đu giây giữa Mỹ và Trung Cộng không phải là trung lập. Đây là đu dây để lấy tiền Mỹ nhưng thực tế là thần phục Trung Cộng. Trong tâm can Việt Cộng, nhất là bọn chính trị bộ, theo Trung Cộng là chính yếu, bề ngoài làm ra vẻ thân Tây phương , rêu rao bảo vệ độc lập, chủ quyền. Nếu cứ theo đà gian trá, che đậy, lừa dối mà thành công thì Việt Nam sẽ bị Trung Quốc thâu tóm, Việt Nam sẽ thành quận huyện của Trung Quốc.

Giáo sư Vũ Quốc Thúc khuyên ta nên ủng hộ quan điểm Việt Cộng, nhưng chính sách Việt Cộng không rõ rệt. Hiện nay, bên trong thần phục Trung Quốc, bên ngoài giả đò yêu nước, bảo vệ chủ quyền. Nhưng sự thực chúng co vòi, không dám lên tiếng phản bác, chỉ sai bọn thủ hạ cấp thấp như bà Phương Nga rụt rè lên tiếng. Nguyễn Tấn Dũng cũng lên tiếng nhưng chỉ một lần lấy có. Nhìn chung, phản ứng của Việt Cộng đối với Trung Cộng là "gà phải cáo", trong khi họ thẳng tay đàn áp dân biểu tỉnh ôn hòa chống Trung Cộng xâm lược. Trước mắt, coi như bọn Việt Cộng đầu sõ đã cúi mặt cam phận nô lệ Trung Quốc.

Cũng có thể trong cộng sản có hai phe, một phe theo Trung Cộng, một phe chống Trung Cộng. Nhưng rõ rệt phe nô lệ Trung Quốc mạnh hơn. Họ cũng như Hồ Chí Minh là người Trung Quốc được cấy vào hàng ngũ cộng sản cao cấp. Cũng có thể họ chia ra hai phe trung nịnh để gạt gẫm nhân dân trong nước và thế giới. Vậy ta ủng hộ quan điểm nào? Quan điểm 16 chữ vàng và bốn tốt, và chủ trương đàn áp dân biểu tình chống Trung Cộng?Và theo Hồ Chí Minh, Nguyễn Văn Linh, Đỗ Mười bán nước cho Trung Quốc?

Phải chăng GS ủng hộ quan điểm của Hồ Cẩm Đào, Nông Đức Mạnh, Nguyễn Phú Trọng chống diễn biến hòa bình? Có tên Việt cộng nói cương quyết bảo vệ lãnh thổ vậy GS. có tin lời này không? GS có thấy việc Việt Cộng cướp đất, bỏ tù các nhà yêu nước, nhất là đánh đập và bỏ tù những người biểu tình chống Trung Cộng là trái tinh thần yêu nước, chống xâm lược? Vậy thì GS ủng hộ ý kiến nào, hành động nào của Việt cộng?
GS tuyên bố rằng GS tin tưởng Việt Cộng nên mới xướng khởi giải pháp trung lập cho Việt Nam. GS tin Cộng Sản, tin lời hứa hẹn của tên Việt Cộng nào đó đã ngon ngọt với GS nhưng đa số dân Việt Nam không bao giờ tin cộng sản. GS đã lội ngược dòng rồi đấy. Tư tưởng và lý luận của GS không có tính thuyết phục.

Mikhail Gorbachev (tổng bí thư cuối cùng của đảng CS Liên Xô, nhiệm kỳ 1985-1991) nói :"Tôi đã bỏ một nửa cuộc đời cho lý tưởng cộng sản. Ngày hôm nay tôi phải đau buồn mà nói rằng: Đảng cộng sản chỉ biết tuyên truyền và dối trá." Nữ Thủ tướng Angela Merkel, lãnh tụ cũ của CS Đông Đức phát biểu: cộng sản đã làm cho người dân trở thành gian dối. . Tổng Thống Nga Vladimir Putin : Kẻ nào tin những gì Cộng Sản nói, là không có cái đầu. Kẻ nào làm theo lời của Cộng Sản, là không có trái tim. Khrushchev của Liên Xô cũ đã phải cay đắng thốt lên: Chỉ có những thằng ngu mới tin được Trung Quốc’.

Khi nào cộng sản dàn quân đánh nhau với Trung Cộng, và từ bỏ độc tài đảng trị, thực thi dân chủ thì họa may mới tin rằng Việt Cộng giác ngộ, đã theo nhân dân mà bảo vệ Tổ quốc. Còn bây giờ thì mịt mù lắm. Hư hư thực thực khó mà tin tưởng vào kẻ đã nhiều lần gian trá và phản quốc hại dân.

Hơn nữa, GS rất sai lầm khi quan niệm rằng tổ tiên ta thắng Trung Quốc là nhờ văn hóa Trung Quốc! Ta thắng Trung Quốc là lòng yêu nước chứ không phải do văn hóa , lễ nghi Trung Quốc. Câu này GS nói rất tối tăm và sai sự thực. Mông Mãn nhập trung nguyên phải chăng là do văn hóa, lễ nghi Trung Quốc?Bát quốc liên quân chiếm Trung Quốc phải chăng do văn hóa, lễ nghĩa Trung Quốc? Lễ nghi, văn hóa Trung Quốc là cái gì? Mao Trạch Đông đã phá nát rồi, Việt Cộng cũng đã chà đạp rồi, còn chi nữa mà GS nhắc nhở?

3.LÝ LUẬN MÂU THUẪN

Luận thuyết của GS Vũ Quốc Thúc hoàn toàn mâu thuẫn. GS. nói Trung Cộng là mối hăm dọa của Việt Nam rồi lại nói Trung Cộng không dám đánh Mỹ, đánh Việt Nam! GS cũng mâu thuẫn khi hô hào dân tộc tự quyết, nhưng cũng khuyên liên kết với Phi Luật Tân, Tân Gia Ba. Đã liên kết (tất là liên kết quân sự) với Phi Luật Tân, Mã Lai, Indonesia thì không có cảnh chiến tranh tàn phá và huynh đệ tương tàn ư? Và liên kết với Phi Luật Tân, Mã Lai, Indonesia tại sao lại không liên kết với Mỹ? Lại một mâu thuẫn nữa trong lập luận của giáo sư! GS hoan hô Mỹ trở lại Thái Bình dương và hoan hô mối tình Mỹ Việt vừa nở hoa nhưng GS lại bảo không nên liên minh với Mỹ! Thế là thế nào? GS không thấy là tự mình mâu thuẫn sao?

Một số người Việt Nam ghét Mỹ. Người miền Bắc ghét Mỹ vì Mỹ thả bom miền Bắc, vì Mỹ lâm chiến mà con em họ sinh bắc tử nam. Người miền Nam chống cộng cũng ghét Mỹ vì Mỹ giết tổng thống Ngô Đình Diệm yêu quý của họ mặc dầu anh em họ Ngô đã âm thầm bắt tay với Việt Cộng. Một số ghét Mỹ vì Mỹ bỏ rơi miền Nam. ( Bắc Nam đều ghét Mỹ nhưng lại chọn sống ở Mỹ.)

4.LÝ LUẬN QUANH CO, THIẾU THÀNH THẬT

Lại nữa, cách nói và viết của GS là quanh co, không thẳng thắn. Ban đầu GS tuyên bố GS lập thuyết trung lập là để chống Trung Cộng xâm lược, GS tự hào tổ tiên ta anh dũng chống ngoại xâm , nhưng GS lại nói sợ cảnh nồi da xáo thịt, (cứ để giặc chiếm nước) nước ta sẽ không mất nếu ta có lòng ái quốc. GS nói Mỹ trở lại Á châu là hơp lý, Mỹ hiện diện là tốt.

Tất cả những lời trên là hỏa mù che đậy một sự thật khác. Sau khi đánh trống khua chiêng, gõ thanh la một hồi, GS mới nói trắng ra đừng liên minh với Mỹ. Đây là cốt lõi của cái mà GS gọi là giải pháp trung lập. Trong ba bài viết và phỏng vấn của GS chỉ có câu này là thành thực và rõ ràng nhất. Còn tất cả là lựu đạn khói!

5. TẠI SAO KHÔNG LIÊN MINH VỚI MỸ?

a. GS VŨ QUỐC THƯƠNG DÂN, THƯƠNG NƯỚC? YÊU HÒA BÌNH?


Lý do GS đưa ra không phải vì Mỹ không đáng tin cậy, vì Mỹ đã bỏ rơi Việt Nam mà là vì không muốn cảnh nồi da xáo thịt. Đây lại là một mâu thuẫn vì trên kia GS nói muốn hòa bình phải chuẩn bị chiến tranh, nay GS lại nói sợ tốn xương máu. Và lý luận này tự nó chứng minh một sự nông cạn nếu không nói là phỉnh phờ vì theo GS cứ cho giặc chiếm đóng, sau này lòng ái quốc khiến dân ta sẽ giành được độc lập thì sự nổi dậy sau này không tốn máu xương ư, và không có cuộc huynh đệ tương tàn ư? Một tên cộng sản Việt Nam mới đây cũng nói như GS đừng chống Trung Cộng cứ để ngàn năm sau con cháu ta sẽ chiến thắng! Ôi! GS và tên Việt cộng kia quả thật là đồng chí anh em!

Thưa GS., cuộc tranh đấu cho tự do, dân chủ nào mà chẳng tốn xương máu? Độc lập, tự do không phải tự nhiên mà có. GS học hành nhiều, dù học kinh tế trước thế chiến, GS chắc cũng đọc lịch sử nhiều quốc gia, tự do, độc lập là cái giá rất đắt.

Nếu cúi đầu hàng phục, cam phận nô lệ mà được yên thân, không bị tù đày, chết chóc và không bị bóc lột ư? Hòa bình đã trở lại trên quê hương ta sau 1975, nhưng chết chóc, tù đầy, mất nhà, mất đất càng ngày càng xảy ra, đâu phải có chiến tranh mới có cảnh huynh đệ tương tàn, và cảnh tàn phá quê hương?

GS có nghe tiếng rên xíết của anh em sĩ quan VNCH bị đày ải, chết chóc trong các trại tù? GS có nghe tiếng kêu than của các vị tu hành như hòa thượng Huyền Quang, Quảng Độ, LM Nguyễn Văn Lý, hội trưởng Lê Quang Liêm và anh em Hòa Hảo, Cao Đài? GS có biết nỗi đau đớn của Trần Xuân Bách, Trần Độ , Nguyễn Kiến Giang và hàng ngàn, hàng vạn tù nhân trong vụ Xét lại hiện đại? GS có hiểu nỗi căm thù của hàng vạn dân oan trong đó có gia đình Đoàn Văn Vươn mất đất, mất nhà? GS có thấu nỗi uất hận của hàng ngàn thanh niên sinh viên yêu nước chống Trung Cộng mà bị Việt cộng bỏ tù và đánh đập trong đó có trường hợp chàng trai trẻ Việt Khang?

Nếu yêu hòa bình thì đừng chống Việt Cộng và Trung Cộng vì chống đối, chiến đấu là gây ra cảnh huynh đệ tương tàn phải không? Ôi lời của GS. nhân nghĩa đạo đức quá! Nếu trước kia GS. đi tu như cỡ Đạo Dừa, một khi ông cho mèo chuột sống chung và tuyên bố thuyết Trung lập thì may ra tin được!

Cái thuyết trung lập của GS phát khởi từ lúc nào, và tâm từ bi của GS mở rộng từ năm nào, sao bây giờ GS mới nói ra? Sao GS không nói ra sau 1954, và GS đáng lẽ phải ở nơi rừng xanh núi đỏ tu hành hoặc ở bên Thụy Sĩ, Thụy Điển làm một ông giáo quèn hay một thư ký tầm thường mới phải, sao lại về tham gia nội các chiến tranh, và từng cộng tác đắc lực với Mỹ? Và sau 1975, ghét Mỹ, GS nên ở lại xây dựng XHCN như Nguyễn Hữu Hạnh, Nguyễn Văn Hảo , Nguyễn Xuân Oánh.. .mới nên!
Trước đây và sau này chiến tranh thế giới xảy ra, Việt Nam làm sao tránh khỏi mà bảo tránh chiến tranh? Ai dám vỗ ngực xưng là mình có thể cứu dân tộc này khỏi thảm họa chiến tranh?Ai có tài hô phong hoán vũ như thế? Ai mà dám nói thế chắc chắn trăm phần trăm là tay bán trời không văn tự. Dân Việt Nam đã bị lường gạt nhiều lần. Ông Đạo Dừa, Hộ pháp Phạm Công Tắc, nhà văn Hồ Hữu Tường chủ trương trung lập là tự ý hay nghe theo ai? Hoặc bị ai hăm dọa mà phải nói thế, viết thế? Giọt nước mắt, tâm từ bi nhiều khi cũng chỉ nước mắt cá sấu, là một động tác để hoàn thành một vở tuồng của đạo diễn! Tri nhân tri diện bất tri tâm. Làm sao tin ai được!

Nhiều người có bằng cấp là giỏi về chuyên môn, còn trình độ chính trị thì thua bà Bắc kỳ di cư bán cá, thua chị nông dân Quảng Trị, và chị bán rau Châu Đốc. Vì yêu hòa bình, yêu cộng sản, yêu trung lập mà bọn trí thức ngu xuẫn đã đi theo cộng sản như Trương Như Tảng, Đoàn Văn Toại, Trần Thúc Linh, Lê Văn Hảo, Châu Tâm Luân.. . để cuối cùng may mắn mà thoát thân được , nếu không cũng bị ngồi tù để suy nghĩ về những điều ngu ngốc dại đột và kiêu căng của họ! Ngu nhất là Trương Như Tảng đã bị Việt cộng suýt giết phải trốn chạy mà chưa sáng mắt, trong quyển Hồi Ký của y, y còn ca tụng Hồ Chí Minh!

GS nhân đức và hiểu rõ luật pháp (mặc dầu GS chuyên môn về kinh tế) sao không thuyết Trung Cộng bỏ óc xâm lược và thuyết Việt Cộng yêu nước thương dân? GS cũng nên giảng dạy, phân tích cho bọn tiến sĩ ma và bọn tay sai cộng sản đã theo Trung Cộng mà nói Nam Quan là của Trung Quốc, Việt Nam là thuộc địa Trung Quốc, nên bỏ mặc cho Trung Quốc chiếm Việt Nam, đừng tranh đấu, đừng đánh đấm gì, không nổi đâu...!

Trong thế tam quốc chiến, người ta phải tránh cảnh lưỡng diện thụ địch dù là ta mạnh. Ta yếu lại càng phải tạm thời liên kết dù tương lai gần hay tương lai xa hai phe còn lại phải giải quyết mâu thuẫn. Bởi vậy mà thời Chiến quốc , thuyết hợp tung, liên hoành ra đời. Ngô, Thục , Ngụy giao chiến thì Ngô, Thục phải liên kết. Đệ nhị thế chiến, Cộng sản liên kết với Phát xít nhưng rồi Phát xít đánh Liên Xô cho nên Cộng sản phải liên kết với tư bản.
Nay Trung Cộng dương nanh vuốt, đã tăng cường quân sự, đã có lý thuyết thay Mỹ làm sen đầm quốc tế, vẽ đường lưỡi bò giành chủ quyền gần hết biển Đông, và xâm chiếm lãnh hải và biên giới Việt Nam, thế mà GS. Thúc lại tin rằng Trung Cộng không dám đánh Mỹ, đánh Việt Nam. Thế là thế nào?

b. PHẢI CHĂNG GS LÀ THUYẾT KHÁCH CỦA TRUNG CỘNG VÀ VIỆT CỘNG?

Thông thường, kẻ thù của kẻ thù ta là bạn ta. Mỹ ,Nhật Bản, Nam Hàn, Phi Luật Tân, Ấn Độ, Việt Nam, Đài Loan, Tây Tạng... là những nạn nhân của Trung Cộng xâm lược, tất phải ở thế liên minh. GS nói mục đích lập trung lập cho Việt Nam để chống Trung Quốc xâm lược nhưng e không phải thế. Nay GS khuyên ta không nên liên minh với Mỹ phải chăng GS theo ý Trung Cộng xâm lược và Việt Cộng bán nước, muốn ta đầu hàng Trung Quốc, đừng liên minh với Mỹ, đừng chống Trung Cộng và Việt Cộng mà tạo ra cảnh chiến tranh tan nát và huynh đệ tương tàn. Người Việt hãy đầu hàng, để Trung Cộng xâm lược một cách êm thấm. Như vậy Trung Cộng và Việt cộng sẽ hân hoan, và đám đồng chí của GS cũng đại lợi!

GS khuyên Việt Nam đừng liên minh với Mỹ, đừng mưu tìm liên minh chống TRung Cộng phải chăng GS bảo ta cứ ngồi yên, đừng chống Trung Quốc, hãy nghe theo Việt Cộng bán nước và 16 chữ vàng, rằng Trung Quốc không xâm lược ta đâu, vì Trung Cộng với Việt Cộng là đồng chí anh em, và Trung Quốc rất yêu chuộng hòa bình, và chiến tranh không thể xảy ra vì chẳng có lợi cho ai như Hồ Cẩm Đào, các chính trị gia Trung Quốc ,và thế giới từng tuyên bố?

Việt Nam là chốn nguy hiểm nhất vì bọn Hồ Chí Minh, Nguyễn Văn Linh đã cắt đất và cam tâm làm nô lệ cho Trung Quốc. Dù Trung Quốc không dám đánh Mỹ thì cách này hay cách kia họ cũng chiếm Việt Nam.

Tôi e cái mà GS nói là tâm huyết vì giang sơn Việt Nam, là giải pháp trung lập thật ra kêu gọi buông súng đầu hàng Trung cộng, và hoan hô cộng sản bán nước. Lời cùa GS là nhắm vào đồng bào hải ngoại đừng tranh đấu làm gì. Lời của GS cũng có tầm ảnh hưởng to lớn do các đài phát thanh quốc tế loan truyền có tính phổ biến rộng rãi toàn cầu nhằm thuyết phục Việt Nam, Tây Tạng, Nhật Bản, Nam Hàn, Đài Loan, Phi Luật Tân... đừng theo Mỹ kẻo mà gây ra cuộc chiến tranh đổ nát và huynh đệ tương tàn! Hãy nằm yên cho Trung Cộng tung hoành, hãy sống chung hòa bình với Trung Cộng với 16 chữ vàng và bốn tốt! Nếu trước đây GS là con người XHCN, phụng sự Nga Tàu, gia nhập bọn GP miền Nam hô hào chống Mỹ cứu nước thì tôi không lạ! Nhưng mà thôi, đã có Phạm Duy, Nguyễn Cao Kỳ thì tất cũng có nhiều người khác nữa!

Tuy nhiên, tôi nghĩ GS khác Phạm Duy và Nguyễn Cao Kỳ. Hai ông này theo Việt Cộng, còn GS có lẽ theo chủ trương thực dân của Pháp, mặc dầu cuối cùng đều thờ một chủ là Trung Cộng. Tôi nghĩ rằng Pháp đã tích cực chủ trương trung lập, trước kia Trung Quốc cũng thế. Nay không biết Trung Cộng muốn ăn trọn phần hay chia cho Pháp một nửa Đông Dương?

Những nhà ngoại giao, nhà chính trị, nhất là những người già cả, học rộng đã làm quan cao, nhất là người Bắc Kỳ thời xưa it khi nói huỵch tẹt như dân Trung Kỳ và Nam Kỳ thẳng ruột ngựa, thế mà GS. nói thẳng là không nên liên minh với Mỹ, hô hào chống Mỹ cứu nước để khỏi bị cảnh "nồi da xáo thịt"! Khi GS đã nói như thế là nặng ký lắm, quan trọng lắm! Có thể bao năm vận động trung lập nay đã thành công cho nên GS mới nói thẳng như thế. Ngay cả Nguyễn Chí Vịnh cũng không tuyên bố chống Mỹ mà nói Việt Nam không liên kết, không để ngoại quốc đặt căn cứ quân sự ( trừ Trung Quốc). Hồ Cẩm Đào và các con vẹt Việt Nam không nói thẳng chống Mỹ mà nói "chống diễn biến hòa bình". Tại sao GS lại nói thẳng như thế? Phải chăng GS "bảo hoàng hơn vua"?

Nay giữa hai thế lực Trung Cộng và Hoa kỳ tương tranh, chỉ có hai phe này thôi, GS khuyên đừng theo Mỹ nghĩa là khuyên ta nên theo Trung Cộng. Như vậy luận điệu yêu nước chống Trung Cộng là giả dối, GS muốn ta đầu hàng thì sẽ yên ổn, không bị chíến tranh tàn phá! Hoặc GS có ý gì sâu xa khác?

Phải chăng trong bao bài viết, bao cuộc phỏng vấn, GS chỉ cần nói "không nên theo Mỹ" thế là đủ ăn tiền rồi! Tôi nhớ đến một câu chuyện hài. Trong một họp quốc hội nước nọ, một vị dân biểu lên nói:
"Chúng ta phải thanh liêm, không nên làm tay sai cho bọn tư bản. Như tôi đây được công ty Coca Cola yêu cầu nói trước Quốc hội năm lần "Coca Cola"!Coca Cola!Coca Cola!Coca Cola!Coca Cola" thì được thưởng năm triệu đô, nhưng tôi từ chối" !

Ông dân biểu kia quả là giỏi chính trị và kinh tế, chắc là cũng thạc sĩ kinh tế chính trị đây! Không lẽ bức thơ 36 chữ ký, thuyết trung lập, chủ tịch một bang hội tất cả chỉ là sương mai trên ngọn cỏ, tuồng huyển hóa bày ra xôn xao oanh yến mà sự thực ngàn vàng là ở ba chữ cần và đủ là " ĐỪNG THEO MỸ" , hoăc rõ hơn là "ĐỪNG THEO MỸ,HÃY ĐẦU HÀNG TRUNG CỘNG"? "HÀNG THÌ SỐNG, CHỐNG THÌ CHẾT!

6. KHÔNG LIÊN MINH VỚI MỸ THÌ CHỊU THUA TRUNG CỘNG HAY LIÊN MINH VỚI AI?

a. NƯỚC MỸ, VIỆT NAM & THẾ GIỚI
Trong tình thế ta yếu thì phải cầu viện. Cầu viện ai? GS. Thúc chỉ ra là cần phải liên kết với các nước Asean. Nhưng các nước Asean cũng phải cầu cứu Mỹ. Cầu cứu học trò sao không cầu cứu Lão sư phụ? Trong tình thế này, không cầu Mỹ thì cầu cứu ai?

Hiện nay Việt Nam không có lựa chọn nào hơn, bỏ cái tâm yêu ghét, lấy lợi hại, hơn thua mà xem thì thấy hiện nay chỉ có Mỹ là đủ sức đương đầu với Trung Cộng. Ngày trước Mỹ bỏ Việt Nam và Thái Bình dương là vì họ lập kế không thành. Nay Mỹ trở lại thì đã thấy châu Á sẽ chuyển biến . So sánh Mỹ với Trung Cộng thì Trung Cộng xâm lược với chính sách thực dân, hàng chục triệu người Trung Hoa sang Việt Nam thì dân Việt Nam đói và mất nước. Trung Cộng đã thực thi chánh sách tân thực dân ở Miến Điện và châu Phi rồi, chắc GS cũng đã biết chán!

Cộng sản bảo Mỹ tàn ác, đánh phá miền Bắc và rải thuốc khai quang ở miền Nam nhưng dân chúng miền Bắc thì bảo chiến tranh với Pháp, Mỹ thì còn đào hầm trú ẩn, còn chiến tranh với Trung Cộng như ở Lạng Sơn thì khỏi đào hầm vì trọng pháo và bom Trung Cộng rải đều từng thước đất, tất cả sẽ thành tro bụi, tránh đi đường nào?

Cộng sản bảo rằng Hoa Kỳ là thực dân nhưng Nhật, Đài Loan, Nam Hàn, Úc, Tây Đức là đàn em của Mỹ đã trở thành những cường quốc, khác hẳn Ba Lan, Hung Gia Lợi , Đông Đức dưới ách cộng sản Nga, và Bắc Triều Tiên, Mông cổ, Tây Tạng dưới ách thống trị của Trung Quốc.

Trong hai ông chủ, một ông bắt làm việc nhiều và cho ăn đói còn một ông chủ cũng bắt làm việc suốt ngày nhưng cho ăn no, vậy nên chọn ông nào? Trong thế giới này, vạn sự chỉ là tương đối. Lẽ dĩ nhiên, bọn tư sản đỏ, bọn vua quan cộng sản sẽ bám Trung Cộng. Còn nhân dân thế giới sẽ chọn Mỹ vì không còn ai ngoài Mỹ!

Chúng ta là nhược tiểu tất phải thiệt thòi. Một số có bằng cấp tấp tểnh nói độc lập, tự chủ, tự quyết nhưng chúng ta nên tự hỏi ta là ai? Trong thực tế, trong thế giới này như Nhật, Đức, Đại Hàn, Anh, Pháp cũng bị lệ thuộc, còn nói theo giọng điệu cộng sản là tay sai, là nô lệ.

Nhật , Mỹ phải phụ thuộc xăng dầu Trung Đông. Các ông Trung Đông ỷ có mỏ dầu mặc tình lên giá cắt cổ và huyênh hoang chưởi Âu Mỹ! Trung Cộng, Việt Cộng chống tư bản, ghét Âu Mỹ nhưng phải năn nỉ Âu, Mỹ đầu tư, và nhập cảng hàng hóa của hai nước này.

Chúng ta có độc lập, tự do tương đối mà thôi! Các vị là giáo sư, bác sĩ, là kỹ sư, là kế toán, là văn sĩ, thi sĩ, nhạc sĩ, ca sĩ... các vị cũng chỉ là kẻ làm thuê, là nhân viên thừa hành, không phải là bậc lãnh đạo của quốc gia, của bộ viện, của công ty. Quý vị nhận lãnh chỉ thị và thi hành lệnh của cấp trên, quý vị đâu có quyền này, quyền nọ mà quý vị vênh vang?

Các vị đâu có quyền nói :Tôi không đồng ý. Quý vị có quyền nói thế và chủ nhân cũng có quyền sa thải quý vị. Quý vị là Tổng thống, Tổng Bí thư đảng cũng chỉ là nô lệ ngoại bang, nô lệ đồng tiền, nô lệ vật dục. Ông tỷ phú, ông chủ tịch nước, ông đại tướng cũng có lúc tiêu tan sự nghiệp và chết thảm thiết! Như vậy, ta có hoàn toàn tự do, tự chủ, tự quyết và độc lập không hỡi những kẻ ngông cuồng, coi trời bằng vung mà coi mình như cái rốn của vũ trụ! Đức Phật khuyên ta "vô ngã" là thế!

Trong thế giới này cũng thế. Ông Hồ Chí Minh khom lưng dâng đất cho Trung Quốc, nhận các lệnh của Nga, Tàu ( như chủ trương CCRD) những vẫn mồm năm miệng mười độc lập, tự do , đồng chí anh em. Ông Hồ đã bị Stalin khinh miệt, ông làm tay sai cho Nga,Tàu nhưng lại chửi Bảo Đại, Ngô Đình Diệm làm tay sai cho Pháp Mỹ! Ông Hồ, Lê Duẩn và đám cộng sản huyênh hoang đã thắng Mỹ, đã giành được độc lập, tự do, họ ngang tàng, hỗn xược với Mỹ và nhân dân Miền Nam, coi dân Miền Nam là nô lệ, là ngu dốt, nhưng họ lại quỳ lụy Trung Hoa, họ tốn xương máu đánh Pháp Mỹ để rốt cuộc làm nô lệ Trung Quốc, thật là đánh hổ trước cửa, rước báo vào sân sau. Con đường của lịch sử Việt Nam có lắm cảnh trớ trêu, đầy bi và hài!

Giữa Trung Quốc, Nga, Mỹ, dân Việt Nam đa số cũng chọn Mỹ vì dân Việt Nam kể cả con cháu cộng sản gộc thích du lịch Mỹ, du học Mỹ, lấy chồng Mỹ, tích trữ đô la , thích y phục Mỹ và thích nhạc Mỹ...Ngay cả dân Hoa lục cũng thích Mỹ, Canada, Úc. .. Chỉ có Mỹ là có khả năng đương đầu với Trung Quốc. Không có lựa chọn nào khác hơn. Ấn Độ đã từ bỏ Nga mà theo Mỹ . Cù Huy Hà Vũ sinh trưởng trong cái nôi cộng sản mà cũng nhận thức Việt Nam cần Mỹ. Tướng Lưu Á Châu, Tổng bí thư Trung Cộng Triệu Tử Dương cũng nhận định mô hình chính trị Mỹ rất tốt.
Bàn cờ luôn thay đổi. Không ván nào giống ván nào. Thua keo này, bày keo khác. Ngã đau rồi thì đứng dậy. Tương lai còn dài. Trận Xích Bích cần gió Đông. Ta liên minh với quốc tế chống Trung Cộng xâm lược, vì trận sắp tới là của thế giới, không riêng gì Việt Nam. Chiến tranh trước 1975 là chiến tranh phòng thủ của Mỹ, không cần thiết kéo dài, Mỹ cần xóa bàn cờ này để bày bàn cờ khác, nhưng chiến tranh sắp tới là quyền lợi sống chết của Mỹ và của toàn cầu! Việt Nam nương theo gió mà bay lên, đòi lại lãnh thổ và hải phận đã mất. Ta liên kết với đồng minh, không phải là làm nô lệ, (chỉ những bọn cộng sản mới vu khống và xuyên tạc nói như thế )!
b. Không lẽ GS chủ trương liên minh với Nga? Nếu Nga thực tâm giúp Việt Nam thì không xảy ra chiến tranh tàn phá và huynh đệ tương tàn ư? Liên minh với Nga mà Trung quốc không chịu thì sao?

c. Phải chăng liên minh với Pháp? Pháp yếu quá làm sao chống Trung Cộng? Nếu Pháp mạnh bằng hay hơn Mỹ mà không xảy ra chiến tranh tàn phá và huynh đệ tương tàn ư? Trong trận thế này, phải chăng theo ý GS. không nương nhờ Mỹ , một là chịu thua Trung Cộng, hai là liên minh với Pháp, phải thế không?
Ván bài cũ rích của Pháp là bắt tay với Trung Cộng để tái chiếm Đông Dương. Liên minh với Pháp là một cách làm nô lệ cho Pháp và Trung Cộng chứ không phải chống Trung Cộng xâm lược. Dù trung lập này có Pháp, Trung Cộng và Nga chấp nhận thì cũng là trung lập giả tạo. . . Trung Cộng và Pháp tất tán thành ý kiến này vì cả hai cùng một duộc. . Bọn cầm quyền cộng sản Việt Nam tất cũng hoan hô vì mang danh trung lập tốt hơn là mang danh thuộc địa. Vả lại, chủ truyền lệnh thì tớ phải vâng lời. Tuy nhiên năm 1975 và năm 2012 khác nhau. Từ thế kỷ XXI, Trung Quốc đã công khai gây hấn ở biển Đông, trong tương lai, Trung Quốc sẽ tự tay thâu tóm thế giới, cần gì liên minh với Pháp!
Giả như bây giờ Trung Quốc liên minh với Pháp cũng là kế tạm thời. Trung Cộng và Pháp sẽ chia nhau kiểu nào đây? Hoặc Pháp, Nga, Trung Cộng sẽ chia nhau như thế nào? Pháp lấy Nam Kỳ còn Trung Kỳ Bắc Kỳ giao phần Trung Cộng. Hay cả hai, cả ba chung nhau ba miền. Như vậy, không cần một phát súng, Pháp được Nam Kỳ mà Trung Cộng danh chính ngôn thuận xâm chiếm Trường Sa, Hoàng Sa và toàn thể Việt Nam từ Bắc chí Nam! Ngoài ra, Trung Cộng và Pháp có thể "trung lập" luôn cả Đông Dương, bao gồm Lào và Cambodge nữa! Một số người Việt hải ngoại có thể " hồ hởi phấn khởi "theo ý kiến này, trong đó có 35 đồng chí của GS. dù họ 80- 90 tuổi vẫn được đại lợi, đại lộc, đại thành công, và tên tuổi ngàn năm còn ghi sử xanh!

Thiệt là lạ mà cũng không lạ. Trong bản tuyên bố trung lập, GS đứng tên hàng đầu với chức vụ chủ tịch, còn trong thư thỉnh nguyện, GS đứng sau cùng. ! Tục ngữ Việt Nam có câu " Trước sau như một" thật là rất hay và rất đúng nhất là trường hợp này! Kiều gặp Kim Trọng thì than: Bây giờ rõ mặt đôi ta!
Còn chúng ta qua chủ trương trung lập và bức thư của 36 cái nõn nường thì thấy rõ mặt tất cả là một bang hội, thành lập đã lâu nay đã tới thời xuất đầu lộ diện. Và chúng ta cũng có thể than:"Bây giờ rõ mặt một phường"! Nay mai e có chính phủ Trung lập ra đời! Có thể GS làm Thủ tướng hay chủ tịch nước, hay làm một vị bộ trưởng như bộ Việt kiều chẳng hạn! Không biết tôi có hiểu sai thâm ý của GS hay không. Hoặc GS có ván bài cao siêu nào khác?

KẾT LUẬN

1. GIẢI PHÁP TRUNG LẬP KHÔNG THÍCH HỢP
GS. Vũ Quốc Thúc luôn vin trường hơp nước Thụy Điển, Thụy Sĩ và Áo quốc và công pháp quốc tế. Thời gian và không gian khác nhau, xin đừng lấy chuyện xưa mà so với ngày nay. Thụy Điển, Thụy Sĩ và Áo quốc được các bên tham chiến công nhận trung lập, còn Việt Nam thì sao? Trước đây Mỹ và phe Nga Hoa thành hai phe đối lập, và hai phe tư bản, cộng sản không ai nhường ai, tất không thể trung lập. Nay Mỹ đã rút lui, nếu Mỹ trở lại châu Á chắc cũng hoan nghinh Việt Nam trung lập, nhưng Trung Quốc không đời nào chịu vì họ đã nói Việt Nam, Trường Sa, Hoàng Sa là của họ. Nếu họ trưng ra giấy tờ của Hồ Chí Minh, Phạm Văn Đồng, Nguyễn Văn Linh, Đỗ Mười đã bán nước cho họ thì GS nghĩ sao? Như vậy thì làm sao trung lập?
GS không thấy là hai trường hợp khác nhau sao? Không lẽ trước khi đưa ra giải pháp trung lập, GS không thấy sự khác biệt đó ư? Còn nếu Pháp và Trung Cộng lập trung lập thì đó là trung lập giả hiệu, một thứ trung lập trong vòng tay nô lệ của hai thứ thực dân Trung Cộng và thực dân Pháp.
Và Quốc tế công pháp , thỏa ước quốc tế thật ra chỉ là tờ giấy lộn, khi vui thì đem ra xài, lúc giận thì xé nát. Ai mạnh thì thắng. Bên mạnh có cái lý của kẻ mạnh. Bên yếu phải cúi đầu hoặc chống cự. Cãi lẽ là chuyện vô ích. Như hòa ước Paris 1972, Việt Cộng đã bỏ vào sọt rác và xâm chiếm miền Nam, vậy thì mười mấy chữ ký quốc tế có giá trị không? Và bây giờ Trung Quốc vẽ đường lưỡi bò vào tận ven biển Việt Nam và chiếm 80% lãnh hải quốc tế. Vậy thì sao? Cãi nhau chơi hay phải dùng vũ lực? Quốc tế nào đứng ra phân giải?
GS nay làm gì để thực hiện Trung lập chế cho Việt Nam, một thứ trung lập thật sự, nghĩa là không theo Trung Cộng và không theo Mỹ? Việt Cộng ngoan ngoản nghe theo GS ư? Trung Cộng bằng lòng cho Việt cộng trung lập, độc lập ư? Trung Cộng không bao giờ buông tha cho Việt Cộng, cho phép Việt cộng độc lập, trung lập.
Nếu GS kêu gọi được chính quyền Cộng sản Việt Nam và vài chục nước ký giấy lập trung lập chế cho Việt Nam mà Trung cộng phản đối thì sao?Trung Cộng sẽ đem quân đánh, hoặc lập nhóm này, nhóm kia để chống lại chính phủ trung lập thì chiến tranh vẫn xảy ra, đó là điều mà GS "đau lòng" nhất! Nếu GS tụ họp được 30, 40 nước lập hội nghị trung lập mà VC và Trung Cộng không tham gia thì sao? Nếu trung lập theo Pháp và Trung Cộng là trung lập giả hiệu, là đầu hàng Trung cộng, bán nước cho Trung Cộng. Trong trường hợp này, lời tuyên bố của GS chống Trung Cộng cứu nước là giả dối. Cái gốc tai họa là Trung Cộng. Nhổ cỏ phải nhổ tận rễ. Ai có sức bứng cái cây cổ thụ này? Nói chung, GS. nếu không có ẩn ý gì đàng sau thuyết Trung lập thì thuyết trung lập của GS hoàn toàn sai lầm, nếu không thì GS cũng là kẻ hoang tưởng.

2. VIỆT NAM PHẢI TRANH ĐẤU CHỐNG TRUNG CỘNG XÂM LƯỢC VÀ VIỆT CỘNG BÁN NƯỚC ĐỂ XÂY DỰNG VIỆT NAM ĐỘC LẬP VÀ DÂN CHỦ

Nhân dân Việt Nam không bao giờ làm nô lệ. Phải trừ diệt cộng sản Việt Nam và đánh đuổi Trung Cộng xâm lược. Hai việc này là một, đó là đường lối độc lập, tự do, dân chủ..Trong trường hợp này, nhân dân Việt Nam phải đứng lên xóa sổ Việt Cộng, lâp chính phủ dân chủ mới đầy đủ tính cách pháp lý để phủ nhận các văn kiện bán nước của Việt Cộng. Nhưng một mình Việt Nam dân chủ cũng khó, và tranh cãi cũng khó, phải chờ gió Đông để khởi trận Xích Bích, phải nhờ cơn sóng thần để quét sạch rác rến, rong rêu.

Nói tóm lại, hiện nay Việt Nam chỉ có hai đường là chống Trung cộng hoặc đầu hàng Trung Cộng. Muốn chống Trung Cộng, ta cần dân chủ để hợp đoàn toàn dân. Ta phải hợp đoàn với thế giới chống Trung Cộng. Thuyết trung lập của GS không có chỗ đứng cho giải pháp Việt Nam và không có vị trí nào trong lòng nhân dân Việt Nam yêu nước.
Tháng 3 năm 2012
BÊN KIA BỜ ĐẠI DƯƠNG 192 , tháng 9-2011
SƠN TRUNG * TRUNG LẬP VIỆT NAM
(Bài này đã đăng năm 2011 nay có tài liệu mới nên sửa


75. NHµN låi TH Ký HAI MÐ÷I

M¶t træm næm qua, nh»ng gì quan tr†ng Çã xäy ljn cho nhân loåi?Và con ngÜ©I Çã Çåt ÇÜ®c nh»ng thành tích nàoto l§n ?
S¿ viŒc thì nhiŠu,vi‰t thành næm mÜ©I quy‹n sách cÛng không nói Çû lÎch sº th‰ k› hai mÜÖi.Ÿ Çây, chúng tôi chÌ nêu lên m¶t vài nét quan tr†ng.
VŠ khoa h†c, con ngÜ©I Çã Çåt nhiŠu thành tích vï Çåi.
Næm 1928 ,nhà bác h†c Anh quÓc Fleming Çã tìm ra thuÓc trø sinh, và Çã cÙu ÇÜ®c hang triŒu ngÜ©I thoát tay tº thÀn. NhÜng con ngÜ©I Çã mang m¶t chÙng bŒnh nan y là bŒnh AID mà hiŒn nay ngÜ©I ta chÜa tìm ra thuÓc ch»a.
VŠ nông nghiŒp, nh© cu¶c cách mång xanh, ngÜ©I ta Çã tìm ra nhiŠu giÓng lúa m§I,nhÜ luá thÀn nông, có næng suÃt cao và ng¡n hån. NgÜ©I ta cÛng nghiên cÙu vŠ ‘gen’Ç‹ cäi ti‰n nhiŠu giÓng cây, trái.
Nay ta có th‹ æn nhiŠu loåi trái cây không h¶t, và æm nh»ng trái °I, cà chua thÆt to, thÆt ngon. . .
Quan tr†ng nhÃt là s¿ ra Ç©I cûa computer.Ngày nay, computer Çã Çi sâu vào các lãnh v¿c quân s¿, khoa h†c, kÏ thuÆt, thÜÖng måi, væn hóa, thông tin. ..Ngành này Çã ÇÜa Bill Gates trª thành t› phú và rÃt nhiŠu tân triŒu phú. Không bi‰t trong tÜÖng lai, computer së còn ti‰n ljn Çâu n»a ?
ñó lá m¥t tích c¿c cûa con ngÜ©i.
Chúng ta hãy nhìn ljn khía cånh tiêu c¿c cûa nó.
M¶t s¿ kiŒn vô cùng quan tr†ng trong lÎch sº là s¿ ra Ç©I chû cûa chû nghïa Marxist. Marx và Engels Çã soån thäo cuÓn TÜ Bän LuÆn.Trong tài liŒu này, hai ông Çã chÌ trích chû nghïa tÜ bän và hô hào giai cÃp vô sän Çoàn k‰t låi.Hai ông tiên Çoán chû nghïa tÜ bän së dÅy ch‰t và chû nghïa c¶ng sän së ra Ç©I tåi ñÙc là m¶t quÓc gia có nŠn khoa h†c kÏ thuÆt ti‰n b¶. Thuy‰t cûa Marx Çã ÇÜ®c Lénine hܪng Ùng, áp døng vào công cu¶c lÆt Ç° Nga hoàng næm 1911 và lÆp nên Çäng C¶ng sän Nga. Lénine ch‰t, quyŠn bính l†t vào tay Staline. Staline ra sÙc cûng cÓ Çîa vÎ, thanh toán Trostky và lÆp nên m¶t hŒ thÓng quÓc t‰ c¶ng sän chuyên chính và s¡t máu.
Nh»ng nܧc nghèo Çói và bÎ th¿c dân Çô h¶ Çã trª thành nån
nhân cûa chû nghïa c¶ng sän trong Çó có nhân dân Liên Xô ,Trung Hoa, ViŒt Nam,ñåi Hàn, Mông C˜.C¶ng sän Liên Xô, Trung quÓc, ViŒt Nam, Cambodge. . .Çã gi‰t hàng chøc triŒu ngÜ©i, b¡t b§ giam cÀm hàng triŒu ngÜ©i.. .ghê g©m hÖn th¿c dân và phát xít...
CÛng trong th‰ k› XX, m¶t phát minh vï Çåi Çã làm nhân loåi kinh hoàng. ñó là s¿ ra Ç©I cûa bom nguyên tº, bom khinh khí. . .Nܧc ñÙc Çã có nhiŠu nhân tài vŠ khoa h†c kÏ thuÆt
Trܧc ÇŒ nhÎ th‰ chi‰n, ñÙc Çã là nܧc có nhiŠu phi cÖ chi‰n Çãu, có håm Ƕi hung månh, có hÕa ti‹n liên løc ÇÎa.Sau trÆn chi‰n, các nhân tài khoa h†c cûa ñÙc bÎ Nga và MÏ Çem vŠ. H† trª thành nh»ng khoå h†c gia vŠ nguyên tº và không gian cûa hai nܧc này.Vì vÆy, trong th‰ k› XX, Nga và MÏ Çã Çua nhau phát tri‹n bom håch tâm,và phi thuyŠn không gian.M¶t hŒ quä n»a là s¿ ra Ç©I cûa các lò nguyên tº. Lò này có ích vì cho con ngÜ©I næng lÜ®ng xài nhÃt là khi h‰t xæng dÀu nhÜng nó cÛng có nguy håi là gây ô nhiÍm môi trÜ©ng và có cÖ hûy diŒt nhân loåi.
Trong ÇŒ nhÎ th‰ chi‰n, Nga và MÏ là ÇÒng minh nhÜng sau Çó hai nܧc này trª thành thù ÇÎch. Chi‰n tranh lånh Çã xäy ra non bán th‰ k›, và k‰t thúc nh© chính sách ngoåi giao cûa ngoåi trܪng MÏ Kissinger trong thÆp niên 60.
Vì MÏ thu x‰p ÇÜ®c cu¶c chi‰n tranh lånh v§I Nga và Trung c¶ng, MÏ Çã bÕ rÖi ViŒt Nam. Ngày 30-4-1975 là ngày bi thäm cho nh»ng ngÜ©I ViŒt Nam t¿ do, ÇÃt nܧc hoàn toàn rÖi vào tay c¶ng sän.Bao nhiŠu triŒu ngÜòi Çã ch‰t trong ngøc tù, trên bi‹n cä, trong núi rØng ?
Trong th‰ k› này con ngÜ©i Çã gây ra ba cu¶c th‰ gi§i chi‰n tranh: hai cu¶c chi‰n tranh quy ܧc và m¶t cu¶c chi‰n tranh lånh.
ñÓi v§I ngÜ©I dân ViŒt,lÎch sº th‰ k› 20 là m¶t lÎch sº bi
Çát.
Næm 1989-1991, khôi Liên Xô và ñông Âu søp Ç°. HÖn n»a nhân l†åi Çã thÃy ÇÜ®c tÜ do nhÜng vì änh hܪng quá trÀm tr†ng cûa c¶ng sän, nܧc Nga và các nu§c c¶ng sän ñông Âu vÅn chÜa chÃn hÜng ÇÜ®c.
Trong thiên niênk› thÙ ba, chúng ta ÜÖc mong chû nghïa c¶ng sän phäi bÎ tiêu diŒt Ç‹ nhân loåi ÇÜ®c hܪng t¿ do, dân chû th¿c s¿.
`                                                                                                                                                               SÖn Trung














LXXIII.VẤN ĐÊ TRUNG LẬP VIỆT NAM



Trong đời sống chúng ta, từ " trung lập" được dùng đến nhiều lần. Có hai loại trung lập là trung lập về tư tưởng và trung lập về chính trị.
Trung lập về tư tưởng không phải là không có ý kiến gì, không có chủ trương gì. Đó là thái độ của kẻ ngu si. Trung lập về tư tưởng nghĩa là khách quan, khoa học, nhìn đúng sự vật, không thiên kiến, không cực đoan. nếu trung lập là theo tất cả các phe, kể cả hai phe đối lập , thế là ba phải. Một tờ báo hải ngoại giả danh đấu tranh dân chủ, giả danh chống cộng xưng danh là "quan điểm hai chiều" , đăng bài cả hai phe quốc cộng, thế mà có rất nhiều người theo đám này!
Trung lập về chính trị, có hai loại. Một loại thuộc cá nhân, một loại thuộc quốc gia. Trong trương hợp quan điểm mâu thuẫn, ta có nhiều thái độ. Một là dung hòa, hai là chọn một con đường, hoặc phe nào cũng được. Phe nào cũng theo đó là ba phải cũng như trung lập tư tưởng đã nói ở trên. Trường hơp này dùng danh từ trung lập là văn hoa để che đậy một thái độ nhu nhược hoặc ngu si, hoặc xu thời lúc phe này, lúc chạy theo phe khác, không có bản sắc.

Còn quốc gia trung lập là một vấn đề tối quan trọng cho sự sinh tồn của đất nước. Một quốc gia trung lập trong một cuộc chiến tranh là một quốc gia có chủ quyền tuyên bố trung lập với các bên tham chiến. Một quốc gia không tham chiến không cần phải là một quốc gia trung lập. Quyền và nghĩa vụ của các quốc gia trung lập được định nghĩa trong của Công ước Hague 1907. Một quốc gia trung lập dài hạn là một quốc gia có chủ quyền bị trói buộc bởi hiệp ước quốc tế để trở thành trung lập trước các bên tham chiến với các cuộc chiến tranh trong tương lai. Khái niệm về trung lập trong chiến tranh được định nghĩa rất eo hẹp và thường đưa ra những hạn chế cụ thể với bên trung lập để dành được quyền công nhận quốc tế về việc giữ vai trò trung lập.

Chủ nghĩa trung lập hay chính sách trung lập là một vị thế chính sách ngoại giao khi một quốc gia có ý định giữ vai trò trung lập trong các cuộc chiến tranh trong tương lai. Không liên kết là một cách thực thi của chính sách trung lập, ở đây cụ thể là việc tránh tham gia các liên minh quân sự. Một quốc gia có chủ quyền mà bảo lưu quyền trở thành một phe tham chiến nếu bị tấn công bởi một phe tham chiến khác trong chiến tranh được gọi là trung lập vũ trang (armed neutrality).

Trong trường quốc tế, chủ trương trung lập đã được nhiều lần nhắc nhở. Trong đệ nhất và đệ nhị thế chiến nước Thụy Sĩ chủ trương trung lập cho nên tránh được chiến tranh tàn phá.Đối với liên bang Thụy Sĩ, đó là sự khôn ngoan trong ngoại giao, biết cương nhu đúng lúc, và sự sáng tạo, năng động trong việc phát triển kinh tế đã biến quốc gia nhỏ bé nằm trên dãy Alps này thành thiên đường của sự thịnh vượng và bình an ngay cả khi thế giới lâm cảnh chiến tranh điêu tàn.

Trong chính trị, trung lập là thái độ khôn ngoan, khiến cho mình đứng ngoài mọi tranh chấp, khỏi bị thiệt hại. Làm sao mà được trung lập? Làm sao mà thoát khỏi liên lụy với các phe tranh chấp? Làm sao đứng ngoài các cuộc chiến tranh? Một là mình phải khôn ngoan, hai là phải mạnh, ba là phải có hoàn cảnh may mắn, thuận lợi. Nhưng không phải dễ! Khó lắm.
Trước cuộc chiến tranh lạnh tư bản cộng sản, trước xung đột Mỹ Nga, và xung đột Nga Hoa, Ấn Độ đã chọn đường lối trung lập. Phong trào không liên kết là một tổ chức quốc tế gồm các quốc gia tự xem mình là không thuộc hoặc chống lại bất kỳ khối cường quốc lớn nào. Phong trào này chủ yếu là chủ trương của Thủ tướng Ấn Độ Jawaharlal Nehru, cựu tổng thống Ai Cập Gamal Abdul Nasser và chủ tịch Nam Tư Josip Broz Tito.

Tổ chức được thành lập tháng 4 năm 1955; đến năm 2007, nó có 118 thành viên. Mục đích của tổ chức như đã ghi trong Tuyên bố La Habana năm 1979 là đảm bảo "sự độc lập, chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ và an ninh của các quốc gia không liên kết" trong "cuộc chiến chống lại chủ nghĩa đế quốc, chủ nghĩa thực dân, chủ nghĩa thực dân kiểu mới, chủ nghĩa phân biệt chủng tộc, và tất cả những hình thức xâm lược ra nước ngoài, chiếm đóng, chi phối, can thiệp hoặc bá quyền cũng như chống lại các đại cường quốc và chính sách của các khối". Họ đại diện cho gần hai phần ba thành viên Liên Hiệp Quốc và 55 phần trăm dân số thế giới, đặc biệt là những quốc gia được xem là đang phát triển hoặc thuộc thế giới thứ ba.

Về lý thuyết, trung lập là đúng giữa cuộc chiến tranh lạnh tư bản cộng sản. Và cái đám Phi liên kết hơn một trăm quốc gia này thật ra rất it quốc gia thật sự trung lập, thật sự phi liên kết, vì họ không nhận tiền Mỹ thì cũng nhận vũ khí Trung Cộng và cố vấn Liên Xô. Ấn Độ đã thiên về Nga, thiên về Cộng sản chứ không thực là trung lập. Egypt, Iran, Irac thân Nga chống Mỹ. Một số nước châu Phi là con nuôi của Trung Cộng như Việt Nam Hồ Chí Minh. Danh từ phi liên kết và chủ trương phi liên kết thực ra là Trung lập thiên cộng, là một tổ chức vệ tinh của cộng sản.

Sihanouk chủ trương Cambodia trung lập nhưng ông thường sang triều cống Trung Quốc , cho Cộng sản hoạt động trên đất Miên, ra sức chống Mỹ và Việt Nam Cộng hòa. Thật ra Sihanouk cũng như Hồ Chí Minh, Phạm Văn Đồng, Pol Pot có quyền làm đầy tớ Trung Cộng nhưng sao lại xưng là trung lập?

Trước 1954, Hồ Hữu Tường chủ trương trung lập, nhưng trung lập sao được khi ta bị cộng sản tấn công? Không theo Mỹ thì theo ai? Chống Mỹ để theo Cộng sản ư? Không lẽ Việt Nam có sức chống cả Trung Cộng, Việt Cộng và Mỹ? Có thể Hồ Hữu Tường thích Pháp hơn Mỹ, nhưng theo Pháp thì cũng không phải là trung lập. Sau Điện Biên Phủ, Pháp phải ra đi, không thể nhờ Pháp thì nhờ ai, nếu không nhờ Mỹ? Cái thế Nam Việt Nam lúc đó phải thế.

Sau 1963, Pháp biết Mỹ thương thuyết với Nga Hoa và sẽ rút khỏi Đông Dương nên Pháp muốn nhảy vào. Sau đệ nhị thế chiến, De Gaulle hậm hực với Mỹ và kéo lên một phong trào bài Mỹ tại Pháp và trên trường quốc tế. Sau 1962, Pháp ve vãn Ngô Đình Diệm và chính phủ Dương Văn Minh theo trung lập. Khoảng 1980, một nhóm người do Pháp thúc đẩy đã định lật đổ cộng sản Việt Nam. Pháp muốn trở lại Việt Nam nhưng thế yếu phải cộng tác với Trung Quốc theo chủ thuyết trung lập. nhưng trung lập đây là gì? Thực ra trung lập ở đây là một danh từ bịp bợm, một thứ trung lập theo Pháp và Trung Cộng ! Ôi bao người thuộc hai phe Quốc Cộng ngay cả Lê Duẩn và nhiều "đồng chí"đã bị giết, bị tù , bị chửi về chủ trương trung lập của mấy ông tây và mấy ông ba tàu này !

Tháng 9 năm 2010, giáo sư Vũ Quốc Thúc một kinh tế gia lại có tâm tư về chính trị Việt Nam đã kêu gọi Trung lập Việt Nam để tránh bị Trung Cộng xâm chiếm biển Đông và khỏi lệ thuộc Trung Cộng. Bài này đã được đăng trên BKBĐD154 tháng 9-2010, GS. VŨ QUỐC THÚC * TRUNG LẬP CHẾ

Như đã nói, trung lập là đường lối khôn ngoan, giúp ta đứng ngoài mọi tranh chấp nhưng trung lập rất là khó.
Theo định nghĩa, trung lập là không theo phe nào, phải đứng giữa hai phe, giữa các phe tranh chấp.
Bây giờ đây, giữa cuộc tranh chấp Mỹ và Trung Cộng, Việt Nam đứng ra ngoài, Việt Nam trung lập thì tốt. Nhưng trung lập sao được vì Trung Cộng xâm lược Việt Nam? TRung lập sao được khi Hồ Chí Minh, Phạm Văn Đồng, Ung Văn Khiêm, Nguyễn Văn Linh, Đỗ Mười, Lê Đức Anh , Nông Đức Mạnh đã bán nước cho Trung Cộng?

Việt Cộng xưa nay theo Trung Quốc, làm sao bảo họ xa lánh Trung Cộng. Nếu Việt Cộng muốn trung lập mà Trung Cộng không chịu thì sao? Trung Cộng dùng áp lực kinh tế chính trị, quân sự thì Việt Cộng có trung lập được không, nhất là các tên Tổng bí thư đã cam tâm làm tay sai Trung Cộng. Còn chống Trung Cộng thì không thể gọi là trung lập. Nếu không muốn làm nô lệ, phải chống lại Trung Cộng thì một mình Việt Nam không đủ sức chống, cần phải liên minh với Úc, Nhật, Ấn, Mỹ. Và như vậy thì không thể nói là trung lập, là phi liên kết!

Thái độ của Việt Cộng hiện nay là đu giây giữa Mỹ và Trung Cộng không phải là trung lập. Đây là đu dây để lấy tiền Mỹ nhưng thực tế là thần phục Trung Cộng. Trong tâm can Việt Cộng, nhất là bọn chính trị bộ, theo Trung Cộng là chính yếu, bề ngoài làm ra vẻ thân Tây phương , bảo vệ độc lập, chủ quyền. Nếu cứ theo đà này thì Việt Nam sẽ bị thâu tóm, Việt Nam sẽ thành quận huyện của Trung Quốc.

Vậy phải làm sao? Phải thay đổi người và chính sách. Không thể tin cậy bọn cộng sản gian ác và độc tài và cùng những chính sách phản quốc hại dân, nghĩa là phải xây dựng một Việt Nam dân chủ, tự do. Và như vậy không phải là con đường trung lập.

Có lẽ một số chủ trương trung lập là vừa chơi với Mỹ và Trung Cộng . Chủ trương này không được vì Trung Cộng không cho ta trung lập, Trung Cộng coi Việt Nam là thuộc quốc, là nô bộc của Trung Cộng, phải tuân lệnh chủ, không có quyền độc lập, trung lập. Hoặc một số xin Việt Cộng lập chính phủ "hòa hợp hòa giải" để đoàn kết chống Trung Cộng? Việc này sẽ có lợi cho cộng sản và mấy tay cơ hội chủ nghĩa hải ngoại, già 80-90 mà còn tham muốn về làm quan, làm tướng, và làm tay sai cho Việt Cộng?

Thật ra chủ trương này cũng khó, vì cộng sản là độc tài, độc đảng, không nhường quyền lợi địa vị cho ai mặc dầu Lenin, Stalin cho rằng một anh đầu bếp cũng có thể làm tổng bí thư hoặc chủ tịch nhà nước của nhà nước cộng sản. Cộng sản chỉ thỏa hiệp khi họ yếu, nếu mạnh thì họ lấn lướt, sẵn sàng chém giết nhân dân để độc chiếm quyền lợi. Bài học Liên Xô Trung Quốc đã cho thấy Cộng sản thẳng tay giết đồng chí của họ huống hồ bọn "tay sai thực dân, đế quốc và bọn phản động"!

Nếu cộng sản ưng chịu thì cũng là trò lừa dối. Trong chiến tranh chống Phát xít, Tư bản và cộng sản bắt tay chống Phát xít cho nên phe Đồng Minh bắt Tưởng Giới Thạch ngồi chung với Mao và Nguyễn Tường Tam, Nguyễn Hải Thần ngồi chung với Hồ Chí Minh. It lâu sau, Quốc Cộng đánh nhau, rõ là mèo chuột không thể sống chung ngoại trừ trò bịp bợm của ông Đạo Dừa! Gương Mặt Trận Giải Phóng còn đó sao đã vội quên!

Hiện nay Mỹ không thể lập lại chính sách cũ, kêu gọi Quốc Cộng hợp tác, vì xưa tư bản và cộng sản hợp tác nên Quốc Cộng bắt tay nghe ra hợp lý (nhưng thực tế hoàn toàn sai lầm), còn nay Mỹ và Trung Quốc tranh chấp, làm sao bảo Quốc Cộng hợp tác khi mà Việt Cộng đa số vâng lệnh quan thầy Trung Cộng bán nước cầu vinh và phá hoại đất nước?

Phe Trung Quốc trong đảng rất mạnh, làm sao họ chấp thuận " diễn tiến hòa bình", có thể đồng ý đa đảng và chấp nhận "bọn tay sai Mỹ "vào chính quyền? Có thể một ngày kia họ giết sạch phe chống Trung Quốc thì những kẻ "tay sai đế quốc" e cũng tan xương nát thịt!


Nói tóm lại, chủ trương trung lập Việt Nam của Giáo Sư Vũ Quốc Thúc không rõ ràng và không thích hợp thực tế Việt Nam hiện nay. Chỉ có con đường dân chủ và giải phóng dân tộc mới chống được Trung Cộng, và như vậy không phải là Trung lập.










LXXIV.VẤN ĐÊ TRUNG LẬP VIỆT NAM

I. TRUNG LẬP LÀ GÌ?

Trong đời sống chúng ta, từ " trung lập" được dùng đến nhiều lần. Có hai loại trung lập là trung lập về tư tưởng và trung lập về chính trị.
Trung lập về tư tưởng không phải là không có ý kiến gì, không có chủ trương gì. Đó là thái độ của kẻ ngu si. Trung lập về tư tưởng nghĩa là khách quan, khoa học, nhìn đúng sự vật, không thiên kiến, không cực đoan. Nếu trung lập là theo tất cả các phe, kể cả hai phe đối lập , thế là ba phải. Một tờ báo hải ngoại giả danh đấu tranh dân chủ, giả danh chống cộng xưng danh là "quan điểm hai chiều" , "quan điểm đa chiều ", đăng bài cả hai phe quốc cộng, thế mà có rất nhiều người bưng mâm, rót nước, lau bàn, dọn dẹp cửa nhà cho đám này!Trong tình thế dầu sôi lửa bỏng hiện nay, đám này đóng cửa nghỉ hè!
Trung lập về chính trị, có hai loại. Một loại thuộc cá nhân, một loại thuộc quốc gia. Trong trường hợp quan điểm mâu thuẫn, ta có nhiều thái độ. Một là dung hòa, hai là chọn một con đường, hoặc phe nào cũng được. Phe nào cũng theo đó là ba phải cũng như trung lập tư tưởng đã nói ở trên. Trường hơp này dùng danh từ trung lập là văn hoa để che đậy một thái độ nhu nhược hoặc ngu si, hoặc xu thời lúc phe này, lúc chạy theo phe khác, không có bản sắc.

Còn quốc gia trung lập là một vấn đề tối quan trọng cho sự sinh tồn của đất nước. Một quốc gia trung lập trong một cuộc chiến tranh là một quốc gia có chủ quyền tuyên bố trung lập với các bên tham chiến. Một quốc gia không tham chiến không cần phải là một quốc gia trung lập.

Quyền và nghĩa vụ của các quốc gia trung lập được định nghĩa trong của Công ước Hague 1907. Một quốc gia trung lập dài hạn là một quốc gia có chủ quyền bị trói buộc bởi hiệp ước quốc tế để trở thành trung lập trước các bên tham chiến với các cuộc chiến tranh trong tương lai. Khái niệm về trung lập trong chiến tranh được định nghĩa rất eo hẹp và thường đưa ra những hạn chế cụ thể với bên trung lập để dành được quyền công nhận quốc tế về việc giữ vai trò trung lập.

Chủ nghĩa trung lập hay chính sách trung lập là một vị thế chính sách ngoại giao khi một quốc gia có ý định giữ vai trò trung lập trong các cuộc chiến tranh trong tương lai. Không liên kết là một cách thực thi của chính sách trung lập, ở đây cụ thể là việc tránh tham gia các liên minh quân sự. Một quốc gia có chủ quyền mà bảo lưu quyền trở thành một phe tham chiến nếu bị tấn công bởi một phe tham chiến khác trong chiến tranh được gọi là trung lập vũ trang (armed neutrality). Nhưng trung lập mà tham chiến thì chẳng phải là trung lập!
Trong trường quốc tế, chủ trương trung lập đã được nhiều lần nhắc nhở. Trong đệ nhất và đệ nhị thế chiến nước Thụy Sĩ chủ trương trung lập cho nên tránh được chiến tranh tàn phá. Đối với liên bang Thụy Sĩ, đó là sự khôn ngoan trong ngoại giao, biết cương nhu đúng lúc, và sự sáng tạo, năng động trong việc phát triển kinh tế đã biến quốc gia nhỏ bé nằm trên dãy Alps này thành thiên đường của sự thịnh vượng và bình an ngay cả khi thế giới lâm cảnh chiến tranh điêu tàn. Trong chính trị, trung lập là thái độ khôn ngoan, khiến cho mình đứng ngoài mọi tranh chấp, khỏi bị thiệt hại. Làm sao mà được trung lập? Làm sao mà thoát khỏi liên lụy với các phe tranh chấp? Cũng như trời làm dông bão toàn vùng, một nhà, một xóm, một làng làm sao cho khỏi tai họa?
Làm sao đứng ngoài các cuộc chiến tranh? Một là mình phải khôn ngoan, hai là phải mạnh, ba là phải có hoàn cảnh may mắn, thuận lợi. Nhưng không phải dễ! Khó lắm.
Tháng 9 năm 2010, giáo sư Vũ Quốc Thúc một kinh tế gia lại có tâm tư về chính trị Việt Nam đã kêu gọi Trung lập Việt Nam để tránh bị Trung Cộng xâm chiếm biển Đông và khỏi lệ thuộc Trung Cộng. Bài này đã được đăng trên BKBĐD154 tháng 9-2010,
GS. VŨ QUỐC THÚC * TRUNG LẬP CHẾ

Như đã nói, trung lập là đường lối khôn ngoan, giúp ta đứng ngoài mọi tranh chấp nhưng trung lập rất là khó.

II. CÁC QUỐC GIA TRUNG LẬP

Như đã trình bày, các quốc gia Thụy Sĩ, Thụy Điển, Áo là những quốc gia trung lập . Nền trung lập của họ có được là do các bên tham chiến công nhận, do đó đất nước của họ đã thoát được tàn phá của chiến tranh.
Ngoài Thụy Điển, Thụy Sĩ và Áo còn có một khối trung lập khác đã hình thành sau đệ nhị thế chiến.
Trước cuộc chiến tranh lạnh tư bản cộng sản, một tổ chức gọi là phi liên kết ra đời. Phong trào không liên kết là một tổ chức quốc tế gồm các quốc gia tự xem mình là không thuộc hoặc chống lại bất kỳ khối cường quốc lớn nào. Phong trào này chủ yếu là chủ trương của Thủ tướng Ấn Độ Jawaharlal Nehru, cựu tổng thống Ai Cập Gamal Abdul Nasser và chủ tịch Nam Tư Josip Broz Tito.

Tổ chức được thành lập tháng 4 năm 1955; đến năm 2007, nó có 118 thành viên. Mục đích của tổ chức như đã ghi trong Tuyên bố La Habana năm 1979 là đảm bảo "sự độc lập, chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ và an ninh của các quốc gia không liên kết" trong "cuộc chiến chống lại chủ nghĩa đế quốc, chủ nghĩa thực dân, chủ nghĩa thực dân kiểu mới, chủ nghĩa phân biệt chủng tộc, và tất cả những hình thức xâm lược ra nước ngoài, chiếm đóng, chi phối, can thiệp hoặc bá quyền cũng như chống lại các đại cường quốc và chính sách của các khối".

Họ đại diện cho gần hai phần ba thành viên Liên Hiệp Quốc và 55 phần trăm dân số thế giới, đặc biệt là những quốc gia được xem là đang phát triển hoặc thuộc thế giới thứ ba.
Về lý thuyết, trung lập là đứng giữa cuộc chiến tranh lạnh tư bản cộng sản. Và cái đám Phi liên kết hơn một trăm quốc gia này thật ra rất it quốc gia thật sự trung lập, thật sự phi liên kết, vì họ không nhận tiền Mỹ thì cũng nhận vũ khí Trung Cộng và cố vấn Liên Xô. Ấn Độ đã thiên về Nga, thiên về Cộng sản chứ không thực là trung lập. Egypt, Iran, Irac thân Nga chống Mỹ. Một số nước châu Phi là con nuôi của Trung Cộng như Việt Nam Hồ Chí Minh. Danh từ phi liên kết và chủ trương phi liên kết thực ra là Trung lập thiên cộng, là một tổ chức vệ tinh của cộng sản.

Sihanouk chủ trương Cambodia trung lập nhưng ông thường sang triều cống Trung Quốc , cho Cộng sản Việt Nam hoạt động trên đất Miên, ra sức chống Mỹ và Việt Nam Cộng hòa. Thật ra Sihanouk cũng như Hồ Chí Minh, Phạm Văn Đồng, Pol Pot có quyền làm đầy tớ Trung Cộng nhưng sao lại xưng là trung lập? Đó chẳng qua là thuật nói dối!

Khối Phi Liên kết, khối trung lập, trên căn bản lý luận là đúng vì giữa hai phe cộng sản và tư bản, họ đứng ngoài cuộc tranh chấp, mặc kệ hai bên ra sao thì ra. Lý thuyết thì đúng, nghe ra rất khôn ngoan, cao thượng, yêu hòa bình, giữ vững độc lập, lo thái bình cho trăm họ và thế giới nhưng thực hành và bản chất thì không phải thế, phi liên kết thật ra là thiên cộng. Đó là một chủ trương bịp bợm, có thể ban đầu thì tốt nhưng sau bị cộng sản lèo lái hoặc khống chế, trở thành công cụ của cộng sản, không phải là trung lập chính danh!

III.PHÊ PHÁN CHỦ TRƯƠNG TRUNG LẬP CỦA GS. VŨ QUỐC THÚC

1. VIỆT NAM CÓ TRUNG LẬP ĐƯỢC KHÔNG?


Theo định nghĩa, các phe đánh nhau, mình không theo phe nào, không chống phe nào, không bị phe nào đe dọa thế là trung lập. Giải pháp trung lập có thể thực hiện là do dân nước đó tự nguyện và do các bên công nhận. Nếu một trong các phe tham chiến muốn xâm chiếm ta, hoặc dân trong nước theo phe này phe nọ thì giải pháp trung lập không thể thực hiện. Áo, Thụy Sĩ thực hiện trung lập là do các bên tham chiến đồng ý cho họ trung lập, nếu một trong hai bên tấn công thì trung lập tan vỡ.

a.VIỆT NAM TRƯỚC 1975

Khoảng 1954, Hồ Hữu Tường và một số người Việt nam chủ trương trung lập, nhưng trung lập sao được khi ta bị cộng sản tấn công? Không theo Mỹ thì theo ai? Chống Mỹ để theo Cộng sản ư? Không lẽ Việt Nam có sức chống cả Trung Cộng, Việt Cộng và Mỹ? Có thể Hồ Hữu Tường thù ghét "Mỹ Diệm" vì ông bị Ngô Đình Diệm bắt giam và lên án tử hình, nhưng đó là chuyện cá nhân ông, ông không thể đem cái yêu ghét của ông mà thuyết dân tộc này đi theo ông! Hồ Hữu Tường, Hộ Pháp Phạm Công Tắc và ông Đạo Dừa có lẽ chịu ảnh hưởng của phong trào phi liên kết lúc ấy, nhưng tất cà chỉ là trò học đòi, việc bắt chước , thói a dua mà thiếu suy xét!

Ông thích Pháp hơn Mỹ, nhưng theo Pháp thì cũng không phải là trung lập vì trung lập là không theo ai chống ai! . Sau Điện Biên Phủ, Pháp tự ý ra đi, dù ai đó van xin Pháp ở lại, Pháp cũng không trở lại vì lòng tham vẫn bừng cháy trong tim nhưng thế cùng lực kiệt mà đành cúi mặt ra đi.

Tình trạng ta lúc đó không nhờ Mỹ thì nhờ ai? Cái thế Nam Việt Nam lúc đó phải thế. Nếu không có Mỹ thi sau 1955, Hồ Hữu Tường, Hộ Pháp Phạm Công Tắc, ông Đạo Dừa đã đi thăm cụ Marx đâu chờ đến sau 1975! Và đa số nhân dân miền Nam đã chết, đã ở tù, đã mất tài sản, đã đói rách và ăn bo-bo sau 1955. Pháp đã "tháo chạy", nếu không có "Mỹ Diệm" thì ba ông họ Vũ phải theo Pháp mà về Pháp bưng phở hay ở lại làm cán bộ Việt Cộng với đồng lương chết đói, hoặc nằm trong tù rục xương chứ làm sao các ông sống đến 70- 90 tuổi mà còn mong trở lại quê hương, xây dựng lại đất nước với Cộng sản phản quốc hại dân?

Cộng sản dùng chiêu bài trung lập và hòa bình là để làm suy yếu lực lượng quốc gia. Trong Nam, bọn Việt Cộng quảng cáo, khuyến khích nhạc phản chiến, còn ngoài Bắc có ai dám ca tụng hòa bình, ai dám không vỗ tay hoan hô Hồ Chí Minh, không hô to yêu đảng? Ở ngoài Bắc ai cũng như con vẹt, nói theo cộng sản , ai nói đến hòa bình và trung lập tức bị xử tội phản động. Ngoài Bắc có ai dám đi chùa chiền còn ông Đạo Dừa huyênh hoang xưng thánh, chiếm Cồn Rồng lập một quốc gia riêng và nuôi dưỡng thanh niên trốn quân dịch và bọn Việt Cộng! Phải chăng tự do làm cho con người ngông cuồng, tự cao tự đại, còn chuyên chế thì làm cho con người mềm nhũn, trở thành dun dế?

Những người đòi hòa bình hoặc Trung lập như Thích Quảng Liên, Trần Tuấn Khải, Hồ Hữu Tường, Ông Đạo Dừa, Hộ Pháp Phạm Công Tắc , LM Chân Tín, LM Nguyễn Ngọc Lan, LM Phan Khăc Từ.. . không dại khờ tin Cộng sản hoặc thiên cộng thì cũng là cộng sản, là kẻ tự cao, tự đại cho rằng họ có ý tưởng cao siêu hơn mọi người, còn tất cả là hèn mọn trong kiếp nô lệ, không có tinh thần độc lập, tự chủ, chỉ có họ là khôn ngoan, có trí tuệ, biết thương nước yêu dân, có khả năng đem lại hòa bình cho Việt Nam, có thể thuyết phục Việt Cộng, Trung Cộng, Nga, Mỹ chấm dứt chiến tranh. ( Cũng có thể họ là những tay giảo hoạt, tráo trở, đổi thay như con cắc kè thay màu đổi sắc trong đám cỏ cây.)

Như ông đạo Dừa ông cho ông là Thánh , Việt Cộng để cho ông yên lành ở Bến Tre thì chắc họ đã nắm linh hồn ông. Nếu ở Bến Tre mà ông không tuân theo cộng sản thì chúng đã cho ông đi mò tôm ở sông Mỹ Tho! Cái chết của giáo chủ Huỳnh Phú Sổ, Bùi Quang Chiêu, Hồ Văn Ngà, Nguyễn An Ninh là những minh chứng cụ thể rằng những ai không theo cộng sản thì bị giết ngay! Sau 30-4-1975, cộng sản trở mặt, ông và đám GPMiền Nam bị đánh tan tác! Ông Hồ Hữu Tường, ông Đạo Dừa khi nằm trong ngục thất Việt Cộng có ngẫm nghĩ về thuyết hòa bình và trung lập của các ông không, và các ông thấy mùi vị nó như thế nào?

Đáng buồn cười nhất là ông Đạo Dừa, lấy đạo hiệu là Thích Hòa Bình, thấy đông người theo ông thì ông có vẻ kênh kiệu. Tu hành cần gì phải leo lên cao ở đài bát giác, và tu hành gì mà ứng cử tổng thống? Thật ra chính phủ Quốc gia quá nhân hậu. Ông có được chính quyền cấp giấy phép lập hội đoàn không mà ông tập họp hàng trăm, hàng ngàn người? Ông có được chính quyền cho phép ông lập cơ sở ở Cồn Rồng không mà ông tự tiện xây dọc xây ngang?

Người tu hành như ông là ngang ngược, vô pháp vô thiên, coi chính quyền miền Nam như cỏ rác! Như vậy là yêu hòa bình ư? Có nhiều kẻ tu hành và trí thức cũng ngang ngược như ông Đạo Dừa! Với chính phủ miền Nam thì hành động ngang dọc, nhưng đối với cộng sản thì gọi dạ bảo vâng! Phải chăng đó là thái độ của bậc chân tu và của người trí thức có lễ nghĩa? Vô minh vẫn là vô minh. Nếu ông có chút trí huệ, thì ông phải biết trước ngày tàn của ông sau 1975, và ông đã không chọc trời khuấy nước như vậy!

Thật là:
"Cái quay búng sẵn trên trời,
Mờ mờ nhân ảnh như người đi đêm!"


Quần chúng cũng đã bị cộng sản lừa bịp như chúng lập ra Mặt Trận Giải Phóng, rồi đòi thành phần thứ ba, và trung lập miền Nam. Sau đệ nhị thế chiến, De Gaulle hậm hực với Mỹ và kéo lên một phong trào bài Mỹ tại Pháp và trên trường quốc tế. Sau 1954, Pháp muốn trở lại Việt Nam. Pháp đứng sau chủ trương trung lập để chống Mỹ. Pháp đã thúc đẩy Trung Lập Việt Nam . Sau 1962, Pháp ve vãn Ngô Đình Diệm và chính phủ Dương Văn Minh theo trung lập.

Sau 1963, Pháp biết Mỹ thương thuyết với Nga Hoa và sẽ rút khỏi Đông Dương nên Pháp muốn nhảy vào. Ngay trước 30-4-1975, tướng Vanuxem được cử sang Việt Nam thực hiện chủ trương này. Nhiều ông lớn không thèm di tản , một số đã chạy trước 30-4- 1975 nghe tin trung lập lại trở về để làm lớn trong chính phủ trung lập để rồi một số chạy thoát, một số tự tử (Trần Chánh Thành) và một số ngồi tù ở Bắc Việt, trong số nạn nhân này có Phan Huy Quát, Nguyễn Văn Huyền, Vũ Văn Mẫu, Bùi Tường Huân, và hình như có cả GS thì phải!...


Bao giờ Pháp cũng đứng đàng sau chủ trương trung lập, hô hào "chống Mỹ cứu nước " để theo Pháp? Nếu Pháp mạnh hơn hay bằng Mỹ chẳng nói làm chi, Pháp yếu xìu, thì theo sao được? Pháp sau 1945 luôn chống Mỹ mà hùa theo Nga, theo Trung Cộng.

Sau lưng Pháp là cái bóng khổng lồ của Trung Cộng, ai mà chẳng biết! Vậy trung lập theo Pháp cũng là đầu hàng Trung cộng, sao gọi là Trung lập? Chính vì biết vậy mà hồi đó Dương Văn Minh không theo Vanuxem. Nếu Dương Văn Minh ơi một tiếng là vài giờ sau quân Trung Cộng nhập địa, Việt Nam nay đã nằm trong bàn tay Trung Cộng! Pháp quá yếu nên đã âm thầm cộng tác với Trung Quốc trong ván bài Việt Nam. Lê Duẩn vội thống nhất một là để cướp tài sản trong Nam, hai là sợ Trung cộng và Pháp lập Nam Kỳ Quốc. Dù Dương Văn Minh không chịu Trung Lập theo Trung Cộng và Pháp nhưng bọn Giải Phóng Miền Nam thì cũng không đáng tin cậy! Vì vậy, Việt cộng diệt luôn GPMiền Nam.

Ôi, người Pháp sao tham thế? Đã không bảo vệ được Việt Nam chống Nhật, cũng không kháng cự nổi Trung Quốc trong trận Điện Biên Phủ mà còn bao phen lăm le trở lại Đông Dương! Pháp xưa là cường quốc nay lại cam tâm làm nô bộc cho Trung Quốc để lãnh chút cơm thừa canh cặn của Trung Quốc! Những nhà cách mạng Pháp được Việt Nam và thế giới ca tụng như Voltaire, J.J Rousseau, Montesquieu đã chết nay còn lại những tên thực dân yếu đuối và hèn mạt, sống như ruồi nhặng bám trên thân trâu bò trên cánh đồng hoang! Trong hai thế theo Trung Cộng và theo Mỹ mà có kẻ hô " chống Mỹ" nghĩa là hô hào theo Trung Cộng. Cuộc diện này xảy ra thì Trung Cộng thực dân và Việt cộng bán nước sẽ rất thích thú.

b.VIỆT NAM HIỆN NAY

Như đã trình bày, trung lập là khi các phe đánh nhau mà mình ở giữa không theo ai, chống ai. Còn khi mình bị một bên xâm lược , một là mình theo họ, tức là đầu hàng, hai là chống họ. Theo hay chống đều không phải trung lập.
Giải pháp trung lập đặt ra là khi mình đứng giữa các phe lâm chiến. Nay Mỹ đã rút đi, một mình Trung quốc xâm chiếm Việt Nam và thế giới, Việt Nam chỉ phải đối diện với Trung Quốc mà thôi. Việt Nam hiện tại không ở thế lưỡng đầu thụ địch cho nên giải pháp trung lập là không thích hợp. Việt Nam chỉ có hai con đường đối mặt với Trung Quốc một là làm Lê Lợi, Quang Trung hoặc làm Trần Ích Tắc, Lê Chiêu Thống. Cả hai trường hợp này đều không phải trung lập.

Nay thì Mỹ không xâm lược Việt Nam, không đòi hỏi gì về lãnh thổ cho nên không thể coi Mỹ như Trung Cộng là đối thủ. Không biết trong tương lai như thế nào, chứ trước mắt, Mỹ không phải là mối đe dọa của Việt Nam. Trước mắt, Trung Cộng đã dùng quân sự chiếm các hải đảo, và đã dùng quân sự chiếm biên cương.

Chúng còn dùng ngoại giao và thương mại để chiếm đất đai, rừng núi và thành thị Việt Nam. Trong vài chục năm thì người Trung Quốc chiếm phần lớn dân số và chiếm hết kinh tế Việt Nam vì bọn Việt Cộng đã dâng hiến cho Trung Cộng bao nhiêu quyền lợi. Như thế vài chục năm nữa thì Việt Nam bị xóa sổ. Đó là kế tàm thực mà Trần Hưng Đạo đã lo ngại trước đây. Bọn Hồ Chí Minh làm tay sai cho Trung Cộng cho nên rất thuận lợi cho kế tàm thực của Trung Quốc!

Giả sử chính quyền Việt cộng hoặc nhân dân Việt Nam muốn chống lại mà Trung quốc không chịu vì họ cho Việt Nam là thuộc địa của họ, Hoàng Sa, Trường Sa là của họ, như vậy giải pháp trung lập cũng không thành tựu. Giải pháp trung lập sai lầm từ căn bản. Ấy là GS. làm thợ may mà không đo ni tấc đúng, làm bác sĩ mà đưa lộn thuốc, đưa giải pháp không hợp hoàn cảnh.

c. CHÍNH SÁCH VIỆT CỘNG HIỆN NAY

Có thể Trung Quốc hay bọn Việt Cộng cho rằng Mỹ sẽ đánh Trung Cộng và Việt Nam, và Việt Cộng cho rằng Mỹ sẽ xâm lược Việt Nam. Vì vậy họ cho rằng Mỹ cũng như Trung Cộng là xâm lược. Điều này sai vì hiện nay rõ rệt là Trung Cộng xâm lưọc Á châu và Thế giới, còn Mỹ ủng hộ các dân tộc Á Phi để chống thực dân Trung Quốc. Hai bên vị thế khác nhau .Trong tương lai không biết như thế nào. Nếu Mỹ tấn công là tấn công vào trọng điểm, vào kẻ thù chính là Trung Cộng. Có thể Mỹ đổ quân vào Việt Nam là để tiêu diệt quân Trung Cộng, giải phóng Việt Nam khỏi ách đô hộ của Hán tộc. Nhưng Mỹ không áp dụng chính sách thực dân xâm chiếm lâu dài. Nếu cần thiết thì họ đổ quân, một thời gian là rút lui như Iraq, Afghanistan.. .chứ không như Trung Cộng đem hàng vạn hàng triệu dân cư đến khai thác rồi xâm chiếm.
Warrior - Tom Hardy and Joel Edgerton

Trong tương lai, chiến tranh có thể không xảy ra nếu Trung Cộng ý thức rằng họ. chưa đủ sức ( như vụ tàu sân bay còn trục trặc và thiếu thốn nhiều), hoặc nhân dân nổi dậy lật đổ cộng sản lập một chính phủ yêu hòa bình, công nhận các luật pháp quốc tế. Nếu chiến tranh xảy ra, có thể Mỹ tấn công thẳng vào lục địa, hoặc chiến tranh sẽ xảy ra ngoài biển Đông và trên Ấn Độ dương, vì chiến tranh bây giờ không cần nhiều người và chiếm đóng nhiều nơi như đệ nhị thế chiến. Vì vậy, Mỹ và đồng minh có thể không chiếm đóng Việt Nam cũng như đệ nhị thế chiến. Hơn nữa, chưa chắc Mỹ đã cần Việt Nam, những cuộc thăm viếng chỉ là xã giao của những con người lịch sự muốn thêm bạn bớt thù. Mỹ cần Nhật Bản, Úc, Ấn, Phi luật tân, Singapore, Đài Loan, Nam Hàn, còn Việt Nam và một số nước khác e không cần thiết cho Mỹ.

Có lẽ một số chính trị gia sa- lon chủ trương trung lập là vừa chơi với Mỹ và Trung Cộng . Chủ trương này không được vì Trung Cộng không cho ta trung lập, Trung Cộng coi Việt Nam là thuộc quốc, là nô bộc của Trung Cộng, đầy tớ phải tuân lệnh chủ, không có quyền độc lập, trung lập. Không có ông chồng nào lại cho vợ giao du rộng rãi ngoại trừ chế độ đa phu. Việc kết thân với Mỹ chỉ là trò lừa bịp.

Nói chung vấn đề quan trọng của Việt Nam là ở Trung Quốc, là thái độ của Việt Nam đối xử như thế nào với Trung Quốc, nghĩa là hàng hay chiến đấu chống Trung Cộng chứ không phải trung lập. Nên lo việc trước mắt, đừng quá lo những việc chưa xảy ra. Chỉ có Trung Cộng xâm lược và Việt cộng bán nước mới lo Mỹ, ngại Mỹ mà thôi, còn nhân dân Việt Nam yêu nước thì không thế! Do đó hiện giờ đặt vấn đề trung lập ở giữa Trung Cộng và Mỹ thì không đúng !Còn lại, nhân dân ta phải lo chống ngoại xâm. Thành thử rốt cuộc việc trung lập là không cần bàn. Trong tình trạng dầu sôi lửa bỏng này mà bàn chuyện trung lập là việc làm của một cậu học trò nhỏ làm bài luận văn lạc đề!

2. TIN TƯỞNG CỘNG SẢN

Cộng sản Việt Nam luôn gian trá. Thái độ của Việt Cộng hiện nay là đu giây giữa Mỹ và Trung Cộng không phải là trung lập. Đây là đu dây để lấy tiền Mỹ nhưng thực tế là thần phục Trung Cộng. Trong tâm can Việt Cộng, nhất là bọn chính trị bộ, theo Trung Cộng là chính yếu, bề ngoài làm ra vẻ thân Tây phương , rêu rao bảo vệ độc lập, chủ quyền. Nếu cứ theo đà gian trá, che đậy, lừa dối mà thành công thì Việt Nam sẽ bị Trung Quốc thâu tóm, Việt Nam sẽ thành quận huyện của Trung Quốc.

Giáo sư Vũ Quốc Thúc khuyên ta nên ủng hộ quan điểm Việt Cộng, nhưng chính sách Việt Cộng không rõ rệt. Hiện nay, bên trong thần phục Trung Quốc, bên ngoài giả đò yêu nước, bảo vệ chủ quyền. Nhưng sự thực chúng co vòi, không dám lên tiếng phản bác, chỉ sai bọn thủ hạ cấp thấp như bà Phương Nga rụt rè lên tiếng. Nguyễn Tấn Dũng cũng lên tiếng nhưng chỉ một lần lấy có. Nhìn chung, phản ứng của Việt Cộng đối với Trung Cộng là "gà phải cáo", trong khi họ thẳng tay đàn áp dân biểu tỉnh ôn hòa chống Trung Cộng xâm lược. Trước mắt, coi như bọn Việt Cộng đầu sõ đã cúi mặt cam phận nô lệ Trung Quốc.

Cũng có thể trong cộng sản có hai phe, một phe theo Trung Cộng, một phe chống Trung Cộng. Nhưng rõ rệt phe nô lệ Trung Quốc mạnh hơn. Họ cũng như Hồ Chí Minh là người Trung Quốc được cấy vào hàng ngũ cộng sản cao cấp. Cũng có thể họ chia ra hai phe trung nịnh để gạt gẫm nhân dân trong nước và thế giới. Vậy ta ủng hộ quan điểm nào? Quan điểm 16 chữ vàng và bốn tốt, và chủ trương đàn áp dân biểu tình chống Trung Cộng?Và theo Hồ Chí Minh, Nguyễn Văn Linh, Đỗ Mười bán nước cho Trung Quốc?

Phải chăng GS ủng hộ quan điểm của Hồ Cẩm Đào, Nông Đức Mạnh, Nguyễn Phú Trọng chống diễn biến hòa bình? Có tên Việt cộng nói cương quyết bảo vệ lãnh thổ vậy GS. có tin lời này không? GS có thấy việc Việt Cộng cướp đất, bỏ tù các nhà yêu nước, nhất là đánh đập và bỏ tù những người biểu tình chống Trung Cộng là trái tinh thần yêu nước, chống xâm lược? Vậy thì GS ủng hộ ý kiến nào, hành động nào của Việt cộng?
GS tuyên bố rằng GS tin tưởng Việt Cộng nên mới xướng khởi giải pháp trung lập cho Việt Nam. GS tin Cộng Sản, tin lời hứa hẹn của tên Việt Cộng nào đó đã ngon ngọt với GS nhưng đa số dân Việt Nam không bao giờ tin cộng sản. GS đã lội ngược dòng rồi đấy. Tư tưởng và lý luận của GS không có tính thuyết phục.

Mikhail Gorbachev (tổng bí thư cuối cùng của đảng CS Liên Xô, nhiệm kỳ 1985-1991) nói :"Tôi đã bỏ một nửa cuộc đời cho lý tưởng cộng sản. Ngày hôm nay tôi phải đau buồn mà nói rằng: Đảng cộng sản chỉ biết tuyên truyền và dối trá." Nữ Thủ tướng Angela Merkel, lãnh tụ cũ của CS Đông Đức phát biểu: cộng sản đã làm cho người dân trở thành gian dối. . Tổng Thống Nga Vladimir Putin : Kẻ nào tin những gì Cộng Sản nói, là không có cái đầu. Kẻ nào làm theo lời của Cộng Sản, là không có trái tim. Khrushchev của Liên Xô cũ đã phải cay đắng thốt lên: Chỉ có những thằng ngu mới tin được Trung Quốc’.

Khi nào cộng sản dàn quân đánh nhau với Trung Cộng, và từ bỏ độc tài đảng trị, thực thi dân chủ thì họa may mới tin rằng Việt Cộng giác ngộ, đã theo nhân dân mà bảo vệ Tổ quốc. Còn bây giờ thì mịt mù lắm. Hư hư thực thực khó mà tin tưởng vào kẻ đã nhiều lần gian trá và phản quốc hại dân.

Hơn nữa, GS rất sai lầm khi quan niệm rằng tổ tiên ta thắng Trung Quốc là nhờ văn hóa Trung Quốc! Ta thắng Trung Quốc là lòng yêu nước chứ không phải do văn hóa , lễ nghi Trung Quốc. Câu này GS nói rất tối tăm và sai sự thực. Mông Mãn nhập trung nguyên phải chăng là do văn hóa, lễ nghi Trung Quốc?Bát quốc liên quân chiếm Trung Quốc phải chăng do văn hóa, lễ nghĩa Trung Quốc? Lễ nghi, văn hóa Trung Quốc là cái gì? Mao Trạch Đông đã phá nát rồi, Việt Cộng cũng đã chà đạp rồi, còn chi nữa mà GS nhắc nhở?

3.LÝ LUẬN MÂU THUẪN

Luận thuyết của GS Vũ Quốc Thúc hoàn toàn mâu thuẫn. GS. nói Trung Cộng là mối hăm dọa của Việt Nam rồi lại nói Trung Cộng không dám đánh Mỹ, đánh Việt Nam! GS cũng mâu thuẫn khi hô hào dân tộc tự quyết, nhưng cũng khuyên liên kết với Phi Luật Tân, Tân Gia Ba. Đã liên kết (tất là liên kết quân sự) với Phi Luật Tân, Mã Lai, Indonesia thì không có cảnh chiến tranh tàn phá và huynh đệ tương tàn ư? Và liên kết với Phi Luật Tân, Mã Lai, Indonesia tại sao lại không liên kết với Mỹ? Lại một mâu thuẫn nữa trong lập luận của giáo sư! GS hoan hô Mỹ trở lại Thái Bình dương và hoan hô mối tình Mỹ Việt vừa nở hoa nhưng GS lại bảo không nên liên minh với Mỹ! Thế là thế nào? GS không thấy là tự mình mâu thuẫn sao?

Một số người Việt Nam ghét Mỹ. Người miền Bắc ghét Mỹ vì Mỹ thả bom miền Bắc, vì Mỹ lâm chiến mà con em họ sinh bắc tử nam. Người miền Nam chống cộng cũng ghét Mỹ vì Mỹ giết tổng thống Ngô Đình Diệm yêu quý của họ mặc dầu anh em họ Ngô đã âm thầm bắt tay với Việt Cộng. Một số ghét Mỹ vì Mỹ bỏ rơi miền Nam. ( Bắc Nam đều ghét Mỹ nhưng lại chọn sống ở Mỹ.)

4.LÝ LUẬN QUANH CO, THIẾU THÀNH THẬT

Lại nữa, cách nói và viết của GS là quanh co, không thẳng thắn. Ban đầu GS tuyên bố GS lập thuyết trung lập là để chống Trung Cộng xâm lược, GS tự hào tổ tiên ta anh dũng chống ngoại xâm , nhưng GS lại nói sợ cảnh nồi da xáo thịt, (cứ để giặc chiếm nước) nước ta sẽ không mất nếu ta có lòng ái quốc. GS nói Mỹ trở lại Á châu là hơp lý, Mỹ hiện diện là tốt.

Tất cả những lời trên là hỏa mù che đậy một sự thật khác. Sau khi đánh trống khua chiêng, gõ thanh la một hồi, GS mới nói trắng ra đừng liên minh với Mỹ. Đây là cốt lõi của cái mà GS gọi là giải pháp trung lập. Trong ba bài viết và phỏng vấn của GS chỉ có câu này là thành thực và rõ ràng nhất. Còn tất cả là lựu đạn khói!

5. TẠI SAO KHÔNG LIÊN MINH VỚI MỸ?

a. GS VŨ QUỐC THƯƠNG DÂN, THƯƠNG NƯỚC? YÊU HÒA BÌNH?


Lý do GS đưa ra không phải vì Mỹ không đáng tin cậy, vì Mỹ đã bỏ rơi Việt Nam mà là vì không muốn cảnh nồi da xáo thịt. Đây lại là một mâu thuẫn vì trên kia GS nói muốn hòa bình phải chuẩn bị chiến tranh, nay GS lại nói sợ tốn xương máu. Và lý luận này tự nó chứng minh một sự nông cạn nếu không nói là phỉnh phờ vì theo GS cứ cho giặc chiếm đóng, sau này lòng ái quốc khiến dân ta sẽ giành được độc lập thì sự nổi dậy sau này không tốn máu xương ư, và không có cuộc huynh đệ tương tàn ư? Một tên cộng sản Việt Nam mới đây cũng nói như GS đừng chống Trung Cộng cứ để ngàn năm sau con cháu ta sẽ chiến thắng! Ôi! GS và tên Việt cộng kia quả thật là đồng chí anh em!

Thưa GS., cuộc tranh đấu cho tự do, dân chủ nào mà chẳng tốn xương máu? Độc lập, tự do không phải tự nhiên mà có. GS học hành nhiều, dù học kinh tế trước thế chiến, GS chắc cũng đọc lịch sử nhiều quốc gia, tự do, độc lập là cái giá rất đắt.

Nếu cúi đầu hàng phục, cam phận nô lệ mà được yên thân, không bị tù đày, chết chóc và không bị bóc lột ư? Hòa bình đã trở lại trên quê hương ta sau 1975, nhưng chết chóc, tù đầy, mất nhà, mất đất càng ngày càng xảy ra, đâu phải có chiến tranh mới có cảnh huynh đệ tương tàn, và cảnh tàn phá quê hương?

GS có nghe tiếng rên xíết của anh em sĩ quan VNCH bị đày ải, chết chóc trong các trại tù? GS có nghe tiếng kêu than của các vị tu hành như hòa thượng Huyền Quang, Quảng Độ, LM Nguyễn Văn Lý, hội trưởng Lê Quang Liêm và anh em Hòa Hảo, Cao Đài? GS có biết nỗi đau đớn của Trần Xuân Bách, Trần Độ , Nguyễn Kiến Giang và hàng ngàn, hàng vạn tù nhân trong vụ Xét lại hiện đại? GS có hiểu nỗi căm thù của hàng vạn dân oan trong đó có gia đình Đoàn Văn Vươn mất đất, mất nhà? GS có thấu nỗi uất hận của hàng ngàn thanh niên sinh viên yêu nước chống Trung Cộng mà bị Việt cộng bỏ tù và đánh đập trong đó có trường hợp chàng trai trẻ Việt Khang?

Nếu yêu hòa bình thì đừng chống Việt Cộng và Trung Cộng vì chống đối, chiến đấu là gây ra cảnh huynh đệ tương tàn phải không? Ôi lời của GS. nhân nghĩa đạo đức quá! Nếu trước kia GS. đi tu như cỡ Đạo Dừa, một khi ông cho mèo chuột sống chung và tuyên bố thuyết Trung lập thì may ra tin được!

Cái thuyết trung lập của GS phát khởi từ lúc nào, và tâm từ bi của GS mở rộng từ năm nào, sao bây giờ GS mới nói ra? Sao GS không nói ra sau 1954, và GS đáng lẽ phải ở nơi rừng xanh núi đỏ tu hành hoặc ở bên Thụy Sĩ, Thụy Điển làm một ông giáo quèn hay một thư ký tầm thường mới phải, sao lại về tham gia nội các chiến tranh, và từng cộng tác đắc lực với Mỹ? Và sau 1975, ghét Mỹ, GS nên ở lại xây dựng XHCN như Nguyễn Hữu Hạnh, Nguyễn Văn Hảo , Nguyễn Xuân Oánh.. .mới nên!
Trước đây và sau này chiến tranh thế giới xảy ra, Việt Nam làm sao tránh khỏi mà bảo tránh chiến tranh? Ai dám vỗ ngực xưng là mình có thể cứu dân tộc này khỏi thảm họa chiến tranh?Ai có tài hô phong hoán vũ như thế? Ai mà dám nói thế chắc chắn trăm phần trăm là tay bán trời không văn tự. Dân Việt Nam đã bị lường gạt nhiều lần. Ông Đạo Dừa, Hộ pháp Phạm Công Tắc, nhà văn Hồ Hữu Tường chủ trương trung lập là tự ý hay nghe theo ai? Hoặc bị ai hăm dọa mà phải nói thế, viết thế? Giọt nước mắt, tâm từ bi nhiều khi cũng chỉ nước mắt cá sấu, là một động tác để hoàn thành một vở tuồng của đạo diễn! Tri nhân tri diện bất tri tâm. Làm sao tin ai được!

Nhiều người có bằng cấp là giỏi về chuyên môn, còn trình độ chính trị thì thua bà Bắc kỳ di cư bán cá, thua chị nông dân Quảng Trị, và chị bán rau Châu Đốc. Vì yêu hòa bình, yêu cộng sản, yêu trung lập mà bọn trí thức ngu xuẫn đã đi theo cộng sản như Trương Như Tảng, Đoàn Văn Toại, Trần Thúc Linh, Lê Văn Hảo, Châu Tâm Luân.. . để cuối cùng may mắn mà thoát thân được , nếu không cũng bị ngồi tù để suy nghĩ về những điều ngu ngốc dại đột và kiêu căng của họ! Ngu nhất là Trương Như Tảng đã bị Việt cộng suýt giết phải trốn chạy mà chưa sáng mắt, trong quyển Hồi Ký của y, y còn ca tụng Hồ Chí Minh!

GS nhân đức và hiểu rõ luật pháp (mặc dầu GS chuyên môn về kinh tế) sao không thuyết Trung Cộng bỏ óc xâm lược và thuyết Việt Cộng yêu nước thương dân? GS cũng nên giảng dạy, phân tích cho bọn tiến sĩ ma và bọn tay sai cộng sản đã theo Trung Cộng mà nói Nam Quan là của Trung Quốc, Việt Nam là thuộc địa Trung Quốc, nên bỏ mặc cho Trung Quốc chiếm Việt Nam, đừng tranh đấu, đừng đánh đấm gì, không nổi đâu...!

Trong thế tam quốc chiến, người ta phải tránh cảnh lưỡng diện thụ địch dù là ta mạnh. Ta yếu lại càng phải tạm thời liên kết dù tương lai gần hay tương lai xa hai phe còn lại phải giải quyết mâu thuẫn. Bởi vậy mà thời Chiến quốc , thuyết hợp tung, liên hoành ra đời. Ngô, Thục , Ngụy giao chiến thì Ngô, Thục phải liên kết. Đệ nhị thế chiến, Cộng sản liên kết với Phát xít nhưng rồi Phát xít đánh Liên Xô cho nên Cộng sản phải liên kết với tư bản.
Nay Trung Cộng dương nanh vuốt, đã tăng cường quân sự, đã có lý thuyết thay Mỹ làm sen đầm quốc tế, vẽ đường lưỡi bò giành chủ quyền gần hết biển Đông, và xâm chiếm lãnh hải và biên giới Việt Nam, thế mà GS. Thúc lại tin rằng Trung Cộng không dám đánh Mỹ, đánh Việt Nam. Thế là thế nào?

b. PHẢI CHĂNG GS LÀ THUYẾT KHÁCH CỦA TRUNG CỘNG VÀ VIỆT CỘNG?

Thông thường, kẻ thù của kẻ thù ta là bạn ta. Mỹ ,Nhật Bản, Nam Hàn, Phi Luật Tân, Ấn Độ, Việt Nam, Đài Loan, Tây Tạng... là những nạn nhân của Trung Cộng xâm lược, tất phải ở thế liên minh. GS nói mục đích lập trung lập cho Việt Nam để chống Trung Quốc xâm lược nhưng e không phải thế. Nay GS khuyên ta không nên liên minh với Mỹ phải chăng GS theo ý Trung Cộng xâm lược và Việt Cộng bán nước, muốn ta đầu hàng Trung Quốc, đừng liên minh với Mỹ, đừng chống Trung Cộng và Việt Cộng mà tạo ra cảnh chiến tranh tan nát và huynh đệ tương tàn. Người Việt hãy đầu hàng, để Trung Cộng xâm lược một cách êm thấm. Như vậy Trung Cộng và Việt cộng sẽ hân hoan, và đám đồng chí của GS cũng đại lợi!

GS khuyên Việt Nam đừng liên minh với Mỹ, đừng mưu tìm liên minh chống TRung Cộng phải chăng GS bảo ta cứ ngồi yên, đừng chống Trung Quốc, hãy nghe theo Việt Cộng bán nước và 16 chữ vàng, rằng Trung Quốc không xâm lược ta đâu, vì Trung Cộng với Việt Cộng là đồng chí anh em, và Trung Quốc rất yêu chuộng hòa bình, và chiến tranh không thể xảy ra vì chẳng có lợi cho ai như Hồ Cẩm Đào, các chính trị gia Trung Quốc ,và thế giới từng tuyên bố?

Việt Nam là chốn nguy hiểm nhất vì bọn Hồ Chí Minh, Nguyễn Văn Linh đã cắt đất và cam tâm làm nô lệ cho Trung Quốc. Dù Trung Quốc không dám đánh Mỹ thì cách này hay cách kia họ cũng chiếm Việt Nam.

Tôi e cái mà GS nói là tâm huyết vì giang sơn Việt Nam, là giải pháp trung lập thật ra kêu gọi buông súng đầu hàng Trung cộng, và hoan hô cộng sản bán nước. Lời cùa GS là nhắm vào đồng bào hải ngoại đừng tranh đấu làm gì. Lời của GS cũng có tầm ảnh hưởng to lớn do các đài phát thanh quốc tế loan truyền có tính phổ biến rộng rãi toàn cầu nhằm thuyết phục Việt Nam, Tây Tạng, Nhật Bản, Nam Hàn, Đài Loan, Phi Luật Tân... đừng theo Mỹ kẻo mà gây ra cuộc chiến tranh đổ nát và huynh đệ tương tàn! Hãy nằm yên cho Trung Cộng tung hoành, hãy sống chung hòa bình với Trung Cộng với 16 chữ vàng và bốn tốt! Nếu trước đây GS là con người XHCN, phụng sự Nga Tàu, gia nhập bọn GP miền Nam hô hào chống Mỹ cứu nước thì tôi không lạ! Nhưng mà thôi, đã có Phạm Duy, Nguyễn Cao Kỳ thì tất cũng có nhiều người khác nữa!

Tuy nhiên, tôi nghĩ GS khác Phạm Duy và Nguyễn Cao Kỳ. Hai ông này theo Việt Cộng, còn GS có lẽ theo chủ trương thực dân của Pháp, mặc dầu cuối cùng đều thờ một chủ là Trung Cộng. Tôi nghĩ rằng Pháp đã tích cực chủ trương trung lập, trước kia Trung Quốc cũng thế. Nay không biết Trung Cộng muốn ăn trọn phần hay chia cho Pháp một nửa Đông Dương?

Những nhà ngoại giao, nhà chính trị, nhất là những người già cả, học rộng đã làm quan cao, nhất là người Bắc Kỳ thời xưa it khi nói huỵch tẹt như dân Trung Kỳ và Nam Kỳ thẳng ruột ngựa, thế mà GS. nói thẳng là không nên liên minh với Mỹ, hô hào chống Mỹ cứu nước để khỏi bị cảnh "nồi da xáo thịt"! Khi GS đã nói như thế là nặng ký lắm, quan trọng lắm! Có thể bao năm vận động trung lập nay đã thành công cho nên GS mới nói thẳng như thế. Ngay cả Nguyễn Chí Vịnh cũng không tuyên bố chống Mỹ mà nói Việt Nam không liên kết, không để ngoại quốc đặt căn cứ quân sự ( trừ Trung Quốc). Hồ Cẩm Đào và các con vẹt Việt Nam không nói thẳng chống Mỹ mà nói "chống diễn biến hòa bình". Tại sao GS lại nói thẳng như thế? Phải chăng GS "bảo hoàng hơn vua"?

Nay giữa hai thế lực Trung Cộng và Hoa kỳ tương tranh, chỉ có hai phe này thôi, GS khuyên đừng theo Mỹ nghĩa là khuyên ta nên theo Trung Cộng. Như vậy luận điệu yêu nước chống Trung Cộng là giả dối, GS muốn ta đầu hàng thì sẽ yên ổn, không bị chíến tranh tàn phá! Hoặc GS có ý gì sâu xa khác?

Phải chăng trong bao bài viết, bao cuộc phỏng vấn, GS chỉ cần nói "không nên theo Mỹ" thế là đủ ăn tiền rồi! Tôi nhớ đến một câu chuyện hài. Trong một họp quốc hội nước nọ, một vị dân biểu lên nói:
"Chúng ta phải thanh liêm, không nên làm tay sai cho bọn tư bản. Như tôi đây được công ty Coca Cola yêu cầu nói trước Quốc hội năm lần "Coca Cola"!Coca Cola!Coca Cola!Coca Cola!Coca Cola" thì được thưởng năm triệu đô, nhưng tôi từ chối" !

Ông dân biểu kia quả là giỏi chính trị và kinh tế, chắc là cũng thạc sĩ kinh tế chính trị đây! Không lẽ bức thơ 36 chữ ký, thuyết trung lập, chủ tịch một bang hội tất cả chỉ là sương mai trên ngọn cỏ, tuồng huyển hóa bày ra xôn xao oanh yến mà sự thực ngàn vàng là ở ba chữ cần và đủ là " ĐỪNG THEO MỸ" , hoăc rõ hơn là "ĐỪNG THEO MỸ,HÃY ĐẦU HÀNG TRUNG CỘNG"? "HÀNG THÌ SỐNG, CHỐNG THÌ CHẾT!

6. KHÔNG LIÊN MINH VỚI MỸ THÌ CHỊU THUA TRUNG CỘNG HAY LIÊN MINH VỚI AI?

a. NƯỚC MỸ, VIỆT NAM & THẾ GIỚI
Trong tình thế ta yếu thì phải cầu viện. Cầu viện ai? GS. Thúc chỉ ra là cần phải liên kết với các nước Asean. Nhưng các nước Asean cũng phải cầu cứu Mỹ. Cầu cứu học trò sao không cầu cứu Lão sư phụ? Trong tình thế này, không cầu Mỹ thì cầu cứu ai?

Hiện nay Việt Nam không có lựa chọn nào hơn, bỏ cái tâm yêu ghét, lấy lợi hại, hơn thua mà xem thì thấy hiện nay chỉ có Mỹ là đủ sức đương đầu với Trung Cộng. Ngày trước Mỹ bỏ Việt Nam và Thái Bình dương là vì họ lập kế không thành. Nay Mỹ trở lại thì đã thấy châu Á sẽ chuyển biến . So sánh Mỹ với Trung Cộng thì Trung Cộng xâm lược với chính sách thực dân, hàng chục triệu người Trung Hoa sang Việt Nam thì dân Việt Nam đói và mất nước. Trung Cộng đã thực thi chánh sách tân thực dân ở Miến Điện và châu Phi rồi, chắc GS cũng đã biết chán!

Cộng sản bảo Mỹ tàn ác, đánh phá miền Bắc và rải thuốc khai quang ở miền Nam nhưng dân chúng miền Bắc thì bảo chiến tranh với Pháp, Mỹ thì còn đào hầm trú ẩn, còn chiến tranh với Trung Cộng như ở Lạng Sơn thì khỏi đào hầm vì trọng pháo và bom Trung Cộng rải đều từng thước đất, tất cả sẽ thành tro bụi, tránh đi đường nào?

Cộng sản bảo rằng Hoa Kỳ là thực dân nhưng Nhật, Đài Loan, Nam Hàn, Úc, Tây Đức là đàn em của Mỹ đã trở thành những cường quốc, khác hẳn Ba Lan, Hung Gia Lợi , Đông Đức dưới ách cộng sản Nga, và Bắc Triều Tiên, Mông cổ, Tây Tạng dưới ách thống trị của Trung Quốc.

Trong hai ông chủ, một ông bắt làm việc nhiều và cho ăn đói còn một ông chủ cũng bắt làm việc suốt ngày nhưng cho ăn no, vậy nên chọn ông nào? Trong thế giới này, vạn sự chỉ là tương đối. Lẽ dĩ nhiên, bọn tư sản đỏ, bọn vua quan cộng sản sẽ bám Trung Cộng. Còn nhân dân thế giới sẽ chọn Mỹ vì không còn ai ngoài Mỹ!

Chúng ta là nhược tiểu tất phải thiệt thòi. Một số có bằng cấp tấp tểnh nói độc lập, tự chủ, tự quyết nhưng chúng ta nên tự hỏi ta là ai? Trong thực tế, trong thế giới này như Nhật, Đức, Đại Hàn, Anh, Pháp cũng bị lệ thuộc, còn nói theo giọng điệu cộng sản là tay sai, là nô lệ.

Nhật , Mỹ phải phụ thuộc xăng dầu Trung Đông. Các ông Trung Đông ỷ có mỏ dầu mặc tình lên giá cắt cổ và huyênh hoang chưởi Âu Mỹ! Trung Cộng, Việt Cộng chống tư bản, ghét Âu Mỹ nhưng phải năn nỉ Âu, Mỹ đầu tư, và nhập cảng hàng hóa của hai nước này.

Chúng ta có độc lập, tự do tương đối mà thôi! Các vị là giáo sư, bác sĩ, là kỹ sư, là kế toán, là văn sĩ, thi sĩ, nhạc sĩ, ca sĩ... các vị cũng chỉ là kẻ làm thuê, là nhân viên thừa hành, không phải là bậc lãnh đạo của quốc gia, của bộ viện, của công ty. Quý vị nhận lãnh chỉ thị và thi hành lệnh của cấp trên, quý vị đâu có quyền này, quyền nọ mà quý vị vênh vang?

Các vị đâu có quyền nói :Tôi không đồng ý. Quý vị có quyền nói thế và chủ nhân cũng có quyền sa thải quý vị. Quý vị là Tổng thống, Tổng Bí thư đảng cũng chỉ là nô lệ ngoại bang, nô lệ đồng tiền, nô lệ vật dục. Ông tỷ phú, ông chủ tịch nước, ông đại tướng cũng có lúc tiêu tan sự nghiệp và chết thảm thiết! Như vậy, ta có hoàn toàn tự do, tự chủ, tự quyết và độc lập không hỡi những kẻ ngông cuồng, coi trời bằng vung mà coi mình như cái rốn của vũ trụ! Đức Phật khuyên ta "vô ngã" là thế!

Trong thế giới này cũng thế. Ông Hồ Chí Minh khom lưng dâng đất cho Trung Quốc, nhận các lệnh của Nga, Tàu ( như chủ trương CCRD) những vẫn mồm năm miệng mười độc lập, tự do , đồng chí anh em. Ông Hồ đã bị Stalin khinh miệt, ông làm tay sai cho Nga,Tàu nhưng lại chửi Bảo Đại, Ngô Đình Diệm làm tay sai cho Pháp Mỹ! Ông Hồ, Lê Duẩn và đám cộng sản huyênh hoang đã thắng Mỹ, đã giành được độc lập, tự do, họ ngang tàng, hỗn xược với Mỹ và nhân dân Miền Nam, coi dân Miền Nam là nô lệ, là ngu dốt, nhưng họ lại quỳ lụy Trung Hoa, họ tốn xương máu đánh Pháp Mỹ để rốt cuộc làm nô lệ Trung Quốc, thật là đánh hổ trước cửa, rước báo vào sân sau. Con đường của lịch sử Việt Nam có lắm cảnh trớ trêu, đầy bi và hài!

Giữa Trung Quốc, Nga, Mỹ, dân Việt Nam đa số cũng chọn Mỹ vì dân Việt Nam kể cả con cháu cộng sản gộc thích du lịch Mỹ, du học Mỹ, lấy chồng Mỹ, tích trữ đô la , thích y phục Mỹ và thích nhạc Mỹ...Ngay cả dân Hoa lục cũng thích Mỹ, Canada, Úc. .. Chỉ có Mỹ là có khả năng đương đầu với Trung Quốc. Không có lựa chọn nào khác hơn. Ấn Độ đã từ bỏ Nga mà theo Mỹ . Cù Huy Hà Vũ sinh trưởng trong cái nôi cộng sản mà cũng nhận thức Việt Nam cần Mỹ. Tướng Lưu Á Châu, Tổng bí thư Trung Cộng Triệu Tử Dương cũng nhận định mô hình chính trị Mỹ rất tốt.
Bàn cờ luôn thay đổi. Không ván nào giống ván nào. Thua keo này, bày keo khác. Ngã đau rồi thì đứng dậy. Tương lai còn dài. Trận Xích Bích cần gió Đông. Ta liên minh với quốc tế chống Trung Cộng xâm lược, vì trận sắp tới là của thế giới, không riêng gì Việt Nam. Chiến tranh trước 1975 là chiến tranh phòng thủ của Mỹ, không cần thiết kéo dài, Mỹ cần xóa bàn cờ này để bày bàn cờ khác, nhưng chiến tranh sắp tới là quyền lợi sống chết của Mỹ và của toàn cầu! Việt Nam nương theo gió mà bay lên, đòi lại lãnh thổ và hải phận đã mất. Ta liên kết với đồng minh, không phải là làm nô lệ, (chỉ những bọn cộng sản mới vu khống và xuyên tạc nói như thế )!
b. Không lẽ GS chủ trương liên minh với Nga? Nếu Nga thực tâm giúp Việt Nam thì không xảy ra chiến tranh tàn phá và huynh đệ tương tàn ư? Liên minh với Nga mà Trung quốc không chịu thì sao?

c. Phải chăng liên minh với Pháp? Pháp yếu quá làm sao chống Trung Cộng? Nếu Pháp mạnh bằng hay hơn Mỹ mà không xảy ra chiến tranh tàn phá và huynh đệ tương tàn ư? Trong trận thế này, phải chăng theo ý GS. không nương nhờ Mỹ , một là chịu thua Trung Cộng, hai là liên minh với Pháp, phải thế không?
Ván bài cũ rích của Pháp là bắt tay với Trung Cộng để tái chiếm Đông Dương. Liên minh với Pháp là một cách làm nô lệ cho Pháp và Trung Cộng chứ không phải chống Trung Cộng xâm lược. Dù trung lập này có Pháp, Trung Cộng và Nga chấp nhận thì cũng là trung lập giả tạo. . . Trung Cộng và Pháp tất tán thành ý kiến này vì cả hai cùng một duộc. . Bọn cầm quyền cộng sản Việt Nam tất cũng hoan hô vì mang danh trung lập tốt hơn là mang danh thuộc địa. Vả lại, chủ truyền lệnh thì tớ phải vâng lời. Tuy nhiên năm 1975 và năm 2012 khác nhau. Từ thế kỷ XXI, Trung Quốc đã công khai gây hấn ở biển Đông, trong tương lai, Trung Quốc sẽ tự tay thâu tóm thế giới, cần gì liên minh với Pháp!
Giả như bây giờ Trung Quốc liên minh với Pháp cũng là kế tạm thời. Trung Cộng và Pháp sẽ chia nhau kiểu nào đây? Hoặc Pháp, Nga, Trung Cộng sẽ chia nhau như thế nào? Pháp lấy Nam Kỳ còn Trung Kỳ Bắc Kỳ giao phần Trung Cộng. Hay cả hai, cả ba chung nhau ba miền. Như vậy, không cần một phát súng, Pháp được Nam Kỳ mà Trung Cộng danh chính ngôn thuận xâm chiếm Trường Sa, Hoàng Sa và toàn thể Việt Nam từ Bắc chí Nam! Ngoài ra, Trung Cộng và Pháp có thể "trung lập" luôn cả Đông Dương, bao gồm Lào và Cambodge nữa! Một số người Việt hải ngoại có thể " hồ hởi phấn khởi "theo ý kiến này, trong đó có 35 đồng chí của GS. dù họ 80- 90 tuổi vẫn được đại lợi, đại lộc, đại thành công, và tên tuổi ngàn năm còn ghi sử xanh!

Thiệt là lạ mà cũng không lạ. Trong bản tuyên bố trung lập, GS đứng tên hàng đầu với chức vụ chủ tịch, còn trong thư thỉnh nguyện, GS đứng sau cùng. ! Tục ngữ Việt Nam có câu " Trước sau như một" thật là rất hay và rất đúng nhất là trường hợp này! Kiều gặp Kim Trọng thì than: Bây giờ rõ mặt đôi ta!
Còn chúng ta qua chủ trương trung lập và bức thư của 36 cái nõn nường thì thấy rõ mặt tất cả là một bang hội, thành lập đã lâu nay đã tới thời xuất đầu lộ diện. Và chúng ta cũng có thể than:"Bây giờ rõ mặt một phường"! Nay mai e có chính phủ Trung lập ra đời! Có thể GS làm Thủ tướng hay chủ tịch nước, hay làm một vị bộ trưởng như bộ Việt kiều chẳng hạn! Không biết tôi có hiểu sai thâm ý của GS hay không. Hoặc GS có ván bài cao siêu nào khác?

KẾT LUẬN

1. GIẢI PHÁP TRUNG LẬP KHÔNG THÍCH HỢP
GS. Vũ Quốc Thúc luôn vin trường hơp nước Thụy Điển, Thụy Sĩ và Áo quốc và công pháp quốc tế. Thời gian và không gian khác nhau, xin đừng lấy chuyện xưa mà so với ngày nay. Thụy Điển, Thụy Sĩ và Áo quốc được các bên tham chiến công nhận trung lập, còn Việt Nam thì sao? Trước đây Mỹ và phe Nga Hoa thành hai phe đối lập, và hai phe tư bản, cộng sản không ai nhường ai, tất không thể trung lập. Nay Mỹ đã rút lui, nếu Mỹ trở lại châu Á chắc cũng hoan nghinh Việt Nam trung lập, nhưng Trung Quốc không đời nào chịu vì họ đã nói Việt Nam, Trường Sa, Hoàng Sa là của họ. Nếu họ trưng ra giấy tờ của Hồ Chí Minh, Phạm Văn Đồng, Nguyễn Văn Linh, Đỗ Mười đã bán nước cho họ thì GS nghĩ sao? Như vậy thì làm sao trung lập?
GS không thấy là hai trường hợp khác nhau sao? Không lẽ trước khi đưa ra giải pháp trung lập, GS không thấy sự khác biệt đó ư? Còn nếu Pháp và Trung Cộng lập trung lập thì đó là trung lập giả hiệu, một thứ trung lập trong vòng tay nô lệ của hai thứ thực dân Trung Cộng và thực dân Pháp.
Và Quốc tế công pháp , thỏa ước quốc tế thật ra chỉ là tờ giấy lộn, khi vui thì đem ra xài, lúc giận thì xé nát. Ai mạnh thì thắng. Bên mạnh có cái lý của kẻ mạnh. Bên yếu phải cúi đầu hoặc chống cự. Cãi lẽ là chuyện vô ích. Như hòa ước Paris 1972, Việt Cộng đã bỏ vào sọt rác và xâm chiếm miền Nam, vậy thì mười mấy chữ ký quốc tế có giá trị không? Và bây giờ Trung Quốc vẽ đường lưỡi bò vào tận ven biển Việt Nam và chiếm 80% lãnh hải quốc tế. Vậy thì sao? Cãi nhau chơi hay phải dùng vũ lực? Quốc tế nào đứng ra phân giải?
GS nay làm gì để thực hiện Trung lập chế cho Việt Nam, một thứ trung lập thật sự, nghĩa là không theo Trung Cộng và không theo Mỹ? Việt Cộng ngoan ngoản nghe theo GS ư? Trung Cộng bằng lòng cho Việt cộng trung lập, độc lập ư? Trung Cộng không bao giờ buông tha cho Việt Cộng, cho phép Việt cộng độc lập, trung lập.
Nếu GS kêu gọi được chính quyền Cộng sản Việt Nam và vài chục nước ký giấy lập trung lập chế cho Việt Nam mà Trung cộng phản đối thì sao?Trung Cộng sẽ đem quân đánh, hoặc lập nhóm này, nhóm kia để chống lại chính phủ trung lập thì chiến tranh vẫn xảy ra, đó là điều mà GS "đau lòng" nhất! Nếu GS tụ họp được 30, 40 nước lập hội nghị trung lập mà VC và Trung Cộng không tham gia thì sao? Nếu trung lập theo Pháp và Trung Cộng là trung lập giả hiệu, là đầu hàng Trung cộng, bán nước cho Trung Cộng. Trong trường hợp này, lời tuyên bố của GS chống Trung Cộng cứu nước là giả dối. Cái gốc tai họa là Trung Cộng. Nhổ cỏ phải nhổ tận rễ. Ai có sức bứng cái cây cổ thụ này? Nói chung, GS. nếu không có ẩn ý gì đàng sau thuyết Trung lập thì thuyết trung lập của GS hoàn toàn sai lầm, nếu không thì GS cũng là kẻ hoang tưởng.

2. VIỆT NAM PHẢI TRANH ĐẤU CHỐNG TRUNG CỘNG XÂM LƯỢC VÀ VIỆT CỘNG BÁN NƯỚC ĐỂ XÂY DỰNG VIỆT NAM ĐỘC LẬP VÀ DÂN CHỦ

Nhân dân Việt Nam không bao giờ làm nô lệ. Phải trừ diệt cộng sản Việt Nam và đánh đuổi Trung Cộng xâm lược. Hai việc này là một, đó là đường lối độc lập, tự do, dân chủ..Trong trường hợp này, nhân dân Việt Nam phải đứng lên xóa sổ Việt Cộng, lâp chính phủ dân chủ mới đầy đủ tính cách pháp lý để phủ nhận các văn kiện bán nước của Việt Cộng. Nhưng một mình Việt Nam dân chủ cũng khó, và tranh cãi cũng khó, phải chờ gió Đông để khởi trận Xích Bích, phải nhờ cơn sóng thần để quét sạch rác rến, rong rêu.

Nói tóm lại, hiện nay Việt Nam chỉ có hai đường là chống Trung cộng hoặc đầu hàng Trung Cộng. Muốn chống Trung Cộng, ta cần dân chủ để hợp đoàn toàn dân. Ta phải hợp đoàn với thế giới chống Trung Cộng. Thuyết trung lập của GS không có chỗ đứng cho giải pháp Việt Nam và không có vị trí nào trong lòng nhân dân Việt Nam yêu nước.
Tháng 3 năm 2012
BÊN KIA BỜ ĐẠI DƯƠNG 192 , tháng 9-2011
SƠN TRUNG * TRUNG LẬP VIỆT NAM
(Bài này đã đăng năm 2011 nay có tài liệu mới nên sửa


XLXXV.NHµN låi TH Ký HAI MÐ÷I

M¶t træm næm qua, nh»ng gì quan tr†ng Çã xäy ljn cho nhân loåi?Và con ngÜ©I Çã Çåt ÇÜ®c nh»ng thành tích nàoto l§n ?
S¿ viŒc thì nhiŠu,vi‰t thành næm mÜ©I quy‹n sách cÛng không nói Çû lÎch sº th‰ k› hai mÜÖi.Ÿ Çây, chúng tôi chÌ nêu lên m¶t vài nét quan tr†ng.
VŠ khoa h†c, con ngÜ©I Çã Çåt nhiŠu thành tích vï Çåi.
Næm 1928 ,nhà bác h†c Anh quÓc Fleming Çã tìm ra thuÓc trø sinh, và Çã cÙu ÇÜ®c hang triŒu ngÜ©I thoát tay tº thÀn. NhÜng con ngÜ©I Çã mang m¶t chÙng bŒnh nan y là bŒnh AID mà hiŒn nay ngÜ©I ta chÜa tìm ra thuÓc ch»a.
VŠ nông nghiŒp, nh© cu¶c cách mång xanh, ngÜ©I ta Çã tìm ra nhiŠu giÓng lúa m§I,nhÜ luá thÀn nông, có næng suÃt cao và ng¡n hån. NgÜ©I ta cÛng nghiên cÙu vŠ ‘gen’Ç‹ cäi ti‰n nhiŠu giÓng cây, trái.
Nay ta có th‹ æn nhiŠu loåi trái cây không h¶t, và æm nh»ng trái °I, cà chua thÆt to, thÆt ngon. . .
Quan tr†ng nhÃt là s¿ ra Ç©I cûa computer.Ngày nay, computer Çã Çi sâu vào các lãnh v¿c quân s¿, khoa h†c, kÏ thuÆt, thÜÖng måi, væn hóa, thông tin. ..Ngành này Çã ÇÜa Bill Gates trª thành t› phú và rÃt nhiŠu tân triŒu phú. Không bi‰t trong tÜÖng lai, computer së còn ti‰n ljn Çâu n»a ?
ñó lá m¥t tích c¿c cûa con ngÜ©i.
Chúng ta hãy nhìn ljn khía cånh tiêu c¿c cûa nó.
M¶t s¿ kiŒn vô cùng quan tr†ng trong lÎch sº là s¿ ra Ç©I chû cûa chû nghïa Marxist. Marx và Engels Çã soån thäo cuÓn TÜ Bän LuÆn.Trong tài liŒu này, hai ông Çã chÌ trích chû nghïa tÜ bän và hô hào giai cÃp vô sän Çoàn k‰t låi.Hai ông tiên Çoán chû nghïa tÜ bän së dÅy ch‰t và chû nghïa c¶ng sän së ra Ç©I tåi ñÙc là m¶t quÓc gia có nŠn khoa h†c kÏ thuÆt ti‰n b¶. Thuy‰t cûa Marx Çã ÇÜ®c Lénine hܪng Ùng, áp døng vào công cu¶c lÆt Ç° Nga hoàng næm 1911 và lÆp nên Çäng C¶ng sän Nga. Lénine ch‰t, quyŠn bính l†t vào tay Staline. Staline ra sÙc cûng cÓ Çîa vÎ, thanh toán Trostky và lÆp nên m¶t hŒ thÓng quÓc t‰ c¶ng sän chuyên chính và s¡t máu.
Nh»ng nܧc nghèo Çói và bÎ th¿c dân Çô h¶ Çã trª thành nån
nhân cûa chû nghïa c¶ng sän trong Çó có nhân dân Liên Xô ,Trung Hoa, ViŒt Nam,ñåi Hàn, Mông C˜.C¶ng sän Liên Xô, Trung quÓc, ViŒt Nam, Cambodge. . .Çã gi‰t hàng chøc triŒu ngÜ©i, b¡t b§ giam cÀm hàng triŒu ngÜ©i.. .ghê g©m hÖn th¿c dân và phát xít...
CÛng trong th‰ k› XX, m¶t phát minh vï Çåi Çã làm nhân loåi kinh hoàng. ñó là s¿ ra Ç©I cûa bom nguyên tº, bom khinh khí. . .Nܧc ñÙc Çã có nhiŠu nhân tài vŠ khoa h†c kÏ thuÆt
Trܧc ÇŒ nhÎ th‰ chi‰n, ñÙc Çã là nܧc có nhiŠu phi cÖ chi‰n Çãu, có håm Ƕi hung månh, có hÕa ti‹n liên løc ÇÎa.Sau trÆn chi‰n, các nhân tài khoa h†c cûa ñÙc bÎ Nga và MÏ Çem vŠ. H† trª thành nh»ng khoå h†c gia vŠ nguyên tº và không gian cûa hai nܧc này.Vì vÆy, trong th‰ k› XX, Nga và MÏ Çã Çua nhau phát tri‹n bom håch tâm,và phi thuyŠn không gian.M¶t hŒ quä n»a là s¿ ra Ç©I cûa các lò nguyên tº. Lò này có ích vì cho con ngÜ©I næng lÜ®ng xài nhÃt là khi h‰t xæng dÀu nhÜng nó cÛng có nguy håi là gây ô nhiÍm môi trÜ©ng và có cÖ hûy diŒt nhân loåi.
Trong ÇŒ nhÎ th‰ chi‰n, Nga và MÏ là ÇÒng minh nhÜng sau Çó hai nܧc này trª thành thù ÇÎch. Chi‰n tranh lånh Çã xäy ra non bán th‰ k›, và k‰t thúc nh© chính sách ngoåi giao cûa ngoåi trܪng MÏ Kissinger trong thÆp niên 60.
Vì MÏ thu x‰p ÇÜ®c cu¶c chi‰n tranh lånh v§I Nga và Trung c¶ng, MÏ Çã bÕ rÖi ViŒt Nam. Ngày 30-4-1975 là ngày bi thäm cho nh»ng ngÜ©I ViŒt Nam t¿ do, ÇÃt nܧc hoàn toàn rÖi vào tay c¶ng sän.Bao nhiŠu triŒu ngÜòi Çã ch‰t trong ngøc tù, trên bi‹n cä, trong núi rØng ?
Trong th‰ k› này con ngÜ©i Çã gây ra ba cu¶c th‰ gi§i chi‰n tranh: hai cu¶c chi‰n tranh quy ܧc và m¶t cu¶c chi‰n tranh lånh.
ñÓi v§I ngÜ©I dân ViŒt,lÎch sº th‰ k› 20 là m¶t lÎch sº bi
Çát.
Næm 1989-1991, khôi Liên Xô và ñông Âu søp Ç°. HÖn n»a nhân l†åi Çã thÃy ÇÜ®c tÜ do nhÜng vì änh hܪng quá trÀm tr†ng cûa c¶ng sän, nܧc Nga và các nu§c c¶ng sän ñông Âu vÅn chÜa chÃn hÜng ÇÜ®c.
Trong thiên niênk› thÙ ba, chúng ta ÜÖc mong chû nghïa c¶ng sän phäi bÎ tiêu diŒt Ç‹ nhân loåi ÇÜ®c hܪng t¿ do, dân chû th¿c s¿.
`                                                                                                                                                               

1 comment:

  1. Tôi không thể cảm ơn Tiến sĩ EKPEN TEMPLE đủ để giúp tôi khôi phục lại cuộc hôn nhân của mình với niềm vui và sự an tâm của nhiều vấn đề gần như dẫn đến ly hôn. Cảm ơn Chúa, tôi đã tổ chức Tiến sĩ EKPEN TEMPLE đúng giờ. Hôm nay tôi có thể nói với bạn rằng Tiến sĩ EKPEN TEMPLE là giải pháp cho vấn đề này trong hôn nhân và mối quan hệ của bạn. Liên lạc với anh ấy tại (ekpentemple@gmail.com)

    ReplyDelete